Dục Uyển – Chương 2

Phần 86

“Cộp… cộp!!!”
Bên trong ngôi biệt thự đồ sộ lạnh lẽo, với cầu thang hình xoắn ốc hệt như một mê cung làm rối mắt người nhìn. Một người đàn ông vẻ ngoài năm mươi, tay chống gậy đang lê từng bước chân lên cầu thang.

Thật ra là biệt thự có thang máy riêng, chỉ là lúc tâm trí con người trĩu nặng với những suy tư bất an, thì sự chậm rãi là phương thức tốt nhất cho nội tâm tĩnh lại.

“Cộp… cộp… cộp… cộp…”

Cùng lúc âm thanh tiếng gậy phát ra, là tiếng nước chảy tích tách trong bếp, tiếng ồn của máy xén cỏ, tiếng quét dọn lau chùi bàn ghế… Tổ hợp những tiếng động phát ra, nhưng không hề khiến cho ngôi biệt thự có thêm sinh khí sự sống nào.

Bởi vì không có tiếng nói của con người, những thứ đang diễn ra lại như một bộ phim tẻ nhạt khiến người xem thở dài bỏ về sau 3 phút mở màn. Người làm trong biệt thự có rất nhiều, nhưng lại có duy nhất một vẽ mặt. Đó là mặt đơ không cảm xúc, giống như một robot được lập trình sẵn, việc ai người đó làm, xong việc thì phòng ai nấy về, không ai chịu mở miệng nói câu nào. Tình trạng tẻ nhạt này đã kéo dài gần hai năm.

Trước đây ngôi biệt thự không phải thê lương ảm đạm như bây giờ. Nó huyên náo tràn ngập những tiếng cười, những trò quậy phá không giống ai của một người thanh niên, tất cả người làm trong nhà dù lớn tuổi vẫn bị hắn đem ra làm trò khỉ, họ vừa giận lại vừa thương, nhưng là thương nhiều hơn giận.

Còn bây giờ, cho dù họ tình nguyện muốn làm khỉ diễn hề cũng không được. Sau tai nạn khốn kiếp đó, mọi thứ đã không thay đổi. Người thanh niên mất đi tất cả, ngôi biệt thự cũng mất hẳn sinh khí sống và họ cũng không có tâm trạng mà cười nói. Tất cả họ tự mặc định cho mình đó là một tội lỗi, không được xuất hiện trong tòa biệt thự này. Khi mà chủ nhân của họ không có ngày nào vui vẻ, thì họ càng không thể.

Tất cả người làm dưới đại sảnh, đều ngẩn đầu nhìn lên cầu thang, dõi theo từng bước chân đơn độc của ông lão năm mươi tuổi kia mà thở dài… Lão gia chính là người đáng thương nhất.

“Két… t…” Dương chủ tịch đẩy cửa bước vào.

Cũng lại là một căn phòng xa hoa rộng lớn khác, ngập tràn sự cô đơn lạnh lẽo. Một người thanh niên sắc mặt nhợt nhạt đang nằm bất động trên giường, giống như chàng hoàng tử ngủ trong rừng, Dương Phàm, con trai của Dương chủ tịch. Hắn đã như vậy gần hai năm.

“Tiểu Phàm… nó thế nào rồi, có đỡ hơn chưa…” Dương chủ tịch lên tiếng.

Ông rất thương con trai nên ngày nào cũng muốn nhìn thấy hắn, nhưng sau khi rời khỏi căn phòng này, thì lần nào tim ông cũng quặn đau, chỉ muốn gục ngã, lời nói như nghẹn ngào.

“Tối qua sau khi bác sĩ tim thuốc cho tới sáng nay, tôi không thấy cậu ấy lên cơn co giật” Dương quản gia, người làm lâu năm của nhà họ Dương, xem Dương Phàm như con, săm sóc hắn từ lúc mới sinh cho đến lúc trưởng thành.

“Lão gia! Ông không nên lo lắng… tối qua ông cũng hoảng hốt quá nhiều, nên nghỉ ngơi đi… thiếu gia, đã có tôi lo” Dương quản gia, dừng lại nhìn vẽ mặt hốc hác của Dương chủ tịch.

“Tiểu Phàm là thứ quý giá duy nhất trên đời này mà tôi có, tôi làm sao bỏ mặt nó”

Ông bước tới kéo rèm cửa lên, ánh nắng tinh khiết của buổi sớm phản chiếu qua cửa sổ, rọi vào khắp bên trong. Bây giờ căn phòng mới có chút hơi ấm.

“Trời hôm nay thật đẹp, tôi muốn dẫn Tiểu Phàm ra bên ngoài đi dạo…”

“Dạ! Để tôi chuẩn bị cho thiếu gia”

Dương quản gia lấy ra một bồ quần áo mới, rồi bước đến bên giường nâng Dương Phàm dậy, giúp hắn cởi áo thay quần. Nhìn thấy Dương Phàm như một con rối mà đau lòng cho người làm cha. Đứa con trai tài giỏi từng là niềm tự hào lớn của đời ông, giờ như một phế vật vô dụng, sinh hoạt bình thường đơn giản là thay quần áo cũng phải nhờ người làm thay.

“Để để tôi làm, ông ra ngoài đi”

“Dạ! Lão gia”

Phu nhân mất nhiều năm nhưng lão gia đã không tái hôn, giành hết tình yêu thương cho thiếu gia, hai cha con trước giờ rất yêu thương nhau.

Thiếu gia lớn lên cũng rất tài giỏi, là cánh tay đắc lực giúp đỡ lão gia rất nhiều trong công việc, sau khi thiếu gia xảy ra chuyện, ông vừa phải lo việc ở công ty, lại mất ngủ vì chuyện của thiếu gia.

Thật là tội nghiệp, Dương quản gia thở dài đi ra ngoài.

“Cạch…!!”

Dương chủ tịch đặt cây gậy xuống, rồi ngồi bên giường. Ông đỡ Dương Phàm ngồi dậy thay áo mới cho hắn.

“Tiểu Phàm! Con nằm trên giường cũng lâu như vậy, thế giới bên ngoài trở nên đẹp đẽ thế nào con đã bỏ lỡ rất nhiều, con mau tỉnh dậy đi…” Trước mặt của người khác thì Dương chủ tịch cương quyết cứng rắn bao nhiêu, thì trước đứa con trai yêu quý của mình, ông lại yếu đuối và ủy mị vô cùng.

Từng cúc áo được cài lại, là từng giọt nước mắt ông rơi, ướt cả ngực Dương Phàm.

“Sinh nhật của cha, con biết mà phải không… là 18 tháng này” Sau khi thay đồ cho Dương Phàm xong, Dương chủ tịch mỉm cười, cầm lược chải lại tóc cho hắn.

“Nếu con có thể tỉnh dậy chính là món quà sinh nhật lớn nhất của cha… Tiểu Phàm, con hãy tỉnh dậy tặng món quà đó cho cha, được không”

“Cốc… cốc…”

Từ ngoài cửa Dương quản lên tiếng.

“Lão gia! Thư kí Mộc đang ở phòng khách, cô ấy nói mang hợp đồng đến cho ông xem lại”

“Nói cô ấy chờ dưới lầu, tôi sẽ xuống ngay” Dương chủ tịch lên tiếng.

“Dạ! Lão gia” Dương quản gia cúi đầu đi xuống dưới lầu.

“Tiểu Phàm! Con chờ cha, lát nữa cha sẽ quay lại”

Dương chủ tịch mỉm cười lần cuối với Dương Phàm, rồi đặt một tấm chăn phủ lên người hắn vì sợ hắn bị lạnh. Còn để hai tay hắn ngay ngắn vào trong chăn. Nhưng khi ông vừa rời khỏi, thì cánh tay đó lại trượt ra khỏi chăn và từng ngón tay bắt đầu động đậy, đôi mắt chuyển động, lần đầu tiên sau hai năm. Dương Phàm đã có ý thức trở lại.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60

TÊN TRUYỆN:

Dục Uyển – Chương 2


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)