Phần 11
“Vụt vụt” – một bóng người mặc đồ đen đang chạy thật nhanh xuyên qua những tán lá lớn trong rừng, bộ dáng của người kia rất hấp tấp, trên lưng anh ta mang theo một gói đồ nhỏ.
“Chớp chớp” – trên những gốc cây cổ thụ cao trong rừng, bốn đôi mắt trong đêm sáng lên một màu tím quỷ dị, chăm chú nhìn người thanh niên đang chạy kia, bọn chúng nhìn nhau sau đó đôi mắt quỷ dị kia lại chớp động như ngầm ra hiệu.
“Vụt” – một tiếng vang lên, cả bốn tên đồng loạt lao xuống, những thứ binh khí sáng bóng được ánh trăng mờ phản chiếu cứ lấp lánh giữa màng đêm tịch mịch trong rừng.
“Á” – một tiếng la thất thanh vang lên, người thanh niên kia lập tức ngã xuống, bốn kẻ kìa khoắc trên mình trang phục của quân do thám Hư Không, một tên trong số đó bắt đầu cúi người xuống lục trên người thanh niên vừa bị bọn chúng giết, hắn ta mở chiếc túi sau lưng người thanh niên kia ra, bên trong đó không có gì ngoài trừ 1 lá thư…
“Xem trong đó viết gì?” – một tên đứng gần vội nói.
Tên cầm lá thư gật đầu sau đó mở ra xem, đôi mắt hắn bắt đầu lướt qua từng dòng từng dòng chữ trên đó đột nhiên hắn kinh ngạc thốt lên: “Đây là lính truyền tin của quân Liên Minh, mau đưa lá thư này về cho chỉ huy, mau lên…”
Bốn tên lập tức biến mất tại vị trí… chừng năm phút sau khi cả bốn tên rời đi, xác người thanh niên bị giết kia hóa thành một cái bóng đen và biến mất không tung tích.
Khu B, căn phòng chỉ huy.
Người chỉ huy và cũng là người đứng đầu cai quản khu B này chính là đội trưởng Kha’zix, sau khi nghe tin đội quân do thám của hắn có tin quan trọng muốn bẩm báo ngay lập tức Kha’zix đã gọi bọn chúng vào. Bốn tên vừa nãy xuất hiện bước vào bên trong, khom người rút từ trong người ra một lá thư đưa cho Kha’zix nói: “Đội trưởng, bọn thuộc hạ trong lúc tuần tra phát hiện ra 1 tên lính đưa thư của quân Liên Minh, ngay lập tức bọn thuộc hạ tiêu diệt hắn và tình cờ tìm được lá thư này trên người hắn, theo như những gì thuộc hạ đọc được trong này viết toàn bộ kế hoạch tấn công của quân Liên Minh vào Khu C, nên lập tức đem về đây cho ngài.”
“Kha’zix đọc qua lá thư đôi mắt hắn như nở hoa cười khà khà kinh dị nói: “Quả không hỗ danh là chỉ huy quân Liên Minh, có thể vạch ra kế hoạch lợi hại như vậy, được lắm…. chúng ta sẽ tương kế tựu kế, chặn đầu tiêu diệt toàn bộ lực lượng bọn chúng.”
“Người đâu?” – Kha’zix hô lớn, ngay lập tức một binh sĩ ở bên ngoài bước vào cúi đầu nói: “Ngài có việc gì căn dặn ạ?”
“Đưa bốn người này đến chỗ nhận thưởng…” – Kha’zix nhìn bốn tên lính do thám nói: “Nếu lần này tiêu diệt được John ta nhất định sẽ cân nhắc các ngươi được thăng chức.”
“Cảm tạ đội trưởng, cảm tạ người…” – Cả bốn tên mừng rỡ như điên cúi người rời khỏi phòng.
Theo như những gì trong lá thư kia ghi, đúng hai ngày nữa, sau khi những khu căn cứ bí mật của quân Liên Minh nhận được chỉ thị lập tức thực thi theo những gì đã ghi bên trong, lựa chọn ra những binh sĩ tốt nhất của mình hóa trang thành binh sĩ Hư Không, sau đó tận dụng lúc đêm khuya tấn công vào khu căn cứ quan trọng tại phân khu C sau khi thực hiện xong nhiệm vụ lập tức rút quân theo hướng đông để thoát, quân Hư Không sẽ không thể nào nghĩ rằng chúng ta chạy về hướng đó vì đấy là con đường dẫn đến Phân Khu B. Kha’zix biết trước việc này nhưng không muốn báo cho người đứng đầu bên Phân khu C là Cho’gath, bởi sợ rằng hắn ta sẽ dành hết chiến công của mình, bởi lẽ trận chiến lần này được ngài Du Couteau và cả Chúa tể rất để tâm, nếu như chiến công này mà chia đôi thì còn gì để nói, nhưng nếu 1 mình hắn nhận toàn bộ chiến công thì chắc chắn hắn sẽ được cân nhắc và được hưởng nhiều sự ưu đãi từ chính chúa tể, thế cho nên Kha’zix đã cho quân chuẩn bị sẵn sàng tìm nơi mai phục, ngay khi thấy quân Liên Minh đi qua sẽ đánh úp tiêu diệt toàn bộ.
Hai ngày sau đó, Kha’Zix cho quân mai phục trên một vách núi đá, đây là con đường rút lui mà trong lá thư đã viết.
Giữa đêm khuya tĩnh mịch, một đám người mặc trên mình trang phục của quân đội Hư Không từ trên các ngọn cây bất thình lình nhảy xuống, chiếc mũ trùm đầu của một người trong số đó mở lên để lộ khuôn mặt của John… Những người phía sau cũng mở mũ lên, tất cả đều là người của Liên Minh đang đóng giả thành quân Hư Không.
John xoay lại nhìn mọi người nói tất cả theo kế hoạch mà làm.
“Rõ” – những binh sĩ và tướng quân phía sau lập tức gật đầu.
John cùng với toàn bộ quân đội của mình bắt đầu di chuyển về phía trước, chỉ có điều hướng di chuyển của quân đội Liên Minh không hề đi qua vị trí mà quân hư không đã cho người mai phục, bọn họ tiến đến một hầm bí mật được đào sẵn sau đó tất cả chui xuống đó và di chuyển, địa đạo này được quân Liên Minh bí mật đào ngày đào đêm để dẫn đến trước các khu căn cứ quan trọng của quân đội Hư Không, tuyệt nhiên quân đội của Kha’zix đang mai phục không hề hay biết.
Đúng 12 giờ đêm…
John dẫn đầu binh sĩ liên minh đã hóa trang thành quân Hư Không bắt đầu tiếp cận các điểm căn cứ của kẻ địch, tận dụng lúc đêm khuya kết hợp với việc quân đội đã cải trang thành binh sĩ Hư Không, việc đột nhập vào bên trong các căn cứ vô cùng dễ dàng. Sau khi đột nhập vào căn cứ John bắt đầu cho quân của mình hành động theo kế hoạch.
…
Kế hoạch bước đầu tiên: Sau khi John cùng với gần 100 thuộc hạ của mình trà trộn vào căn cứ quan trọng nhất phòng ngự bên ngoài của quân đội Hư Không, ngay lập tức kế hoạch mà hắn đã giao cho mọi người sẽ lập tức được thực thi, 5 người một nhóm, bắt đầu bí mật tìm đến các kho lương thực và kho vũ khí của quân đội Hư Không tại các khu căn cứ đó, đặt các quả boom hẹn giờ để phá hủy các kho này.
…
“Này các ngươi đang làm gì thể?” – Trong lúc John và những người trong nhóm của mình đang thực hiện kế hoạch thì đột nhiên bị một nhóm binh sĩ tuần tra phát hiện ra, tên đứng đầu tiến lại chỉ tay vào John hỏi.
John nhìn những người khác nháy mắt ra hiệu sau đó xoay đầu lại cười khè khè nói: “Muốn biết bọn ta đang làm gì sao? Nhìn đi…” – John chỉ tay vào quả boom đặt gần đó sau đó hô một tiếng lập tức phóng người đi.
Cả đám binh lính tuần tra miệng há hốc, mắt tròn xoe nhìn những quả boom được gắn trên khắp các kho lương thực. Chúng chỉ kịp hét lên một tiếng: “Chạy mau, boom”
“Ầm ầm ầm…” – ngay lập tức những quả boom kia phát nổ, đám binh sĩ hư không bị lực phản chấn hất tung tứ phía, không chỉ có ở chỗ này mà những chỗ khác tại khắp khu căn cứ đều vang lên tiếng nổ lớn…
“Chuyện gì? Chuyện gì vậy?” – Những kẻ đứng đầu tại các căn cứ kia hốt hoảng chạy khỏi phòng mình, bọn chúng kinh hãi phát giác các kho lương thực và vũ khí đang chìm trong biển lửa.
“Là quân Liên Minh, bọn chúng đột nhập và phá toàn bộ lương thực cùng vũ khí của chúng ta…” – tiếng thét lên inh ỏi của đám binh sĩ hư không gần đó chỉ vào đám người John. John xoay đầu nhìn những người khác nói: “Rút mau nếu không muốn bị bắt sống.”
“Rõ” – Ngay lập tức hơn một trăm người mà John đem theo tập hợp lại rồi rút chạy khỏi căn cứ Hư Không.
“Mau chặn bọn chúng lại, mau chặn lại” – Những tên tướng quân nhanh chóng hô lớn, binh sĩ canh gác ở những chốt cửa căn cứ lâp tức lao ra ngăn cản nhưng vì tình thế quá đỗi bất ngờ khiến bọn chúng không tài nào ngăn cản được sức mạnh rút lui của John và những người khác.
“Bắt lấy bọn chúng… bắt lấy… nhất định là quân Liên Minh đã trà trộn vào trong doanh trại của chúng ta, giết hết, giết hết” – Một tên tướng quân lập tức leo lên lưng một con ma thú gầm lên dẫn theo một đội quân hùng hậu lao đến tấn công.
John nhìn sang Ashe và Varus bên cạnh nói: “Bắn hạ những thú cưỡi của bọn chúng.”
Ashe gật đầu ngay lập tức cô vừa chạy vừa xoay người bắn ra một loạt các mũi tên chuẩn xác lần lượt hạ toàn bộ ma thú của đám lính truy đuổi.
“Rống” – những con ma thú bị Ashe cùng với những người khác lần lượt triệt hạ, bọn chúng gầm lên điên cuồng đau đớn.
“Ầm ầm ầm” – tiếng bước chân truy đuổi của quân đội Hư Không như khiến cả mặt đất phải rung động theo.
“Không cho một tên nào sống sót, bằng mọi giá phải đem đầu bọn chúng về đây.” – Những tên tướng quân Hư Không quyết tâm không để John và thuộc hạ của mình được bình yên rời khỏi.
“Hướng bắc… bị chặn…” – Master Yi chạy lại nói.
“Hướng Tây cũng bị chặn” – Zed như một bóng đêm chạy đến báo.
“Hướng Nam cũng bị chặn rồi” – Talon chạy lại.
“Vậy thì chạy về hướng còn lại, hướng Đông” – John cười nhẹ một tiếng sau đó thúc giục mọi người gia tăng tốc độ.
“Ba hướng, Bắc, Tây, Nam đều có quân đội Hư Không từ các đồn căn cứ gần đó kéo quân sang chi viện, chỉ có mỗi hướng đông là không có đồn căn cứ nào vì đấy là con đường đèo núi dẫn sang phân khu B. Nếu John cứ chạy tiếp con đường theo hướng đông này thì sớm muộn gì hắn cũng sẽ rơi vào ổ mai phục của quân đội Hư Không do Kha’zix chuẩn bị sẵn mất.
“Phụp phụp” – những mũi tiên của Ashe và Varus cứ liên tục bắn ra nhằm ngăn cản khả năng truy đuổi của quân Hư Không nhưng, số lượng cung là có hạn cho nên chưa đầy 5 phút số cung tên đã sử dụng hết.
“Oắc oắc” – Những con ma thú biết bay xuất hiện rất đông trên bầu trời liên tục gào rú, từ miệng bọn chúng phun ra hàng loạt các quả cầu lửa nóng bỏng.
“John… sắp đến nơi rồi” – Kata tiến lại cạnh John nói. Lập tức John vung tay bảo Ashe: “Ashe, chuyện còn lại nhờ cô đấy.”
Ashe gật đầu, ngay tức khắc một mũi tên băng cực đại được cô tạo ra bắn thẳng xuống mặt đất phía sau lưng mình, mặt đất bị đóng băng cấp tốc, quân đội hư không tạm thời bị giữ chân trong vài giây.
“Làm thôi” – John hô một tiếng, chiếc áo giả dạng thành quân hư không đang khoắc bên ngoài lập tức được lộn ngược lại, ở mặt bên trong của chiếc áo kia là vô số các cành cây được gắn lên, bây giờ toàn bộ đám người của John bỗng chốc từ quân đội Hư Không đã trở thành những người lính được ngụy trang trong những cành lá được gắn đầy trên áo.
“Bọn chúng đâu?” – Những tên binh lính hư không cưỡi ma thú biết bay ở trên trời đột nhiên không thấy bất cứ kẻ địch nào chạy bên dưới nữa, bọn chúng nhìn nhau đến ngơ ngẩn.
“Đi thôi” – Khi gần đến địa điểm nơi quân đội của Kha’zix mai phục thì bất thình lình từ dưới đất mười chiếc nắp hầm được mở lên nhanh chóng, John cũng những người khác như đã tập luyện hàng ngày lập tức chui xuống bên dưới rất nhanh, chưa đầy 10 giây, tất cả đã chui hết xuống đường hầm, những chiếc nắp nhanh chóng được đóng lại, bên trên những chiếc nắp kia là vô số các cành lá, cây cối ngụy trang, quân Hư Không hoàn toàn không thể nào phát hiện được.
“Bọn chúng đâu? Bọn chúng đâu?” – lúc này quân hư không từ phía sau đã đuổi kịp đến nhưng lúc này bọn chúng đã hoàn toàn bị mất dấu của đám người John, một tên tướng quân mặt như phát hỏa hét lên: “Bọn chúng chạy chưa xa đâu, mau tiến lên, phía trước dẫn đến khu căn cứ của phân khu B, nhất định bọn chúng không hề có đường thoát.”
“Bịch bịch” – tiếng bước chân vang lên liên tục… toàn bộ lực lượng của quân Hư Không truy đuổi lần này chừng 5 – 6 ngàn người, lập tức tiến thẳng về phía trước, quyết tâm truy quét John, bọn chúng không hề biết rằng, John và những người khác hiện tại đang ẩn nấp bên dưới chân bọn chúng.
Lúc này tại nơi mai phục của quân đội Kha’zix tất cả đã vào vị trí sẵn sàng chiến đấu, Kha’zix có vẻ nôn nóng, hắn đã cho quân chờ ở đây gần 2 giờ nhưng hiện tại vẫn không hề thấy bất cứ kẻ nào khả nghi đi qua đây.
“Rốt cuộc bọn chúng có thực sự đi qua đây hay không? Hay là những gì ghi trên thư kia là giả.” – Kha’zix lo lắng nói.
“Báo!” – đúng lúc này một tên thuộc hạ của Kha’zix chạy đến quỳ xuống nói: “Đội trưởng, phát hiện có rất đông quân đội trong trang phục quân đội Hư Không của chúng ta đang chạy tức tốc về hướng này, bọn chúng đều cưỡi ngựa không hề có ma thú, ở trên không là quân đội ma thú biết bay, có vẻ như đang truy đuổi theo bọn chúng.”
“Vậy là đúng rồi, lập tức nghe lệnh ta, vào vị trí chuẩn bị tiêu diệt toàn bộ quân đội Liên Minh đang cải trang thành quân Hư Không chúng ta.”
…
Kế hoạch bước thứ 2: Ngay từ đầu, việc để quân do thám hư không có được bức thư ghi kế hoạch bên trong đều nằm trong kế hoạch của John đề ra. Cố ý để lộ ra thông tin mật nhằm dẫn dụ quân Hư Không dính bẫy ( ở đây là quân đội hư không tại phân khu B), mục đích của hắn không ngoài bốn chữ: “Mượn đao giết người”. Đúng, mục đích của hắn quá rõ ràng, muốn chính quân đội hư không tự tiêu diệt lấy quân đội Hư Không, có như thế hắn mới có thể thực hiện tiếp tục các kế hoạch tiếp theo được. Sau khi dẫn dụ quân hư không ở phân khu C tiến lại gần nơi quân Kha’zix mai phục, ngay lập tức John và những người đi theo hắn sẽ trốn xuống các đường hầm đã được chuẩn bị sẵn, sau đó chờ đợi và thực hiện bước thứ 3.
Hắn ghi kế hoạch trong đêm này ra trong lá thư kia nhưng thực chất chỉ làm theo trong đó 1 nửa mà thôi, nửa còn lại hắn không hề viết, dụng ý muốn tương kế tựu kế. Lúc thực hiện kế hoạch này, hắn không hề lo sợ việc chỉ huy của phân khu B sẽ báo tin cho phân C đề phòng, đơn giản hắn chỉ đem theo chừng 100 người mà cả cái căn cứ của quân hư không đến hàng chục ngàn người, muốn đề phòng cũng khó lòng thực hiện được. Đấy là chưa nói trong lá thư hắn chỉ viết sơ sài kế hoạch và những bước bình thường thực hiện kế hoạch mà thôi, những bước chính và quan trọng hắn không hề ghi.
…
Và đúng như dự đoán của John, ngay sau khi quân Hư Không đang truy đuổi kia vào tấm mai phục của chính quân Hư Không tại phân khu B, ngay lập tức từ 2 bên sườn núi hàng trăm hàng ngàn mũi tên và các loại vũ khí gây sát thương cực mạnh được bắn ra nhắm vào chính quân đội Hư không bên dưới. Nhưng vì trời tối cho nên cả 2 khó lòng nhận ra nhau được.
“Mau tiêu diệt toàn bộ cho ta” – Kha’zix đứng ở trên vách núi điều khiển quân đội hô lớn.
“Là quân đội liên minh đang mai phục chúng ta, mau tiêu diệt bọn chúng” – Đám binh sĩ hư không bên dưới kia cứ ngỡ rằng kẻ tấn công mình chính là quân Liên Minh đang mai phục, những tên tướng quân lập tức ra lệnh cho quân lính của mình dùng cung tên, đạn pháo bắn lên hai sườn đồi.
“Ầm ầm, bang bang” – những tiếng nổ vang lên khắp nơi, hai bên đang tự giết lẫn nhau mà không hề biết rằng đang rơi vào bẫy của John, một cái bẫy quá thâm hiểm.
“Oác oác” – những binh lính cưỡi ma thú biết bay thấy quân đội của mình bị quân mai phục hai bên sườn núi tấn công tới tấp, bọn chúng lập tức lao xuống, bắn ra những quả cầu lửa về phía đám lính đang ở trên sườn, những tiếng la hét”á á” – vang lên liên tục.
“Thế là sao? Tại sao quân hư không ở phân khu C lại tấn công chúng ta?” – Kha’zix khi thấy đám lính cưỡi ma thú bay kia liên tục tấn công thì vô cùng kinh ngạc.
“Đội trưởng, những con ma thú kia cứ liên tục tấn công chúng ta… rốt cuộc chuyện này là sao?” – một binh sĩ lập tức chạy lại báo.
“Tấn công, tấn công” – đám lính bên dưới bắt đầu trèo lên vách núi tấn công quân đội của Kha’zix đang mai phục ở trên này.
“Để ta” – Kha’zix hô lớn một tiếng, chiếc cánh sau lưng lập tức rung lên liên tục, hắn ta nhún người thật nhẹ bay lên không trung với một tốc độ khủng khiếp, đôi mắt phát ra từng đợt hàn khí lạnh đến thấu xương, những con ma thú khi nhìn thấy ánh mắt của Kha’zix ngay tức khắc run sợ cầm cập…
“Xoạt”
“Rống” – hai cái móng vuốt sắc bén hơn cả gươm dao lập tức cắn con ma thú trước mặt thành bốn mảnh, Kha’zix tiện tay nhấc bổng cả cơ thể tên lính đang cưỡi con ma thú xấu số kia lên hỏi: “Ngươi là lính của quân Hư Không? Rốt cuộc chuyện này là sao?”
Tên lính kia ngay khi thấy Kha’zix liền sợ đến đái cả ra quần, lắp bắp nói: “Đội…. đội trưởng Kha’zix chuyện này… chuyện này bọn thuộc hạ cũng không hiểu… tại sao quân mai phục lại là các ngài chứ?”
“Dừng lại cho ta” – Kha’zix quay đầu xuống bên dưới gầm lên một tiếng thật to, binh sĩ hai bên đang điên cuồng chiến đấu bị tiếng thét đó làm cho hoảng sợ phải dừng lại.
“Nói… chuyện này là sao? Tại sao các ngươi lại chạy đến đây mà không phải là quân Liên Minh?” – Kha’zix ném tên lính trên tay xuống mặt đất sau đó lao đến túm lấy cổ tên tướng quân hỏi.
Sắc mặt tên tướng quân kia tái xanh, hắn sợ hãi nhìn Kha’zix kể lại toàn bộ sự việc.
“Khốn kiếp.. khốn kiếp… ta đã bị lừa.” – Kha’zix điên cuồng hét lên, những cái gai hư không trên người của hắn bắn ra xung quanh, không biết vô tình hay cố tình đã tức khắc giết hơn trăm kẻ đang đứng gần đó.
“Nguy… nếu như quân đội các ngươi ở đây thì ai canh gác các khu vực phòng tuyến kia.” – Kha’zix lúc này đã nhận ra điều gì đó bất ổn, ngay lập tức hắn cùng với những kẻ còn sống sót tức tốc chạy đến những khu căn cứ xung quanh phân khu B…
Thế nhưng đã muộn…. toàn bộ căn cứ xung quanh phân khu B đã bị quân Liên Minh phá sạch và rút quân không còn một dấu vết.
“Rống” – tiếng rống giận của Cho’Gath vang lên giữa màng đêm u tịch.
…
Bước thứ 3: chính là lợi dụng quân hư không vì truy đuổi mình mà để lộ sơ hở, theo đó John cũng những binh sĩ trốn dưới các đường hầm lúc này lao lên đánh úp vào các đồn căn cứ kia, đồn căn cứ mà không có quân chủ lực canh gác thì có khác gì đồn bình thường, toàn bộ binh sĩ Liên Minh đã càng quét nhanh và phá nát toàn bộ các khu căn cứ ấy, mặc cho sự chống trả của chính Cho’gath hay những binh sĩ hư không còn sót lại.
…
Liên Hoàn Kế vẫn chưa kết thúc!
Để lại một bình luận