Phần 77
Lúc này Antolos sắc mặt tái mét nhìn thủ đô đang chìm trong biển lửa, hắn căm hận nhìn John hét lên chỉ vào mặt hắn nói: “John… tất cả chuyện này là do ngươi…”
John nói với Sona: “Mau tìm chỗ an toàn để trốn đi, ta phải giải quyết chuyện này với hắn.”
Sona gật đầu đặt một nụ hôn nhẹ lên môi của John nói: “Cẩn thận…”
John xoay người bay lên đứng đối diện với Antolos, hắn nói: “Kế hoạch lần này không phải do ta nghĩ ra, ta nghĩ đấy là Swain… ông ấy đã nghĩ ra kế hoạch tấn công thủ đô.”
“Không thể nào có chuyện đó được, trong cái liên minh nhảm nhí của các ngươi kia làm gì có ai hơn được ngươi mà nghĩ ra kế sách công phá thủ đô?” – Antolos vẫn chưa tin vào sự thật, hắn hét lớn.
John lắc đầu nói: “Antolos, ngươi nhầm to rồi, trong Liên Minh của ta có rất nhiều người tài giỏi, từ bậc thầy chiến thuật – Swain, rồi thiên tài chế tạo chất nổ – Ziggs, thiên tài khoa học – Jayce, Vikto, bậc thầy trong chế tạo vũ khí – Jax, cho đến những tướng quân kiêu hùng ngoài chiến trường như Garen, Darius, Xin Zhao đã trải qua trăm trận chiến. Và còn rất rất nhiều những người khác nữa, tất cả bọn họ đều rất tài giỏi… ta đơn giản chỉ là một người bình thường trong những người bình thường mà thôi, chẳng qua ngươi đã đánh giá ta quá cao Antolos ạ, đấy chính là sai lầm của ngươi khi dám xem thường những chiến binh trong Liên Minh Huyền Thoại của ta.”
“Khốn kiếp, ta không muốn nghe những lời sáo rỗng ấy của ngươi, chết đi” – Antolos gầm lên lao đến, hai tay của hắn lúc này đã biến thành một màu đen, da hắn lúc này thấm đầy độc tố cực mạnh, chỉ cần dính một chút thôi cũng đủ để chết không kịp ngáp.
“Transform” – John hô nhẹ một tiếng, lập tức mái tóc dài ra hóa thành màu tím, đôi con ngươi đã biến thành con ngươi tám màu, một bộ giáp thần thánh xuất hiện khoắc lên người hắn, phía sau lưng 8 cánh xuất hiện vũ động trong không trung.
“Ầm” – Sephiroth trên tay John vừa xuất hiện ngay lập tức đã chém về phía trước một kiếm cực mạnh, kiếm khí xé gió lao đi nhắm thẳng hướng Antolos, từ hai cánh tay màu đen kia một luồng ma lực toát ra lập tức hóa thành hai cây đao bắt chéo chặn lại một kiếm của John, tiếng nổ vang lên thật lớn, khói mụi bay đầy trời, Antolos xuyên qua lớp bụi kia trực tiếp tấn công John.
“Ta phải giết ngươi để rửa mối nhục này…” – Antolos vừa điên cuồng chém tới tấp về phía John vừa hét lớn.
“Antolos… ngươi thật ngu ngốc…” – John nhếp môi cười, xoay người đạp cho Antolos văng ra xa, lập tức Sephiroth trên tay John rời khỏi tay hắn trôi lơ lửng giữa không trung, hắn sắp dụng tuyệt chiêu. Chỉ có điều lạ là lần này thanh Sephiroth không hề được bao bọc bởi sức mạnh màu đỏ như trước kia mà lần này là màu vàng.
John nói: “Antolos, tội lỗi của ngươi, những điều gây ra cho Sona ta sẽ giải quyết tất cả trong lần này. Antolos, nạp mạng đi…”
“John ngươi mau nạp mạng đi! Ta muốn nợ máu phải trả bằng máu!” Antolos dùng sức mạnh hư không trên hai cánh tay hóa thành một đôi song đao chém đến, tại không trung phong cuồng hét lớn.
“Bớt nói lời thừa đi! Đến đây!” Kiếm trong tay John hướng lên trời, chém một xuống một kiếm thật mạnh, kiếm ảnh hiện lên như một con mãnh thú xé gió lao đến. Nhất thời trên không trung vô số các thanh âm keng keng do binh khí vang lên.
“Ầm” – John tung ra một chưởng mạnh, Antolos cũng tùy tay tung chưởng đáp trả, cả hai chưởng va chạm với nhau tạo ra một sức mạnh chấn lùi cả hai bay đi.
Antolos xoay xoay cổ tay, chưởng lực vừa rồi hắn tung ra tuy không mạnh nhưng cũng không thể xem là yếu được, lời đồn về John quả không sai, hắn nhớ lại kết quả mà Lucas đã nhận trước kia, Antolos quyết đem hết bản lĩnh ra để chiến đấu với John.
“John… để ta cho ngươi thấy sức mạnh của thế giới Hư Không bọn ta mạnh mẽ và phong phú như thế nào.” – Nói xong Antolos gầm lên một tiếng, từ phía sau lưng hắn một con quái thú to lớn, hình thù quái dị hiện ra, điều đáng nói ở đây chính là con quái vật vừa xuất hiện kia có thân rồng đầu rắn, đôi mắt của nó đỏ ngầu như máu. Giữa bầu trời thủ đô, một con quái thú to lớn bằng cả tòa nhà hai tầng được Antolos sử dụng sức mạnh Hư Không gọi ra.
John nheo mắt, hắn nhớ là mình đã từng gặp cái loại này một lần rồi, đấy là lần hắn đánh nhau với ba anh em chỉ huy hư không kia, bọn chúng cũng có khả năng gọi thú như thế này.
“Rống!” Tiếng rống vang vọng toàn thủ đô. Một con quái thú hình thù kì dị dài mười mấy mét từ không trung quật đuôi một cái, lao thẳng xuống dưới. Một cỗ cuồng phong mãnh liệt trỗi dậy, làm cho cát bụi bay mù mịt.
Quái Thú to lớn kia, giữa cái đầu rắn hổ mang kia có một cái sừng giống như một cây cự đao sắc nhọn vô cùng. Trong cái miệng rộng đỏ lòm là hai hàm răng trắng nhởn to khiếp người, hệt như những thanh kiếm sắc bén. Nó hung ác hướng về John bổ nhào đến.
Thấy đầu rắn cự đại đó càng lúc càng đến gần, John tay nâng kiếm, chân nhùn nhẹ lập tức lùi lại, tại chỗ cũ chỉ lưu lại một cái tàn ảnh ảo ảo.
“Hống!”
Quái Thú chụp hụt, rống một tiếng giận dữ, lại bay lên, nhưng cái đuôi to lớn dài đến tám mét của nó vẫn đang quất mạnh về hướng John. Trên không trung lưu lại một chiếc bóng đuôi rồng khủng bố, quấy động lên trận trận cuồng phong.
Đối diện với thế công kích hung mãnh này, John lách người né qua. Cái đuôi khổng lồ của Quái Thú hung bạo đập xuống mặt đất. Mặt đất lập tức rung chuyển, vết nứt lan rộng ra bốn phía.
Vừa tránh cái thế quét đuôi “Hoành tảo thiên quân” của Quái Thú xong, hắn liền như tia chớp khoái tốc tiến tới. Trước khi cái đuôi to lớn chắc khỏe kia của Quái Thú rời khỏi mặt đất, thân thể hắn đã hóa thành một đạo hư ảnh mờ mờ. Hắn vọt theo khúc đuôi đang bay lên, tay phải vung kiếm đâm vào lân giáp của nó, nhảy vọt lên, tiến về phía trước khoảng ba mét nữa.
Lúc này John đã ở trên độ cao khoảng năm, sáu mươi mét so với mặt đất. Chóp đuôi của Quái Thú đã rời khỏi mặt đất, hắn không dám lên cao nữa, sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Kiếm trong tay hắn tỏa ra ánh sáng tám màu mãnh liệt, sau khi được hắn truyền vào sức mạnh phép thuật của bản thân. Hắn chuyển người lao xuống như một thiên thạch, mũi kiếm đâm mạnh vào sâu bên trong đuôi rồng, đến mức gần như không tiến vào sâu được, sau đó hắn đạp lên trên đuôi rồng một đạp, hai tay dụng lực rút kiếm ra, nhanh chóng hạ xuống mặt đất.
Máu vọt ra ngoài xa ba mét, Quái Thú phát ra một tiếng bi hống, đuôi rồng quẫy mãnh liệt. Tuy nhiên lúc này nó đã rời khỏi mặt đất, căn bản khó có thể lao ngay xuống để gây tổn thương gì cho John được.
Mọi chuyện chỉ phát sinh trong môt chớp mắt. Một loạt những động tác của John vô cùng nhanh nhẹn liền lạc, vô cùng thu hút.
Antolos sắc mặt tái xanh, không ngờ được vừa mới vào trận chiến đã mất lợi thế. Điều này làm hắn tức giận vô cùng.
John thấy miệng vết thương ở đuôi của Quái Thú máu đã nhanh chóng đông lại, thầm than cái giống sinh vật này quả nhiên là khủng khiếp, nếu có thể hắn cũng muốn bắt một con thế này đem về dùng làm thần thú để bảo vệ đám phụ nữ bên cạnh.
“Hống!”
Quái Thú hống lên một tiếng lớn, tiếp tục lao xuống, hai chân trước vừa thô tráng vừa mạnh mẽ hướng phía John chụp tới, móng vuốt sắc nhọn cũng dài gần tới một mét, làm người ta sợ mất cả hồn vía.
Hai mắt của John xuất ra hai luồng điện, kiếm trong tay chém liên hồi 7 bảy bảy bốn mươi chín kiếm, mỗi kiếm lại hóa thành hơn mười đoản kiếm khác nhắm vào con quái thú trước mặt.
Trên không trung xuất hiện hàng loạt tia chớp sáng.
Một tiếng hống đau đớn của quái thú vang lên, từng dòng từng dóng máu bắn ra trên người con quái thú, bộ vẩy giáp cứng như đá của nó bị kiếm của John chém nát.
“Rầm” – một tiếng, quái thú ngã bịch xuống dưới đất, đè nát những căn nhà cạnh đó.
Antolos trong lòng kinh hãi, con ma thú này thuộc dạng có tiếng tại thế giới hư không, thế mà đấu với John chưa đầy vài chiêu đã lăn ra chết thảm….
“Ngươi sẽ phải trả giá” – Antolos gầm lên trực tiếp lao đến tấn công John, sức mạnh của hắn đột nhiên tăng vọt, song đao như vũ bão chém ra hàng chục ảo ảnh tấn công về phía John.
“Chiêu thứ 1” – Dứt lời, Kiếm trong tay lấp lóe tạo thành trên một trăm ảo ảnh kiếm, trong nháy mắt hội tụ thành hình chiếc quạt, vệt Kiếm dài đến vài mét, khiến cho người ta sợ hãi cực kỳ. Toàn bộ mặt đất bị rạch nát.
Kiếm ảnh kia lao vào những ảo ảnh do Antolos tạo ra, sức mạnh chênh lệch, uy lực cuồng bạo từ kiếm ảnh của John tạo nên khiến khuôn mặt Antolos trắng bệch.
“Vù vù” – hơn mười kiếm ảnh của John xuyên qua lớp ảo ảnh dày đặt kia trực tiếp nhằm thẳng hướng Antolos mà đâm đến.
“Ầm ầm ầm” – những tiếng nổ liên tiếp vang lên, khi khói bụi tan đi, John có chút kinh ngạc, da trên người của Antolos hóa thành một màu đen xì, chính lớp da màu đen kia đã ngăn chặn toàn bộ kiếm ảnh của John đâm đến.
“Nguy hiểm thật, nếu như không nhờ có lớp da độc tố bảo vệ này e rằng ta đã trọng thương nặng rồi.” – Antolos nhếp môi nói.
Nhưng chưa kịp để hắn chuẩn bị gì John lại tiếp tục sử dụng chiêu thức tiếp theo, chỉ thấy tay phải của John vung lên chuyển động không ngừng, mỗi lần chuyển đổi lại chém ra chín Kiếm, chuyển đổi chín lần chín tám mươi mốt Kiếm, từ chín phương hướng bất đồng giáng thẳng vào mặt đối phương. Trong nhất thời cả thiên địa đều như biến sắc, khắp không gian xung quanh đều là cuồng phong gào thét, kiếm ảnh chói lòa. Không khí bị bóp nghẹt, mắt đất bên dưới sớm đã thành bình địa không bằng phẳng.
Không gian xung quanh như bị kiếm của John xé rách, từ miệng Antolos phun ra rất nhiều độc dịch, độc dịch này vừa tiếp xúc với không khí ngay tức khắc hóa thành một chất cực kì cứng chắc. Một lá chắn nhanh chóng được Antolos tạo ra.
“Chết đi” – John gầm lên, 8 cánh trên lưng John tỏa ra thứ ánh sáng thần thánh, giang rộng hết cỡ, hào quang trên thanh gươm Sephiroth tỏa ra mãnh liệt, trực tiếp tăng cường sức mạnh cho 1 chiêu vừa rồi.
“Ầm” – tiếng nổ lớn chấn động cả thủ đô, những ngôi nhà yếu lập tức bị đổ sụp.
“Không” – Một tiếng hét thất thanh của Antolos vang lên….
Khói bụi dần bay đi, cả người Antolos thê thảm đến cùng cực, quần áo rách nát, đâu đâu cũng toàn các vết cắt do kiếm gây ra….
“Ngươi… ngươi… ọc” – Antolos ho ra máu run run chỉ tay vào John.
John lạnh lùng bước trên không tiến lại gần hắn nói: “Bây giờ hãy chịu quả báo mà ngươi đáng phải nhận đi.”
“Phập” – John đâm một kiếm vào giữa ngực của Antolos, hắn nói: “Kiếm này dành cho Sona.”
“Phập” – hắn rút kiếm ra rồi lại đâm vào ngực Antolos một nhát nữa, hắn nói: “Kiếm này dành cho Rose.”
“Bùm” – John giơ cao kiếm lên trời sau đó chém mạnh xuống trực tiếp chấn nát toàn bộ cơ thể Antolos.
“Kiếm này dành cho những người bị ngươi hãm hại.”
“John” – Ở dưới kia Sona ngẩn đầu lên mỉm cười nhìn hắn.
John lập tức xoay người bay xuống bên cạnh Sona, bộ giáp và cánh trên lưng hắn lập tức biến mất, John ôm Sona vào lòng nói: “Tất cả đã qua rồi, bây giờ đừng nghĩ gì cả, hãy cố gắng sống thật tốt, được chứ?”
Sona gật đầu nhìn vào chiếc nhẫn trên tay mình, cô biết bây giờ mình đã chính thức trở thành vợ của hắn.
Thủ đô Demacia ngay sau đó cũng được quân đội Liên Minh nhanh chóng chiếm quyền kiểm soát, cuộc chiến giải phóng lãnh thổ Demacia hoàn thành.
“Cuộc chiến bây giờ mới bắt đầu thôi!” – Malzahar đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời thủ đô Demacia cười nói….
HẾT QUYỂN 5
Để lại một bình luận