Phần 56
“John, cậu bảo rằng đã nghĩ ra cách đẩy lui quân địch, đó là cách gì vậy?”
Sáng hôm sau một cuộc họp nhanh chóng diễn ra, John khi nghe mọi người hỏi về điều này thì nhanh chóng gật đầu đáp: “Đúng vậy, tôi đã nghĩ ra cách, nhưng cần phải chuẩn bị thật kĩ, mọi người nhìn đây, từ vị trí cánh quân đường bộ và cánh quân đường sông đang tiến đến đây ta có thể ước đoán được quân cánh quân đường bộ phải mất bốn ngày đi đường, còn cánh quân đường thủy sẽ là năm ngày, đây chính là điểm yếu mà chúng ta có thể tận dụng.”
Swain liền nói: “John, tôi hiểu ý của cậu rồi, những gì cậu đang nghĩ cũng giống tôi nghĩ vào tối qua, chúng ta mặc dù có thể tận dụng địa hình cực kì phức tạp bằng đường bộ nhưng như thế không có nghĩa rằng chúng ta sẽ không bị tổn thất gì? Trong khi đó về quân số chúng ta thua xa lực lượng của chúng… như vậy…”
John gật đầu nói: “Swain, tôi biết điều ngài lo lắng, và điều ấy chắc hẳn ai ở đây cũng như vậy, nhưng nếu như chúng ta không ngăn cản việc cánh quân đường bộ này tiến công chúng ta sẽ chẳng thể nào chống lại được sức mạnh của quân Hư Không hiện tại.”
Swain gật đầu đáp: “John, hiện tại chúng ta đang ở thế gọng kiềm, đúng là nếu không ngăn cản việc cánh quân đường bộ này tiến công, chúng ta nhất định gặp bất lợi, vậy cậu có kế sách gì, có thể nói rõ cho chúng tôi biết được không?”
John đứng dậy nói: “Đầu tiên chúng ta sẽ….”
John bắt đầu nói toàn bộ kế hoạch tấn công cánh quân đường bộ, lần này người chỉ huy tấn công chính là Irelia, cô sẽ đích thân chọn các vị tướng thực hiện nhiệm vụ lần này cùng với mình, ngay sau khi nhận lệnh Irelia lập tức rời đi trước để chuẩn bị mọi thứ, và lên danh sách những vị tướng sẽ tấn công cánh quân đường bộ lần này.
John cho gọi Nami bước lại gần hắn rồi nói: “Nami, lần này ta muốn nhờ em một chuyện, em hãy…”
Nami nghe xong những gì John nói lập tức gật đầu sau đó xoay người rời đi rất nhanh.
John nhìn xuống đám người Garen và Darius nói: “Hai vị hãy chuẩn bị lực lượng, lần này không thể tránh khỏi một trận thủy chiến khốc liệt.”
“Rõ” – Garen và Darius lập tức rời đi.
John nhìn sang Gangplank nói: “Phiền ngài quay về đội thủy quân của mình xem xét lại mọi thứ, thành bại lần này đều phụ thuộc rất nhiều vào thủy quân do ngài và Miss đào tạo.”
“Cứ để ta” – Gangplank rời đi.
“Được rồi mọi người mau quay trở về cứ như kế hoạch mà làm, riêng hai hai đội Khoa học và hóa chất hãy ở lại, tôi có việc muốn nói.” – John nói.
Tất cả rời đi chỉ riêng đội khoa học gồm: Heimer, Jayce, Vikto, Jax. Cùng với đội hóa chất gồm Mundo, Singed ở lại, Mundo hỏi: “John, cậu muốn chúng tôi làm gì sao?”
“Đúng vậy?” – John đáp: “Đội hóa chất, không biết hai vị có thể chế tạo ra một loại chất gì đó có thể khuếch đại sức công phá của các quả boom pháo được không?”
“Tất nhiên là được, nhưng cậu cần bao nhiêu?” – Singed hỏi.
“Rất nhiều, chừng 5 tấn? Liệu có đủ?” – John xoa cằm nói.
Mundo và Singed nhìn nhau lắc đầu nói: “Nhiều như vậy trong thời gian ngắn không thể nào hoàn thành kịp, 3 tấn, chỉ có thể làm được chừng đó mà thôi.”
“Thôi được, vậy phiền hai vị nhanh chóng chế tạo.” – John nói.
Mundo và Singed gật đầu rời đi, huy động toàn bộ thủ hạ của mình bắt tay chế tạo.
John xoay người nói với đám Heimer rằng: “Lần này lại nhờ các vị chế tạo ra một thứ nữa rồi.”
“John cứ nói, những thứ mà cậu nghĩ ra thực sự rất kích thích với chúng tôi.” – Heimer cười nói.
Được, vậy tôi muốn mọi người chế tạo ra một loại máy khoan cỡ nhỏ có thể hoạt động trong nước.
“Quá đơn giản” – Heimer cười nói, Jayce hỏi: “Thế cậu muốn bao nhiêu?”
“Gần ba trăm cái, liệu có kịp?” – Vikto gật đầu đáp: “Nếu chúng tôi làm việc ngày đêm và sử dụng hết nguồn nhân lực hiện tại thì có thể miễn cưỡng đáp ứng được.”
John mỉm cười hài lòng nói: “Tốt, nhưng mọi người nên nhớ, loại máy khoang này tuy nhỏ những phải thật mạnh mẽ…”
Jax liền đáp: “Tôi thực sự rất tò mò không biết cậu dùng thứ này vào việc gì nhưng tôi sẽ không hỏi chúng cho đến khi thấy tận mắt, như thế mới thú vị, à còn nữa tôi có một món quà muốn dành tặng tất cả các vị tướng ở đây.”
“Quà gì vậy?” – Heimer nghe đến quà là vô cùng hứng thú.
Jax nói: “Là một thứ mà tôi vô tình tìm được, nhưng hiện tại chưa thể đem đến đây được, nhưng tôi cam đoan trước khi quân đội lên đường chiến đấu tôi sẽ đem đến tặng cho từng người.”
“Được, tôi thực sự rất muốn xem món quà mà ngài muốn tặng là thứ gì?” – John cười đáp, đội Khoa học nhanh chóng rời đi.
John xoay người ngồi xuống ghế, lấy từ trong người ra một lá thư, đây là lá thư mà bên phía quân đội Hư Không vừa phái sứ giả đưa đến, trong thư có nói cho dù hắn có làm gì thì cũng không thể nào ngăn cản được sức mạnh hủy diệt mà đội quân Hư Không đang đem đến, bla bla về những sức mạnh của bọn chúng, cuối thư là một câu nói của chính chỉ huy – Lucas: “Nếu ngươi có thể đánh bại sức mạnh quân đội hư không này bằng chính khả năng của ngươi chứ không phải bằng sức mạnh mà Sephiroth đã truyền lại, ta sẽ chấp nhận để ngươi muốn giết muốn chém tùy ý.”
Một bức thư để đe dọa đến toàn quân Liên Minh, cũng may John kịp thông báo với người chuyển thư giữ kín chuyện này không để ai biết tránh việc làm lòng quân không yên. Đồng thời hắn cũng kịp đáp trả lại sự khiêu khích ấy bằng 1 bức thư khác.
“Nếu đã muốn đấu trí thì ta đây quyết chơi đến cùng, đội trưởng đội 3”
Đêm hôm đó trên tàu chỉ huy của cánh quân đường thủy, một buổi tiệc nhỏ đang được tổ chức, những ca kĩ múa hát, tiếng đàn được ngân lên, Lucas say mê nhìn ngắm những điệu múa trước mắt, những tướng lĩnh xung quanh cũng tỏ ra vô cùng thích thú.
“Báo” – Một người lính từ bên ngoài chạy vào cúi người nói: “Chỉ huy, có sứ giả của bên quân Kháng chiến mong được gặp ngài.”
“Quân kháng chiến sao?” – Lucas nheo mắt nghi ngờ nhưng ông ta cũng không từ chối lập tức ra lệnh: “Cho hắn ta vào đây?”
“Rõ!” – người lính kia xoay người chạy đi đưa người sứ giả của quân kháng chiến tiến vào.
“Chỉ huy của các ngươi chắc đã nhận được thư của ta? Hắn ta trả lời thế nào? Muốn đầu hàng để nhận được cái chết nhẹ nhàng nhất hay muốn nhận được cái chết thảm khốc nhất.” – Lucas lạnh lùng nói.
Người sứ giả kia chỉ mỉm cười rút từ trong người ra một lá thư đưa chưa Lucas, một tên thuộc hạ tiến lại cầm lấy bức thư đem đến chỗ Lucas đang ngồi, hắn ta mở bức thư ra, chỉ có điều bên trong không hề có một dòng chữ nào, một tờ giấy trắng tinh.
“Thế là thế nào? Tại sao? Lại đưa một tờ giấy trắng, các ngươi định giỡn với chúng ta hay sao?” – Những vị tướng xung quanh thấy vậy vô cùng tức giận, họ nghĩ hành động này là đang sỉ nhục họ.
Lucas đưa tay cười nói: “Hắn đã nói tất cả trên lá thư này rồi, ‘muốn chiến ta sẽ chiến, giữa ta và ngươi không có gì để nói cả’ ý hắn là như thế, ha… ha… quả không hổ danh là truyền nhân của Sephiroth, rất có bản lĩnh.”
“Lôi hắn xuống, giết!!!!” – Lucas lạnh lùng nói.
“Ha… ha… ha… các ngươi rồi sẽ bại tướng dưới tay của chỉ huy bọn ta…. hôm nay ta chết cũng chỉ là đi trước các ngươi một bước để chuẩn bị vài bữa ăn thịnh soạn dưới đó cho các ngươi mà thôi… ha… ha…” – người sứ giả kia bị quân hư không lôi đi nhưng không hề tỏ ra sợ hãi, giọng điệu đầy vẻ quật cường.
“Phập”
“Không ngờ, hắn dám chống lại sức mạnh của chúng ta như vậy, không lẽ hắn không biết so sánh tương quan lực lượng sao?”
Để lại một bình luận