Phần 6
Và em bắt đầu run, quặp chặt hơn, và tôi nhịp nhanh hơn để theo kịp từng rung động của em.
Em nấc lên một tiếng và tiếp theo tiếng hét “… Ahhh…”. Em ép chặt tôi, móng tay bấm sâu hơn, người căng cứng.
Và sự co thắt dữ dội trên chim tôi, mơn man từ gốc đến ngọn.
Một dòng suối ấm nóng phun trào, ép vào đầu chim, truyền xuống thân và trào ra ngoài.
Sự co thắt dữ dội, làm tôi không kìm được, một làn sóng truyền từ đầu chim lên cột sống.
Tôi gầm lên, chút hết sự hưng phấn vào trong em, người nhẹ nhàng bay bổng.
Từng cơn co thắt từ thành bướm truyền lên chim, như những làm sóng vô tận lan tỏa.
Em vẫn ghì chặt, như níu giữ sự thăng hoa truyền qua hai chúng tôi.
Mắt em dại ra, một dòng nước trong từ khóe miệng em chảy ra, mắt em nhắm lại, giọt lệ tràn qua khóe mắt.
Tôi cúi xuống, hôn em, hứng hết những dòng mật ngọt ngào hạnh phúc trên mặt em.
Tôi vẫn trong em, sự ấm áp mà tôi không muốn từ bỏ, phủ lên em che chở em, hòa tan em vào mỗi thớ thịt, mỗi cảm xúc của mình.
Tôi yêu em.
Tôi lật người sang, ôm em trong vòng tay. Chúng tôi thiếp đi một lát, tôi tỉnh lại, nhìn em thở nhẹ nhàng, nụ cười thỏa mãn trên môi, khuôn mặt với những vệt đỏ hồng trên da mịn màng thật đẹp. Những sợi lông tơ trên mặt, phản xạ ánh sáng chiều, như phủ lớp ánh sáng vàng thiên thần trên mặt em. Vầng ngực ngạo nghễ vươn cao, mà tay tôi đùa nghịch không biết chán, phập phồng theo hơi thở nhẹ nhàng.
Tự nhiên thèm kéo một hơi thuốc, tôi nhẹ nhàng đứng dậy, kéo chăn đắp cho em. Tôi xuống giường mặc quần áo, đi ra ngoài hiên. Nắng vàng chiều trải một ánh sáng vàng lộng lẫy lên mọi vật. Thở ra hơi thuốc, tôi biết mình đã trải qua giai đoạn mới, giai đoạn một người đàn ông.
Đôi bàn tay vòng lên ôm ngang eo tôi, hơi nóng phả vào gáy tôi, sợi tóc mơn man trên má tôi, hai trái núi ép lên lưng, tỏa ra hơi nóng. Em dịu dàng, yên lặng đứng ôm tôi, như sợ làm bay mất giây phút tĩnh lặng của buổi chiều, như muốn gìn giữ khoảnh khắc chúng tôi của riêng nhau. Ủ lên đôi bàn tay, tôi nắm chặt, tôi lắng nghe từng nhịp chảy của trái tim em, để giữ chặt em ở sau lưng tôi, để tôi làm người che em mưa gió, mãi mãi. Mùi hương cơ thể em vấn vương, quyện vào mũi tôi, rung động từng xúc giác. Mùi hương quyến rũ của người phụ nữ dành riêng cho người đàn ông của mình. Mùi hương mà đến giờ nhớ đến em, tôi lại nhớ đến vấn vương.
Chúng tôi yên lặng, lâu lắm.
Tiếng xe máy gần lại, như nhắc nhở thế giới còn những tồn tại khác, quan hệ khác.
Cô chú em vừa đi làm về. Cô chú nhiệt tình giữ lại ăn cơm, nhưng tôi chỉ muốn nhiều thời gian bên em hơn, chẳng ai dành được.
Từ chối mãi, rồi cô chú cũng đồng ý cho chúng tôi về. Quay vào buồng giúp em thu dọn đồ. Tôi ngẩn ra, một mùi hương lưu luyến còn quẩn quanh phòng, mùi hương hưng phấn kích thích, mùi hương của riêng chúng tôi tạo nên, mùi hương như cố lưu luyến ở lại, không muốn chúng tôi rời đi.
Em như cũng bị kích bởi mùi hương, mặt đỏ rần, nguýt tôi sắc lẹm, như muốn ám chỉ do tại tôi hết.
Hơi chột dạ, tôi định bật quạt để thổi bay mùi hương, để cô chú khỏi nghi.
Nhưng em vội chạy lại giật tay tôi, không cho tôi bật.
Rồi dịu dàng hôn môi tôi, như muốn lưu giữ chúng lâu hơn.
Dừng lại thị xã Bắc Ninh, chúng tôi kiếm quán ăn tối. Tôi chỉ chống đũa nhìn em ăn, chưa bao giờ thấy em ăn như vậy. Em ăn chăm chú ngon miệng, như chưa từng được ăn ngon như vậy. Như cảm nhận ánh mắt tôi, em ngẩng lên, bẽn lẽn giải thích, em đói quá chưa bao giờ thấy đói như vậy và giục tôi ăn. Sau thăng hoa, mọi thứ cũng trở lên thăng hoa theo. Tôi bắt đầu ăn và ăn như chưa từng được ăn. Cũng đồ ăn đó, ăn cùng em, tôi ăn như không muốn dừng lại.
Tình dục là sự thăng hoa cho tình yêu, là sự gắn kết hai cá thể giống với nhau, dung hòa mọi khác biệt về thể xác, giao thoa hai nhịp cảm xúc đồng điệu. Ánh đèn xe ngược chiều không làm tôi khó chịu nữa, nó như ánh sáng soi ổ gà phía trước cho chúng tôi. Để em thể hiện tình yêu của em với thế giới, khi dơ tay lên ngăn ánh sáng vào mắt tôi. Bụi trên đường không làm tôi cau mày, vì biết rằng em sẵn sàng thổi nó khỏi mắt tôi. Mọi sự vật xung quanh, như tồn tại để chứng kiến tình yêu của chúng tôi.
Sau đó, là quãng thời gian thăng hoa với chúng tôi.
Em dành cho tôi dành cho em, mọi lúc mọi nơi.
Em ngồi trong lòng tôi, để tôi được ra vào nơi bướm em xòe hoa đón nhận, để nhụy hoa được cọ sát tiết mật bôi trơn, để em cắn chặt môi khỏi bật tiếng hét khi sự co giật bên dưới đang vắt từng giọt tinh lực của tôi.
Bàn tay dịu dàng, êm ấm, vuốt nhẹ nhàng lên xuống, để tôi phát tiết căng cứng trong rạp chiếu phim.
Em gồng người dựa vào gốc cây, để chim tôi được ra vào nơi sâu thẳm, nơi cảm xúc của em đang sắp bùng nổ. Để chú muỗi dưới chân tôi, đang gãy vòi, khi tôi căng cứng phóng xuất sự thăng hoa với em.
Bầu ngực em ấp vào lưng tôi, không chỉ đơn thuần là truyền nhiệt, mà mang cả tiếng gọi mời. Sự cương cứng trong quần, không còn là sự khó chịu, mà là sự hưởng ứng.
Căn nhà tập thể của bố mẹ thằng bạn tôi, nơi mà để không khi bố mẹ nó mua nhà mới, nơi mà để mấy thằng tôi tụ tập đánh bài, bị tôi chưng dụng khi lũ bạn đang bù đầu hoàn thành đồ án và chữa phản biện. Tôi biến nó thành tổ ấm của tôi, nơi tôi và em gặp nhau mỗi ngày. Tôi thay ổ khóa mới, em một chìa và tôi một chìa, để lũ kia không đến làm phiền. Tôi kệ mọi tiếng kêu ca của thằng bạn.
Để lại một bình luận