Phần 34
“Một lũ yếu kém” – Du Couteau khinh thường, hai tay liên tục tung ra hơn trăm chưởng đánh về phía những cô gái.
“Quyền trượng đại thiên sứ” – Nami hét lên một tiếng, ngay tức khắc trên tay cô xuất hiện một cây quyền trượng tỏa ra những hào quang nhàn nhạt, cô vung mạnh quyền trượng về phía trước, một lớp lá chắn năng lượng lập tức được tạo ra chặn đứng toàn bộ công kích từ Du Couteau.
“Vù vù” – từ phía sau Janna kêu gọi một cơn cuồng phong mãnh liệt lao đến tấn công Du Couteau, cơn lốc gầm rú như một con thú hung tợn tấn công Du Couteau nhưng chỉ cần một cái phất tay, cơn cuồng phong ấy đã biến mất không còn dấu vết.
“Chưa hết đâu” – Diana như sao chổi lao thẳng đến Du Couteau, từ trên tay cây bán nguyệt kiếm liên tục chém ra mười kiếm, mỗi kiếm lại chứa đầy sức mạnh tinh thuần của mặt trăng.
“Ầm” – Một đòn phối hợp quá nhanh, nhanh đến nỗi Du Couteau cũng không kịp phản ứng, hắn ta lĩnh trọn mười kiếm vào người, những tiếng nổ vang lên dồn dập.
Khói bụi dần tan, giữa không trung Du Couteau vẫn nguyên vẹn không hề trầy xước.
“Mọi người, đồng loạt tấn công” – Sona ở phía sau hô lớn, những khúc nhạc chứa đầy phép thuật bắt đầu cất lên, 10 người còn lại được những giai điệu phép thuật kia hỗ trợ nên cảm thấy sức mạnh trong người như gia tăng cao hơn bao giờ hết.
“Ầm ầm ầm…” – hàng loạt các chiêu thức mạnh nhất của những cô gái tung ra tấn công Du Couteau.
“Há” – Du Couteau há miệng hút thật mạnh, một cỗ hấp lực kinh khủng bắt đầu xuất hiện. Y như một tòa động không đáy, tham lam hút lấy toàn bộ các luồng năng lượng kia, đoạn ngửa mặt hú vang tỏ vẻ hài lòng, cất tiếng tàn nhẫn: “Thoải mái, sức mạnh được lắm, ha ha… ta đã nói cho các ngươi biết sức mạnh của ta có thể khắc chế toàn bộ sức mạnh phép thuật trên vùng đất Valoran này chưa nhỉ?.”
Vừa nói xong, Du Couteau lập tức hóa ra một thanh đồng cổ mâu lao vào Irelia như sao băng, cổ mâu hung hãn ấn vào ngực cô.
Irelia vung kiếm chặn trúng thanh đồng cổ mâu, không hiểu cây trường mâu rỉ sét này được rèn luyện bằng thanh đồng hay vật gì khác mà bị đánh trúng vẫn trơ trơ không hề hấn. Cổ mâu bùng lên hào quang như vầng thái dương, uy lực ấy không biết sử dụng từ ngữ nào để diễn tả, chỉ biết rằng sau khi cổ mâu bùng lên hào quang thì Irelia và 10 cô gái đang đứng gần đó đồng loạt bị bắn lùi ra sau hơn hai mươi bước ngã nặng nề trên mặt đất.
Cổ mâu kinh hồn ẩn chứa sức mạnh bất thường khiến Irelia và những cô gái khác kinh hãi, sức mạnh này chính là… sức mạnh của tất cả các chiêu thức mà họ vừa đánh ra. Năng lượng bị Du Couteau hút lấy rồi trả lại toàn bộ.
Thế là sao? Đối phương dùng chính sức mạnh của họ đánh họ, đồng thời, năng lượng của Du Couteau như sóng biển cuồn cuộn đổ tới, hai luồng lực hùng hậu cực điểm cùng đánh vào bọn họ.
Giao chiến thế này, thắng bại đã rõ.
Irelia và các cô gái khác bị chấn bay đi, Du Couteau vượt nhanh hơn tốc độ ánh sáng, xuất hiện ngay cạnh bọn họ, thanh đồng cổ mâu như sấm sét xuyên qua sườn non của Miss, xâu cô lên không.
“Á” – một tiếng hét thảm thiết phát ra từ cái miệng xinh đẹp của Miss Fortune.
“Bỏ cô ấy xuống” – 10 người còn lại hét lên kinh hãi, lập tức vùng dậy lao đến điên cuồng công kích Du Couteau. Caitlyn sử dụng súng bắn ra liên tục những viên đạn nhắm vào đầu của hắn ta, năng lượng bóng đêm, năng lượng mặt trăng, tinh linh, gió, nước v.. v… v tất cả đều điên cuồng bắn đến hòng giải cứu Miss.
“Hút hút” – Du Couteau xoay đầu há miệng tức hút lấy toàn bộ những đòn tấn công của các cô gái đang bắn đến.
Hai mắt Du Couteau lấp lánh hàn quang, cười tàn nhẫn: “Ta nói rồi, sức mạnh của các ngươi bị ta khắc chế.”
Miss bị găm trên trường mâu, sườn non máu me đầm đìa nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi, bình tĩnh đáp: “Chưa đến cuối cùng, chưa thể khẳng định.”
“Soạt.”
Cô thuận theo trường mâu lao xuống, mặc cho mũi mâu sắc bén xuyên qua thân thể, lao vào ngực Du Couteau, tất cả hành động diễn ra nhanh hơn điện. Rút cây dao sắc nhọn bên hông ra chém trúng cổ Du Couteau.
Máu tươi phun trào, Du Couteau cơ hồ bị chặt đứt đầu, hắn gầm lên tà dị, hất mạnh trường mâu khiến Miss bay xa mấy trăm mét.
“Miss… Miss” – Các cô gái khác sợ hãi lao đến bên cạnh Miss, ngay lập tức Sona và Nami sử dụng toàn bộ bản lĩnh của mình để cầm máu vết thương đang liên tục chảy máu.
Miss nở nụ cười nói: “Các chị em, xem ra lần này chúng ta khó lòng rời khỏi đây để gặp lại John, nhưng chúng ta không thể đầu hàng được, đã là vợ của John thì ít ra chúng ta cũng phải được như anh ấy, chiến đấu đến cùng.”
“Đừng nói nữa.. máu cô đang chảy rất nhiều đấy” – Caitlyn vừa khóc vừa nói.
“Vù vù” – vết cắt trên cổ của Du Couteau lập tức được bao phủ bởi một màng năng lượng hư không, tức khắc 3s sau vết thương đã lành như chưa từng bị gì, khuôn mặt của Du Couteau bắt đầu thể hiện sự tức giận của bản thân, hắn nhìn những cô gái trước mặt thầm nghĩ: “Có thể sức mạnh không lại ta nhưng nếu nói về độ làm liều thì nhất định sẽ không từ mọi cách.”
Du Couteau cười lạnh: “Đến đi, dùng hết khả năng, bằng không các ngươi đâu còn cơ hội nữa.”
Kayle nắm kiếm trong tay, bùng lên hào quang trăm mét như cầu vồng, bất quá dải sáng không vươn dài tiếp mà càng lúc càng cường thịnh, sau cùng che hết bầu trời tạo thành một vầng thái dương treo trên không.
Sức mạnh dao động đáng sợ, sau khi cùng với John hấp thụ toàn bộ sức mạnh Âm Dương tại khu vực kì bí kia, kể từ đó về sau sức mạnh Thiên Sứ trong người của Kayle được tăng lên một cách khủng bố, nếu mà so sánh thì e rằng cả hai vị đại thiên sứ và thiên thần sa ngã cộng lại cũng khó lòng bằng cô.
Du Couteau cảm ứng được sức mạnh đáng sợ nhưng không hề hoảng loạn, ngược lại mỉm cười tàn nhẫn. Kayle nhận rõ thần tình của lão, ngầm triệt đi một nửa sức mạnh, rồi độc địa chém tới.
Kiếm lực như cầu vồng cắt ngang hư không, chém ngay vào Du Couteau.
Du Couteau cười lạnh, đưa cổ mâu nghênh đón kiếm ảnh, quái sự lại xảy ra, cổ mâu hút hết thần quang như cá kình hút nước, kiếm ảnh không tổn thương được hắn mà trở thành đồ cấp dưỡng cho hắn.
Cho dù mình xuất ra sức mạnh cỡ nào đều bị đối phương triệt để hấp thu, quả nhiên không dễ chịu. Nhưng Kayle quyết không buông xuôi, cô nhớ lại lúc mọi người chiến đấu với Du Couteau, khi bọn họ tung ra những chiêu thức mạnh mẽ nhất, tình hình cũng thế này, mọi năng lượng đều bị y hút hết.
Liên tưởng với tình cảnh vừa rồi, cô đại ngộ, lúc đối phương công kích, tuyệt không có dao động năng lượng, kiếm khí hay bất cứ gì phát ra, hoàn toàn giống người thông thường, vung trường mâu trực tiếp tiến công, đòn đánh cực kỳ đơn giản.
“Phải như thế.” – Kayle đã nắm được bản chất của vấn đề nhưng vẫn nhíu mày, nếu muốn phát huy sức mạnh cao nhất, tất phải dùng năng lượng tác dụng lên thân thể đối phương.
Lẽ nào cô và những người khác cũng phải như Du Couteau, chỉ múa kiếm, đánh tay, không phát ra sức mạnh đáng sợ trong thân thể, chỉ tiến hành vật lí công kích đơn thuần? Quả thực có sức không được dùng. Cùng lúc, Du Couteau lao tới, đâm mâu vào Kayle, cô đành vung kiếm chặn lại.
“Choang.”
Hoa lửa tung tóe, hào quang hư không đáng sợ từ cổ mâu phát ra hùng hổ cuộn về phía Kayle, là kiếm khí thần thánh cô đánh ra vừa nãy, giờ bị phản lại. Buộc phải bay lùi về phía sau, Du Couteau bám theo, hiển nhiên muốn cô xuất ra toàn bộ tuyệt kĩ của mình.
“Công Lý Thịnh Nộ” – Đang lùi lại, Kayle chợt quát vang, thanh gươm trên tay nhanh chóng phừng phừng những luồng hỏa diễm thần thánh. Lần này là cô quyết định vật lý công kích chứ không còn sử dụng năng lượng công kích như lúc nãy, mỗi kiếm chém ra đều mang theo những luồng hỏa diễm thần thánh cực kì nóng bức.
“Phập phập” – chiếc áo Du Couteau đang mặc trên người nhanh chóng bị thiêu trụi.
Đại chiến tới giờ, Kayle cảm nhận được đối phương mạnh và đáng sợ cỡ nào, sức mạnh vượt trên cực hạn vẫn bị y hút mất, pháp tắc của tổ tiên cũng khó lòng diệt được. Nhưng cục diện đã thành sinh tử, nếu không diệt được đối phương sẽ bị đối phương diệt.
“Kayle, cô ổn chứ?” – Diana và Irelia tiến lại cạnh Kayle nói.
Kayle lau đi mồ hôi trên trán đáp: “Có thể cầm cự thêm, Miss sao rồi?”
Irelia nói: “Vết thương đã được Sona và Nami chữa trị, không còn chảy máu nữa, cô ấy qua nguy hiểm rồi.”
“Vậy thì tốt” – Kayle thở phào nhẹ nhõm.
“Để chúng tôi giúp” – Syndra và những người khác cùng tiến đến đứng cạnh Kayle nói.
“Lên!” – Kayle hô nhẹ một tiếng lập tức 9 cô gái lao đến tấn công Du Couteau, Sona, Caitlyn, Miss ở phía sau yểm trợ, cách chiến đấu của họ không phù hợp với cận chiến, những tiếng đàn liên tục vang lên gia tăng tốc độ và khả năng chiến đấu của 9 cô gái kia, bây giờ không ai quyết định sử dụng đến phép thuật cả, chỉ là vật lý công kích bình thường mà thôi.
Du Couteau cười lạnh: “Các ngươi tưởng thế này ta không hút được năng lượng sao? Trừ phi ngươi không sức mạnh.” – Thanh đồng cổ mâu lại chạm vào vũ khí của các cô gái định hút một phần sức mạnh của họ.
Nhưng lần này không có tác dụng, vũ khí trên tay của Diana, Irelia liên tục chém đến khiến Du Couteau kinh hãi lùi lại liên tục, tốc độ chiến đấu của những cô gái càng lúc càng được gia tăng mãnh liệt.
“A… ngươi…” Du Couteau kinh nộ.
“Bằng bằng” – từ phía sau Caitlyn với khả năng bách phát bách trúng của mình cùng với Miss bắn ra hàng loạt đạn chuẩn xác nhắm vào cơ thể của Du Couteau.
“Bụp bụp” – không chậm trễ bên ngoài thân thể của Du Couteau lập tức hình thành một tấm lá chắn năng lượng cản lại những viên đạn chuẩn xác ấy.
“A…”
Du Couteau gầm lên giận dữ, phẫn nộ nhìn những cô gái nói: “Ta hơi coi thường các ngươi, được lắm, vậy ta sẽ trả đầy đủ cả vốn lẫn lãi, chết hết đi!”
Vừa nói xong hắn ta gần như phát cuồng, lao tới như sao băng vạch ngang bầu trời, nhanh đến độ không ai nhận rõ bóng dáng.
“Giết.”
“Giết.”
Những cô gái hô lên đầy mạnh mẽ.
Du Couteau, đô đốc của quân đội Hư Không kẻ mà hiện tại sức mạnh chỉ xếp sau mỗi Chúa tể đã thực sự nổi điên lên thì ai có thể ngăn cản hắn đây?
Cuồng phong liên tục thét gào, cổ mâu trong tay Du Couteau vung lên hạ xuống, tốc độ nhanh đến mức khó lòng nhìn bằng mắt thường.
“Một dòng máu đỏ tươi bắn lên trời”
“Hai dòng máu, ba dòng máu rồi bốn năm sáu…”
Cuối cùng 11 cô gái kiên cường chiến đấu đã đến giới hạn khả năng, toàn bộ đều bị Du Couteau một mâu đâm xuyên qua ngực máu chảy ra đỏ thẫm cả mặt đất.
Du Couteau lạnh như băng xem những cái chết ấy không đáng một xu hừ một tiếng, đột nhiên hắn hơi chút kinh ngạc khi thấy từ giữa ngực của 11 cô gái ấy xuất hiện một chiếc giáp thiên sứ tỏa hào quang lấp lánh, kế tiếp đó, 11 người sống lại. Một cảnh tượng khiến hắn ta kinh ngạc tột độ, cứ nghĩ là họ đã chết cả rồi vậy mà…
“Chúng ta đã sống lại” – Sona ngồi dậy sờ trước ngực mình nói…
“Diana, Syndra, Elise, các cô…” – Nami lo lắng đỡ họ dậy hỏi.
“Không sao cả…” – Elise căm hận nhìn Du Couteau nếu vừa rồi không có giáp thiên thần cứu họ 1 mạng thì giờ đây, giọt máu của John trong người mình đã mất rồi.
“Hô hô, các ngươi có món bảo vật thú vị thật đấy, nhưng cho dù sống lại rồi thì sao? Mạng các ngươi vẫn nằm trong tay ta, không thể nào thoát khỏi cái chết được đâu” – Du Couteau cười lên một cách đầy điên cuồng.
“Có thể bọn ta đã bị ngươi giết 1 lần nhưng lần này bọn ta quyết không thể chết được, bọn ta phải quay về cạnh John,” – 11 cô gái đứng thẳng người dậy, ánh mắt cương nghị nhìn về phía Du Couteau.
“Đừng tỏ vẻ mạnh mẽ trước mặt ta” – Du Couteau hét lớn, từ hai lòng bàn tay của hắn một tràn năng lượng khủng bố như sóng thần bắn đến 11 cô gái. Sức mạnh như trời đất cũng có thể bị phá hủy.
“Chúng ta không thể chết, chúng ta phải gặp lại được John” – 11 cô gái nắm lấy tay nhau, mắt nhắm chặt. Tâm ý của 11 người giờ khắc này tương thông lẫn nhau, cùng phát ra một ý niệm được sống, được gặp lại người mình yêu.
“Ầm” – luồng năng lượng hư không kia bắn đến, một tiếng nổ kinh thiên động địa cả tầng 8 như nổ tung, cây cối, mặt đất, đá tảng xung quanh hầu như không còn nguyên vẹn.
“Cái gì?” – khi khói bụi dần bay đi, Du Couteau sắc mặt sám như tro kinh hãi nhìn về phía trước, ở đó 11 cô gái vẫn còn nguyên vẹn, bao lấy xung quanh bọn họ là một cái lồng năng lượng tỏa ra hào quang bảy sắc rực rỡ, 10 chiếc nhẫn trên tay 10 cô gái và dấu ấn thiên sứ trên trán Kayle đang tỏa ra hào quang sáng rực…
“Chuyện này là sao?” – Du Couteau vẫn chưa thể nào hết kinh ngạc.
“Không chỉ Du Couteau kinh ngạc mà đến cả 11 cô gái ấy cũng kinh ngạc không kém, họ nhìn nhau như không tin vào mắt mình, những câu hỏi liên tục vang lên: “Mình còn sống sao?”.
“Ta không tin không giết được các ngươi” – Du Couteau gầm lên một tiếng tung người lao đến.
“Vút” – đột nhiên ngay lúc này một bóng đen bí ẩn xuất hiện chắn ngay trước mặt Du Couteau, thanh kiếm màu tím trên tay người này vung ra hai nhát chém chéo nhau thành hình chữ X. Uy lực cực mạnh trực tiếp đẩy lùi Du Couteau về phía sau hơn 30 mét.
“Đến lúc giải quyết ân oán rồi, Du Couteau” – Giọng nói ồm ồm của người đó vang lên.
Hai mắt Du Couteau trợn tròn kinh ngạc: “Kassadin? Ngươi…..”
Để lại một bình luận