Phần 19
Thời gian sau đó, mình và gái rất vui vẻ, hàng ngày gặp nhau, ăn uống cùng nhau, đi chơi với nhau, bài bạc cũng có nhau luôn, Gái đánh bạc thì đừng hỏi, mình phải kiêng nể đôi ba phần thời gian đó tuy ngắn ngủi nhưng làm mình thấy rất vui và thoải mái. Gái không nồng nàn, da diết nhưng nhẹ nhàng sâu lắng, luôn lắng nghe những điều mình nói. Tình cảm lớn dần theo thời gian, cứ ngỡ là gái là nơi dừng chân của mình, nhưng đời chẳng như mơ
Có hôm mình uống rượu, cũng khá nhiều với bạn gái, say thật, vì cả ngày hôm ấy chẳng ăn uống gì, khổ gái cả đêm chăm sóc rồi ” phục vụ ” mình sáng ra thấy gái phờ phạc, mình thì cũng không kém, đã say rồi còn phải lao tâm tốn sức, hao tổn nguyên khí thì thảm lắm các bác à ngắm gương mặt gái đang ngủ, mình thấy yêu biết bao.
Nếu mọi thứ cứ lặng lẽ trôi qua như vậy, chắc có lẽ đã là 1 kết thúc đẹp, nhưng… vẫn chữ nhưng này
Bỗng 1 ngày, đang nằm trong vòng tay, gái hỏi mình:
– Anh này.
– Uh, sao hả em?
– Anh sẽ đi với em đến lúc nào?
– Anh không biết, nhưng cái này còn phụ thuộc vào cả 2 nữa.
– Không đi với em nữa, anh sẽ buồn chứ?
– Tất nhiên, anh sẽ rất nhớ em. Nhưng anh tin dù có ngày đó, anh vẫn sẽ vượt qua được. Mà sao em lại nói vậy?
– Không có gì, em nghĩ linh tinh thôi.
Ngẫm lại, thấy mình tệ thật, nhiều lúc bỏ rơi gái để đi với người khác, thương gái lắm, chỉ muốn bù đắp lại cho gái những gì do mình gây ra. Người ta được người yêu chăm sóc, quan tâm, còn mình thì 1 món quà nhỏ cũng không có, noel còn bỏ rơi gái để đi với người khác Sâu thẳm trong gái, dường như cũng có sự dao động và thay đổi.
Nói thật với các bác, đến bây giờ mình vẫn chưa hiểu được vì sao mình và gái chia tay, nhưng tất cả mọi lỗi lầm mình đêu nhận, không 1 lời oán trách đến gái, tính mình dám yêu dám bỏ, dám chấp nhận mọi điều. Mình vẫn nhớ như in lời gái nói với mình, có đôi lúc mình vẫn còn không tin được những điều được nghe vào ngày hôm ấy.
– Mình không đến được với nhau đâu anh.
– Vì sao hả em?
– Rất nhiều điều, em sẽ làm khổ anh.
WTF mình không làm khổ gái thì thôi, sao tự dưng gái lại nói vậy với mình…
– Em nói anh nghe, em có người khác rồi à?
– Không, em chả có ai ngoài anh.
– Em vẫn nhớ đến người cũ? – Người cũ của gái đã lấy vợ rồi nhé các bác, mình cũng chẳng quan tâm đến nó lắm, tại vì mình chưa bao giờ sợ mất gái nên mình cho gái làm mọi điều gái thích, miễn sao nó trong phạm vi chấp nhận được.
– Vâng ạ, em vẫn thấy nhớ người ta.
Mình trầm ngâm, mọi việc đều có thể giải quyết được, nhưng chuyện tình cảm nhập nhèm thì khó có thể cứu vãn được, mình không phải là người giỏi giành dật tình cảm, nhưng mình thấy hơi vô lí, đây có phải là lí do thật sự của gái không. Thở dài, rút thuốc ra hút, mình nhìn sâu vào mắt gái rồi nói.
– Em nghe anh nói, quá khứ đã qua rồi, đừng vì nó làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại.
– Em biết, nhưng em không quên được, em xin lỗi.
– Em không có lỗi gì cả, giờ em muốn được tự do phải không? ?
– Vâng, em không muốn ràng buộc nữa, mình là bạn anh nhé?
Lại thở dài…
– Anh đồng ý, nhưng bạn thì không, gặp nhau gật đầu chào là được rồi, còn trong công việc, anh và em vẫn là đồng nghiệp sòng phẳng…
– Đừng vậy mà anh…
– Anh nói hết rồi, anh về đây.
Lắc đầu chán nản mình bỏ về nhà, nằm bẹp trên giường suy nghĩ, mình đã làm gì sai, không lẽ, tình yêu với mình nó xa xỉ vậy sao
1 thời gian sau đó, mình không liên lạc với gái luôn, 2 người coi như bốc hơi, chưa từng gặp, chưa từng yêu. Mình không bao giờ níu kéo những thứ vốn không thuộc về mình. Mình và gái, vốn đã ở 2 thế giới khác nhau. Sau này mình cũng lờ mờ đoán ra lí do thật sự, TÌNH VÀ TIỀN, gái đã bị cuộc sống, tham vọng của chính bản thân che lấp, gái mơ mộng đến những điều xa xôi quá, nhà cao cửa đẹp, cuộc sống xa hoa gấm lụa. Đã rất nhiêu lần, muốn gặp gái, chỉ để với gái 1 câu:
– Dừng lại đi em, không đáng để em phải đánh đổi như vậy đâu…
Nhưng mình không làm được, còn là gì của nhau nữa đâu, rất nhiều lần sau đó, đi nhậu nhẹt liên hoan, mình vẫn bắt được ánh mắt của gái nhìn mình, đầy tình cảm, nhưng đượm buồn trong đó, thấy thương gái lắm. Không lẽ vật chất dễ làm con người ta thay đổi vậy sao, buồn thật Mình không giàu, nhưng vẫn thừa sức chăm lo cho gái được 1 cuộc sống sung sướng, ăn ngon mặc đẹp, vì đâu mà gái phải như vậy? Câu hỏi này vẫn dằn vặt mình.
Để lại một bình luận