Phần 9
Tối đó Thành chủ Sài Thành, Lạc Hùng tới thăm gia đình họ Nguyễn.
“Ta nghe nói ngươi vừa mới nhận nuôi một đứa con trai?”
“Vâng, không biết ngài có việc gì mà phải bận tâm đến con trai thần.”, Thế Bảo cúi chào.
“Ta nghe nói Hạo Quân và con nuôi của ngươi có xích mích…”
“Để tôi gọi thằng nhỏ ra dạy bảo.”
“Mau cúi chào. Thành chủ đó.” Giọng nói của mẹ Tiên thì thầm bên tai Trường.
Hắn nhanh chóng gục đầu xuống.
Hắn cảm nhận sức nặng kinh người, còn hơn cả Thế Bảo.
Thế Bảo quát lớn:
“Sao con lại dám gây sự với con trai của Thành Chủ?”
“Con biết rằng cha đang nóng giận nhưng xin hãy nghe con giải thích.”
Trường bình tĩnh cúi thưa. Hắn bắt đầu kể đầu đuôi sự tình, nói ra những suy nghĩ của trong lòng mình khi đang ở đó.
“Con không cần biết Hạo Quân là ai, nhưng việc nó sỉ nhục cha mẹ, những người có lòng tốt nhận nuôi con, Con thực không bằng lòng.”
Hùng biết con trai người thật sự hư đốn. Do sự bảo bọc của vợ người mà Hạo Quân đầy rẫy thói hư tật xấu. Hùng nhìn Trường mà so sánh hắn với Hạo Quân. Hùng thầm nghĩ.
“Với tư chất này, con ta còn thua xa.”
“Thôi được rồi, ta không muốn làm khó dễ gì ngươi. Ngươi lui ra được rồi.” Hùng nói với Trường rồi quay lại Bảo mà nói
“Mà ta tới đây không phải vì chuyện này. Ngươi là thương lái có tiếng, ta muốn nghe ý kiến của ngươi về vài vấn nạn của thành.”
Tới tận khuya, Hùng mới quay về phủ.
Hai giờ sáng,
“Dậy đi nhóc, ta nghe thấy tiếng động lạ.”
“Dậy mau.”
“Để con ngủ chút đi sư phụ.”- Trường ngáp dài trả lời.
“CÓ THÍCH KHÁCH, THẰNG NGU!”
Trường bật dậy. Trên trần nhà, bóng người lao xuống. Hắn né được. Con dao của tên thích khách cắm sâu xuống chiếc giường.
“Tin tao chưa nhóc. Chậm tý nữa là mi tiêu rồi.”- Mộc Tinh đắc ý.
“Ngươi là ai?”- Trường hỏi tên thích khách.
“Mày không cần biết tên. Dám chọc giận thiếu chủ, ngươi phải trả giá.”
Tên thích khách biến mất trong màn đêm.
Một phi tiêu lao đến nhưng Trường dễ dàng né được. Hắn thầm cảm ơn khẩu quyết của sư phụ. Nhờ có nó những chuyển động xung quanh hắn đều phát hiện dễ dàng.
“Yêu Linh của hắn là Hắc Vong Ma, có thể núp trong bóng tối, hãy cẩn thận.”
“Con hiểu, sư phụ.”
Những phi tiêu lại tiếp tục phóng tới, lần này Trường không né nữa mà chụp hết những ám khí.
Bóng ma ấy từ dưới đất phóng lên. Với phản xạ tuyệt vời, Trường tóm gọn cổ tay của tên thích khách rồi quật mạnh vào tường. Tên thích khách lăn quay bất tỉnh.
Trường mở mặt nạ tên lạ mặt ra. Hắn bất ngờ khi thấy một gương mặt nữ nhi xinh đẹp. Cô gái này chỉ trạc tuổi Trường. Trường nhìn người nữ nhi ấy chăm chú.
“LCD tinh thể lỏng ư. Anh đây chơi tất. Miễn mặt đẹp là được.” Hắn lộ nụ cười nham hiểm.
Cô gái ninja tỉnh dậy, thấy mình đang lõa thể, người bị treo ngược xuống, cơ thể bị trói bằng dây thừng. chân tay thì cố định không nhúc nhích được. (nói thẳng ra là bondage)
“Tên bỉ ổi. Mi đã làm gì ta?”
“Đây là cách ta trói lại con mồi sập bẫy. Trông cũng hiệu quả phết.” Vẻ mặt dâm tà dần hiện ra. “Mà ngươi là ai?”
“Một thích khách không bao giờ nói tên của mình.”
“Vẫn cứng đầu vậy à?” vừa nói Trường vừa tát vào mông. Cặp mông săn chắc ấy đỏ dần. Người nữ nhi khóc lên tủi nhục. Nước mắt chảy trên hai hàng mi.
“Khi nào ta thoát được, mi nên coi chừng cái mạng của mi.”
“Vẫn còn lì à.” Hắn nhét bao vải vào miệng thiếu nữ, bắt đầu rưới sáp ong từ cây nến đang cháy. Sáp nóng khiến người cô gái run bần bật, kêu lên ư ử trong cuống họng. (lâu lâu không ăn sò nên thằng main trở nên bạo dâm?)
Bắt chước các phim JAV, hắn bắt đầu đưa ngón tay tụt nhẹ vào, ra vào nhịp nhàng rồi nhanh dần. Nước dịch cũng từ đó tuôn ra.
“Cô nương có vẻ thích đấy nhỉ?”
Trường tháo cái bao vải khỏi miệng thiếu nữ:
“Nếu cô muốn sung sướng như thế này thì mau khai ra đi. Không là ta trừng phạt đấy.”
Mắt người nữ nhi đê mê. Sự sung sướng hoan lạc sau những màn tra tấn khủng khiếp đã đập vỡ niềm kiêu hãnh của nàng. Sự sụp đổ ấy chính là kết quả của “cây gậy và củ cà rốt.”
“Ta… ta… tên Đào… Ngọc Diễm, sinh ra từ gia… đình có truyền… thống chém thuê.” Diễm nói trong những tiếng nấc.
“Tốt lắm. Và đây là phần thưởng giành cho nàng.”
Hắn ấn mạnh thằng em đang biểu tình vào trong Diễm.
“Hắn (Hạo Quân) sai nàng đến ám toán ta?” Vừa nói, hắn vừa nhéo mạnh đầu ti của Diễm.
“KHÔNG… không phải… ta tự làm một mình. Thiếu… gia không… ra lệnh cho ta.” nước mắt Diễm giàn dụa rơi.
“Vậy hả, ta xin lỗi. Đừng khóc. Chắc nàng đau lắm. Ta không cố ý.” Rồi hắn liếm đầu ti, lấy tay lau nước mắt Diễm.
Xúc động mạnh, âm đạo Diễm dần siết chặt.
“Nàng bót hơn hai chị của ta nhiều.”
Trường liên tục nấc những cú đâm mạnh mẽ.
Diễm vẫn tiếp tục khóc. Đau đớn, xúc động, khoái cảm tràn vào trí óc nàng lẫn lộn.
“Ta ra đây.”
Trường xuất tinh tràn vào âm đạo Diễm. Người nàng cũng run bần bật rồi ngất lịm.
Trường từ từ cởi trói Diễm. Lau sơ người. Hắn so sánh Diễm với hai người chị của mình. Tuy không đẹp, điện nước không đầy đủ bằng hai chị em Linh và Nhi nhưng trong tương lai nảng sẽ là một mỹ nhân nghiêng đất trời trong lứa tuổi của hắn.
Trường đặt Diễm nằm trên giường sát bên trong. Còn hắn nằm ngoài, người ôm nhẹ mỹ nữ bên cạnh mà ngủ.
Để lại một bình luận