– Muội nhẫn nại chịu đựng, trong chốc lát ta bảo đảm muội vui sương như được bay lên trời, sợ còn không chịu để cho ta lấy nó ra.
Nói xong không chờ nàng có đồng ý hay không, hắn chậm rãi đút hết cây dương vật vào trong âm đạo nàng, gắt gao để cái quy đầu dương vật ở trên nhụy tâm hơi cưng cứng, Trương Siêu Quần ngưng thần kềm nén xúc động ở tại nơi nhục động mập nhuyễn chặt khít đang co lại mãnh liệt cây côn thịt của mình, hắn cũng không trì hoãn nữa, hai tay nhẹ nhàng nâng mông của nàng hướng lên trên nhấc lên hạ xuống, để cho nàng cái âm đạo mị huyệt giữa đùi thay đổi tự ra vào với cây dương vật..
– Á…
Võ Thanh Anh lại kêu đau, trừ bỏ mới vừa rồi chỉ có từng trận căng đau, nhưng bây giờ đã có chút một tia kéo dài tô ngứa, biến hóa này theo di chuyển của cái quy đầu dương vật lui về tấn tới không ngừng quét cọ, quy đầu đầu tiên là lui về, rồi chợt như giao long xuất nhập biển thành hung mãnh đẩy tới, đem bên trong thành vách thịt non vừa mới khép kín, lại giải khai, quay đầu dương vật thẳng cắn tới hoa tâm âm đạo, cảm giác đau đớn nhức mỏi lại hơi sương như tê dại hướng đến trái tim Võ Thanh Anh, nàng lại a ê một chuỗi rên rỉ, đôi đầu lông mày nhíu lại cùng một chỗ, giống như là đau thật đau, giống như là tê sướng thật tê sướng…
Ngọc môn đã mở, mật huyệt đã trơn nhớt nhợt thông nhuận, Trương Siêu Quần ôm sát Võ Thanh Anh mông đít, không nhanh không chậm rút ra đút vào không ngừng, hắn cũng không dám quá mức thô lỗ, hơn nữa một khi hắn làm quá nhanh, đối mặt với mỹ huyệ hoa tâm khép chặt như thế này, hắn cũng không tin rằng mình có thể kiên trì cầm giữ nỗi.
Võ Thanh Anh kia với các âm đạo quả thật so với nữ tử bình thường bất đồng, Võ Thanh Anh bị phá đi trinh tiết vẫn là đau không chịu nỗi như mọi nữ tử lần đầu bị mất trinh, nhưng âm đạo nàng mới bất quá được dương vật hắn hầu hạ trong khoảng thời gian khá ngắn, trong mũi kia tiếng “ hừ “ cũng đã lộ ra vẻ xuân tình uyển chuyển, tựa như không còn đau đớn rồi, âm đạo thích ứng chi …
Võ Thanh Anh không phải là không đau, bên trong âm đạo thật sự là bị dương vật nhét vào căng phồng như muốn vỡ ra, nhưng sau khi được cây dương vật chuyển động, tầng tầng thịt non bên trong bị mài cạ liền sinh ra một cảm giác thích ý nối thẳng đến thắt lưng sống, để cho nàng vừa muốn cho cây côn thịt kia cút ra ngoài, lại muốn khiến nó mài cạ nhiều hơn một chút.
Tuy rằng đoán không được tâm tư của Võ Thanh Anh, nhưng Trương Siêu Quần lại có thể tinh tường cảm nhận được dưới thân mình, thân thể mềm mại của nàng biến hóa rỏ ràng.
Nếu không phải trên hai đùi của nàng lây dính vài điểm màu đỏ hồng, Trương Siêu Quần thật sự khó mà tin được trước mắt tiểu cô nương này đang bắt đầu xuân tình rên rỉ không ngừng, lại là mới lần đầu tiên thật sự nếm thử mây mưa.
Người tập võ, cơ bắp thường thường phá lệ dẻo dai, mà Võ Thanh Anh từ lúc còn thật nhỏ đã rèn luyện tập võ, do vậy toàn thân cũng có thể bị dẫn đường nhanh chóng cảm nhận, mà giờ khắc này da thịt lại mẫn cảm vô cùng, không cần phải tốn thời gian để thích ứng, cũng không tốn mị thuốc dỗ dành nhiều, với lại trời sinh nàng có cái âm hộ phì nộn, dù chặt khít nhưng vẫn rất nhanh thích ứng được với dương vật to lớn kia.
Trương Siêu Quần lúc này đã vô pháp thu tay lại, hai bàn tay nắm hai chân Võ Thanh Anh xinh đẹp tuyệt trần, dương vật chôn nhập trong cơ thể nàng thật sâu, một tia khí nóng giống như hữu hình ngưng tụ lại sâu trong cổ tử cung bắt đầu bủn rủn không chịu nổi …..
-Ưm…ưm…a…..!
Mỗi lần bị dương vật đâm sâu vào cơ thể, Võ Thanh Anh đều phát ra một tiếng rên rỉ không cam lòng, dưới tình huống dần dần nàng đang đi vào tuyệt đỉnh của cơn cực khoái, thân thể nàng tản mát ra mị lực có thể làm cho nam nhân không thể kháng cự lại sự cám dỗ mà phải xuất tinh ra, cái loại thân thể với thần thái tham lam khát cầu, dâm mị đến cực điểm!
Mà lúc này, tia khi nóng ngưng tụ tại cổ miệng tử cung Võ Thanh Anh càng lúc càng dày đặc, chẳng những không có chút tán ra, tụ lại một chỗ cũng còn không nói, mà thậm chí đang còn ẩn ẩn cổ như muốn chủ động phá quan trào ra.
– Đừng… Đừng! Ngứa… á… hư hết rồi…
Khi cơn cực khoái sắp đến, cũng đúng là lúc nữ tử biểu lộ phong tình dày nhất, Võ Thanh Anh tướng mạo sẵn có đã xinh đẹp hơn người, ánh mắt như tơ, đỏ mọng xuân môi bộ dáng ẩn tình, Trương Siêu Quần càng nhìn cũng không nhịn được tâm thần rung động.
Võ Thanh Anh trong lòng tình dục dâng cao đã đến lúc không chịu nỗi, bên trong âm đạo bị dương vật lui tới một đường, dịch nhờn đã trắng mịn liên tục trào ra, hang động chật hẹp mấp máy không ngừng, như muốn đem toàn bộ dương vật Trương Siêu Quần nuốt hết vào trong cái âm đạo nho nhỏ này, giờ khắc này tâm trí của nàng chỉ tập trung lo lắng đến cái âm hộ kia đang bị mài đến toàn thân ma nhuyễn toan ngứa, Võ Thanh Anh ưỡn lưng một cái, bờ eo nhỏ giống như bị một bàn tay dùng sức nâng lên lơ lửng giữa không trung, bên dưới từ mắt cá chân đến lớn đầu mũi chân đều sống chết cong lại, toàn bộ thân thể mềm mại căng lên giống như là đangh luyện công phu Thiết Bản Kiều vậy
– Á…á……
Trong cổ họng nàng run rẩy phát ra tiếng rên cao vút, một đôi khóe mắt rũ xuống mang theo hai dòng thanh lệ, cơn sướng khoái làm cho Võ Thanh Anh như là hồn lìa khỏi xác trong cơn khoái cảm tuyệt mỹ, từng cơn hấp lực từ cổ tử cung hấp thu quy đầu Trương Siêu Quần vào trong cơ thể.
Lúc đầu còn nói là do Võ Thanh Anh quá mức sảng khoái, âm tinh chuyển dời, nhưng một lát sau thì phát hiện tình huống hình như là không phải là như thế, miệng tử cung liên tục không ngừng mút vào quy đầu dương vật, Võ Thanh Anh cũng phát hiện toàn thân mình tinh lực đang nhanh chóng trào ra, đầu váng mắt hoa trước mắt bỗng biến thành màu đen, há miệng muốn cầu cứu, nhưng khí lực nói chuyện đều cầm lên không nổi, bên trong cổ miệng tử cung từng làn âm tinh trào ra như nước tiểu chảy ra, lúc đầu còn sềnh sệch, về sau chất lỏng tựa như là nước, vỡ đê tuôn trào cuộn chảy ra ngoài.
Xác thực, bộ dáng Võ Thanh Anh thập phần động lòng người, Trương Siêu Quần cũng đã đến lúc tối hậu quan đầu, khoái cảm làm dương vật tê dại tích lại đã tràn đầy, thắt lưng cũng bắt đầu như nhũn ra, hắn càng nhanh hơn trừu đưa.
Quy đầu phồng lên thành một cái chày gỗ nhỏ, đảo ra đầy âm tinh bên trong âm đạo, thấy nàng rên rỉ cũng kêu lên không được thành tiếng, khi bị đưa lên đỉnh phong tình dục, trong lòng hắn đã hoàn toàn không cảm giác gì khác, chỉ còn lại lửa nóng dương vật đang mài trong huyệt động mang đến cuồn cuộn không dứt khoái hoạt, đột nhiên, quy đầu dương vật trướng đại thêm vài phần, lực đâm mạnh tiến vào sâu trong miệng tử cung, ngay sau đó quy đầu nhay dựng hai, ba cái, lập tức ở chỗ sâu trong bụng từ Võ Thanh Anh có một giòng nước ấm dũng mãnh từng đợt từng đợt tưới vào, sự thư sướng thấm vào thịt non âm đạo từng tấc từng li một của nàng …..
Phún ra đầy tinh dịch, Trương Siêu Quần cũng cảm thấy có chút mỏi mệt, ghé vào trên người nàng, mồ hôi thấm quang lưu lưu đầy hết trên lưng.
Không ngờ được Võ Thanh Anh kiên trì chịu nỗi tới mức cuối cùng, tuy rằng tứ chi bách hài mệt mỏi rã rời, nhưng trong tâm trí nàng vẫn là cảm thấy thỏa mãn vô cùng, khoái hoạt nhịn không được …
Dương vật thoát ly cửa miệng âm đạo, tinh dịch đậm đặc nóng hổi vẫn còn sôi sục, từ đầu mã nhãn kích xạ ra những giọt cuối cùng dính trên đám lông đen gò mu âm hộ kéo dài lổ run tinh xảo của Võ Thanh Anh lưu lại một đường mảnh trắng đục thật dài vết bẩn nhìn qua vô cùng dâm đãng.
Hai người một nằm sấp, một hướng lên..
Sau một chốc, thì Võ Thanh Anh từ bên trong cái âm đạo khôi phục lại sự đau đớn như cũ, nói:
– Bây giờ..muội lại.. thật đau…
Võ Thanh Anh bị cơn thốn đau tràn ra nước mắt, thân thể mềm mại run rẩy, rất là đáng thương nhìn Trương Siêu Quần.
Hắn áy náy nói:
– Xin lỗi, đã làm đau muội rồi.
Võ Thanh Anh trong mắt lập loè ánh sáng động tình, cặp môi thơm kiều nhuyễn chủ động in lên miệng hắn, một lát, rời khỏi miệng, Võ Thanh Anh nói:
– Thế nhưng… thế nhưng, nơi đó thật giống bị nổ tung, đau quá …
Trương Siêu Quần mỉm cười nói:
– Ta yêu muội….. ta thật sự yêu muội, bây giờ đi ngủ, từ ngày mai sẽ không bao giờ còn đau nữa, được không?
– Được!
Trương Siêu Quần ôm lấy thân thể lảo lồ của nàng ôm chặt vào trong ngực…
Đêm đó, Trương Siêu Quần ôm thân thể trắng trẻo non nớt Võ Thanh Anh chậm rãi tiến vào mộng đẹp, Võ Thanh Anh cũng biết trong thung lũng này sẽ không thể có người khác, cho nên cũng không để ý lắm thân thể trần truồng của mình bị hắn ôm, ngược lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hai người ngủ nhanh đến lúc trời tờ mờ sáng thì Trương Siêu Quần chợt thấy có một bàn tay lớn đầy lông xù ở trên mặt mình nhẹ nhàng xoa xoa, hắn còn tưởng rằng là Võ Thanh Anh tỉnh rồi đến, lẩm bẩm nói:
– Muôi tỉnh rồi sao? Không ngủ thêm chút nữa đi?
Mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, chợt thấy một cái bóng màu trắng ở trước mắt lay động, hắn giật nảy cả mình, vội vàng nhảy lên, bởi vì gian phòng nhỏ chỉ có cao hơn một mét, đỉnh đầu nhất thời đụng vào trên nóc mái.
Nhưng vào lúc này, hắn cũng đã nhìn thấy trước mắt, rõ ràng đó là một con vượn, nếu đứng thẳng thì cao hơn một mét, vừa cả kinh, thoáng qua thì đại hỉ!
Là rõ ràng con vượn này! Nhọc nhằn khổ sở tìm mấy ngày qua không thấy, không nghĩ tới nó lại tự động đưa tới cửa! Hắn giật mình thì con vượn cũng cả kinh, hướng về sau rụt lại, nhưng vẫn không đi ra ngoài, Trương Siêu Quần thấy toàn bộ lông của nó đều bị nước mưa thấm ướt, hắn đoán chừng là nó đến đây tránh mưa, trong lòng vui mừng cực điểm, quan sát lỹ lại thì thấy nó trên bụng mơ hồ có vết máu mủ, quả nhiên đó là một vết loét, trên bộ lông màu trắng phủ dài cũng không che hết được.
Hắn nhìn con vượn, con vượn cũng cũng hình như đang nhìn để đánh giá Trương Siêu Quần, trong mắt nó lộ ra cầu xin, tựa hồ là xin hắn đừng có đánh đuổi đi, Trương Siêu Quần làm mà cam lòng đánh đuổi nó, hắn cao hứng còn đến không kịp, mắt như nhìn thấy thấy tuyệt thế bảo điển kia dấu trong cái bụng nó, mừng rỡ như điên, cách nhau đến gần như vậy, trên bụng con vượn tản mát ra mùi khá hôi nhưng cũng không khó chịu lắm.
Trương Siêu Quần đưa tay chỉ vào cái bụng con vượn trắng, rõ ràng vượn trắng như có linh tính, cũng hạ thấp cái đầu, vươn cánh tay thật dài ở trên bụng sờ soạng, Trương Siêu Quần không kiềm chế lại vui mừng, trong miệng lẩm bẩm nói:
– Bạch viên.. ngươi đừng sợ, ta sẽ không làm thương tổn ngươi, ta đến giúp ngươi, giải quyết sự đau đớn của ngươi.. ngươi không phải sợ ta, ta tuy rằng không phải diệu thủ thần y, nhưng dù gì cũng sẽ cứu ngươi thoát chết.
Hắn biết chỉ cần lấy ra Cửu Dương Chân Kinh ở phía dưới cái bụng, khâu lại vết thương, hơn nửa là không sao, chính mình tuy rằng không biết khâu vá, nhưng Võ Thanh Anh chắc chắn là sẽ biết, nữ nhân thời này, thêu thùa không ai là không biết.
Cẩn thận từng li từng tí một đưa tay ra, ở trên đám lông xù của cái bụng nhẹ nhàng sờ soạng, con vượn trắng bị đau rụt thân thể lại, nhưng không kêu là một tiếng, hình như là nó biết đây là đang giúp vậy, Trương Siêu Quần càng thêm vui mừng, lập tức vén lớp lông dài trên bụng con vượn trắng, thì thấy trên bụng ngay ngắn một khối hình nhô ra, chung quanh bốn phía là dùng châm khâu chỉ lại, đúng là do bàn tay của người tác động vào, đúng rồi..chính là nó rồi! Nếu như bây giờ đánh ngay một chưởng thì rõ ràng đập chết con vượn trắng này, ngay lập tức sẽ có được Cửu Dương Chân Kinh.
Trương Siêu Quần cười nhạt, uống nước nhớ nguồn, mình có được Cửu Dương Chân Kinh, cũng phải cảm tạ con vượn trắng này chứ, có thể nào mà không tử tế với nó?
Lúc này, Võ Thanh Anh đã thức giấc, một bàn tay nhỏ bé sờ soạng không thấy gì, mở mắt ra thì thấy Trương Siêu Quần đang đứng trước mặt một con vượn trắng xoá, nàng sợ hét to, con vượn trắng giật mình kinh hãi, lập tức chạy trốn bán sống bán chết.
Trương Siêu Quần kiền vội vàng hô hoán gọi nó quay lại, nhưng con vượn trắng đã nhảy vào trong cơn mưa, đảo mắt liền biến mất.
Trương Siêu Quần chán nản vô cùng, quay trở về, thấy Võ Thanh Anh hãy còn sợ hãi bất an, đã mặc quần áo, hỏi:
– Siêu Quần ca, vừa rồi đó là người gì vậy?
Trương Siêu Quần tức giận nói:
– Là một con Bạch Viên, nó là đến trú mưa, nhưng muội đã doạ nó chạy mất rồi.
Đang được yêu quý, Võ Thanh Anh ủy khuất nói:
– Muội không biết mà, đang mơ mơ màng màng, còn tưởng rằng là có người lạ bước vào, nhân gia… lại không có mặc quần áo, đương nhiên sợ phải la lên rồi.
Để lại một bình luận