– Thế con Xuyến đâu, đéo chăm để nó một mình.
– Thì cãi nhau, con kia chạy đâu đéo biết, thằng Quân chạy theo không kịp ngồi mẹ giữa đường khóc um lên ăn vạ.
Thằng Quân thì gã hiểu, tình còn trẻ con mà bốc đồng, bên ngoài tỏ ra mạnh mẽ nhưng bên trong yếu đuối vcl, cứ có chuyện gì mà uống say là khóc um lên. Một hôm nó đòi đi xăm.
– Em định làm con cá chép sau lưng, anh thấy được không.
– Anh thì anh đéo thích xăm trổ, mày xăm gì thì xăm nên nhớ nó theo mình cả đời, cân nhắc kỹ rồi đi.
– Em suy nghĩ kỹ rồi, mai anh đi với em nhé.
– Mày xăm ở đâu.
– Qua ông Đức kia cho gần.
– Đmm qua đó làm cc gì, anh H quen anh Tuấn xăm đẹp lắm, toàn người nổi tiếng kìa, bảo ông giới thiệu cho, mà phải đặt lịch.
Set được cái lịch 3 hôm sau 2 thằng lên đường, đi xong được cái khung, mấy ngày đợi liền da mà nó đã la chán.
– Em đéo khoái cái hình này mấy nữa, hôm lên xem hình Quan Vũ cưỡi ngựa cầm thanh long đao đẹp vl.
2 thằng đến lịch hẹn lại đến, không xăm con cá chép nữa mà đi cái hình Quan Vũ kín lưng.
Thằng này còn được cái sống cực tốt với anh em, chả tính toán suy nghĩ gì. Hôm gặp mấy thằng khách say, ra lè nhè chửi bới, túm cổ áo gã. Thằng Quân phi xuống cho luôn một đấm vào mặt, 2 thằng bạn trong phòng nó phi ra, thằng Quân vớ luôn hai chai bia đập vào nhau vỡ tan.
– Đm chúng mày thằng nào thích thì nhảy vào đây.
3 thằng kia tỉnh cả rượu thanh toán cút thẳng. Nhiều khi cũng cần học nó, lịch sự với từng người, đm mấy thành phần sửu nhi bố đời là cứ phải giã thẳng cổ, nó tưởng mình hiền lại bắt nạt.
Nói lại nhớ cái năm đầu chập chững bước ra cái đất Hà Nội này, đến cái xóm trọ có 6 phòng thì 3 phòng là mấy ông năm thứ 3 người Nam Định. Mấy ông này nghe gã là dân Thanh Hóa thì tỏ thái độ ra mặt, kiểu coi thường, hay xỉa xói, thi thoảng còn hay gây sự, bắt nạt. Lúc đầu gã cũng đéo hiểu vì sao lại như thế, sau mới biết cái tỉnh mình đi ra ngoài bị ghét, một bộ phận làm ảnh hưởng bao nhiêu người, cả tỉnh mấy triệu người chứ ít gì mà vơ đũa cả nắm, mà cũng chả quan tâm lắm, thằng nào thằng ấy sống, kệ. Nhưng đỉnh điểm là hôm, thấy mình không nói gì quen đi lấn tới, vì một chuyện nhỏ nhặt nó vã mình phát, đm máu dồn lên não, mắt gã long lên định chạy vào vớ con dao xiên luôn cho nhát, may mà còn bình tĩnh lại được, vào phòng nằm ôm cục tức, cay lắm, muốn chảy nước mắt nhưng làm thằng đàn ông nên không được phép.
Gã vét hết ví được mấy trăm, vay thêm anh em đủ triệu mời mấy ông Nam Định đi uống bia. Thanh toán xong gã nói.
– Nói thật với mấy ông nhé, tôi dân Thanh Hóa đấy nhưng chắc lồn mấy ông sống được như tôi tôi? Mấy ông hơn tuổi thì tôi gọi bằng anh thôi, chứ sống sao cho xứng. Còn mấy ông thích chơi nhé, tôi mà phải nghỉ học các ông cũng đéo yên ổn đâu. Đụng đến tôi lần nữa xem.
Từ đấy chúng nó đéo dám bắt nạt mình nửa, sau này anh em lại còn khá thân, dẫn về nhà nhau chơi.
Lan man quá rồi, gã bước lên phòng xem thằng Quân thế nào rồi. Đã tỉnh nhưng vẫn nằm dài trên giường.
– Hôm qua thế nào mày.
– Đm em uống nhiều quá, say chả nhớ đéo gì, giờ đau đầu vl.
– Uh thôi nghỉ đi ăn gì không tao mua cho.
– Ra mua em bát bún, đéo nuốt nổi cơm nữa.
Cả chiều chả có mống khách nào, tối làm trái cây xong đang ngồi thì có tin nhắn.
– Có khách không anh.
– Ai vậy nhỉ.
– Hihi anh đoán xem.
Đoán đoán cái mã mẹ nhà mày chứ đoán, số lạ lại nhắn tin biết đứa đầu buồi nào, đm con điên.
– Chịu.
– Em Dung mà, anh quên em rồi à.
– Dung à em, anh có số của em đâu tưởng thằng nào trêu anh. Cả thế giới này ai anh cũng có thể quên chứ Dung anh quên thế đéo nào được haha.
– Thôi em xin anh. Mà người yêu anh xinh nhỉ.
– Người yêu nào em.
– Chị hôm ở sinh nhật anh Quân ấy.
– À, em gái anh đấy yêu đương gì.
– Xì, anh có mà cả chục đứa em gái.
– Vớ vẫn, lấy đâu ra, chỉ đứa nào ngoan thôi, em cứ ngoan đi kiểu gì anh chẳng có kẹo… mút.
– Ai thèm.
– Thật, đến quán chơi em, sắp đến giờ hoàng đạo rồi.
– Hihi tý em qua.
Em Dung không được xinh mấy, thuộc dạng xôi thịt, được cái lol em nó đẹp, mới và… khít nên phê lắm hị hị. Cả ngày chưa liên lạc gì với Nhi rồi.
– Nay không đi làm à em.
– Em không, nay quên bảo anh em phải tập chuẩn bị cho 8/3.
– Uh thế à, ồn quá khi nào về gọi cho anh nhé.
– Vâng, thế anh nhé.
Mon men lại chỗ em Hà, con này nó nghiện cái trò Candy cờ rút gì đấy, rảnh là cắm mặt vào. Gã giật cmn điện thoại.
– Suốt ngày.
– Trả em nào, mạng cuối rồi, chán vl màn này mãi không qua.
– Dạo này mày mập ra hay sao ấy nhỉ, mà con đéo nào về tết ra cũng thấy béo.
– Mập đâu mà mập, dáng em đẹp như này cơ mà.
– Mày xem lại cái bụng mày đi kìa, phòi cả mỡ ra mấy ngấn thế kia, nhìn kinh đéo chịu được.
– Đầu buồi ấy đéo phải chê.
– Thật sự tao thương cho thằng chồng mày thôi, đêm nào cũng nằm ôm con lợn khóc thầm, tội vl.
Gã ba chân bốn cẳng chạy đi mặc kệ Hà nó gào thét đằng sau lưng. Độ 9h mấy ông anh dân xã hội vào, mấy ông này khách quen kinh niên cmnlr, nay mới chọi gà được gần trăm thì phải, gã nghe loáng thoáng mấy ông nói chuyện.
– Tầng 9 thử không anh, mới xong mấy hôm.
– Thôi bọn tao hát chứ bay nhảy đéo đâu mà mò lên đó, bật tầng 6 cho anh.
– Dạ ok anh.
– Chú gọi cho anh 3 đứa, nhanh đấy nhé.
– Ô sờ kê anh.
Gọi cho H. Anh với em Ánh, Dung thì không đủ tiêu chuẩn mấy ông này, gọi em Thanh vậy.
3 em đứa đến trước người đến sau, em nào em nấy mặc cái quần ngắn cũn cỡn, bên ngoài thêm cái áo khoác, trời đã bắt đầu ấm dần lên, sắp đến mùa mông đùi rồi. Em Thanh tổng thể ngon nhất, không có điểm gì để chê, hơi kiêu, dạo này ít làm ở đây, di cư lên bar rồi, gọi thi thoảng mới được.
10h hơn Nhi gọi.
– Anh đây.
– Em vừa về, hay qua quán chơi với anh nhé.
– Thôi muộn rồi mai mà qua.
– Tại em nhớ T chó của em thôi.
– Bỏ ngay câu ấy đi không anh tét đít cho giờ.
– T chó hihi.
– Đánh cho trận giờ…
Luyên thuyên thêm lúc rồi cúp máy, hai hôm nay láo quá, mai phải chấn chỉnh mới được.
Độ tầm hơn 1h cả 3 em chạy ra khỏi cửa hét ầm lên làm gã nhăn mày.
– Khuya rồi nói nhỏ hộ anh tý, làm gì mà hét ầm lên thế.
– Khiếp, mấy anh kia cởi chuồng hết cả ra kia kìa.
– Thật á.
Gã ngó vào thì là thật, có 1 ông cởi chuồng luôn, vài ông mặc sịp còn lại là cởi trần.
– Anh vào xin tiền quà cho bọn em với.
– Sao chúng mày không xin đi, chạy hết ra đây.
– Nhìn thế kia em sợ bỏ xừ, hộ bọn em đi, nhá nhá nhá… Con Ánh nó cầm tay lắc lắc, mẹ nhà em sao không cầm chim ấy.
Các em nhõng nhẽo thế anh chịu thế đéo nào được, dại gái là cái ngu nhất trên đời.
– Thôi thôi tôi lạy các mẹ, đợi đây ý.
Mở cửa đi vào cạnh anh Hiếu, ông này gã thân quen lắm rồi, chưa kịp mở lời ông ấy cầm mẹ 2 cốc bia dội thẳng từ đầu đến chân, phải nói chán không thể tả. Lão thì cười sằng sặc, đm say nát hết cả rồi còn đâu. Lão khoác vai gã lôi lại.
– Uống với bọn anh cốc bia, gọi mày cả buổi chạy đâu đéo vào.
– Anh thông cảm cho em chứ, quán qua tết nghỉ mấy thằng mình em chạy, ông anh chả thương thằng em thì thôi. Em mời các anh ạ.
Cạn cốc lão rút ra boa cho 500k, thôi thì đền bù vụ tắm bia vậy. Gã ghé tai ông Hiếu.
– Anh ơi, nhìn bọn anh thế này mấy em kia hốt quá, chó em nó xin tiền quà còn về không cũng muộn rồi ạ.
Ông Hiếu đi ra cùng gã.
– Em này nhé, lúc nãy anh bảo cởi cái áo khoác ra mà em hơi thái độ đấy. Ông chỉ con Thanh.
– Dạ tại em tưởng anh bảo em cởi hết áo em mới không đồng ý, có gì cho em xin lỗi ạ.
– Thôi không có gì đâu.
Ông rút ra đưa cho mỗi đứa 2 củ, 3 em cảm ơn rối rít. Gã xòe tay ra.
– Mỗi đứa cắt anh 200k.
– Bọn em ngồi có 2 ca thì cắt 40k chứ mấy. Con Ánh vời H. Anh chống chế.
– Thế tùy bọn em thôi đấy, không thấy vào xin cho chúng mày anh tắm bia à.
Em Thanh thì biết ý, đưa ngay 200k rồi chào gã đi về, 2 em kia nhìn nhau rồi cũng đưa nhưng có vẻ miễn cưỡng lắm. Anh bực lên đéo lấy nữa giờ, từ hôm sau có kèo ngon anh đéo gọi nữa gọi em khác nhé. Gã gọi mấy thằng kia lên dọn phòng, mình thì đi tắm cái rồi đi ngủ luôn kệ mẹ chúng nó lo liệu.
Phần 22
Thằng cu làm mới được 1 tháng bị ăn trận đòn ra viện là xin nghỉ luôn, quán chỉ còn 4 đứa mà tầng 9 mới xong, thiếu người trầm trọng. Chị C nhanh chóng tuyển thêm được 2 người, Hòa là thanh niên sinh năm 90 đã có vợ, cao ráo và có khuôn mặt ưa nhìn. Còn lại là Đạt sinh năm 95 có nước da ngăm đen, người gầy nhăng nhẳng, rất dễ để nhận ra đây là một con nghiện đá.
Đang nhắn tin với Nhi thì khách đi ra.
– Làm cho anh bình shisha.
– Vị gì anh.
– Táo bạc hà đi.
– Vâng đợi em tý ạ.
Gã lên thân xuống gác xếp, chạy ra lan can gọi lớn.
– Hòa ơi, lên nhìn phòng 7 hộ tao làm bình shisha cái.
– Ok.
Lục lọi tủ đồ mãi chả thấy vị gì, toàn bạc hà không. Lại lết thân qua quán cách đó 200m vay tạm gói thuốc. Vừa đến cửa thấy một em đi xuống, mặt mũi xinh xắn, nước da trắng như trứng gà bóc, dáng người thì bình thường. Em gái bước qua thì gã gọi giật lại.
– Em ơi anh nhờ tý.
– Em ạ? Em gái ngơ ngác hỏi, hóa ra gái miền tây.
– Ơ không em chứ còn ai. Gã giả vờ ngó quanh như tìm thêm ai đó.
– Vâng, có gì hông ạ.
– Em nhà nào đấy, sao anh thấy là lạ.
– Em nhà anh… em mới ra ngoài này mà.
– Uh, cho anh số có khách anh gọi, anh bên quán XXX kia kìa.
– Vâng ạ, 097 xxxxxxx.
– Số anh đuôi 23 đấy nhé.
– Ok anh, em về đây.
Gã nhìn theo em gái cho đến khi đi khuất, ớ quên hỏi tên em nó rồi, mà thôi cần gì. Gã đi vào quán hỏi anh chủ quán ngay.
– Em kia mới à anh, xinh phết nhỉ.
– Uh hôm nay thấy đến đây lần đầu.
– Cho em vay gói thuốc vị táo nào.
– Đây em.
– Em cảm ơn, em về luôn đây.
– Ok em.
Xong xuôi đâu đấy, gã mang lên cho khách. Thấy thằng Hòa đang ngồi đấy gã cất tiếng.
– Lại thử hơi xem vừa chưa mày.
Thằng Hòa lấy hơi chu mỏ hút sùng sục, thở ra khói mù mịt mồm trệu trạo.
– Ok rồi mày. Thôi tao xuống đây.
– Xuống làm cc gì, ở đây chơi tí có khách trông luôn.
– Uh, cũng được hả.
Gã không trả lời chỉ cười trấn an, mở cửa phòng giao cái bình cho khách. Đi ra đã thấy con lợn Hà hóng hớt trên này, mò đéo đâu ra nhanh vc.
– Ô em yêu.
– Ô anh yêu. Lại còn dang tay ra mời gọi, đã thế anh mày đéo khách sáo nữa nhé.
Gã bước nhanh lại trao cho Hà cái ôm nồng ấm, tay thò xuống bóp bóp bờ mông núng nính của em nó.
– Chắc chắn phết nhỉ hê hê.
Hà buông gã ra cười thân thiện, chẳng hiểu sao gã thấy rợn tóc gáy với nụ cười đáng yêu đấy, chưa kịp đề phòng đã ôm tờ rim gục ngay xuống. Con dở ấy hô hố cười sằng sặc, nguẩy mông đi xuống.
– Bye anh yêu hô hô.
Lâu lâu ăn phát như này chắc tổn 10 năm tuổi thọ.
– Phê không mày. Thằng Hòa cười cười.
– Phê củ cải ấy, giờ cứ nhức nhức.
– Ở đây nhiều gái ngon nhỉ.
– Sợ mày không có sức mà chén thôi.
– Con PG kia nhìn cũng được đấy chứ.
– Như con quỷ cái ấy, ra mà hốc, nghẹn thì đừng bảo tao không báo trước. Giữa lúc ấy có đt của Nhi.
– Anh đây.
– Giờ khách mới nghỉ này.
– Qua đây luôn đi em.
– Bên kia đang có khách tầng 3, xong ca này em qua nha.
– Uh thế xong rồi qua.
– Bye anh yêu.
Gần 1h30 quán hết khách, đéo hiểu Nhi ngồi đâu mà lâu thế, mấy tiếng rồi vẫn chưa thấy đâu, gã gọi luôn cho em. Từng hồi chung chán ngắt vang lên, Nhi không bắt máy, gã gọi đến cuộc thứ 4 đầu dây bên kia mới có tiếng trả lời.
– Em nghe nè anh.
– Sao lâu thế, hơn 2 ca rồi chưa nghỉ à.
– Em xin nghỉ mà khách không cho.
– Này, có phải phòng bay không đấy.
– Không phòng hát mà.
– Đm làm phòng bay thì liệu hồn.
– Đã bảo không phải mà lại.
– Uh xong ra đi ăn rồi anh đưa về.
– Dạ.
Đm nghi lắm nhé, hát hò đéo gì hơn 4 tiếng rồi chưa nghỉ.
– Mấy anh em đi ăn trước đi, tao ra sau tý.
Gã ngẩn ngơ ngồi đợi Nhi đến hơn 2h mới thấy em phía xa xa đi lại, gã đóng cửa tiến về phía em, bước chân em có vẻ đã chếnh choáng, thấy gã em bước nhanh đến cười cười. Gã đỡ lấy em.
– Sao uống nhiều thế.
– Mấy ông ý ép em uống nhiều kinh.
– Ép bao nhiêu thì uống thế à.
– Thì em chối mãi có được đâu, xong còn cứ rủ em đi ăn đêm bằng được.
– Sao không đi luôn đi.
– Hihi biết thế em đi luôn.
– Đi đi.
– Khiếp, có ra ngồi với mấy người kia không.
– Anh đưa em về rồi ra sau.
– Thôi ra luôn rồi về.
– Thôi về, say như kia rồi.
Chiếc xe lao vụt đi giữa màn đêm, em ngã đầu vào vai gã nhắm nghiền mắt. Gã vuốt lại mấy sợi tóc xõa lên khuôn mặt hơi ửng hồng, sự mệt mỏi hằn lên khuôn mặt em trong lúc ngủ, những lúc bình thường gặp gã, nụ cười luôn hiện trên khuôn mặt, nhưng đâu đó bên trong em có nỗi buồn mà chưa từng chia sẻ với gã, em không không nói thì gã cũng chẳng bao giờ hỏi, đơn giản vì ai cũng có không gian của riêng mình. Gã lơ đãng nhìn ra bên đường, từng ngôi nhà chạy vụt về phía sau mà chắc hẳn chủ nhân của nó đã chìm sâu vào giấc ngủ tự bao giờ.
Để lại một bình luận