Dục Uyển – Chương 2

Phần 81

Cô nhi viện.
Sau khi khi lo cơm nước, tắm rửa cho bọn trẻ cả buổi chiều. Dục Uyển mới thảnh thơ và để ý đến vết thương trên tay mình.

Nãy giờ có quá nhiều việc để cô bận tâm, nên không còn nhớ đến vết thương trên tay mình, còn bây giờ thì cô đã cảm thấy rát nhức cả cánh tay.

Ở đây không có hộp cứu thương, cô muốn làm sạch vết thương cũng phải đợi khi về đến nhà. Dục Uyển nhìn lên đồng hồ thì đã gần 6h chiều, viện trưởng chắc cũng sắp về tới.

Mà tại sao, nãy giờ cô không nhìn thấy Hoắc Luật đâu. Nếu vừa rồi không có hắn giúp cô giải quyết bọn trẻ, thì một mình cô nhất định sẽ không xử lý nổi chúng.

Lúc nhìn thấy Hoắc Luật, vén tay áo, săn ống quần lên, tắm cho bọn trẻ. Cô vẫn không thể tin đó chính là Hoắc Luật mà cô biết. Nếu sau này Hoắc Luật làm cha, cô tin hắn nhất định sẽ là một người cha rất là tốt.

Vừa nghĩ đến hắn, thì hắn đã xuất hiện trước mặt…

“Theo tao ra đây”

Cô chưa kịp mở miệng thì Hoắc Luật đã kéo đi, hắn đặt cô ngồi xuống ghế.

“Đưa tay ra” Hắn lên tiếng.

Dục Uyển chầm chầm cử động đưa tay về phía Hoắc Luật. Bởi vì rất là đau. Hoắc Luật cầm cánh tay bị trầy sướt của Dục Uyển lên, lấy bông băng, thuốc sát trùng mà hắn mới mua về, giúp cô xử lý vết thương.

Dục Uyển không nghĩ Hoắc Luật lại để tâm đến vết thương trên tay cô, không thấy hắn đâu, thì ra chính là đi mua thuốc cho cô. Trong lòng Dục Uyển đang vui sướng tận hưởng chút tư vị ngọt ngào mà Hoắc Luật đem đến cho cô. Môi cô lại mỉm cười.

Hành động của Hoắc Luật vừa nhẹ nhàng, cẩn thận, lại rất tỉ mỉ. Đặc biệt là ánh mắt cực kỳ chuyên chú của hắn giành cho vết thương của cô. Hắn làm cho Dục Uyển có cảm giác, mình giống như là một báu vật đang được hắn nâng niu.

“Tại sao lại liều mạng như vậy, nếu lúc đó mày té xuống nghĩ mình sẽ bình an sao…”

Thật trái ngược hoàn toàn, lời lẽ thì lạnh nhạt nhưng hành động của hắn lại cho cô sự ấm áp, Dục Uyển cảm thấy mình đã bắt đầu quen dần với biểu cảm này của Hoắc Luật.

“Không phải bây giờ tôi vẫn bình an sao…” Dục Uyển mỉm cười với Hoắc Luật.

Không biết lời nói vừa rồi của cô lại chọc giận gì hắn, Hoắc Luật lại cố ý đổ nhiều thuốc sát trùng vào vết thương của của, khiến cho Dục Uyển rát đau, đến nhăn mặt lại.

“Á…” Cô mếu máo như sắp khóc nhìn hắn.

“Sau này đừng có hành động như vậy nữa… rất nguy hiểm”

Hoắc Luật lạnh lùng nói xong, lại cầm cánh tay đang đau rát của Dục Uyển đưa lên miệng thổi nhè nhẹ, đúng là vừa đánh vừa xoa.

Hành động này của hắn, lại làm cho Dục Uyển rất cảm động, hắn làm cho cô nhớ đến mẹ mình. Trước đây lúc cô còn nhỏ, mỗi lần bị thương mẹ cô đều thổi vào vết thương, giống như Hoắc Luật lúc này.

“Còn đau không” Hoắc Luật ngẩng đầu lên nhìn Dục Uyển.

Hắn có chút ngạc nhiên, Dục Uyển lại đang rưng rưng nước mắt, có phải hắn đã quá mạnh tay. Dục Uyển bất ngờ chòm về trước, hai tay vòng qua cổ ôm lấy Hoắc Luật rồi khóc nức nở.

“Sao lại khóc, tao làm mày đau sao” Hắn hỏi, giọng nói cũng trở nên rất dịu dàng không còn lạnh lùng như trước.

“Không phải! Là anh làm tôi nhớ đến mẹ mình… hu… u… Tôi rất muốn gặp lại mẹ của mình…”

“Nếu muốn gặp mẹ mày, thì tao chở mày về… đừng khóc nữa”

Hoắc Luật làm sao hiểu được, người cô nói đến không phải là mẹ Tiêu mà là mẹ ruột của cô.

Đảo Không Tên.

Một hòn đảo với nét văn hóa đặc trưng khác lạ, nếu không nói là kỳ quái khác người, mà không có hòn đảo có tên nào so sánh được.

Vào tháng Bảy hàng năm trên đảo sẽ tổ chức một lể hội hóa trang, rầm rộ kéo dài từ đầu tháng đến cuối tháng. Một đặc ân khác mà cư dân trên đảo có thể nhận được từ lể hội, là bọn họ không cần phải làm bất cứ việc gì, chỉ làm một việc duy nhất là ăn chơi hưởng thụ. Cho nên, tháng Bảy còn gọi là tháng ăn chơi của đảo Không Tên.

Không khí sôi nổi nhộn nhịp của lể hội, khi mà hàng ngàn các nhân vật từ Đông Tây kim cổ, những anh hùng siêu nhiên, những quái thú trong truyền thuyết, hay những nhân vật lừng lẫy đều tề tụ về đây, chính là điểm cuốn hút tất cả du khách khắp mọi nơi, trong số đó bao gồm cả Dục Uyển. Cho nên Hoắc Phi đã quyết định chọn đó làm địa điểm tỏ tình.

Bọn họ hiện đã có mặt trên đảo, mọi thứ hắn đã sắp xếp xong. Nhà hàng, nến đỏ, hoa và âm nhạc, một bầu không khí lãng mạn đã sẵn sàng. Bây giờ chỉ thiếu có mỗi nữ chính.

Phòng 102 – Khách sạn Vô Danh.

“Cốc…”

Hoắc Phi đang đứng trước cửa phòng của Dục Uyển, mới gõ có một nhịp duy nhất, âm thanh cũng chưa đủ lớn để người trong phòng có thể nghe. Thì một dàn âm thanh giày cao gót khác phát ra, mười mấy cô nàng xinh đẹp đang đi tới. Hoắc Phi nhìn thấy họ giống như thấy ma, lập tức xoay mặt vô tường nhưng vẫn bị phát hiện.

“Hoắc Phi! Tại sao anh lại ở đây, bọn em tìm anh nãy giờ…”

“Ở bên ngoài rất náo nhiệt, ra ngoài đó chụp hình với bọn em…”

“Trong này có gì mà vui, đi thôi anh…”

Hoắc Phi ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có, đã bị mười mấy em xinh tươi lôi xồng xộc ra khỏi khách sạn.

Tất cả chuyện này là tại một chữ “Được” của Bạch Ngạn Tổ mà ra. Lúc đó hắn cũng có mặt. Thông tin bị rò rĩ ra ngoài, em họ Tô Lâm cương quyết đòi theo. Vì không muốn Bạch Ngạn Tổ và Lý Nhã qua đêm trên đảo Không Tên, nên muốn theo phá đám.

“Anh họ! Cho em đi đi… từ lúc về nước tới giờ em vẫn chưa đi đâu chơi xa, cho em đi đi mà… anh họ… anh họ”

Trước sức ép của bộ ngực vĩ đại, cứ tì sát vào vai Bạch Ngạn Tổ, tên đó bị sắc dụ nên đã gật đầu.

“Được”

Chuyện đã lở rồi, dù sao du thuyền cũng quá rộng, có thêm một người nữa cũng không chiếm bao nhiêu diện tích. Hơn nữa, mục đích của Tô Lâm đi theo là phá đám Bạch Ngạn Tổ, chắc sẽ không ảnh hưởng gì đến không gian riêng tư giữa hắn và Dục Uyển. Nên Hoắc Phi miễn cưỡng chấp nhận.

Nhưng khi hắn bước lên du thuyền thì mới biết, Tô Lâm đã không đến một mình. Mà còn kéo theo đồng minh, hơn một nửa số học sinh của trường Dahlia đã được mời. Suốt một ngày một đêm trên du thuyền, hắn không hề có một khái niệm nào là không gian riêng tư, bởi vì đám bạn thân của Tô Lâm cứ quấn lấy hắn 24/24h.

Xem ra lời tỏ tình của hắn phải đợi đến tối rồi…

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60

TÊN TRUYỆN:

Dục Uyển – Chương 2


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)