Phần 3
Buzz!!
…
Tôi: Chào Hân.
Hân (H): Hôm nay rồng lại tự nhiên đến nhà tôm thế này?
Tôi: Rồng rắn gì đâu.
H: Sao? Anh? Có chuyện gì mà lại buzz em?
Tôi: Ừm. Anh muốn hỏi một chút về bạn em.
H: Bạn nào cơ?
Tôi: HN
H: Ố ồ. Anh muốn biết gì nào?
Tôi: Tất cả.
H: Haha. Tất cả thì nhiều lắm. Bạn em là số ít hợp với điều kiện của anh đấy.
Tôi: Điều kiện gì?
H: 3 trong 1.
H: Bạn em xinh cực. Học ổn. Nhà thì khỏi nói.
Tôi: Tính tình thế nào?
H: Nhân hậu lắm, và cũng nhạy cảm.
Tôi: …
H: Anh… thích bạn em à?
Tôi: Anh chẳng biết nữa.
H: Anh mà không thích thì hơi phí của đấy.
Tôi: Anh muốn biết mặt bạn em. Gửi cho anh một tấm hình đi.
H: Cái này thì không được. Em đã hứa với nó rồi.
Tôi: Nhưng bạn em làm sao mà biết.
H: Không là không.
Tôi: …
H: Anh thích bạn em thật à?
Tôi: Nói chuyện với N anh thấy vui.
H: Chuyện, bạn em mà lị.
Tôi: Chắc là có.
H: Cuối cùng cũng nhận à.
Tôi: Hihi. Ừ…
H: Để em giúp.
Chẳng biết em ấy giúp kiểu gì mà cả tuần sau, tôi chẳng thấy em online. Lòng tôi như lửa đốt. Tôi để lại cả tá tin nhắn offlines, nhưng sự im lặng là tất cả những gì tôi nhận được. Tôi đứng ngồi không yên. Buzz bạn em điên cuồng. Nhưng, câu trả lời của bạn em cũng chẳng khiến tôi yên tâm “Cả mấy ngày nay em cũng chẳng gặp được nó. Em cũng gọi thử sang bên kia mà chẳng có ai bắt máy cả”. Nghe bạn em nói vậy, tôi chả biết làm sao. Lại ngồi xuống trước màn hình, nhìn chằm chằm vào đó, chẳng để làm gì. Đơn giản chỉ là nhìn và chờ đợi, vậy thôi. Được một lúc.
Nàng: buzz!
Nàng: Cốc cốc cốc
Im lặng …
Nàng: Có ai ở nhà không?
Im lặng …
Nàng: Em biết anh đang online.
Im lặng …
Nàng: Cả tuần nay em bận thi nên chẳng online được.
Im lặng …
Nàng: Người ta không online thì mình đành offline vậy.
Nàng: 3…
Nàng: 2…
Tôi: Thua em rồi.
Nàng: :che miệng cười:
Tôi: Thi thì thi chứ. Lên một chút thì chết ai?
Nàng: Nhớ à :chớp chớp mắt:
Tôi: Cũng vừa vừa thôi
Nàng: Thôi, đừng giận em. Tuần rồi em thi cả 4 môn, nên chẳng dám lên mạng. Sợ gặp anh lại chẳng dứt ra được …
Tôi: Ờ [nói vậy thì chịu cmnr]
Nàng: Sao ờ lạnh lùng vậy?
Tôi: Chứ giờ sao?
Nàng: Nói đi. Anh không hề giận em và rất vui khi gặp em.
Tôi: Nói gì? Không hiểu?
Nàng: Anh không hề giận em và rất vui khi gặp em.
Tôi: Đừng có cà chớn. Chưa xử tội là may.
Nàng: Xử thế nào? Không nói chuyện nữa nhé!
Tôi: Không nói thì không nói.
Nàng: Vậy thôi em out.
Tôi: Out đi.
Nàng: Out thật, không đùa.
Tôi: Anh cũng không đùa.
Nàng is offline
Tôi: Thôi đừng giả bộ. Đang invi, biết thừa.
Chờ 2 – 3 phút …
Tôi: Ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê…
Tôi: Ra đây mau
Tôi: zZz
Tôi: Toàn trêu người khác là giỏi.
Tôi: Anh KHÔNG HỀ giận em và RẤT VUI khi gặp em.
[tôi nhấn mạnh chữ “không hề” và “rất vui” để chứng tỏ sự miễn cưỡng của mình]
Nàng: Nói đàng hoàng.
Tôi: Đồ cà chớnnnnnnnnnnnn
Tôi: Anh không hề giận em và rất vui khi gặp em :mặt khóc:
Nàng: :cười lăn lộn:
Tôi: Nhớ đấy.
Nàng: Vẫn nhớ đấy thôi :cười nghiêng ngả:
Để lại một bình luận