Home » Truyện sex dài tập » Tướng đa dâm

Tướng đa dâm

Chỉ nghĩ đến thân thể mềm mại của chị dâu bị Minh Khoa thỏa thích giày vò là máu toàn thân Đức Tiến sôi sục không chịu nổi. Từ trước đến nay Đức Tiến không thân thiết với tên Lớp trưởng cao to kia nhưng cũng không có xích mích gì. Nhưng hôm nay nhìn Minh Khoa hắn hoàn toàn không thuận mắt, thậm chí là căm ghét. Đức Tiến cũng không hiểu được mình đang nghĩ gì nữa. Từ trước đến giờ hắn không có cảm giác khó chịu như thế này. Ngay cả Vân Y được Đức Tiến khai sáng bước lên con đường xác thịt sung sướng hắn cũng vô tư chia sẻ con bé với ba đứa Hoàng, Bình, Đạt. Không chút khó chịu nào.

Nhưng đối với Bích Phương, chị dâu hắn, Đức Tiến chỉ muốn cất giữ làm của riêng. Nếu có thể chia sẻ chị dâu mà nói… Có lẽ trên đời này chỉ có anh Tiến Minh và ba hắn là Đức Tiến sẵn lòng. Từ đêm lầm lỡ đó đến giờ chị dâu không cho nó vào phòng lần nào nữa. Đức Tiến lại phát hiện ra hắn không quên được thân thể mềm mại tuyệt đẹp của chị. Một lần nếm được vị ngọt ngào của trái chín cây hắn không muốn ăn những thứ xanh non chua loét kia nữa.

Vốn Đức Tiến còn nghĩ chị dâu cảm thấy xấu hổ về chuyện đã xảy ra với mình. Cứ để chị thiếu thốn vài ngày hắn cũng sẽ được cho phép leo lên giường chị. Nhưng Đức Tiến không ngờ chị dâu hắn còn có một thằng trai bao phục vụ mình. Hắn không sạch sẽ hơn một thằng gigolo như Minh Khoa sao?

– Eh… Mày bị sao vậy? – Hoàng huých vai Đức Tiến hỏi.

Đức Tiến không trả lời mím môi lắc đầu. Ánh mắt hắn nhìn Minh Khoa đang tươi cười nhìn chằm chằm chị dâu mình trên bục giảng mà lòng dâng lên cảm giác khó chịu vô cùng.

– Đừng chọc nó… Nay thằng Tiến tới ngày bị hành kinh rồi… – Thằng Đạt nói nhỏ cố tình lọt vào tai Đức Tiến.

– Ờ mà nói đến cái này mới nhớ ah… Sao tao để ý cô Bích Phương không bao giờ mặc quần áo dài màu đen nhỉ? Đám con gái lớp mình chỉ cần nhìn mặc quần màu gì là biết có tới ngày hay không… Không phải sao?

– Đúng nha…

– “Trời ơi… Mấy bạn…”

Đột nhiên lúc này Ngọc Nhi ngồi ngay hàng ghế trước không nhịn nổi nữa quay ngoắt lại mặt mũi đỏ bừng gắt lên.

– Mấy bạn còn nói chuyện bất lịch sự như vậy… Mình… mình méc cô đấy.

Ngọc Nhi quay lên trước rồi mà Hoàng, Bình, Đạt miệng vẫn há hốc nhìn nhau không tin được. Thằng Đạt chồm lên nhìn xuống ghế ngồi của Ngọc Nhi phía trước nhe răng cười hăng hắc.

– Á đù… Thảo nào Ngọc Nhi hôm nay lại khó chịu như vậy. Không những quần đen mà còn… lót giấy nha.

– Ây da… Thiệt hả… Đâu đâu… – Hoàng, Bình cũng chồm lên nhìn.

Ngọc Nhi ôm kín đầu, bờ vai run rẩy kìm nén. Nghe được tiếng khóc thút thít của nó ba đứa con trai cũng im lặng không dám đùa giỡn nữa. Ngọc Nhi nổi tiếng mít ướt trong lớp này. Thật là không nên chọc ghẹo nó ah.

– Có chuyện gì vậy?

Tiếng khóc của con bé dù nhỏ vẫn làm mọi người chú ý nhìn xuống. Bích Phương nhíu mày ngừng nói, bước xuống bục giảng. Nhưng Minh Khoa còn nhanh hơn nàng rời khỏi bàn bước xuống cuối lớp hỏi:

– Ngọc Nhi. Có chuyện gì vậy?

Thấy Ngọc Nhi vẫn khóc không trả lời, ánh mắt Minh Khoa đảo qua phát hiện Bình, Đạt đều giả lơ nhìn quanh như không liên quan đến mình. Thằng Hoàng còn vừa nhìn lên bảng vừa cặm cụi ghi chép như một hình mẫu học sinh giỏi. Minh Khoa nhíu mày nhìn sang Đức Tiến bên cạnh.

– Mấy bạn trêu chọc Ngọc Nhi thì xin lỗi bạn ấy đi…

Đức Tiến như chỉ chờ có vậy đứng bật dậy đối mặt với Minh Khoa. Hắn thấp hơn Minh Khoa một chút nhưng lại vạm vỡ to lớn hơn. Hai mắt nó sắc lạnh nhìn chằm chằm vào tên lớp trưởng mà hắn căm ghét, gằn giọng hỏi lại:

– Tao không xin lỗi đấy. Mày làm gì tao?

Minh Khoa hai mắt khép lại che giấu một tia giận dữ. Phía sau lưng Minh Khoa chợt vang lên giọng nói nghiêm khắc lanh lảnh của cô Bích Phương:

– Đức Tiến. Đang lớp học xưng hô với bạn cho lịch sự một chút…

Đức Tiến siết chặt hai nắm tay tức giận. Nếu chị dâu hắn không lên tiếng thì thôi. Chị lại bênh vực Minh Khoa làm cơn phẫn nộ dồn nén của hắn chỉ muốn bùng nổ.

– Tại sao em phải lịch sự với nó? Nó chẳng qua là một thằng trai bao mà thôi…

– ĐỨC TIẾN…

Bích Phương tái mặt hét lên tức giận. Nàng thật không ngờ đứa em chồng luôn nghe lời mình hôm nay lại bướng bỉnh lì lợm như vậy. Ánh mắt nàng nhìn qua tấm lưng bất động của Minh Khoa trước mặt chưa hề run lên một lần. Dường như lời sỉ nhục kia không có ý nghĩa gì với nó. Lúc này cả lớp đều nhìn ba người, Bích Phương nghiến răng giận dữ nhìn Đức Tiến, gằn từng chữ:

– Đức Tiến… Cô muốn em xin lỗi Minh Khoa và… Ngọc Nhi ngay lập tức…

– Chị còn bênh vực nó… Hay chị với nó…

Đức Tiến hai mắt đỏ hoe nhìn Bích Phương uất nghẹn nói. Nhưng lời nó còn chưa nói xong thì Minh Khoa đã lao đến gầm lên.

– CÂM MIỆNG…

– Mày mới câm miệng…

Cổ áo bị Đức Tiến túm chặt còn chưa giãy ra được thì mặt Minh Khoa đã bị đấm trúng. Cảm giác đau đớn làm cho hai mắt Minh Khoa đỏ lên tức giận. Hắn túm chặt cổ Đức Tiến lôi mạnh. Cả người Đức Tiến to lớn bị lôi thẳng ra khỏi chỗ ngồi làm cho bàn ghế xô đẩy ngả nghiêng. Đức Tiến chưa kịp đứng vững đã bị Minh Khoa gạt chân quật ngã sấp xuống sàn nhà. Cả gương mặt giáng xuống nền gạch đau đến nổ đom đóm mắt…

– DỪNG LẠI… Dừng lại đi… – Bích Phương và đám học sinh la hét đến lạc giọng.

– Lên… Đánh nó…

Hoàng, Bình, Đạt hô hào lao vào đấm đá Minh Khoa túi bụi giải vây cho Đức Tiến. Minh Khoa đỡ đòn không kịp, mặt mũi trên người dính đòn không ít nhưng hắn vẫn ngoan cường chống trả cả bốn đứa con trai. Mỗi đứa đều ít nhiều trúng đòn, tóc tai bù xù quần áo nhàu nát làm cho năm cặp mặt càng đỏ bừng như phát điên.

– DỪNG LẠI NGAY…

Bích Phương uất nghẹn đến mặt mũi đỏ bừng hét đến khản đặc cả cổ. Nhưng phản ứng lại với nàng… Thiên Phước, Nam Trung còn có Ngọc Nhi mặt mũi giàn dụa nước mắt cũng lao vào giải vây cho Minh Khoa. Tiếng la hét bàn ghế ngả đổ ầm ầm. Một đám quần ẩu vật nhau tưng bừng… Đấm đá, giật tóc, cắn, thậm chí bóp dái… kiểu nào cũng có.

– DỪNG LẠI NGAY…

Đột nhiên Bích Phương xuất hiện giữa đám học sinh, nàng chỉ kịp hét lên một tiếng thì ngực đã trúng một đạp của ai đó… Cả người ngã văng ra ngoài xô đổ cả mấy cái bàn.

– Trời ơi… Cô…

Đức Tiến hoảng hốt. Minh Khoa hoảng sợ. Đám học sinh chết điếng toát mồ hôi… Hơn bốn mươi cặp mắt nhìn cô Bích Phương mặt xanh mét nhăn nhó ngã sõng soài trên đống bàn ngổn ngang. Giữa ngực áo cô còn một dấu giày lấm lem nổi rõ mồn một không rõ của ai.

– Chị dâu…

– Cô…

Đức Tiến và Minh Khoa cùng lúc nhào tới muốn đỡ Bích Phương dậy nhưng nàng hừ lạnh gạt tay hai người ra.

– Tránh ra. Tôi tự lo được…

Bích Phương đứng lên môi mím chặt nhăn nhó vì cả người va phải cạnh bàn đau đớn, nhất là trên ngực nàng còn cảm giác tưng tức ê ẩm. Đức Tiến, Minh Khoa cúi đầu bối rối nhìn đôi mắt đỏ hoe sắc lạnh của nàng, miệng mím chặt không dám nói gì. Nhìn hai người, Bích Phương nghiến răng móng tay đâm vào da thịt đến đau nhói. Cảm giác đau đớn trên người không là gì so với sự uất nghẹn thất vọng mà nàng đang phải chịu đựng. Bên ngoài không ít giáo viên học sinh từ lớp bên cạnh nhìn vào. Nét mặt Bích Phương lạnh xuống…

– Tất cả các em lên phòng Giám thị viết kiểm điểm… Riêng Đức Tiến đem bảng kiểm điểm về cho phụ huynh xác nhận vào cho tôi. Vân Y phân công các bạn dọn dẹp phòng học.

– Dạ vâng…

Bích Phương nét mặt giận dữ kìm nén rời khỏi lớp hướng về phòng Hiệu trưởng. Từ biểu hiện bất thường của Đức Tiến hôm nay nàng có cảm giác nó đã biết việc xảy ra hôm thứ Bảy. Người tiết lộ ra việc đó chỉ có thể là một trong hai người ở cùng với cha chồng Bích Phương ngày hôm đó, cô Thúy An hoặc Bác sĩ Nhân. Dĩ nhiên lời nói đơn phương không bằng chứng cũng không làm cho Bích Phương e ngại nhiều. Nhưng nàng đang rất tức giận Đức Tiến, cần một người để phát tiết sự bực dọc của mình. Mục tiêu tốt nhất hẳn là cha của đứa học sinh ngỗ nghịch này rồi.

Nhắc đến cha chồng, Bích Phương không khỏi nghiến răng bực tức. Sau việc sáng thứ Bảy hai đêm liên tục nàng không có được một giấc ngủ ngon. Mỗi lần nhắm mắt lại là hình ảnh mình nằm trên giường phơi bày thân thể trước cha chồng lại hiện ra. Nhưng điều làm Bích Phương khó chịu nhất là vẻ mặt đạo đức nghiêm túc của ông khi ông rời khỏi phòng bỏ nàng lại như vậy. Cả cha lẫn con… vô cùng đáng ghét.

– Chân cô Phương làm sao vậy?

Chợt nghe một giọng đàn ông phía sau Bích Phương khựng người quay lại. Nhắc Tào tháo là Tào Tháo đến. Bác sĩ Nhân nét mặt đầy vẻ quan tâm bước đến bên cạnh nàng. Hiển nhiên từ nãy giờ vì tức giận mà Bích Phương không để ý đến cảm giác đau đớn ê ẩm khắp toàn thân. Nhất là chân nàng bị va vào bàn nên đi đứng không tự nhiên.

– Oh… Áo của cô Phương… Là do ai? – Bác sĩ Nhân lắp bắp nhìn vết giày lấm lem trên ngực áo Bích Phương.

– Vô tình thôi ạ. Em không sao.

Lúc này Bích Phương mới nhớ đến cảnh xấu hổ của mình hôm thứ Bảy đã bị bác sĩ Nhân thấy hết. Gương mặt nàng hơi ửng hồng bối rối né tránh ánh mắt ông ta. Bích Phương tiếp tục bước đi. Nhưng quả thật dù nàng cố gắng thì chân bên phải bị đau vẫn hơi khập khiễng mất tự nhiên.

– Không để như vậy được đâu. Vào Phòng Y tế đi để tôi kiểm tra xem cô có bị bong gân hay không? Không thì ngày mai sẽ nặng hơn đấy…

– Không cần đâu ạ…

Bích Phương mỉm cười nhàn nhạt từ chối. Nàng còn không biết gã đàn ông này đang nghĩ gì trong đầu sao? Bác sĩ Nhân có tiếng xấu không ít trong trường Nam Đô. Không ít học sinh nữ trong trường bị ông ta lợi dụng sàm sỡ trong phòng Y tế. Chợt ánh mắt Bích Phương thấy một bóng người bệ vệ cao lớn ở cuối hành lang đi về hướng này. Trong đầu Bích Phương chợt lóe lên một tia tinh nghịch…

– Giờ em lại thấy hơi đau. Có lẽ phải làm phiền anh Nhân một chút rồi…

– Không phiền. Không phiền…

Bích Phương mím chặt môi đi theo Bác sĩ Nhân vào Phòng Y tế. Căn phòng khá nhỏ được phân làm hai bằng một bức màn kéo. Bàn làm việc của Bác sĩ Nhân ở bên ngoài, bên trong kia có lẽ là giường bệnh nghỉ ngơi cho học sinh hoặc giáo viên. Hơn ba năm làm việc ở Nam Đô đây là lần đầu tiên Bích Phương đặt chân vào đây.

Thông thường các trường cấp ba chỉ cần thuê một y tá thực hiện sơ cứu hoặc cấp thuốc cho học sinh. Nhưng Nam Đô lại thuê hẳn một bác sĩ đa khoa quản lý phòng y tế trường. Một phần vì các cổ đông cảm thấy điều đó chứng minh Nam Đô cao cấp hơn các ngôi trường khác. Nhưng lý do quan trọng hơn Bác sĩ Nhân là chồng của cô Thúy An và là một tay bác sĩ mà không bệnh viện thành phố nào muốn nhận. Mức lương nhà trường trả cho ông ta cũng không khác nhiều so với một giáo viên thâm niên như vợ ông ta.

Bác sĩ Nhân chạc ngoài 40, thân hình cao gầy, mái tóc luôn vuốt keo bóng mượt. Khuôn mặt ông ta nếu không vì đôi mắt hơi nhỏ thường nheo nheo nhìn qua gọng kính mạ vàng thì kể ra cũng được xem là đạo mạo chính trực.

Nhìn Bác sĩ Nhân đóng cửa còn khóa trái bên trong, trái tim Bích Phương đập nhanh bất thường.

– Cô Phương vào đây nha… Lại đây…

Ông ta hồ hởi nhiệt tình một cách hơi thái quá làm Bích Phương thấp thỏm không yên. Nàng bước vào trong bức màn được ông ta vén lên. Bên trong đúng như Bích Phương dự đoán đó có hai cái giường đơn loại dùng trong bệnh viện.

– Đây… Để tiện khám… Tôi cần cô Phương thay vào cái này. Áo dài cô có thể treo móc lên kia. Tôi chờ bên ngoài…

Bích Phương nhìn cái váy bệnh nhân màu hồng ngắn ngủn chỉ che phía trước, hở phía sau mà hai gò má không khỏi nóng rực lên. Nàng quay nhìn tấm màn vài lần rồi ngẩng ra không biết phải làm gì. Bích Phương vào đây chỉ vì ý định trêu chọc trả thù cha chồng một chút nhưng xem ra nàng đã không thành công. Ông không chú ý khi nàng bước vào trong Phòng Y tế cùng Bác sĩ Nhân. Vì vậy lúc này Bích Phương đang rất do dự có tiếp tục trò chơi mạo hiểm này hay không?

“Cộc… Cộc…” – Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.

– Em chào thầy…

– Làm sao khóa cửa kỹ thế?

Đứng trong tấm màn nghe được giọng nói trầm ấm quen thuộc của cha chồng, trái tim Bích Phương đập nhanh dồn dập. Nàng cắn cắn môi bắt đầu cởi quần áo…

– À… Cô Phương bị té đau, em đang chuẩn bị khám cho cô ấy…

– Bích Phương té à? Có sao không? – Ông Tài nhíu mày bước lại kéo tấm màn lên xem.

– Khoan đã thầy. Không nên. Cô Phương đang…

Bác sĩ Nhân định ngăn lại đã không kịp. Tấm màn đã được ông Tài kéo lên. Cảnh tượng bên trong làm cho hai người đàn ông chết sững tại chỗ.

Trước hai cặp mắt mở to hết mức của ông Tài Hiệu trưởng và Bác sĩ Nhân, Bích Phương xoay vào trong đang cúi người rút chân ra khỏi quần. Chiếc áo choàng bệnh nhân nàng khoác trên người chỉ cài nút trên cổ, vạt áo phía sau mở rộng buông thả để lộ gần như toàn bộ phía sau trần trụi… Phần lưng thon thả của nàng chỉ còn một dây áo ngực trắng mảnh mai. Bên dưới bờ eo nhỏ chiếc quần lót ren trắng mỏng manh không che được màu da thịt trắng hồng nõn nà của cặp mông căng tròn và cặp đùi thon dài ngút ngàn làm cho trái tim ông Tài và Bác sĩ Nhân nhảy lên nhanh không tưởng.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26

TÊN TRUYỆN:

Tướng đa dâm


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)