Phần 13
Tôi chợt nhớ em, có khi nào tôi cũng lãng quên em. Nỗi nhớ lại ứa lên. Tôi im lặng, chị im lặng rửa xong đống bát đũa. Trời đã dần tối, tôi vào nhà lay 2 ông anh, cả hai bất động, chỉ có tiếng ngáy vang khắp nhà. Tôi chán nản lắc đầu, chắc đêm nay ngủ lại, rồi mai về.
Ra sân ngồi ghế đá, rót chén nước nhấp một ngụm. Tôi lại nhớ em, cầm điện thoại lên gọi, tiếng em vẫn ríu rít như sáng nay. Bỏ điện thoại xuống, tôi thấy nghèn nghẹn. Chị lại gần ngồi xuống cạnh tôi, mắt như thông cảm.
– Lại nhớ người yêu à? Nãy nói xạo Hai nhé.
Tôi cười trừ im lặng. Chị cũng yên lặng. Mỗi người nhấm nháp nỗi buồn riêng. Không chịu được, tôi đứng dậy, tra chìa khóa vào xe. Chợt ngẩn ra đi đâu bây giờ. Tôi quay lại hỏi chị:
– Chị ơi! Đi chơi đi.
Chị ngần ngại chần chừ, rồi quyết đoán.
– Uh. Chờ chị chút.
Chị quay vào nhà. Một lúc sau quay ra, vẫn bộ bà ba, nhưng giờ chuyển màu trắng hết. Nhìn chị sáng trắng trong bóng chiều nhập nhoạng. Đạp nổ xe, tôi đợi chị ngồi lên. Tiếng xe vang lên trong sân vắng. Tôi rồ ga phóng ra ngõ.
– Giờ đi hướng nào chị?
Chị chỉ hướng bên trái, ngược lại hướng chúng tôi đến buổi sáng. Chiêc xe win lắc lư trên đường đất gồ ghề. Mỗi lần tôi nhếch tay lái, xe lạng đi, chị ngồi xa quá.
– Chị ngồi sát lại em, cho dễ lái. Nếu cần cứ ôm chặt em, kẻo rơi em không đền chú Tư được đâu.
Đường vẫn xóc, chị rụt rè để tay ngang hông tôi, dịch lại. Mỗi cái nảy, cánh tay lại chặt hơn tý, và người lại gần hơn một tẹo. Tôi đã cảm giác hơi nóng phủ khắp toàn thân, thỉnh thoảng hai bầu ngực chạm vào lưng mềm mềm. Lầm lũi lái xe, trời bắt đầu tối, ánh đèn xe vàng vàng, không thể phân biệt được đường. Tôi gồng mình giữa chặt ghi đông, mặc những cú xóc nảy xe. Eo bắt đầu nóng lên bởi bàn tay ôm chặt, hơi nóng đã trải đều khắp lưng, hai vồng cong trước ngực đã chạm vào, trượt lên mỗi lần qua xóc. Hơi nóng đã làm áp suất máu tôi tăng lên, cảm nhận sự cứng lên trong quần. Giờ mới nhớ ra, tôi xa em đã hơn hai tháng.
Ánh đèn phố đã hắt lên phía trước. Tôi mím môi lái xe. Thị trấn nhỏ vùng quê, chỉ kéo dài khoảng 1 km dọc theo đường quốc lộ, nhưng cũng đủ cả đèn xanh, đèn vàng, quán nhậu, quán karaoke, quán cà phê. Đang phân vân chưa biết tạt vào, chị mới chỉ quán giăng đèn phía trước.
Gạt chân chống xe, bước vào quán, tôi nhìn quanh. Quán chỉ sáng bên ngoài, bên trong là khu vườn, chỉ có lác đác vài bóng đèn vàng nho nhỏ. Quay lại nhìn chị hỏi, chị lặng yên, bước vào vườn, tôi bám theo sau. Theo chị đến chiếc đèn vàng, tôi nhận ra đằng sau là hình như là chiếc lều, có bàn cà phê phía trước và phía sau là chiếc ghế dài. Chị bước vào, và vẫy tôi ngồi cạnh.
Rất nhanh, cô nhân viên xuất hiện hỏi anh chị uống gì. Tôi gọi một ly cà phê đá, chị một ly sinh tố. Một lát sau đồ uống đã được mang đến và tính tiền luôn. Hơi tò mò, nhưng tôi kệ, thanh toán tiền hai ly nước và không quên dặn cô nhân viên khỏi thối. Bóng cô nhân viên vừa khuất, bóng đèn trước cửa cũng tắt phụt. Xung quanh trở lên tĩnh lặng, ẩn dấu sau màn đêm. Tôi yên lặng, chị yên lặng. Định đưa điếu thuốc lên môi châm, tôi lại sợ ánh sáng phá đi sự yên lặng, thở dài tôi đặt thuốc xuống.
Bỗng hơi ấm quàng lấy tay tôi, mơn man, nắm chặt lấy bàn tay tôi.
Sợi tóc mơn man lên mặt, khi chủ nhân nó ngả đầu vào vai tôi.
Mùi thơm thoảng lên, mùi trên giường tôi nằm lúc chiều.
Tôi nhắm mắt lại, ngồi yên.
Bàn tay chị nắm tay tôi, ngón tay gãi gãi vào lòng bàn tay, mơn man.
Bỗng bàn tay di chuyển, dẫn bàn tay tôi lên cao cao.
Tôi khẽ xoay người lại, để nhìn xem bàn tay đi đâu.
Và hơi nóng bao phủ bàn tay tôi, cộm lên đầu hạt cứng.
Tôi co bàn tay lại như vô thức, để hơi nóng khỏi thoát bàn tay mình.
Mềm, ấm, cứng truyền vào tay tôi, chạy nên não, đẩy máu tôi chạy rần rần, hơi thở tăng lên, gấp gáp.
Đón môi tôi là đôi môi ướt át, mềm mại, nóng ấm… răng tôi va vào răng chị, môi tôi phủ lên môi chị, chị ngậm lấy ngấu nghiến.
Chiếc lưỡi thơm tho ướt đẩy qua môi chị mơn man trên môi tôi, tách răng tôi như để mời gọi.
Lưỡi tôi vươn ra chào đón và xoắn xuýt lấy, nước trong mồm ứa ra.
Môi xoắn môi, lưỡi xoắn lưỡi, giọt nước thơm tho ứa ra trao nhau.
Tay tôi, nhào nắn, thưởng thức đủ mọi hình thù mà vú chị có thể biến thành.
Ngón tay gảy lên đầu ti dựng đứng, rắn đanh, tiếng hít hà lọt qua kẽ răng, tiếng gừ gừ phát ra từ trong miệng, như tiếp thêm động lực.
Tôi đưa tay còn lại, xoa nắn vú bên kia, cũng nhào nặn, cũng gảy đầu ti, tiếng hít hà tăng lên, tiếng gừ biến thành ư ư hổn hển.
Người cong lên, rướn sát vào tôi.
Bỏ môi ra, tôi cúi đầu xuống, ngậm đầu ti mà mút.
Bàn tay hạ xuống cởi nốt chiếc cúc cuối cùng chị để lại.
Xoa lên vùng bụng phẳng phiu rắn rỏi.
Để lại một bình luận