Phần 67
Sau cái hôm ông hiệu trưởng nghỉ mà không có lý do làm mẹ tôi phải trực thay, thì mấy hôm sau mẹ tôi lại trở lại công việc thường ngày, cũng có hơi chút bận bịu. Và cứ tưởng là mẹ nói đùa, ai dè nàng làm thật. Giờ đây 1 ngày mẹ chỉ cho phép tôi được quan hệ với nàng 1 lần mà thôi, lần nào trước khi quấn lấy nhau mẹ còn giảng giải 1 tràng về sức khỏe, học hành, sau rồi tới cả an toàn trong tình dục nữa. Bắt tôi đeo bao vào trước khi nuốt nước bọt đắm đuối nhìn cái dương vật tội nghiệp vì đã quen chơi trần của tôi nhét vào trong cái bướm sũng nước của mẹ… Thật tội nghiệp cho tôi.
Nhưng tưởng rằng quan hệ mẹ con tôi sau chuyện của cô nàng Thùy Linh thì đã càng thân thiết và tin tưởng nhau hơn trước thì cái số, có lẽ là thế, cái số mệnh của mẹ tôi hay là cái số mệnh của mẹ con tôi còn nhiều trắc trở hơn nữa, khi mà vào một ngày nọ, sau ngày mẹ con tôi hết giận nhau được có 2 ngày thì lại xảy ra một chuyện oái oăm và kỳ lạ nữa, nó đúng là một sự kiện đáng nhớ trong cuộc đời tôi, nó làm thay đổi tất cả mọi thứ xung quanh mình…
Đó là vào một buổi chiều học thêm trên lớp, chúng tôi lớp 12 nên được xếp trên tầng 3, trường này ôn theo khối để thi tốt nghiệp nên không ngồi theo lớp nữa mà ngồi lộn xộn các lớp với nhau. Vào giờ ra chơi, tôi mới đứng trên ngoài hành lang, chỗ đầu cầu thang, từ chỗ này có cái khung cửa sổ rất thoáng và mát, chiều đến gió lồng lộng thổi vào từ phía sau trường, chỗ có khoảng sân rộng ngay đằng sau khu vườn của sở Nông nghiệp sát cạnh trường.
Đang đứng đó một mình hưởng thụ khi nhớ lại những hương vị ngọt ngào của mẹ, cùng với lần duy nhất làm tình với người khác ngoài mẹ tôi, đó là cô Thùy Linh, nó vẫn in trong trí nhớ của tôi… 2 người phụ nữa tuyệt vời, mỗi người một vẻ… mỗi tội là tôi không hiểu tại sao cô Thùy Linh lại dễ dãi như thế, không biết với người khác cô ấy có như thế không? Chẳng nhẽ đàn bà con gái đối với chuyện tình dục lại dễ dãi và buông thả như thế? Đó là cái võ đoán của thằng trẻ trâu như tôi mà thôi, nhưng nó cũng làm tôi băn khoăn lắm…
Nhưng đang mải suy nghĩ thì bỗng nhiên tôi nhìn xuống khung cửa sổ, rõ ràng ở sân sau của trường có một dáng người đang đi lững thững. Tôi chỉ hơi thoáng liếc qua thì ngờ ngỡ ra ngay. Mái tóc đó, dáng người cao, xinh hấp dẫn đó…
Rõ ràng là mẹ tôi…
Mẹ đang làm gì ở chỗ sân đó hả trời? Mà sao dáng đi của mẹ lại có gì đó là là. Tôi cảm tưởng thấy như cái điệu bộ đó giống như là người mất hồn đi vậy… hoặc các bạn có thể tưởng tượng ra dáng bọn xác sống trong mấy bộ phim kinh dị, vật vờ đi lại vậy. Tôi cảm thấy hơi nghi ngờ và lo lắng vì chưa từng thấy mẹ như vậy bao giờ. Hơn nữa, ở đằng sân sau này làm gì có cái gì, chỉ là một đống cỏ um tùm và cái khu nhà thí nghiệm hóa học. Mẹ tôi dạy văn thì có cái chuyện gì liên quan mà tới đó cơ chứ… Càng nghĩ càng thấy lạ, tôi đánh bạo tranh thủ còn giờ nghỉ, chạy nhanh từ tầng 3 xuống xem mẹ thế nào?
– Bịch… bịch… bịch…
Không hiểu sao, linh cảm lo lắng xuất hiện trong tôi ngày càng mạnh. Vì thế tôi mới chạy nhanh rõ rết…
– Bịch… bịch… bịch…
Xuống với hành lang đi qua sân sau của nhà trường rồi… nhưng không hiểu mẹ tôi đã biến đi đâu mất tăm. Thật kỳ lạ, nhưng lòng mà và linh cảm cho tôi hay có chuyện gì đó là lạ nên với tính của một cậu trai cấp 3 tò mò, tôi lò dò đi ra sân sau tìm kiếm…
Nhưng quả thực cái sân sau rộng quá, mà lại cỏ mọc cao um tùm làm tôi mới đi được có nửa sân thì xuông báo vào tiết học đã lại vang lên…
– Chậc…
Tôi chặc lưỡi tiếc nuối nhưng chắc là đanh phải vào lớp thôi, vì đằng nào cũng chẳng thấy mẹ tôi hoặc ai ở cái chỗ quái quỷ này…
Vậy là tôi đành quay lưng thật thểu đạp mấy cái bụi cỏ mà đi về lớp.
Bỗng nhiên…
Tôi thấy trong bụi cỏ có cái gì đó lóe sáng, có vẻ như nó phản chiếu lại cái ánh nắng chiều nhàn nhạt đang rọi xuống cái sân um tùm này. Tôi thấy lạ, bèn đi tới gần vén bụi cỏ lên…
Một chiếc CAMERA cực xịn…
Đang nằm trong bụi cỏ địch xác là một chiếc camera hãng Sony, trông mẫu mã thì cũng là hàng tân tiến, đắt tiền đây… mà sao trông nó quen quen… Nhưng mà vội quá rồi, vào lớp chắc đã được 5′, tôi vôi vàng chạy về lớp không quên cầm theo chiếc camera đó theo. Để tối về nhà hãy tính đã.
– Huỵch… huỵch… huỵch…
Tôi phi vội lên cầu thang gây ra tiếng vang huỳnh huỵch, rồi đâm sầm vào một người ở ngay chỗ rẽ cầu thang…
– Úi…
– Á…
Mặc dù không ngã nhưng đã đụng vào nhau mất rồi, nhưng ngạc nhiên hơn nữa, người tôi đụng phải chính là cô nàng giáo viên kính cận Dương Huyền – mẹ tôi. Mẹ cau có kéo tôi đứng thẳng lên mà mắng:
– Con giỏi nhỉ… vào lớp muộn lại còn bạt mạng vao vào mẹ suýt ngã nữa… liệu hồn đấy nhé… về lớp ngay…
Tôi chỉ gãi đầu cười, giấu cái camera ra đằng sau lưng, nhỡ mẹ biết được lại hỏi lung tung, lại phải trình bày mệt lắm.
Thế rồi cả buổi chiều học hôm ấy, tôi cứ ngồi thắc mắc mà suy nghĩ mãi cái máy Camera tân tiến này sao lại rơi ở chỗ sân trường này chứ. Hàng đắt tiền nữa… ai là người đánh rơi? Hay vứt ở đó? Dở hơi à… Nhiều câu hỏi cứ lớn vởn trong đầu. Lại còn nữa, mẹ tôi thoắt 1 cái đang ở sân dưới, giờ tôi chạy xuống rất nhanh để tìm mẹ, mà con đường đi ra sân sau nhà trường chỉ có 1 cái hành lang đấy thôi, sao tôi lại không gặp được mẹ cơ chứ, khó hiểu hơn nữa là thậm chí mẹ con đang ở trên lớp trước cả tôi và có vẻ đang đi xuống nữa…
Tôi có một linh cảm không hay trong hoàn cảnh này, và sau này tôi đã biết là tôi đúng…
Tan giờ học buổi chiều, như mọi khi tôi đợi mẹ ở chỗ cổng nhà xe giáo viên. Nhờ cái thời gian buổi chiều suy tính, tôi đã gần như có thể khẳng định cái Camera mà tôi nhặt được ở sân sau trường có lẽ là của thầy Giang dạy tin. Ở trường này người mà đam mê và sở hữu một cái máy ảnh tân tiến thế thì chỉ có ông này mà thôi, ngoài ra không còn ai khác nữa. Nhưng hôm nay không thấy ông ta lên trường vì môn Tin học chỉ là môn phụ, không có dạy buổi chiều, vì thế cái Camera của ông thầy này vẫn nằm ở trong cặp sách của tôi. Tôi nghĩ có lẽ mai lên trường hỏi rồi trả lại cho ông thầy tốt bụng này. Dù gì thì thầy ấy cũng rất nhiệt tình khi giúp đỡ mẹ con nhà tôi vụ lão Tú mà.
Bóng dáng yểu điệu và sexy của mẹ tôi đã xuất hiện ở cuối hành lang tầng 1. Kiểu đi uyển chuyển, mông ngực đảo điên làm lác mắt mấy thằng choai choai lớp 12 đang tan học, bọn này như ngày thường chỉ dám nhìn mẹ tôi mới ánh mắt tinh quái đầy hâm mộ.
Mà cũng lạ, tôi không hiểu sao lúc nhìn từ trên tầng xuống thấy mẹ tôi, cái dáng đi ấy lạ lùng quá, chẳng bình thường chút nào cả… Hay là do khoảng cách xa quá nên không chú ý?
– Hi, người đẹp… – Tôi nhoẻn cười chào mẹ.
Mẹ đang tiến về phí tôi, khi nghe thấy kiểu chào vô lễ của cậu con trai yêu quý, lông mày của nàng nhíu lại ra vẻ một cô giáo nghiêm khắc rồi gằn giọng nói:
– Liệu hồn nhé, đang ở trường đấy…
Cô giáo Dương Huyền, mẹ tôi. Khi ở trường nàng lại cuốn hút theo một cách rất… rất rất hư hỏng. Khi mà nhìn thấy mẹ là người ta lại liên tưởng tới mấy cô diễn viên JAV đóng vai cô giáo. Mẹ tôi quả thật có cái thân hình nóng bỏng quá, mặc quần áo kiểu gì thì cũng trở thành khiêu gợi hết, mặc dù mẹ chẳng hở hang chút nào. Nhưng cặp chân dài hoàn hảo của nàng đã đánh bại hết tất cả, cặp mông tròn, cong phối hợp với cái eo thon nhỏ của mẹ luôn làm người khác phải chú ý theo một cách… không được tử tế cho lắm, dù là quần hay váy, rộng hay là bó thì nó vẫn quá dâm dục.
Hihihi… con đùa thôi mà… mẹ yêu… – Tôi gãi đầu cười cười…
Lúc này thấy bộ dáng của tôi như thế, dù gì cũng là một người mẹ bao dung, mẹ tôi lại bật cười vì không giữ được nghiêm túc lâu với tôi nữa. 2 mẹ con tôi quá thân thiết rồi mà.
Thế rồi 2 chúng tôi đi tới chỗ nhà để xe, không ngờ thấy vắng người, mẹ tôi vô tư khoác lấy tay tôi rồi giữ chặt lấy, nhìn tôi mỉm cười rồi ngang nhiên cứ thế mà đi. Giờ trông tôi và mẹ cứ như một đôi yêu đương tình tứ vậy. Đi được tới nhà xe, bỗng có tiếng người phía sau nói với lên:
– Gớm chưa, 2 mẹ con nhà này thân thiết với nhau thế?
Cả 2 chúng tôi cùng quay lại thì thấy đó là bà Thu dạy văn cùng tổ với mẹ, bà này đã trung tuổi rồi, vừa béo vừa già, tóc thì cắt ngắn xoăn tít. Dáng vẻ mồ hôi nhễ nhại, đang lạch bạch xách cái cặp đi đằng sau mẹ con tôi. Mẹ tôi thấy bà này nói vậy cũng không chút nào ngại ngùng cả, nàng chỉ cười gật đầu chào rồi nói:
– Chị ơi, thỉnh thoảng bám càng ăn vạ con trai một chút chị ạ. Nó lớn quá rồi, mình được nhờ chứ…
– Ừ, mà cái thằng này, càng lớn càng đẹp trai ghê…
– Thôi chị à, đừng khen nó nhiều quá nó lại tưởng thật đấy…
Tôi thấy mẹ nói thế thì không đồng ý chút nào, bèn lẩm bẩm nói:
– Hứ, con mà không đẹp trai á…
– Hihii… – Chỉ thấy mẹ tôi liếc tôi mà cười rất lém lỉnh.
Rồi vẫn vừa khoác tay tôi vừa đi nói chuyện với bà Thu ra tới nhà để xe mới thôi. Sau đó, tôi đèo mẹ về nhà với một cách cưng chiều khéo léo của một người mẹ hết mực thương con trai. Đó là ôm eo và ép bộ ngực sữa của mẹ vào lưng tôi, thật mềm mại hết sức. Thỉnh thoảng mẹ còn hỏi tôi như người con gái đang hỏi bạn trai của mình:
– Mẹ có thơm không? Hihihi…
Tôi gật đầu vì mùi hương thơm thoang thoảng từ cơ thể mẹ tôi thật đặc biệt, vô cùng cuốn hút người khác giới, trời sinh đã vậy.
Tôi bỗng nhớ ra chuyện lúc nãy nên đã tranh thủ đang vui vẻ hỏi mẹ ngay:
– Mẹ ơi, chiều nay con thấy mẹ đi ra sân sau trường phải không?
– Hử… – mẹ tôi dừng lại có vẻ suy nghĩ, nhưng rồi sau đó nói luôn:
– Không? Mẹ ở trên lớp suốt mà nhỉ? Hay con nhầm với ai?
– Dạ, chắc có lẽ thế…
Về tới nhà đã là 5h chiều, tranh thủ vo gạo nấu cơm, mẹ tôi có hẹn đi tập thẩm mỹ hàng ngày, nàng muốn tiếp tục duy trì cơ thể trẻ trung tới vô lý này của mình tới lúc nào nữa đây… Trước đấy có một giai đoạn mẹ bỏ bê không tập vì thác loạn với tôi, cho tới khi mụ chủ ở Club tới tận nơi khóc lóc vì vắng cô giáo Dương Huyền làm bà này mất hết khách, rồi mụ này van xin mẹ tôi phải tới hằng ngày mới được, đãi ngộ thì khỏi phải nói… Tôi thì ghét con mụ này vì vừa xấu tính lại một phần vì làm mẹ tôi đồng ý. Mẹ thấy rằng chuyện 2 mẹ con đắm chìm vào tình dục quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe. Vì lo cho tôi nên mẹ lấy cớ này mà cố hãm tôi lại. Nhưng càng hãm tôi lại càng thèm và đâm ghét lây cả mụ kia nữa…
Để lại một bình luận