Phần 5
Lúc này, ở trong lều của Linh và Nhi.
“Vậy em cũng yêu Trường?”
Nhi năm quay qua đối mặt Linh, khẽ gật đầu, đôi mắt đỏ hoe như muốn khóc.
“Chị đã bao bọc che chở em nhiều rồi. Em chưa biết lấy gì đền ơn chị ngoài việc chúc chị hạnh phúc”
“Kìa em… Chị lớn hơn em nên chắc chắn sẽ già sớm hơn. Có khi em sẽ…”
“Nè, đừng nói bậy vậy chứ.” Trường đã vào lều sau khi nghe lỏm cuộc trò chuyện. Nhờ khẩu quyết của Mộc Tinh, dù mới ở tầng Nhập Môn nhưng hắn cũng nghe được tất cả trong phạm vi vài chục mét.
Cả hai nói cùng lúc với giọng tức giận pha chút bối rối, xấu hổ:
“Ai… cho anh nghe lỏm. Đồ… nhiều chuyện.”
Trường gãi đầu: “Được thôi. Ta xin phép được ra ngoài.”
Nhi nhanh chóng giữ tay Trường lại, nói lí nhí:
“Ngươi thấy trong hai ta, ai xứng với ngươi hơn?”
Trường thở dài, ngồi xuống, xoa đầu hai cô thiếu nữ:
“Vẻ đẹp của hai nàng không thể nào so sánh với nhau. Tính cách hai nàng cũng vậy. Một người như nước, dịu dàng, mang cho ta cảm giác bình yên đến khó tả. Một người thì mạnh mẽ, đầy lôi cuốn, quyến rũ nhưng cũng mang cho ta cảm giác ấm áp. Cả hai đều là mỹ nhân tuyệt trần. Ta mới là người lo sợ không xứng với hai nàng.”
Rồi hắn đứng dậy: “Nhiều lúc ta có cảm giác hai nàng còn trẻ con hơn cả ta dù ta nhỏ tuổi hơn.”
Đang định bước ra ngoài, Trường đột nhiên nghe hai thiếu nữ đồng thanh:
“Dám chê chúng ta trẻ con. Chị Em chứng minh cho ảnh thấy nào.”
Nhi kéo người Trường nằm xuống. Linh nhanh chóng lột quần hắn ra cầm cục xúc xích bú mút. Cô em thì trao cho Trường nụ hôn thắm thiết. Trường lấy một tay xoa nhẹ khuôn mặt đáng yêu của Nhi. Bàn tay ấy mơn mớn khắp người nàng. Tay còn lại, hắn nhấn lấy đầu của Linh.
“Chị đổi chỗ cho em đi. Chị làm không sướng bằng em đâu.”
“Thủy Tinh Linh.” Nói xong, cơ thể nàng trở nên trong suốt. Người Nhi giờ đây toàn nước. Nhi giành cục xúc xích từ tay chị mình rồi ngậm vào trong miệng. Cái lưỡi quấn quanh dương vật và đầu Nhi bắt đầu lên xuống nhịp nhàng. Trường cảm nhận sự ướt át mới lạ nhưng cũng dâm dục khó tả. Chưa đầy một phút, Trường nói: “Ta sắp ra.”
“Cứ ra trong miệng thiếp, không sao đâu.” Nhi nói.
Một dòng tinh khí nóng hổi tuôn trào trong miệng Nhi rồi dần tan biến trong cổ họng. Trường có cảm giác đôi môi chúm chím ấy đang rút cạn tinh lực của mình.
“Của chị đâu?” Giọng Linh õng ẹo.
Trường cười: “Được rồi…ta có cái này cho nàng.”
Như biết điều gì, Linh dùng Hỏa Hồ Ly Hóa. Nàng nằm gọn trên người Trường. Môi chạm môi trao nhau nụ hôn thắm thiết. Trường không quên vuốt ve người Linh, khiến nàng rên ư ử đầy gợi tình.
“Chàng đừng làm gì cả. Đêm nay để tụi thiếp phục vụ.”
Nói rồi Linh chỉnh lại cây gậy to dài của Trường nhẹ nhàng đâm sâu vào nàng. Tiếng nhóp nhép bắt đầu vang lên. Nhi cũng trở lại dạng thường, ngồi đằng sau Linh mà nhào nặn hai trái đào của chị mình:
“Em xin lỗi vì đã nuốt hết tinh túy của anh ấy. Để tạ lỗi em sẽ cho chị sướng nhất có thể.”
Những tiếng rên của Linh ngày càng càng lớn hơn hòa theo nhịp va chạm. Nhi kéo đầu chị mình quay lại và hai người bắt đầu mút môi nhau.
Được vài phút nữa, tiếng rên “Aaaaa” của Linh vang lên trong màng đêm tĩnh mịch. Linh ngã xuống mệt mỏi.
Nhi chuẩn bị ra khỏi người Trường thì bị Trường kéo lại.
“Anh vẫn chưa làm gì em mà.”
Thế rồi với tư thế nằm, Trường kéo âm đạo Nhi lại gần miệng. Chiếc lưỡi ma thuật của hắn lại tiếp tục khuấy đảo bên trong người Nhi làm người thiếu nữ rên nhẹ từng đợt khoái cảm.
Nhi không kém cạnh, bắt đầu bú mút cây xúc xích đang dần trỗi dậy trở lại. (kiểu 69 truyền thuyết đấy anh em)
Thấy tới lúc, Trường đẩy người Nhi ra, quỳ dậy, tra từ từ cho thằng nhỏ tuột dần vào âm đạo của Nhi.
Nhi ngoái cổ lại: “Nhẹ nhàng thôi anh. Lần đầu…” mặt cô gái ấy đỏ lại xấu hổ.
Trường cười: “Anh sẽ cố.”
Trường bắt đầu nhẹ nhàng, sau đó nhịp điệu dâm đãng ấy tăng dần đều.
Tiếng rên ư ử cũng như thế tăng theo.
Cuối cùng Nhi quay đầu lại. Trường biết ý kéo người Nhi quỳ lên, tay xoa quả bưởi tròn trĩnh.
Môi trao môi. Lưỡi trao lưỡi.
Hai linh hồn cũng hòa quyện vào nhau.
Người cả hai cùng lúc run lên.
Trường kéo thằng nhỏ mình ra. Hắn thấy dòng tinh trắng cùng vệt máu đỏ nhỏ giọt từ âm đạo nàng.
Vuốt tóc Nhi, Trường hỏi nhỏ nhẹ:
“Em có đau lắm không?”
“Lúc đầu thì hơi thốn, lúc sau thì sướng khó tả.”- Nhi xấu hổ trả lời.
Linh vẫn nằm yên đó, nhưng một nụ cười dần xuất hiện trên môi nàng.
Ngày hôm sau, Hưng đã tỉnh dậy.
Trường vui mừng hớn hở. “Vậy mình được rảnh tay đôi chút rồi.”
“Ê nhóc,” Hưng thều thào “Tao bất tỉnh bao lâu rồi?”
“Hơn một ngày rồi chú. Tưởng chú không tỉnh dậy luôn chứ.” Dương cười ranh mãnh. “Để em gọi mấy cô gái để cảm ơn anh.”
“Đợi đã. Năm Căn đâu?”
“Bị em thiêu sống rầu.”
Hưng nhìn Trường kinh ngạc rồi bật cười.
Trường ló đầu vào trong lều Linh và Nhi.
“Nhờ hai chị em nàng bắt lửa lên. Ta đi lấy nước rồi về. Chú ấy đã tỉnh dậy rồi. Mà hai người đừng cãi nhau như đêm qua nữa đấy.”
Linh và Nhi nhìn Trường rồi nhìn nhau. Nụ cười thoáng nhẹ trên môi hai chị em.
Để lại một bình luận