Phần 5
Cứ thế trôi qua, tôi và em cũng yêu nhau được khoảng 4 tháng (tính từ lúc gặp trên AU đến hiện tại), trong khoảng thời gian đó, bọn tôi thống nhất không đi chơi chung nhóm, mà chỉ đi chơi cùng nhau để có thời gian mà tìm hiểu lẫn nhau.
Em thích màu đen, trắng, và tôi cũng thế, em nhìn bề ngoài hoạt bát thế nhưng rất dễ bệnh, trở trời một chút là sụt sịt, cảm, ho…. Từ khi quen em, em khuyên tôi nên đi học đều đặn, không được cúp nữa, thế là tôi nghe lời, đi học chăm hơn, ngủ sớm hơn để sáng 4 giờ dậy đi tập tạ cho người tôi tương đối chút, nhưng khi tôi hỏi em em luyện thi thế nào rồi, thì em lại… đánh trống lãng qua một vấn đề khác, tôi để ý em phát âm sai tiếng anh khá nhiều, toàn là những từ cơ bản. Tôi đâm ra nghi ngờ, nhưng nghi đó rồi quên đó, thế là tôi và em lại quấn quít bên em, quan tâm lẫn nhau từng chút một, một tình yêu hoàn toàn trong sáng, chỉ ôm hôn nhau và nắm tay trên đường, đúng là những kỷ niệm tuyệt đẹp một thời mà trái tim tôi còn lưu lại…
Từ khi em làm bạn gái tôi, tôi thay tên em trong danh bạ điện thoại từ N AU thành PxH (Pà xã Heo), chúng tôi gặp nhau khá thường, nếu khi xưa là tôi toàn đón em tại một điểm hẹn cố định thì bây giờ tôi qua thẳng nhà để rước em, có thể 1 tuần 4 lần, nhưng đôi khi 10 ngày 1 lần nếu như tôi xúi quẩy dính vào học bù hay có bài kiểm tra, thi cử… Nhưng tuyệt đối đi chơi, thì đúng 10h hoặc 10h30 tối là tôi đưa em về tới nhà, mẹ em có vẻ thích tôi vì khoản đó. Còn em, mua hẳn một sợi dây bạc, xỏ chiếc nhẫn vào và đeo lên cổ. Em bảo đeo thế này chả sợ rớt nữa (vì có lần tôi bảo đem đổi lại cái nhỏ hơn, nhưng em nói em thích cái này, khỏi đổi)
Đang học bài chuẩn bị cho mai kiểm tra thì điện thoại báo có tin nhắn từ PxH:
– Anh học bài tới đâu rồi, đừng thức khuya quá nhé, thi xong qua em chơi, tự nhiên thấy nhớ nhớ.
– Đang còn 1 bài nữa, chưa xong nữa em, anh đang cố học cho xong đây, em đang làm gì đó, chơi game hay đi chơi với bạn?
– Mấy bữa nay em ở nhà xem phim thôi, không đi đâu hết, đợi anh kiểm tra xong mình đi chơi luôn. À, mà bọn bạn em, tụi nó muốn gặp anh lắm, mai mình đi chơi với tụi nó nhé.
– Ngoan thế à :-*, bọn bạn em muốn gặp anh làm gì hả?
– Tụi nó nói để coi anh thế nào mà làm cho em dạo này ngoan dữ, suốt ngày toàn ở nhà, chả thèm đi chơi với tụi nó.
Đúng thật, lúc nào đi với tôi mà em có điện thoại thì luôn luôn em diện đủ lý do:
– Tao đi về nhà ở Q9 rồi (em có thêm 1 căn nhà ở Q9 gần mấy dì và 1 căn nhà Q10)
– Hay: Hôm nay thằng anh tao bắt banh (nhà chỉ có 2 anh em), nó bụi rồi, đang đi với mẹ kiếm nó về
– Hay: Hôm nay má S (là dì em ấy, em chỉ sợ mỗi dì S, chứ mẹ ruột và bà con bên ngoại toàn sợ ẻm thôi) không cho tao đi chơi…..
Một phần là gia đình em là người Hoa, nhà em cũng giàu có, nói chung mấy dì ai cũng nể… Ba em mất khi hồi hè lớp 8, nên cũng ít qua lại bên nội, lúc đó nhà em còn 1 cái nhà bên chung cư, nhưng buồn việc đó mà bán đi, rồi mua lại căn nhà gần má S ở Q10 là nơi ở hiện nay, dời bàn thờ ba em về nhà Q9, cho dì Út hương khói dùm, cũng vì lí do đó mà em bỏ luôn việc học, phụ mẹ trông chừng tiền VAY và buôn bán ở chợ.
Những chuyện đó cũng là do tôi nghi ngờ rồi gặng hỏi mãi mới lòi ra… Nói thật, tôi cũng không bất ngờ lắm vì phần nào đoán ra được qua một thời gian dài quen nhau. Nhưng với tôi, học thức không quan trọng, không thể dùng tôi để đánh giá về một con người, đằng này là với em, em nói chuyện rất lễ độ và dễ thương, không bao giờ em dùng những từ ngữ ngoài chợ khi đi với tôi…
Theo em nói thì do em ít học, khi gặp tôi học hành đàng hoàng, tính tình hiền lành nên em thích, chứ mấy thằng choai choai chưa bao giờ cua được em. Đây là lần đầu tiên em yêu… (Lúc đó khi tôi nghe thế, thì cũng chỉ đơn giản là biết thế, chứ không tin lắm).
Sau những lần đó, tôi khuyến khích em đi học cho biết với người ta, 2 4 6 – 7g30 tối em đi học anh văn, rồi em tự đăng ký học hẳn một lớp nấu ăn buổi trưa 3 5 7 (vì em chỉ ra chợ buổi sáng sớm phụ dọn hàng và chiều tối để gom tiền). Tôi hỏi sao học nấu ăn thế, em cười hí hửng, học để nấu cho anh ăn mà. Em hồn nhiên và thánh thiện, điều đó làm tôi yêu em nhiều hơn…
Giật mình, tôi vội nhắn tin lại:
– Cũng được, mai anh qua đón em.
– Dạ, anh học bài tiếp đi, em coi phim tiếp đây, học xong ngủ sớm nhe, G9 anh.
– Coi vừa thôi, kẻo lại nhiễm u-pa, u-piết là ăn đòn, xem hết đoạn đó ngủ luôn em nhé, G9 nhóc.
– Dạ, em biết rồi.
Thế là tôi lại cắm đầu vào học bài, không ngoài dự đoán là thi cũng tạm được do trúng tủ, nên tâm lý cũng sảng khoái, đúng là một ngày thứ Sáu tuyệt vời…
…
Tối đó tôi qua nhà em như thường lệ, em tíu tít chạy ra mở cổng
– Anh, sao hôm nay mặc áo màu này (màu xanh lam nhạt)
– Chứ em muốn màu nào?
– Em không có cái áo nào màu này hết, sao mặc cùng được
– Thôi đi cô, có khi nào mình mặc cùng màu đâu – Tôi cười và xoa đầu em
– Để đó, mai ra em ra chợ quyết lùng màu này mua mới được, giờ thì đi thôi anh, kẻo bọn tôi rủa – Em lại cười
Tôi chở em ra Hồ Con Rùa (nơi mà em và bọn bạn thường ra đây để buôn chuyện phiếm), vừa bo cua đã nghe tiếng vọng:
– N, N, ở chỗ này nè – Tôi ngoáy nhìn qua bên trái, thấy 1 trai 1 gái đang lấy tay quơ quơ ra hiệu, dừng xe tấp vào, chưa chào hỏi gì tôi đã nghe:
– Con đĩ, sao ra trễ quá zậy má – Con bé người cao ráo, ốm hơn N, nước da trắng, khuôn mặt cũng khá xinh nói.
Chưa hết bàng hoàng thì đứa con trai tiếp:
– Ba, Má vô đây ngồi nè, làm cái quần gì mà cứ đứng ở ngoài đó thế?
Lúc đó tôi ngượng chín cả mặt, vì đây là lần đầu tiên tôi nghe những từ đó (mà theo em là bạn bè thân mới kêu như thế). Thấy vẻ mặt tôi có vẻ khó chịu, con bé tiếp:
– Àh, bọn em quen kêu thế rồi, vô đây chơi anh.
Tôi cau mày đáp trỏng:
– Ừ.
Em hiểu tôi, vội kéo 2 đứa kia ra góc xa to nhỏ gì đó, tôi chỉ nghe loáng thoáng vài câu từ đứa con trai:
– Chời, tưởng học là ngon hả, bồ chứ đâu phải cha.
Thằng đó thấp hơn tôi một chút, nhưng chắc là nặng cân hơn, nhìn nó cân đối lắm.
Tôi thầm nghĩ: Cái bọn vô học này, ăn nói chả có ý tứ gì cả, phải cách ly N ra ngay, không khéo lại toi công sức bấy lâu của tôi.
Thấy vẻ mặt tôi không vui N nói:
– Vui thôi mà anh, đừng để bụng mà, cười lên chút đi.
Vì em, tôi đành nở nụ cười ngượng ngạo, 2 đứa kia chắc cũng chả ưa tôi, nhưng tôi không quan tâm, kệ xác bọn mày…
Tôi giới thiệu:
– Mình tên X, còn 2 bạn
– GX – con nhỏ trả lời
– T*** – thằng ôn kia nói tiếp
– Thế X quen N lâu chưa? – Giọng con G khinh khỉnh.
– Được 4 tháng rồi – Tôi miễn cưỡng.
– Sao quen được nó vậy, bộ đi bar chung à – Thằng Gay lên tiếng.
– Công an à, hỏi cái gì nhiều thế, có cần số điện thoại và địa chỉ nhà không – N chen vào đỡ hộ.
Thế là hai đứa kia cười ha hả, kèm theo:
– Bênh dữ vậy má
Nói chuyện toàn gài hàng mà xỉa xói tôi đủ điều, nào là:
– Ai mà dám cản tao đi chơi là tao đá ngay.
– Hay mới cho 1 em về vườn vì cái tội ra vẻ.
– Tạo nét là tét não à nha…, bla…bla…
Tôi mặc kệ, coi như là chả nghe thấy gì. Chém gió một lúc lấy cớ mua nước cho cả đám, chứ thật ra cũng muốn đi xa xa cái bọn này, ngồi lâu chút là tôi điên lên lại gây chuyện, đứng dậy đi lại mua 4 trái dừa của bà bán hàng rong, xong xuôi, đang lửng thửng đi gần đến bọn tôi thì gặp ông Tây muốn hỏi đường về Nguyễn Trung Trực, vận dụng tất cả nội công tiếng anh, tôi vừa nói, vừa chỉ, và thế là ông ta cũng hiểu.
– Thank you – Ông Tây nói.
– You’re welcome – Tôi nở một nụ cười.
Phù, thật là hao tổn công lực, nếu không trả lời được thế nào cũng làm trò cười con 2 con khỉ kia, vừa hoàng hồn, thì thấy 2 đứa tôi cũng đang nhìn tôi trân trân, thấy tôi, bọn tôi quay mặt sang chỗ khác và giả bộ nói cái gì đó… Tới nơi, vừa đặt mông ngồi xuống thì:
– Trình độ tiếng miên cũng dzữ dội quá hen – G vừa nói vừa cười mỉm.
– Mới du học bên Campuchia zìa, nên cũng ổn – Tôi nói đểu.
– Cũng biết nói giỡn nữa à – Thằng T chêm vào.
– Thôi đi hai má, thấy người ta hiền cái làm tới, tụi bây giỏi thì quẻ tao nè – Em ranh ma nhìn.
– Tao đẹp chứ đâu có ngu.
Câu đó là tôi cũng bật cười, coi như bước đầu bỡ ngỡ làm quen vậy. Nói chuyện một hồi thì cũng hiểu ra, 03 đứa là bạn chí cốt từ hồi lớp 06 đến nay, xưa giờ đi đâu cũng có bộ, thế mà từ 4 tháng nay, do quen tôi nên em không muốn làm tôi buồn, chỉ toàn ở nhà xem phim, 02 đứa kia GATO nên thế. Gút mắc được gỡ, tôi cũng nhanh chóng hoà nhập với 01 mối quan hệ mới, giống như ông bà ta thường hay nói: Đi với Bụt thì mặc áo cà sa, đi với Ma thì mặc áo giấy…
Sau ngày hôm đó, tôi biết thêm thông tin về 2 người bạn mới từ em. G cũng như em, mất ba từ nhỏ, đã nghỉ học, hiện tại, má G lại đang cặp với một ông kỹ sư trưởng bên xây dựng giàu có, G cực kỳ ghét ổng, ngặt nỗi ổng cho tiền thì vẫn nhận, mà thái độ cũng không khá lên chút nào. Nhà giàu nhất nhì trong xóm, do được ba nuôi (Bác ruột làm thầu xây dựng chu cấp và nhà G thầu… đề), con cưng, không biết đi xe máy kể cả xe đạp, mỗi lần đi chơi phải có người qua chở, đa số đều là thằng T. Công việc chính của G là ở nhà… đi chơi.
Còn thằng T, nhà cửa cũng tạm ổn, giới tính GAY, buôn bán linh tinh, thu nhập hên xui, có khi 2 – 3 triệu một tháng, có khi 6 – 7 triệu (do có bồ nó cho thêm).
Nói chung bọn bạn em không dân buôn, cũng là dân thầu đề, thầu banh, hình như đó là cái quy luật chơi bạn hay sao ấy nhỉ?
Đi chơi chung nhóm được một thời gian, thì thằng T bị G cho ra rìa, vì G mới cua được anh chàng H (nhà buôn điện thoại), anh này đi Nouvo, điển trai, vóc dáng phong trần, quần Jean xé, áo sơ mi mở 2 nút áo, đeo dây chuyền bạc, chân dép lào, nói chung là một phong cách “Bụi”.
Thế là từ bộ 4, nay kết hợp thêm cu H thành bộ 5, nhưng từ khi có H, cu T có vẻ không vui, và cũng ít khi đi chơi với nhóm lắm. Tính H cũng khá vui vẻ, mà chớ có dại ghẹo điên hắn, nhớ có lần nhóm đang ăn vặt ở Hồ Con Rùa, G bị một đám khác trêu, thế là H móc alo gọi cho bạn, 7 chiếc xe kéo đến, lùa bọn kia chạy tán loạn, làm tôi cũng xanh mặt. Cu H đúng là số khổ, toàn bắt làm xe ôm cho G, bất kể giờ giấc, nói là làm chả bao giờ dám cãi G, có đôi lần tôi thấy cũng quá đáng, nên nhắc khéo:
– G, tém lại cho gọn gàng chút coi, tém, tém sạch vào – giọng tôi giỡn.
– Anh X không biết, chứ ổng hông có hiền gì đâu – G vừa cười vừa trả lời.
– Thế thì trời sinh đúng 1 cặp rồi còn gì, dữ quá coi chừng mai mốt ế, cho ma nó cũng ứ thèm – Tôi đáp trả, chuẩn bị tư thế chạy
– Dám nói em vậy hả, đứng lại, đứng lại… – G dí tôi chạy vòng vòng cái Hồ con Rùa.
Để lại một bình luận