Phần 58
“Rộc rộc rộc” – Shen và những người khác nhanh chóng trèo lên lưng những con ngựa được đặt sẵn chạy đi.
“Bọn chúng kia rồi, mau đuổi theo, không được để mất dấu” – Lúc này sự tức giận của Fonga đã lên đến đỉnh điểm, hắn ta cùng các tướng khác của mình ngay khi vừa thấy bóng lưng của Shen chạy đi là đã ra hiệu lệnh đuổi theo.
Shen vừa chạy vừa xoay đầu nhìn lại giống như là anh ta đang cố ý để cho đối phương nhìn thấy bóng lưng mình vậy.
“Hây…” – Shen vẩy tay với những người xung quanh lập tức đám người Yi và Kennen chạy nhanh về phía trước còn mình thì bị bỏ lại phía đằng sau.
“Mau lên… bọn chúng vì quá sợ hãi chúng ta nên không dám đánh trực diện, chỉ cần bắt được bọn chúng, ta sẽ báo thù cho những anh em đã hi sinh..” – Những tên tướng quân liên tục kích động lòng quân.
Đám lính Hư Không đuổi theo Shen, lớp bụi bắt đầu nhạt dần….
Phía trước mặt, một hàng dài những binh sĩ cầm khiên to lớn và những xe bọc thép đầy gai nhọn chặn đầu, khi thấy Shen đang lao đến, lập tức tách ra để cho anh ta đi vào bên trong rồi sau đó đóng lại, quân hư Không vừa thoát ra khỏi đám bụi kia, chưa kịp quan sát hay phản ứng gì thì từ bên trong, giọng Caitlyn hô lớn: “Bắn”.
Phụp… phụp
Bằng… bằng… bằng…
Ba hàng cung, Ba hàng súng xếp theo thứ tự đồng loạt khai hỏa, sau khi bắn xong liền lùi lại rồi từ phía sau những hàng súng và cung khác lên thay, cứ như thế, cung, đạn cứ bắn liên tiếp như mưa không hề ngừng nghỉ.
“Phập phập” – hàng trăm, hàng ngàn binh sĩ hư không liên tục trúng đạn và những mũi tên, lập tức ngã xuống đất.
“Rống” – một con ma thú bị múi tên đâm vào mắt đau đớn ngã xuống đất, sức nặng của nó đè nát cả tên lính đang cưỡi.
Quân đội Hư Không căn bản chưa chạm đến lớp ‘tường thành’ kia đã phải ngã xuống cả rồi.
“Tách ra… tách ra….” – Fonga nghĩ rằng nếu cứ dính lại gần nhau thế này trước sau gì cũng bị đám cung thủ và xạ thủ của kẻ địch bắn chết hết, cho nên hắn lập tức ra lệnh cho lực lượng của mình chia ra làm hai tấn công vào hai bên cánh, nơi đó sức phòng thủ của kẻ địch cực yếu.
Quân lính ở hai bên cánh khi thấy quân hư không tiến đến không hề có chút phản ứng, cố gắng cầm khiên phòng thủ, kiếm, giáo trên tay của những tên hư không cứ liên tục tấn công đến nhưng không thể nào làm gì được trước những lá chắn to lớn và chắc chắn.
“Rộc rộc” – hai cánh quân đội Hư Không đã bắt đầu tiến sâu vào bên trong, lập tức những người lính cầm khiến chạy ra chặn đứng đường lùi của kẻ địch.
“Vù” – một cơn gió thổi nhẹ làm bay đi bớt bụi trên không trung, ở bên trong lớp tướng của những quân lính cầm khiên kia chính là một trận pháp, một trận pháp nếu nhìn từ trên cao có thể dễ dàng nhận ra nó được tạo thành từ những binh sĩ liên minh, và chưa dừng lại ở đó trận pháp này lại đang liên tục xoay vòng với tốc độ lúc nhanh lúc chậm, lực lượng hư không vừa mới lọt vào là lập tức một hàng binh sĩ cầm khiên và giáo nhọn lao ra chặn đường lùi, cứ như thế 100 người đi qua thì bị cắt đôi thành 50 người, lực lượng hư không liên tục bị xé nhỏ.
…
Bước thứ 3 – Bày trận Bát Quát Dịch Xoay Chuyển: John dựa theo những gì hắn biết được về trận pháp này lúc còn ở thế giới trước cộng thêm chút sự sáng tạo của bản thân hắn lập tức nâng cấp trận pháp bát quái này trở nên linh động hơn, cố ý tạo ra điểm yếu từ hai bên cánh, ngay khi buộc quân hư không tiến vào trận pháp, nhờ vào lớp khói bụi liên tục được tạo ra từ bên trong, những binh sĩ sẽ liên tục di chuyển chặn đường lùi của mỗi đợt lính tiến vào cứ như thế xé nhỏ đội hình bọn chúng ra rồi tiêu diệt, có thể 100 tên ta giết không được nhưng chỉ với vài chục tên chuyện đó không phải khó.
Trong trận lấy 5 người làm 1 nhóm, 55 người thành 1, 8 đội thành 1 trận, 8 trận thành 1 bộ (3.520 người) là trận tiểu thành. 8 bộ thành 1 tướng (28. 160 người) là trận trung thành. 8 tướng là 1 quân (225. 280 người) là trận đại thành. Từ bát quái biến ra trùng quái, lấy 8 làm cơ sở mà nhân lên.
Bát trận gồm 4 loại binh chủng: Quân kỵ, quân bộ, quân cung/xạ thủ và quân chiến xa phối hợp tác chiến, phân chia thành dọc ngang 64 đơn vị chiến đấu, hợp thành một trận lớn, trong trận lớn đó lại phân thành nhiều trận nhỏ tựa lưng vào nhau tác chiến, trận lớn bên ngoài trận nhỏ bên trong bao bọc lẫn nhau. Khi chiến đấu, quân chiến xa cùng với những thiết binh dùng khiên cỡ lớn làm chướng ngại vật ngăn cản sự xung kích của kỵ binh đối phương, tiếp đó quân cung/xạ thủ sẽ bắn tên, cuối cùng là bộ binh, kỵ binh tràn lên cận chiến. Tất nhiên phải có thêm điều kiện làm giảm tầm nhìn của đối phương thì bước đầu mới thành công bởi quân Hư Không vô cùng hiếu chiến và tàn độc bọn chúng có thể sử dụng đám ma thú ủi thẳng vào bức tường mà ta cố gắng tạo ra. Sau trận luôn có 24 đội kỵ binh được trang bị vũ khí mạnh mẽ nhất có thể cơ động phối hợp tác chiến giải vây các trận nhỏ bên trong hoặc tiến hành đánh đột kích hoặc bao vây. Khi quân địch vào trong trận, các tiểu trận sẽ phát huy công năng xé lẻ binh lực địch, biến hóa tùy theo thế công của địch, các đội đều có thể tiếp ứng lẫn nhau, tuy động mà không loạn, từ trận vuông biến thành trận tròn bọc lấy quân địch, đầu đuôi tiếp cứu nhau như rắn. Ở đây John còn yêu cầu các tiểu trận liên tục di chuyển đổi phương vị để làm kẻ địch cảm giác như bị rơi vào một trận mê cung không có đường ra, cứ chạy qua chạy lại để rồi lực lượng liên tục bị xé nhỏ và tiêu diệt dần. John nghĩ ra ý tưởng này chính là nhờ hắn đã từng lạc vào 1 cái mê cung tương tự như thế.
“Hí… hí…” – khắp nơi những tiếng ngựa kêu lên liên tục.
“Rống”
“Á” – các âm thanh cứ như hòa cùng vào với nhau, một bản giao hưởng đầy biến tấu.
“Phóng lao” – Pantheon đứng trong một trận nhỏ hô lớn, ngay lập tức những tiếng trống vang lên khắp nơi, xột xoạt liên tục vang lên, những trận nhỏ vừa di chuyển liên tục để chia cắt lực lượng địch đồng thời những binh lính bên trong cầm những mũi lao sắc nhọn phóng ra liên tục tiêu giệt đám quân lính Hư Không đang cố gắng tìm đường thoát.
“Khốn kiếp thứ này là thứ gì? Tại sao chúng ta lại bị bao vây như thế này.” – Fonga kinh ngạc đến mức mặt mày trắng bệch, những binh sĩ sau lưng của hắn ta cũng không khác gì mấy, Fonga cố gắng thúc ngựa lao vào những binh lính cầm khiên hai bên nhưng khi vừa đến gần thì từ bên trong những mũi giáo lập tức thọt ra ngăn cản ông ta tiếp cận.
“Chỉ huy, làm sao đây?” – những vị tướng quân gần đó lo lắng nói, những con ngựa, con ma thú cũng đang hoang mạng không chịu đứng yên.
“Ép!” – Lần này là Giọng nói của Xin Zhao vang lên, hai bức tường được tạo từ những lá chắn vững chắc kia lập tức thu hẹp diện tích bên trong, ngựa, ma thú và quân hư không hoàn toàn rơi vào thế bị động.
“Phụp phụp” – giống như một cái máy ép đầy đáng sợ, những mũi giáo từ bên trong đâm ra xuyên qua bụng những con thú cưỡi, những binh sĩ rơi xuống đất lập tức bị kéo vào bên trong trận để tiêu diệt.
“Phá đi, đám quân lính cầm khiên ấy chính là vật cản duy nhất, mau phá toàn bộ chúng đi” – Fonga hô lớn, lập tức kiếm trên tay liên tục chém đến, những đường kiếm mạnh mẽ với uy lực cực mạnh.
“Ầm” – một đám lính cầm khiên bị Fonga chém trúng lập tức ngã ra khiên trên tay vỡ nát, nhưng ngay khi những binh lính ấy bị đánh ngã lập tức những binh lính bên cạnh tiến sát lại vào nhau lấp đi khoảng trống đó.
“Phá đi, phá hết cho ta… khốn kiếp, cái thứ này là gì kia chứ, phá đi” – Fonga vô cùng nóng vội, bây giờ đám quân sĩ của hắn ta đã bị chia nhỏ ra, mình bên này căn bản không biết bên kia thế nào.
“Xông lên” – Đám quân hư không nghe lệnh của Fonga lập tức lao đến tấn công những binh sĩ cầm khiên thế nhưng chưa chạy đến nơi thì đột nhiên từ dưới chân của bọn chúng xuất hiện hàng chục sợi dây xích được ném ra, trên đầu mỗi xợi dây xích có gắn một cái lưỡi móc.
“Phập phập” – lưỡi móc, móc trúng một tên nào lập tức kéo vào bên trong sau đó chỉ nghe vài tiếng phập phập vang lên, kết quả tự hiểu.
“Cung thủ đâu, cung thủ, mau bắn bắn vào bên trong mấy trận ấy cho ta” – Fonga ra lệnh cho đám cung thủ kia bắn vào bên trong, chắc chắn hắn đã nhận ra điều gì đó.
“Phụp phụp” – những mũi tên bay lên trời sau đó hạ xuống bắn vào bên trong các trận nhỏ, nơi đó có các binh sĩ liên minh ẩn náu, thế nhưng tất cả đã nằm trong dự liệu.
“Bày trận, lập khiên” – Pantheon tiếp tục ra lệnh, ngay lập tức những binh sĩ cầm khiên đưa lên cao người này đứng sát người kia, những cái khiên lập tức dính sát vào nhau tạo thành một lá chắn khổng lồ chặn cơn mưa cung đang đổ xuống, chưa dừng lại ở đó những binh sĩ vốn đứng bên trong lập tức để những múi giáo đâm ra bên ngoài tạo thế phòng thủ đề phòng quân địch nhân cơ hội tấn công ngay mặt.
“Không được hỗn loạn, không được hỗn loạn, mau phá trận, gặp trận sát trận, để những ma thú mạnh mẽ dẫn đầu, phá trận đi…” – Fonga hô lớn, ngay lập tức những con ma thú như gấu đen, khủng long lập tức được cho đi đầu tiên để càng quét những binh sĩ cầm khiên chặn đường.
“Rống… rống” – những con ma thú điên cuồng càng quét những binh sĩ cầm khiên chống, những tiếng rầm rầm vang lên không ngớt…
“Bùm bùm bùm” – tiếng trống một lần nữa nổi lên, những binh sĩ cầm khiên tách sang một bên không cố gắng ngăn chặn đám ma thú dữ tợn kia nữa, từ phía sau Malphite – Mảnh vỡ thiên thạch lao ra, đôi tay bằng đá to lớn, tiếng gầm như sấm, đôi mắt đáng sợ cứ tỏa ra màu vàng nhạt.
“Gầm” – Malphite gầm lên thật mãnh mẽ, đôi tay kia quật ngã hai con ma thú gấu đen một cách dễ dàng.
“Rống” – Một con khủng long đỏ điên cuồng lao đến như muốn xé nát Malphite ra nhưng ngay lập tức Malphite đã đáp trả bằng tiếng hét của mình, hắn ta chạy thật nhanh rồi nhảy lên, đôi tay to lớn kẹp chặt cổ của con khủng long đỏ sau đó quật nó ngã xuống mặt đất, rầm rầm rầm, từ đôi tay to lớn kia liên tục đập vào đầu của con khủng long đỏ khiến nó phụt máu mà chết.
“Rống” – Malphite gầm lên đầy vẻ mạnh mẽ, những con ma thú lúc nãy còn tỏ ra điên cuồng uy hiếp thì bây giờ sợ Malphite như sự thứ gì đó khủng khiếp.
Ở một chỗ khác trong trận đồ bát quái.
“Rộc rộc rộc” – Xin Zhao cưỡi bạch mã uy phong lao ra khỏi trận hình, cầm trên tay ngọn giáo nhọn, khoắc trên mình bộ chiến giáp màu trắng, nhằm về phía trước mà xông đến.
“Rộc rộc rộc” – trước mặt Xin Zhao là năm kỵ binh của quân hư không, bọn chúng lao đến tấn công ông ấy, một mũi giáo đâm đến, Xin Zhao nghiêng người tránh được một kích nhưng chưa hết, ngọn giáo trên tay cùng lúc đâm xuyên qua người của tên kỵ binh kia khiến hắn lập tức ngã xuống ngựa.
“Tướng quân” – Một binh sĩ đứng ở trong ném ra một cây giáo khác cho Xin Zhao.
“Bộ tam kích” – Xin Zhao hô lớn một tiếng, ông phóng ra khỏi ngựa, giáo trên tay đâm đến.
“Phập” – một tên.
“Phập” – hai tên
“Phập” – ba tên
Liên tiếp ba tên bị ma mũi giáo của Xin Zhao đâm ngã ngựa chết không kịp ngáp.
Khi trên tay không còn giáo ông rút từ bên hông ra một thanh kiếm, tên kỵ binh cuối cùng lao đến, mũi lao đâm ra nhanh như gió, Xin Zhao xảo diệu ngã người về phia sau tránh né, vặn mình rất nhìn, kiếm trên tay cắt ngang bụng tên kỵ binh kia khiến hắn chết ngay lập tức.
Ở những nơi khác, Yi, Ls, Wk, Fiora và nhiều người nữa cũng đang chiến đấu với cách này để hòng giảm thiểu số quân địch.
“Khốn kiếp, không lẽ không có điểm yếu nào để thoát khỏi đây sao?” – Fonga nhìn xung quanh không có cách nào để thoát cả, hắn trở nên sợ hãi vô cùng, trước giờ có lẽ trận này chính là trận khó khăn và đáng sợ nhất mà hắn từng trải qua.
“Chỉ huy, quân ta hi sinh quá nhiều” – Một viên tướng chạy lại sợ hãi nói.
“Không được hoảng loạn, không được hoảng loạn, cùng ta lấy ma thú làm mũi nhọn, kỵ binh làm hộ binh xuyên qua vòng vây phá vỡ trận pháp” – Fonga không còn cách nào khác đành làm liều, bây giờ hắn chỉ còn biết cách sử dụng số đông để mở đường máu trốn thoát.
“Hướng đông, phá theo hướng đông” – có vẻ như Fonga đã nhận ra hướng đông là hướng quân lính liên minh tập trung ít nhất, hắn ta lập tức ra lệnh cho toàn bộ lực lượng xuyên phá vào vị trí đó…
“Rầm rầm rầm’ – những con ma thú đầy điên cuồng cắn xé những binh lính liên minh ở vị tri đó.
Những kỵ binh thì cầm giáo liên tục tấn công hai bên để giải tỏa áp lực cho đám ma thú, những bộ binh thì cầm khiên bảo vệ kỵ binh và những vị trí chủ lực di chuyển, rất nhanh một thế trận phòng ngự di chuyển được Fonga và binh lính Hư Không tạo ra, như một mũi khoan đục khoét vào vị trí hướng đông của bát quái trận.
“Tấn công, mở đường máu, nhanh lên… nhanh lên.” – Fonga cảm thấy kế hoạch của mình đang dần thành công.
“Ầm” – Lớp lính cuối cùng đã bị phá, quân đội Hư Không nhanh chóng tràn ra chạy như điên thoát khỏi bát quát quái trận đáng sợ kia.
Xin Zhao và những người khác như biết trước việc này sẽ xảy ra liền nhìn về hướng quân hư không vừa thoát kia thầm nói: “Công việc còn lại nhờ cả vào cô Irelia.”
Bát Quái trận không đơn giản chỉ là trận thế giam và chia rẻ đội hình địch, nó còn có 1 tác dụng khác, tác dụng này phụ thuộc vào người bày ra nó, chính là có tình tạo ra đường sống nhưng thực ra đấy chính là đường chết.
Điểm yếu nhưng không phải điểm yếu.
Đường sống nhưng không phải đường sống.
Vô tình thực ra là cố tình.
Đấy mới là Bát quái trận mà John đã bày ra.
Để lại một bình luận