Phần 31
Cánh cổng dẫn John cùng toàn bộ quân đội Liên Minh đến một khu rừng có tên gọi là Summoner’ Rift, đây là khu rừng chỉ có trong truyền thuyết cổ đại, tuyệt đối chưa ai thấy được nó.
Đập vào mắt của John và những người khác là một tòa lâu đài khổng lồ được xây dựng ngay trên ngọn núi duy nhất ở trong khu rừng này. Bao quanh tòa lâu đài kia là một màng khí hư không dày đặc liên tục đảo chuyển.
“Ầm ầm ầm” – trên bầu trời đầy mây mờ kia là những tia sét cứ như những con giao long liên tục uốn mình gào rống.
“Tấn công” – John hô lớn một tiếng, ngay tức khắc dẫn đầu toàn bộ đội quân xông thẳng về tòa lâu đài trước mặt.
“Ghào”
“Rống”
Hàng loạt tiếng ma thú gào rống điên cuồng từ phía trước vang lên, một đại đội quân Hư Không mặc giáp lập tức đón đầu chặn đánh quân Liên Minh. Hai bên không hề chùn bước trực tiếp sáp lá cà.
John nhìn lên tòa lâu đài to lớn trước mặt, với con mắt tinh tường của mình hắn dễ dàng nhận ra tòa lâu đài này tổng cộng có chín tầng, và ở tầng thứ 9 đang phát ra một luồng năng lượng cực kì khủng bố, nguồn năng lượng này không thể sai được: chính là chúa tể hư không.
“Giết” – Jarvan vung thương hô lớn, trực tiếp mở đường cho toàn bộ binh sĩ phía sau tiến đến lâu đài.
“Thiên thạch đen”
“Bão lửa”
“Bão quạ”
Mười vạn ma thú gầm lên thê thảm cùng cực, ánh sáng đỏ ngợp trên trời bùng lên, máu đỏ lòm nhuộm khắp mặt đất. Toàn bộ mười vạn ma thú tan nát, ngay cả linh hồn cũng bị hủy diệt.
Những pháp sư mạnh nhất của Liên Minh liên tục sử dụng các tuyệt kĩ mạnh nhất mở đường.
“Giết!”
“Các anh em, cho dù có chết thì phải chết sao cho oanh oanh liệt liệt nhất”
“Xông lên…”
Binh lính Liên Minh như những con mãnh hổ đầy chiến ý. Vũ khí trên tay liên tục chém giết kẻ thù, mặc cho thân xác này có bị chia năm sẻ bảy nhưng ý chí vẫn không hề lay chuyển.
Mấy chục ma thú cầm đầu vội vàng thoái lui, định chạy về cửa lâu đài nhưng đã muộn, Nasus ém bùa lão hóa vào toàn bộ bọn chúng sau đó tức tốc biến thành khổng lồ, hai tay vươn ra rợp trời, mười ma thú gầm lên cuồng loạn nhưng không thể thoát được.
“Gào…”
“Ngao, ngao….”
Ma thú bị ép nát thành tương thịt, chết ngay lập tức.
“John tiếng vào đi, ở đây cứ để bọn ta lo” – Jarvan hô lớn, sau đó lại cùng với Veigar, Fidd, Brand, Garen, Poppy và vài người khác điên cuồng chém giết.
Quân Liên Minh cuối cùng cũng xông được vào bên trong lâu đài. Khác xa với những gì bọn họ nghĩ về kiến trúc bên trong một tòa lâu đài, ở bên trong lâu đài này cứ như một thế giới khác vậy, xung quanh là một vùng không gian rộng lớn, mây mù hỗn độn, lâu lâu lại có những tia sáng kì lạ vút qua vút lại. Đột nhiên cuồng phong mãnh liệt thổi khiến những đám mây tan tác, mặt đất rung lên, vô vàn những tên khổng lồ đá xông tới như biển động, phảng phất khiến trời đất nứt toác, cả tầng đầu tiên như lắc lư điên cuồng.
“A” – Tiếng hô liên tục của binh lính Liên Minh
Mấy ngàn binh lính xông lên, định diệt nhóm người đá này nhưng thể làm gì nổi bọn chúng, mấy trăm người bị kiềm chế trên không rồi bị xé xác.
Darius vung rìu ra, hô lớn: “Không được manh động, bọn chúng không phải bọn tầm thường đâu.”
“Gào…”
Người đá gầm vang, càng lúc càng đông, sau cùng phải đến bảy, tám trăm con, thân thể đều như ngọn núi, nhìn mãi không thấy đuôi, trong mắt chúng lấp lánh hào quang, dệt thành một tấm lưới ánh sáng trùm lên toàn bộ binh lính.
Mọi binh sĩ đều hít một hơi khí lạnh, người đá yếu nhất trong đó cũng mạnh hơn họ gấp ba bốn lần. Dao động khủng khiếp lan tràn như sóng biển ngày bão khiến tất cả rúng động tận linh hồn.
Đại rìu trên tay Darius rung lên, quất mạnh về phía trước, lập tức chém đôi ba tên người đá, khiến cho những con phía sau rùng mình kinh hãi. Nhưng dao động lại càng kịch liệt, tất cả người đá thấy Darius liền lao vào quyết chí muốn xé xác ông ấy ra.
“Ông già, ta đến giúp đây” – Draven liên tục sử dụng đôi đại đao đặc biệt trên tay ném ra rồi thu về một mạch giết hết mười tên người đá.
“Ầm ầm…” – Zac và Blitzcrank cũng nhanh chóng tiến đến trợ giúp, những cú bắn cao su từ cái thân hình kì dị kết hợp với những cú đâm móc như những quả tên lửa của Blitzcrank khiến đám người đá hết tên này đến tên khác bị hạ.
“Giết!” – Darius khẽ quát lên hai tiếng, thân thể cương kiện lập tức vung rìu xông vào chặt chém.
“Ầm” – người đá phải đấu với người đá, Malphite như một đại chiến binh sửng sững như một ngọn núi vững chắc lao vào tấn công lũ người đá kia, những nấm đấm chém đinh chặt sắt cực kì đau đớn của hắn khiến lũ người đá lũ lượt gục ngã.
“John… mọi người mau đi đi, ở đây cử để ta cùng với những người khác lo” – Darius hô lớn nói.
“Được, mọi người cẩn thận.” – John gật đầu sau đó dẫn theo binh sĩ lập tức tiến lên tầng thứ 2.
Năm, sáu trăm người đá như tuyết tan dưới ánh nắng, nhanh chóng tiêu tan, sụp đổ nhanh như bức tường xây trên cát. Tất cả cự nhân đều bị diệt trong giây lát, chỉ còn lại vô số năng lượng hư không bay qua bay lại bất định.
Darius vô tình thấy rõ, ông một mạch giết mấy chục tên người đá, hiển nhiên mục đích của ông chính là giết càng nhiều càng tốt, tuyệt đối không để lại hiểm họa về sau.
“Giết.” Những người còn lại bắt đầu xông lên tầng thứ 3.
John đi trước, vung kiếm bắt đầu tiêu diệt từng đợt từng đợt quân hư không ào ra.
“Diệt.”
Vô tận các luồng năng lượng phép thuật bắt đầu oanh tạc về phía trước, hỏa cầu, lôi điện, thủy kiếm, phong đao, quang ám năng lượng, địa chông….. Cứ vậy, lực lượng Liên Minh do John dẫn đầu trực tiếp phá 5 tầng đầu tiên, tiến đến tầng thứ 6.
Lực lượng binh sĩ Liên Minh bên cạnh John bây giờ không còn nhiều, đa phần John đã để lại nhằm hỗ trợ những người bên dưới. Sau khi bước lên tầng thứ 6, có một điều lạ mà John dễ dàng nhận ra chính là nơi này rất vắng vẻ, cả một vùng không gian rộng lớn vậy mà từ khi họ đặt chân đến không hề có một binh lính Hư Không nào lao ra tấn công như những tầng bên dưới, liệu có cái bẫy nào ở đây không?
“Các ngươi đừng tìm nữa, ở tầng này chỉ có mình ta mà thôi” – một giọng nói vang lên, John cùng những người khác lập tức xoay người lại, một người thanh niên không biết từ lúc nào đang đứng khoanh tay mỉm cười nhìn họ, hắn ta khoắc lên trên mình một bộ đồ đặc trưng của những vị đội trưởng hư không.
Hắn ta nói tiếp: “Ta xin tự giới thiệu, ta là Kwan, đội trưởng đội 2 của quân đoàn hư không.”
“Kwan? Hình như hắn là kẻ đã dẫn Baron đến chỗ chúng ta lần trước.” – Nasus nói với John.
“Ở đây chỉ có một mình hắn trấn thủ thì chắc chắn không phải kẻ yếu gì. John cậu đi trước đi, tên này để chúng tôi lo.” – Ryze tiến lên đứng trước mặt John nói.
“Hắn là một đội trưởng, liệu…” – John hơi lo lắng.
“Cậu xem thường chúng tôi quá đấy John à, cứ để hắn cho chúng tôi” – Nasus xoay cây quyền trượng trên tay mỉm cười nói.
John đành phải gật đầu, hắn biết Chúa tể đang ở trên tầng 9, mọi người không muốn hắn ra tay với những kẻ thế này mục đích là giữ cho hắn có nhiều sức lực nhất để quyết một trận sống còn.
“Cẩn thận!” John gật đầu sau đó rời đi, tầng thứ 6 có sáu người ở lại quyết đấu với Kwan, bao gồm Nasus, Renekton, Ryze, Jax, Yi và Aatrox.
“Tưởng đi dễ vậy sao?” – Kwan thấy đám người John đang chạy đến cánh cửa thông lên tầng bảy lập tức cả người nhanh như tia chớp phóng đến, từ hai tay của hắn bắn ra hai luồng điện màu tím uy lực cực mạnh.
“Ầm ầm” – Nasus và Renekton nhanh không kém, lập tức ngăn chặn lại hai luồng điện kia, Renekton cười nói: “Đâu cần vội vã vậy, đối thủ của ngươi là bọn ta kia mà.”
“John, mọi người đi trước đi” – Jax chắn trước mặt bọn họ ngăn cản Kwan rồi nói.
John gật đầu sau đó cùng những người khác lập tức chạy lên tầng 7.
Trên tầng thứ 7 mây mù dày đặc, sát khí lạnh tanh, trên mặt đất đâu đâu cũng là xương của ma thú, trong đó nhiều bộ rất kì dị, tại chỗ một tảng đá to lớn John phát hiện được mấy chục bộ xương của loài rồng, con nào con nấy ước chừng cũng phải to bằng một tòa nhà 7 – 8 tầng.
“Ta đã đợi các ngươi lâu lắm rồi” – Giọng nói của Marvelous vang lên, đứng chặn ngay lối lên tầng 8 chính là kẻ đã từng đấu với John trước đây, đội trưởng đội 1 Marvelous.
John nói: “Xem ra tầng này cũng chỉ có mỗi mình ngươi nhỉ.”
Marvelous gật đầu, khinh thường nói: “Đối phó với các ngươi, mình ta là đủ.”
“Vậy tiếp tục trận chiến đang dang dở kia thôi” – John rút kiếm ý định nghênh chiến nhưng ngay lập tức Malzahar đưa tay ngăn cản: “Hiện tại ở đây chỉ còn ta, con, Shen, Akali, Zed, Kennen và các cô gái của con mà thôi, hãy để ta cùng với đám người Shen xử lý hắn, con cùng các cô gái mau nhanh chóng tiến lên tầng 8 đi, đừng tốn thời gian ở đây.”
“Phải đấy John, cứ đi đi, chúng tôi có thể lo được” – Zed gật đầu nói.
“Đi đi John, cậu nhớ đá đít tên chúa tể thay cho tôi đấy” – Kennen đưa ngón tay cái lên nói.
“Đi đi” – Malzahar lập tức vung tay, một cánh cửa hư không nhanh chóng hiện ra rồi hút John cùng những những người vợ hắn vào bên trong, sau đó cánh cổng ấy lại hiện ra trước cánh cửa thông lên tầng 8.
Marvelous không hề tỏ ra muốn ngăn cản, hắn nói: “Các ngươi làm gì cứ việc, sau khi giải quyết xong lũ tôm tép này ta sẽ lên đó xem xem các ngươi chết thế nào.” – Vừa nói xong hai tay Marvelous lập tức hóa thành đôi song kiếm sắc nhọn được bao phủ bới sức mạnh hư không mạnh mẽ, gió rít gào từng cơn.
“Đi thôi” – John lập tức tiến lên tầng thứ 8.
“Hắc hắc hắc…” – Một giọng điệu kinh khủng bắt đầu vang lên ngay khi đám người John vừa đặt chân lên tầng 8. Đứng giữa hư không là một ngàn đàn ông mặt lạnh như đá, đôi mắt phát ra từng đợt giao động năng lượng khủng bố như muốn nuốt trọn những gì hắn nhìn thấy.
“Ầm” – Không chịu lép vế, John lập tức phát ra một làn sóng năng lượng chống đối lại luồng năng lượng phát ra từ người đàn ông kia, sắc mặt John đột nhiên trở nên vô cùng đáng sợ, mái tóc hắn dựng đứng cả lên, một luồng sát khí nhanh chóng tỏa ra. John đang rất giận dữ.
“Du Couteau…” – John nghiến chặt răng nói cái tên ấy ra, những cô gái bên cạnh hắn giật mình nhìn lên, hóa ra kẻ đang đứng giữa hư không kia chính là đô đốc của quân đội Hư Không – Du Couteau, kẻ đã giết chết Sally. Chẳng trách sao khi John vừa gặp hắn mà không tỏa ra sát khí cho được chứ.
Du Couteau tỏ ra hờ hửng nói: “John, quả thực ta rất muốn tự tay giết ngươi nhưng tiếc thay chúa tể lại không cho ta làm điều đó, người thực sự muốn tự tay mình giáo huấn, để ngươi biết thế nào là kẻ mạnh thống trị kẻ yếu, thắng làm vua thua làm giặc, vậy nên ngươi mau đi gặp chúa tể đi, ngài ấy đang đợi ngươi đó” – Du Couteau vung tay, lập tức mặt đất dưới chân của John phát sáng, cả cơ thể hắn cũng theo đó biến mất không tung tích.
Sona và những cô gái khác hơi chút kinh ngạc nhưng sau đó họ lại mỉm cười nhìn nhau nói: “Xem ra anh ấy đã đi gặp chúa tể rồi, vậy là mọi cố gắng của chúng ta đều đã thu được kết quả, đối thủ của chúng ta là tên đã giết đi Sally, cô ấy đối với John vô cùng quan trọng. Kẻ thù đã ở trước mắt chúng ta nên làm điều gì đây?”
“Tất nhiên là báo thù cho Sally, chúng ta đều là những cô gái của John cả, mặc dù chưa gặp Sally nhưng đối với chúng ta cô ấy không khác gì một người chị em, hi vọng cô ấy ở dưới kia thấy chúng ta thay John báo thù, cô ấy sẽ mỉm cười hạnh phúc.”
“Lên…” – Elise dẫn đầu lao đến tấn công Du Couteau. Khuôn mặt của hắn ta vẫn như thế, lạnh lùng đầy ác cảm.
“Một lũ đàn bà ngu si” – Du Couteau khinh thường, tay hắn trực tiếp bắn ra mười quả cầu hư không với uy lực cực mạnh về phía đám người Elise.
“Ầm ầm” – ngay tức khắc, mười quả cầu bóng tối do Syndra tạo ra đã lao đến va đập và mười quả cầu hư không kia, những tiếng nổ lớn liên tục vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội.
Tầng thứ 9…
John đứng đối diện với Chúa tể, khuôn mặt của hắn vẫn còn chút tức giận, trong lòng không khỏi lo lắng cho đám người Elise, đặc biệt là Diana, Syndra và Elise trong bụng họ đang mang trong mình cốt nhục của hắn.
“Sao vậy? Trông người không được tập trung tinh thần lắm, ngươi lo sợ các cô vợ của mình sẽ bị Marvelous làm hại sao? Đừng lo, hắn sẽ không giết bọn họ ngay đâu…” – Chúa tể hư không mỉm cười nói. Cái mũ trùm đầu vẫn che kín, John rõ ràng không thể nào nhìn ra được khuôn mặt thật sự của hắn.
“Đến đây! Cũng nhanh chóng kết thúc trò chơi này lại rồi” – Chúa tể hư không vẫy vẫy tay khiêu khích John.
Để lại một bình luận