Minh Khoa cúi xuống, hơi thở ấm nóng đặt lên môi Bích Phương một nụ hôn. Mặt nàng ửng hồng xấu hổ vẫn không né tránh. Đôi môi Bích Phương hé mở đón lấy chiếc lưỡi của Minh Khoa. Ngực nàng cảm nhận được một bàn tay ấm áp xoa nắn làm toàn thân nhột nhạt day dứt.
– Khoa ơi… Cô không thể. Cô xin lỗi…
Bích Phương đè chặt tay Minh Khoa đang mở nút áo của mình, áy náy nói nhỏ. Thấy được vẻ mất mát hụt hẫng trong mắt cậu ta, lòng nàng dâng lên một cảm giác hổ thẹn. Nàng cắn cắn môi hai gò má đỏ rực như có lửa lí nhí nói:
– Cô chỉ có thể… giúp em một chút…
– Cô…
Bích Phương thấy trái tim mình đập nhanh dồn dập. Nàng quỳ gối xuống trước người Minh Khoa. Đối diện với cái đầu nấm to bè đỏ thẫm của cậu ta, gương mặt nàng nóng ran thiêu đốt. Hai bàn tay búp măng trắng nõn của nàng cầm lấy dương vật to lớn dựng đứng của Minh Khoa nhẹ nhàng vuốt ve nó. Sức nóng và sự cứng rắn của nó làm cho thân thể Bích Phương thoáng run rẩy. Nếu nó lấp kín trong người mình không biết cảm giác sẽ thế nào nhỉ? Một suy nghĩ thoáng qua đầu cũng làm cho mặt Bích Phương nóng lên như phát sốt.
– Ah…
Bích Phương dùng cả hai tay sục sục dương vật Minh Khoa liên tục. Nhưng nghe tiếng hít thở đều đều của Minh Khoa nàng nhận ra như vậy là không đủ.
– Cô… hôn nó đi…
Nghe Minh Khoa gợi ý Bích Phương thấy gương mặt mình nóng ran như phát sốt. Làm sao nàng không nghĩ đến chuyện đó chứ?! Nhưng nàng sợ. Sợ mình sẽ mê luyến hương vị của cậu ta.
– Không được nhìn đâu!
Bích Phương cắn môi lườm Minh Khoa. Gương mặt xinh đẹp ửng hồng ghé sát xuống để chiếc lưỡi nhỏ liếm dọc theo đường gân máu nổi cộm ngoằn ngoèo trên thân nó. Mùi đàn ông của Minh Khoa thật đậm xộc vào mũi làm gương mặt Bích Phương đã đỏ càng rực lên như mặt trời mọc. Đôi môi nàng mở ra phủ lên đầu nấm to bè của Minh Khoa từng chút nuốt sâu vào. Nhìn lên liền thấy Khoa đang thích thú quan sát, gương mặt Bích Phương nóng ran như phát sốt.
– Ah… Cô tuyệt quá…
Nghe tiếng Khoa xuýt xoa sung sướng, hai gò má Bích Phương ửng đỏ, mái đầu càng nhấp nhô nuốt dương vật cậu ta vào thật nhanh. Nàng nhận ra trong đầu mình xuất hiện một loại khoái cảm kỳ lạ mình chưa từng biết đến. Nó như xuất hiện từ hành động phóng túng hư hỏng của nàng hôm nay. Nó như một loại giải phóng lột xác khỏi bản thân mình trước đây để bước vào một thế giới mới đầy màu sắc rực rỡ. Lúc này Bích Phương nhận ra mình rất thích cảm giác vòm miệng mình chật chội căng phồng bởi một dương vật cứng rắn… Khoái cảm đó cũng làm cho cơn đói khát trong cơ thể nàng thức tỉnh gào thét.
Bích Phương đứng lên, ánh mắt mê ly thiêu đốt nhìn Minh Khoa. Ngọn lửa ham muốn trong cơ thể nàng giây phút này đã vượt qua sự ngượng ngùng xấu hổ. Cũng vượt qua một tia lý trí sót lại cuối cùng. Bích Phương túm lấy cổ áo của Minh Khoa đôi môi nàng khóa chặt lấy cái miệng sửng sốt của cậu ta. Chiếc lưỡi nhỏ mềm mại ngọt lịm của nàng cuồng nhiệt tìm đến lưỡi Khoa đến mê mẩn. Hai tay nàng run rẩy tự cởi nút áo… Chiếc áo dài và áo lót rơi xuống, thân thể trần truồng của Bích Phương như một con bạch tuộc bám chặt lên cơ thể Minh Khoa. Giây phút này trái tim nàng đập rất nhanh, rất cuồng loạn. Nàng biết chuyện đêm nay không còn đường thay đổi nữa. Đêm nay sẽ là một trang sách mới cho cuộc đời nàng.
Lưng truyền đến cảm giác mát lạnh của mặt bàn, làm toàn thân Bích Phương thoáng run rẩy. Cặp đùi nàng mở rộng đón lấy cơ thể trần trụi của Minh Khoa áp đè lên trên. Hai tay cậu ta mê mẩn thích thú vò nắn hai bầu vú căng tròn của nàng. Lưỡi Khoa không ngừng đánh lên đầu vú đỏ hồng day dứt của nàng. Bích Phương ưỡn cong dâng lên hai khối thịt nõn nà mê người của nàng cho Khoa ngậm mút. Cảm giác nhột nhạt tê dại này làm nàng mê mẩn quên đi tất cả.
– Ư…
– Ngực cô đẹp lắm… Người cô cũng đẹp… Chỗ nào cũng đẹp hết… Em thích cô…
Nghe Minh Khoa vừa hổn hển nói vừa dụi gương mặt vào hai bầu vú của mình mà mê mẩn ngậm mút, Bích Phương rạo rực không chịu nổi. Bên dưới nàng lúc này như có một khúc than nóng hổi không ngừng chọc lung tung làm nàng hận muốn chết được. Bích Phương đưa tay xuống cầm lấy nó. Vừa chạm vào nó toàn thân nàng như muốn nhũn ra… Dương vật Minh Khoa còn cứng rắn hơn khi nãy như một thanh sắt nung đỏ làm bỏng cả tay nàng. Bích Phương cắn môi cọ cọ nó vào giữa hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm của nàng, rồi chèn nó vào từng chút một. Minh Khoa ngậm lấy đôi môi há hốc thở dốc của nàng hạ thể đẩy tới.
– Khoa ơi… Yêu cô đi… ưmmmm… Ôi…
Bích Phương bật rên một tiếng sung sướng. Hai cánh tay nàng choàng cứng ghì chặt lấy người Khoa. Hai chân nàng mở rộng hết mức đón lấy dương vật cậu ta hùng hục thúc đẩy. Giây phút này đầu óc Bích Phương hoàn toàn trống rỗng không nhớ đến bất kỳ chuyện gì. Thân phận, hôn nhân của mình đều không tồn tại. Duy nhất chỉ có người thanh niên đang mạnh mẽ đang đưa nàng lên tận chín tầng mây.
Minh Khoa nghiến răng vừa thúc đẩy vừa vò nắn hai bầu vú căng tròn mềm mại của cô Phương. Ngón tay hắn miết miết lên hai đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn vừa thích thú nhìn gương mặt xinh đẹp ửng đỏ của cô mê ly run rẩy. Hắn không ngờ hôm nay mình có diễm phúc trời ban như vậy. Cô Bích Phương có thể nói là nữ thần trong lòng của hầu hết nam sinh tại Nam Đô. Mỗi ngày nhìn cô thướt tha trong bộ áo dài trong đầu đám học sinh nam thật khó không sinh ra suy nghĩ dơ bẩn. Dĩ nhiên tất cả đám học sinh, bao gồm cả Minh Khoa đều biết từ ý nghĩ đến trở thành hiện thực thật xa vạn vạn dặm khó có thể vượt qua. Nhưng hôm nay giấc mơ của hắn đã trở thành hiện thực… Nhìn dương vật mình chèn ép âm hộ đỏ hồng ướt đẫm của cô ra vào liên tục mà lòng Minh Khoa không khỏi dâng lên một cảm giác thành tựu tột đỉnh. Cảm giác này còn làm cho hắn tự hào hơn mười một năm học sinh giỏi được nhận học bổng của mình nhiều.
– Ưmmmm… Ôi… Khoa ơi…
Bích Phương sung sướng ôm ghì lấy Minh Khoa. Sự mạnh mẽ của cậu ta làm nàng choáng ngợp ngất ngây không thể tả hết. Hai mắt nàng nhắm nghiền, tay không ngừng vuốt ve khắp cơ thể Minh Khoa như cảm nhận từng múi cơ không ngừng vồng lên nổi cộm. Cơ thể Minh Khoa rắn chắc. Không hùng dũng khôi vĩ như Đức Tiến. Nhưng thường xuyên chơi thể thao nên Khoa có một sự bền bỉ không ngờ. Hai tay Bích Phương từ vòng eo mạnh mẽ của cậu ta vuốt xuống bấu chặt lấy cặp mông rắn chắc không ngừng co thắt thúc đẩy.
– Ưmmmm… Ưmmmm… Ưmmmm…
Trong phòng giáo viên là hai thân thể nam nữ trần truồng cuốn vào nhau. Tiếng da thịt phành phạch vang lên không ngớt. Bích Phương nửa thân trên đè ép trên mặt bàn, cặp mông tròn trịa cong vểnh đón lấy từng cú thúc đẩy mạnh mẽ của Minh Khoa. Từng phút từng phút trôi qua chậm rãi tiếng rên rỉ của Bích Phương vẫn nối tiếp liên miên trầm bổng… Đó còn chưa đủ để diễn tả sự sung sướng ngất ngây tột độ mà nàng nhận được. Gương mặt xinh đẹp của nàng áp trên cuốn giáo án dang dở, giữa hai chân nàng đã ướt át chảy dài thật nhiều nước vì những cơn sướng khoái liên tục nối tiếp nhau.
Minh Khoa thật sự mạnh mẽ dai dẳng đến khó tin. Bích Phương không nhớ mình đã tuôn trào bao nhiêu lần nhưng cậu ta vẫn hùng hục không ngừng nghỉ. Nàng thật sự chìm đắm trong giấc mơ hoang lạc kéo dài bất tận này.
– Ưmmmm… Ôi…
– Ahhhh…
Không biết qua bao lâu. Khi hai tiếng rên rỉ một cao một thấp cùng vang vọng cả gian phòng thì toàn thân Bích Phương đã mềm nhũn nửa nằm trên mặt bàn hai mắt thiêm thiếp đê mê. Trên người nàng Minh Khoa hổn hển đè nặng, hôn lên gương mặt xinh đẹp rịn ướt mồ hôi của nàng. Bên trong người Bích Phương óc ách ngập lụt thật nhiều chất dịch trắng do đứa học trò 17 tuổi của mình bơm vào.
Giây phút này khi cơn sung sướng còn âm ỉ chạy khắp toàn thân Bích Phương thấy áy náy hổ thẹn với Tiến Minh chồng mình nhưng dù thời gian có quay lại một lần nữa nàng cũng sẽ lựa chọn như vậy. Nàng bắt đầu hiểu được lời phán định của lão thầy bói kia… Tướng số định sẵn vận mệnh. Vận mệnh là không thể thay đổi.
Phần 5: Đứa em chồng lưu manh
Tối cùng ngày 20h30…
Tại một căn biệt thự sang trọng tại Quận 7. Lúc này bên trong một căn phòng ngủ trên tầng một, Bích Phương toàn thân trần truồng nằm sấp trên giường mái tóc dài còn ẩm ướt được cuộn lại quấn khăn trên đầu. Hai chân nàng đong đưa thoải mái, vừa nghe điện thoại của Tiến Minh.
Nghe giọng nói ấm áp quen thuộc của anh, lòng Bích Phương thật mâu thuẫn chứa chan nhiều điều muốn nói. Nàng thật sự muốn thú tội với Tiến Minh rằng hôm nay nàng đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ. Và nàng sợ khi anh không có ở đây, lỗi lầm này sẽ tiếp tục không thể dừng lại nổi. Nhưng nàng không dám…
– “Em đang mặc gì vậy?”
– Em đang mặc… không khí đó. Hi hi… – Bích Phương cười khẽ.
– “Là sao? Em không mặc đồ?” – Giọng Tiến Minh trên điện thoại sửng sốt căng thẳng.
– Em vừa tắm xong mà. Trong phòng có ai thấy đâu?
– “Nhưng mà… Ha ha… Em đang chọc anh đúng không?”
Bích Phương không nói gì. Nàng mở ipad dựng lên trước mặt mình chuyển sang cuộc gọi video với Tiến Minh. Màn hình vừa hiện lên gương mặt xinh đẹp của Bích Phương hai tay chống cằm với một nửa bộ ngực đè ép trên nệm giường, trong máy đã vang lên tiếng la thất thanh của Tiến Minh.
– “TRỜI ƠI… Mặc đồ vào nhanh… Em đang ở nhà cha chồng đấy có biết không hả?!”
– Hi hi… – Bích Phương không nhịn được phá lên cười nắc nẻ.
– Anh không muốn nhìn thấy thân thể em sao? – Bích Phương chống cằm cười tủm tỉm.
– “Anh muốn chứ. Bên này buồn quá. Anh còn nghĩ thật tiếc không chụp vài tấm hình khỏa thân của em đem theo nhìn cho đỡ nhớ… Ha ha…”
– Hi hi… Vậy… em cho anh xem đỡ nha. Lần tới về em cho anh chụp hình sau… – Bích Phương cắn môi mặt đỏ hồng, hai tay chống lên muốn phơi bày hai bầu vú mình ra trước ống kính camera.
– “KHÔNG ĐƯỢC… mấy cái video call này anh không tin tưởng cái nào hết… Nhỡ bị ghi lại thì chết…” – Tiến Minh vội ngăn lại.
– Phì… Anh làm như người ta rảnh rỗi hack Messenger chỉ để xem vợ anh… – Bích Phương phì cười, lại nằm xuống.
– “Sao biết được…”
Bích Phương nói đến đây thì ngắt quãng. Hai mắt nàng trợn trừng nhìn ra cửa phòng. Cửa phòng vừa mở ra… Như có một ngọn gió vô hình đẩy cánh cửa rộng ra từ từ lại không hề thấy ai bên ngoài. Nhìn hành lang u tối bên ngoài, Bích Phương bất giác rùng mình ớn lạnh. Nàng vẫn nhớ Tiến Minh kể, mẹ anh bệnh nặng qua đời tại căn nhà này, ngay trong phòng ngủ của cha chồng bên cạnh.
– “Này. Em làm sao vậy?” – Tiến Minh hỏi.
– Em…
Bích Phương ấp úng không nói rõ được. Không lẽ nàng phải nói mình đang sợ hồn ma của mẹ anh hiện về. Hai mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm ra cửa. Thậm chí quên cả việc trên người mình đang hoàn toàn trần trụi không mảnh vải che đậy.
– AAAAA…
Đột nhiên ngoài hành lang xuất hiện một cái đầu người tóc tai bờm xờm, lưỡi thè dài đỏ lòm… Bích Phương hét lên kinh hoàng, hất đổ cả cái ipad trước mặt. Cả người nàng co ro vào góc giường, hai tay che kín mặt. Mất hai giây qua kẽ ngón tay run rẩy của mình Bích Phương mới thấy được một con quỷ mặc quần short, áo thun ba lỗ còn đứng tần ngần ngay khung cửa hai mắt lập lòe nhìn chằm chằm vào cơ thể trần truồng của mình.
– A…
Bích Phương hét lên, vội kéo chăn che lên người. Hai mắt nàng đỏ hoe tức giận nhìn chằm chằm đứa em chồng lưu manh vừa cởi bỏ cái mặt nạ quỷ xuống…
– “Bích Phương… Có chuyện gì vậy?”
Ngọn núi lửa ngùn ngụt trong người Bích Phương vừa muốn bùng nổ thì giọng nói của Tiến Minh vang lên trong máy làm nàng sực tỉnh. Bích Phương nghiến răng kìm nén tức giận. Nàng nằm sấp xuống giường, không quên kéo chăn che kín người, dựng cái ipad lên tiếp tục nói chuyện với anh.
– Không… Không có chuyện gì… Một con gián vừa chạy vào phòng.
Ngàn vạn lần Bích Phương không dám nói với chồng, em trai của anh vừa xông vào phòng khi em còn không mặc gì trên người.
– “Ha ha… Thật sao? Nó đi đâu rồi?” – Tiến Minh cười ha hả thích thú.
– Nó đang ở giữa phòng dương mắt lên nhìn em…
Bích Phương hậm hực nhìn Đức Tiến đóng cửa phòng rồi thong thả ngồi xuống ghế salon, hai chân bắt chéo nhìn nàng ra vẻ rất thoải mái vui vẻ. Nghĩ đến thân thể mình vừa bị hắn nhìn thấy gần hết, Bích Phương không khỏi bực tức vừa xấu hổ không chịu nổi.
– “Thật sao? Chắc nó thấy em khỏa thân lạ lạ nên nhìn thôi…”
– Hừ… Nó còn nhìn nữa. Lát em sẽ đạp bẹp dí nó…
Bích Phương nhìn Đức Tiến bằng ánh mắt đe dọa. Nhưng hắn lại không mấy quan tâm đến sự uy hiếp của nàng. Nhìn ngang nhìn dọc, chợt ánh mắt hắn dừng lại ở sọt quần áo dơ của nàng đặt ngay bên cạnh. Trước ánh mắt sợ hãi của Bích Phương, hắn thò tay nhặt cái quần lót trắng của nàng bên trong đó lên. Toàn thân nàng lạnh lẽo, vừa muốn ngăn lại thì Đức Tiến đã đưa nó lên mũi ngửi ngửi. Nhìn đứa em chồng nhăn mặt vì mùi tinh dịch đàn ông trên quần lót của mình, gương mặt Bích Phương tái nhợt nín lặng.
Để lại một bình luận