Phần 165
Dũng chưa để Sang cụt nói hết câu thì cậu chen lời:
– Chú đường đường là Anh Cả của Hải Phòng, chú lại dung túng cho người ngoài về đây hiếp đáp anh em. Thử hỏi như vậy có được không?
Sang cụt biết nếu để Dũng nói tiếp thì chỉ có nước chui xuống đất, hắn quát lên:
– Mày muốn chết luôn bây giờ sao?
Dũng điểm qua tương quan lực lượng giữa hai bên, đúng là mình đang yếu thế thật, nếu chiến chắc chắn phải bỏ mạng tại đây. Nhưng cậu cũng không quên một việc quan trọng mà mình phải làm.
– Thôi được rồi, chú đã bảo kê cho thằng này thì tôi đành tha cho nó một mạng vậy, kẻo chú lại bị mất lòng cái chị gì gì ấy nhỉ. À chị Đại. Nhưng có anh em ở đây chứng kiến, để tôi gặp lại thằng Phong Xếch một lần nữa thì tôi không tha đâu.
Nói rồi Dũng di di chân lên mặt Phong Xếch như động tác người ta chùi chân lên một cái giẻ lau vậy.
Dũng phất tay báo hiệu cho X và Quân ma rút lui. Rồi cậu nhìn về phía Đồng phang:
– Anh Đồng, có theo tôi về luôn không?
Đồng phang nhìn về phía Anh Cả và nhận được 1 cái gật đầu nên hắn theo chân Dũng lì về. Dũng lì dẫn theo 3 người tách khỏi đám đông nhưng hắn chưa đi ngay và đứng lại nói với vào trong:
– Chú Sang, nhân đây tôi cũng trả lời đề nghị của chú lúc chiều nay. Tôi không đồng ý để người ta cướp mất miếng cơm của mình.
Nói rồi Dũng đi thẳng để lại Sang cụt một mớ hỗn độn, nhưng cái mớ này nằm trong tính toán của lão cả rồi.
Trên xe trở về thành phố lúc này, mọi người im phăng phắc không ai nói với ai câu gì. Dũng lì lên tiếng kể cả có Đồng phang tại đó:
– Hôm nay em làm các anh và chị gặp nguy hiểm rồi.
X thì chẳng để vào tai câu nói đó của Dũng, Quân ma thì lên tiếng:
– Là anh em của nhau thì chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi. Đừng nghĩ gì nhiều người anh em. Việc đối mặt với Sang cụt không trước thì sau cũng phải làm thôi.
– Vâng, em không ngờ Sang cụt bao che để Phong xếch quậy phá ở Hải Phòng, làm hại chính người trong xã đoàn mình.
Mọi người lại chìm trong im lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ về Sang cụt, về xã đoàn, chỉ có X là nghĩ đến Liên hoa hậu, nghĩ đến khoảnh khắc mà cô bước vào phòng VIP. Lúc đó, Liên hoa hậu đang dùng một tay vê vê đầu vú của mình, tay còn lại đưa xuống háng… Sóc lọ.
Liên hoa hậu có dương vật như đàn ông và đang tuốt lên tuốt xuống giống như đàn ông thủ dâm. Kinh hãi vì cảnh tượng vừa chứng kiến, X quay ra luôn mà không dám ở lại.
Xe về đến cầu Rào thì thả Đồng phang xuống.
Giờ đã là gần 1 giờ sáng, mệt mỏi hai chị em cùng lê bước lên cầu thang tầng 2, phòng của X vẫn ở tầng 2. Đến hành lang tầng 2 thì Dũng định bước lên tiếp tầng 3 thì có tiếng nói của X:
– Dũng, đừng có mà tơ tưởng đến cái cô Liên hoa hậu đấy nhé.
Dũng tưởng chị đang ghen, cậu ngồi xuống bậc cầu thang và trêu chị:
– Chị, cô ấy cũng xinh đấy chứ. Em nghe nói là không có chồng con gì đâu.
Mà X thì cũng ghen ghen thật, nhất là từ cái hôm họp xã đoàn, hai người đã tâm đầu ý hợp nói chuyện với nhau khá lâu. Lại chuyện hôm nay nữa, Dũng cũng không quản hiểm nguy mà cứu Liên. Nhưng sau khoảnh khắc đáng nhớ ấy thì X yên tâm rồi. Nàng nói:
– Tôi không đùa đâu, Liên hoa hậu là… cú có gai.
Dũng ngạc nhiên chưa hiểu ý của chị:
– Cú có gai! Là sao chị?
X chưa biết giải thích ra sao, vì đến chính cô còn bất ngờ nữa là, nếu không tận mắt chứng kiến thì cô chắc cũng chẳng tin đâu:
– Là… là… gái có… đó.
Dũng lập lại lời chị nói:
– Cú có gai… gái… có… cu. Ui trời ơi! Là sao chị? Em không hiểu.
– Ngốc ơi là ngốc. Thì Liên hoa hậu là nam chuyển giới sang nữ đó, mới chỉ được phần trên. Hihihiihi.
Đến đây thì X cũng phải buồn cười, cô vui vì mình loại bớt được một mối nguy tiềm tàng.
– Uầy, vậy thì khổ thân chị ấy nhỉ?
– Sao lại khổ?
Dũng não nề thương thay số phận con người:
– Khổ vì không được sống là chính mình. Không biết mình là ai, là gì. Như vậy không khổ sao chị.
X thấy Dũng phân tích thì cô gật gù:
– Uh, như vậy khổ thật.
Thấy đêm đã muộn, Dũng uể oải đứng dậy:
– Thôi chị ngủ đi, hôm nay chắc chị mệt lắm. Cố gắng ngủ cho lại sức chị nhé. Có gì mai chị em mình bàn chuyện tiếp.
– Uh, ngủ ngon.
Dũng bước vài bước lên cầu thang thì X hỏi giật:
– Dũng, tại sao Dũng lại không đồng ý tôi về bên Sang Cụt làm trợ lý?
Dũng chuẩn bị đà chạy, hắn buông ra câu xanh rờn:
– À, vì không được giá.
Nói rồi Dũng vừa kịp né chiếc giầy thể thao vừa được X tụt ra ném mạnh về phía cậu. Dũng chạy lên mà vẫn nghe tiếng thét của chị:
– Đồ đáng ghét kiaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Vừa về đến biệt phủ, Sang cụt không đi ngủ ngay mà ngồi xuống hành lang nhà chính, Hà điên và Hải chém ngồi cùng. Hà điên mở lời:
– Thằng Phong xếch bị mất hai răng cửa, em cho đội bảo vệ ở bệnh viên cùng với đội của Bắc đại bàng rồi.
– “Uh”, Sang cụt rít một hơi thuốc thật sâu rồi nhả khỏi hình vòng tròn. Ông ta trông không có vẻ gì là lo lắng cả.
Hà điên thấy lạ thì hỏi:
– Anh, nó bị vậy mình không lo chị Đại trách phạt sao?
– Hà hà hà, người nào gây tội người đó chịu phạt chứ. Hà hà hà.
Hà điên khó hiểu:
– Mà anh, sao không khử luôn Dũng lì tại chỗ?
Bỏ điếu thuốc ra khỏi môi, Sang cụt phân tích:
– Cô nhìn mà không biết là ở đó chỉ có Dũng lì, X và Quân ma 3 người thôi à, còn Tốt cờ, Thiệp béo, Phương sắt nữa, biết đâu nó yểm quân bên ngoài. Mình làm rắn thì thứ nhất là mang tiếng, thứ 2 là chó cùng đứt giậu, giết được nó cũng sứt đầu mẻ trán.
– “Anh cứ lo”, Hà điên trề môi.
– Ha ha ha, việc khử nó cứ để người khác làm đi. Chờ mà xem. Ha ha ha ha ha.
Tiếng cười vang của Sang cụt làm mấy con chim trong lồng đang thiu thiu bỗng tỉnh giấc cất tiếng hót vì tưởng trời đã sáng.
Để lại một bình luận