Phần 169
Mũi dao nhíp đã ăn một chút vào cổ Huỳnh địt, Quân ma cố tình không bóp cổ nó vì để cho nó nói, và đúng là cận kề cái chết nó nói thật:
– Địt mẹ chúng mày, ai cho chúng mày vào đây, cút ra mau. Cút ra không nó giết tao giờ.
Lúc này bọn đàn em mới lùi lùi lại nhưng không rút mà đứng ở cửa.
Dũng và X vẫn ngồi im không phản ứng bất cứ điều gì. Quân ma rút dao ra rồi trở lại ghế ngồi vừa nãy của mình. Dũng thủng thẳng:
– Tôi dám người đến đây tức là tôi liệu sức mình ra được khỏi đây. Nếu anh muốn chiến thì để dịp khác, tôi và anh chơi sòng phẳng.
Huỳnh địt lấy tay dịt vết máu chảy ở cổ, hắn không còn đủ tự tin mà bấm nút nữa. Dũng nói tiếp:
– Tôi đến đây là không muốn tôi và anh trở thành kẻ thù của nhau. Còn nếu muốn giết anh thì tôi làm dễ hơn giết một con gà. Tôi khẳng định.
Giờ đến lượt Dũng nói nhiều, chưa để Huỳnh địt trả lời thì Dũng nói tiếp:
– Tôi chỉ muốn nói cho anh biết là đừng để người khác lợi dụng. Tôi với anh đánh nhau thì có người đứng từ xa mà cười đấy. Còn về chuyện hàng lậu thì anh dừng lại đi. Tôi không cướp miếng ăn của anh thì anh đừng cướp của tôi. Thế thôi.
Nói rồi Dũng đứng dậy, cả ba người đứng dậy theo.
Đám đàn em dạt sang hai bên nhường lối cho đội Dũng lì, cơ bản chúng không dám làm gì vì chưa có lệnh của Huỳnh địt đang lau lau mồ hôi trong kia, và đám đang thong dong bước ra là ai kia chứ? Là những tay sát thủ mà giờ đây ở Hải Phòng không ai là không biết. Các cụ bảo, tránh voi chẳng xấu mặt nào.
Huỳnh địt ngồi lại một mình trong phòng, hắn lần đầu tiên suy nghĩ về thế cục, về những chuyện vừa xảy ra và hắn thấy… mình bây giờ mới lớn.
Quân ma lái xe, Đồng phang ngồi bên cạnh ghế lái, hai chị em Dũng ngồi phía sau. Dũng với lên nói với Đồng phang:
– Tôi biết chuyện này có thể anh Đồng sẽ nói với Anh Cả. Anh cứ nói, tôi không trách vì đấy là nhiệm vụ của anh.
Đồng phang đáp gọn lỏn rồi tiếp tục nhìn người đi đường:
– Không phải nhiệm vụ của tôi.
Dũng thêm phần chắc vào suy đoán của mình về mục đích của lão già.
Tiếng trống tan trường đánh đủ 3 hồi 9 tiếng, lũ học trò nhanh chóng thu dọn sách vở ùa ra sân, một cô giáo trong trang phục áo dài truyền thống xinh đẹp nết na cũng vội vàng cất giáo án vào chiếc cặp đen rồi nhanh chóng ra về. Cô phải về nấu cơm cho chồng.
Trên chiếc xe máy honda cup 50, trông cô thật đẹp.
Một chiếc oto 12 chỗ ép sát chiếc xe của cô gái vào vệ đường, rồi một thanh niên nhanh nhẹn dí vào mũi cô một chiếc khăn mùi xoa trắng toát, cô gái ngả vào lòng hắn ngay lập tức và được bế lên xe oto. Một thanh niên khác bước xuống vừa kịp ngồi vào chiếc xe gắn máy rồi phóng vụt đi. Chuyện xảy ra chưa đầy 5 giây đã trả lại vẻ nhộn nhịp tấp nập của thành phố buổi tan tầm.
Ơn giời, 2 thanh niên bám theo cô gái cũng vụt ga đuổi theo chiếc oto kia.
Phòng 308, khách sạn Hoàng Hôn.
Cô giáo trẻ mơ mảng tỉnh dậy vì thấy nhột nhột trên mặt, vẫn còn mơ màng nhưng cô không khó nhận ra kẻ đang thè lưỡi liếm lên khuôn mặt duyên dáng của mình là ai, cô hét lên:
– Anh Cả, sao lại thế này, anh làm định gì em?
Nói rồi cô giẫy giụa vùng dậy lùi sát mép giường, may sao mà bộ quần áo dài vẫn còn nguyên trên người, vậy là cô chưa bị thất tiết với chồng.
– Thủy, anh ngưỡng mộ em lâu rồi. Hôm nay chiều anh đi.
– Không, chồng em là anh em của anh cơ mà. Sao anh lại làm thế với em.
– “Ngoan anh thương mà”, Sang cụt xoa xoa tay, giờ phút này hắn cũng không cần lịch sự gì nữa, tăm tia vợ Đồng phang đã lâu nhưng chưa có dịp ra tay vì Đồng phang luôn kè kè bên người. Sang cụt tính là sau khi hiếp Thủy xong thì nàng sẽ không dám nói cho chồng biết kẻo mang nhục vào thân, rồi biết đâu đấy chính Thủy sẽ là nơi xả tinh cho lão. Lão quyết tâm chén thủy hôm nay cũng vì một sự mê tín, trước trận đánh lớn phải lấy hên.
Trèo hẳn lên giường định giở trò đồi bại, Thủy thấy thế thì hét lên:
– Không được lại gần đây, anh mà lại gần đây tôi cắn lưỡi chết cho anh xem.
– Em nghĩ cắn lưỡi mà chết được à?
Hiếp đàn bà không phải là lần đầu của Sang cụt. Nhưng trời có lẽ không thương ông ta rồi. Chưa kịp chạm vào người Thủy thì có tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài.
– “Cộc cộc cộc”
Ngoảnh lại nhìn, Sang cụt ngạc nhiên vì khách sạn này bao thầu chuyện làm phiền. Nhưng hắn vẫn nói vọng ra:
– Ai?
Tiếng nói vọng vào:
– Chúng tôi là công an Phường, đề nghị anh mở cửa cho chúng tôi kiểm tra hành chính.
Miễn cưỡng mặc lại cái áo sơ mi vừa cởi vội, Sang cụt ra mở cửa thì thấy hai người trong trang phục công an thật, sau lưng hai anh công an là Hải chém đang huơ huơ tay báo hiệu là không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhìn thấy công an, Thủy vội hô to:
– Các anh cứu em với.
Rất nghiêm túc, các anh nói:
– Mời chị ra khỏi phòng về nhà đi.
Thủy như vớ được vàng vội vơ lấy cặp giáo án rồi chạy như bay xuống cầu thang bộ và nhìn thấy chiếc xe máy của mình đã dựng ở chỗ lễ tân. Cô như ma đuổi phóng xe đi mất.
Nhìn con mồi vụt khỏi tầm tay, chuẩn bị được chén rồi thì gặp chuyện, Sang cụt tức anh ách nhưng không làm gì được. Anh công an tiếp lời:
– Đề nghị anh vào trong chuẩn bị đồ rồi theo chúng tôi về Phường làm việc.
Về Phường thì về. Sang cụt đoán chắc vào đó chỉ độ 2 phút hắn lại thản nhiên đi ra, chắc hai thanh niên công an trẻ này mới về nên chưa biết hắn là ai.
Hải chém theo chân đại ca vào trong phòng soạn đồ. Nhưng mở cửa bước ra thì chẳng thấy công an đâu nữa. Lạ à nha.
Trên đường trở về biệt phủ, Sang cụt nhắn tin vào số máy của Thủy.
“Anh Ca day, em ma noi cho chong em biet chuyen chieu nay thi dung trach”.
Sang cụt tự tin với cái uy của mình. Hắn hỏi Hải chém:
– Quân của chị Đại đến chưa?
Hải chém vừa lái xe vừa nói:
– Vừa về rồi chú ạ.
– Tốt.
Tối đó, Thủy về nấu cơm xong rồi đợi Đồng phang về ăn cơm. Cô phân vân không biết nên nói với chồng về chuyện chiều nay không?
Thấy Thủy thẫn thờ, khuôn mặt lo âu thì Đồng phang gặng hỏi. Thủy nhìn vào mắt chồng rồi òa khóc.
Cô nức nở kể lại toàn bộ sự việc cho Đồng phang nghe, còn lấy cả tin nhắn điện thoại đưa cho chồng làm bằng chứng.
Đồng phang đập bàn một cái rồi đứng dậy đi ra cửa phóng xe đi mất, Thủy không kịp can ngăn.
Xe ra đến đầu ngõ thì bị chặn lại, Đồng phang ngước nhìn thì nhận ra đấy là người quen:
– Quân ma!
– “Dũng lì muốn gặp cậu”, Quân ma hơn Dũng lì vài tuổi nên vẫn xưng anh.
– “Tôi phải đi có việc của tôi”, Đồng phang như không còn kiên nhẫn nữa, hắn bực tức vì người hắn coi như đại ca lại nỡ xơi cả vợ của em. Có chết hắn cũng phải giết Sang cụt ngay lập tức.
Quân ma biết trạng thái kích động của Đồng phang nên cố gắng khuyên giải:
– Đi giờ là tìm cái chết. Gặp Dũng lì xong đã rồi đi cũng không muộn.
Đồng phang đồng ý theo chân Quân ma về nhà Dũng.
Biết đâu đấy, Dũng sẽ có thêm 1 người anh em, một trợ thủ đắc lực cho cuộc chiến sắp tới.
Để lại một bình luận