Phần 2
“Kết thúc thật rồi. Thế giới gì mà hack ảo diệu thế.” Trường tự nhủ.
“Thế giới cũ mình là kẻ bất tài. Thế giới này mình vẫn bất tài chả kém.” thở dài
Luyện bước tới gần, nắm áo Trường đứng dậy:
“Dũng cảm, rất có tương lai có tư chất. Nhưng thật không may hôm nay mày gặp tao.”
Luyện từ giơ cú đấm. Trường từ từ nhắm mắt lại.
“Bộp”, “Binh”
Trường không cảm thấy Luyện nắm áo mình nữa. Mở mắt nhìn, đó là Hưng:
“Chú em khá lắm. Chịu đựng vậy là tốt lắm rồi.”
Bóng đen khác cũng lao tới. Giọng quát lớn:
“Thì ra tao nuôi ong tay áo. Vì mày mà tụi tao mất đất ăn. Hôm nay mày sẽ chết.”
Trường biết chắc đó chính là Năm Căn. Hắn giờ xanh mặt lo sợ.
Với đầu óc của một con cáo ranh mãnh, Trường biết không nên đối đầu với ông già này.
Một luồng khí hắc ám bao bọc xung quanh Hưng và Trường.
Hưng hét lớn:
“HỎA LONG.”
Thân hình Hưng xuất hiện vảy rồng và bốc hỏa. Trường vội vàng tránh ra xa.
Hưng quay đầu lại, nói Trường:
“Nhóc cỏ thể canh chừng thằng đang nằm đó không. Anh không thể chọi hai người này cùng một lúc.”
Trường vội vàng gật đầu. Dù sao Luyện còn dễ đối phó hơn với ông già cơ bắp kia.
Căn cười vang:
“Rốt cục chỉ là một con hỏa long bình thường. Xem tao nè”
“BẠCH CỐT MỘC TINH”
Người căn dần chuyển hóa. Cơ thể hóa nâu cứng cáp, Tay chân có thể kéo dài.
Hắn vun vút lao tới Hưng.
“Dù Hồn Linh tao hệ mộc nhưng tao ở Tướng Cấp. Còn mày chỉ là thằng Tá quèn mà thôi.”
Cuộc va chạm nảy lửa.
Luyện đang dần dần đứng dậy. Hét lớn:
“Tao biết mày là đứa phản bội mà. Hahaha.” Nói xong, Luyện biến thể. Cơ thể nổi cơ bắp quái dị. Người phóng lớn. Hưng hét:
“Đừng lo lắng. Thằng đó Linh Hóa cơ bắp lực lưỡng nhưng…”
RẦM
“Ý anh là chậm chạp?” Trường đáp.
Cả Căn và Hưng đều hướng về phía Trường kinh ngạc. Lòng Căn lo sợ:
“Nó có thể đánh ngang cơ với một Tá Cấp. Trong tương lai nó còn mạnh lên thế nào.”
“Phải xử lý tai họa về sau trước.” Đối với Căn, Trường trở thành mục tiêu cần tiêu diệt ngay lập tức.
“Không chơi đùa với mày nữa.” Căn quật Hưng văng vào cây cổ thụ gần đó. Hưng nhanh chóng bất tỉnh.
“Thằng cha này đéo có thể tin tưởng được.” Trường nhìn Hưng đang nằm im.
“Mộc chắc chắn khắc với hỏa. Nhưng lửa lấy đâu bây giờ?”
Chợt nhớ tới điều gì đó. Hắn nhanh chóng lao về phía Năm Căn.
Căn kéo tay dài ra, định nắm cổ Trường nhưng hắn nhanh chóng né được.
Căn lao tay quất tới tấp. Hưng, bằng kinh nghiệm lâu năm đối mặt dân anh chị, vội vàng cúi người xuống, nhảy lên, né tất cả các đòn rồi vượt qua Căn.
“Mày không bao giờ thoát khỏi tao đâu.” Căn quay người lại, tay hóa dài ra.
Trường lao tới lửa trại, phóng tới tóm một thùng nhựa.
Tay Căn nắm Trường ngã quật xuống đất.
“Cần cái này nữa thôi.” Hắn nhanh chóng nắm thêm một cái hộp gì đấy rồi nhanh chóng bỏ vào túi quần.
Căn kéo Trường lại rồi dốc ngược hắn xuống.
“Mày không thể chạy thoát khỏi tao được đâu.”
“Ai kêu tao chạy trốn?” Trường đáp, nhanh chóng mở nắp thùng nhựa. Nước văng xối xả xuống đầu Căn.
Căn bị bất ngờ, thả Trường rơi xuống đất.
“Mùi này. Là dầu hỏa?”
“Đúng rồi đấy.” Trường đáp, nhanh chóng mở hộp bao que diêm ra. Theo giấy hướng dẫn, hắn châm lửa rồi ném về phía Căn.
Căn bắt đầu bốc cháy dữ dội.
“KHÔNG THỂ NÀO. MỘT THẰNG BÌNH THƯỜNG CÓ THỂ GIẾT TA DỄ NHƯ VẬY.”
Căn ức chế. Tiếng la vang vọng cả vùng trời.
Lửa tàn. Căn giờ đây đã hóa tro. Trong đám tro ấy xuất hiện một viên ngọc xanh đang tỏa sáng nhẹ.
Trường lấy làm lạ, nhanh chóng cất vào viên ngọc vào người.
Hắn cũng không quên kéo Hưng về chỗ lửa trại, trói Luyện lại và giải thoát cho hai chị em tiểu thư.
Hai nàng cảm động. Người chị lên tiếng:
“Thiếp là Nguyễn Thế Linh. Còn đây là Nguyễn Thế Nhi, em của thiếp. Cảm ơn chàng đã cứu chị em thiếp. Không biết có gì để báo đáp ân nhân.”
“Không cần cảm tạ làm gì. Ta là Lê Trọng Trường, một tên lãng du lang thang từ trên núi muốn tìm hiểu về thế giới xung quanh. Thấy bất bình không thể nào không giúp đỡ.” Trường trả lời.
Hai người con gái nhìn Trường với đôi mắt long lanh cảm mến trước những lời nói đó.
Nhìn kỹ lại hai thiếu nữ, hắn thầm khen vẻ xinh đẹp của hai nàng. Người chị mang khuôn mặt trưởng thành hiểu sự đời. Đôi mắt sắc sảo với hàng lông my cong vút. Đôi môi mỏng hồng nhạt. Eo thon lộ vẻ đường cong quyến rũ. Người em thì có không đẹp bằng chị nhưng khuôn mặt dễ thương hơn. Đôi mắt tròn đầy vẻ ngây thơ. Môi chúm chím đỏ. Thân hình đầy đặn. Đồi núi nàng chập chùng không thua kép gì người chị.
Tối đó, Trường nhường hai chị em tiểu thư ngủ trong túp lếu do bọn buôn người dựng nên. Còn Trường đòi ngủ ở ngoài để giải quyết thằng em đang chống đối tự lúc nào.
Để lại một bình luận