Phần 41
Bảy thằng, tính cả Kiên điên, vừa lảo đảo chưa tỉnh trí hẳn, vừa điên dại siết cò hướng nòng súng quay vòng ra xung quanh. Ở cự ly và tình huống ngặt nghèo đó, Cửu Nhạn và Lâm đang ở vai trò của hai con cọp lao vào bầy cừu, lại bất thần trở nên bị yếm thế, phải phơi mình ra trước những làn đạn “hồi mã thương”… Cả bốn cây K54 của họ đã hết sạch đạn, AK của Cửu Nhạn còn đeo trên lưng (nhưng trong đó chỉ có 3 viên), còn một khối TNT lớn và hai quả lựu đạn mỏ vịt thì…… không tài nào họ có đủ thời gian mà sờ tới chúng được!!!
Chẳng phải hai người tính toán sai lầm mà dẫn đến tình huống ngặt nghèo này, tất cả chỉ vì….thằng Lâm!!!
Nếu hắn không bị bí thế ở chỗ ngọn lửa, Cửu Nhạn đã có thể chọn góc và cự ly khác an toàn hơn…
Nếu sau khi “Hơi Thở Của Quỷ” phát tán, Lâm tinh ý suy nghĩ mà tiếp cận bọn cướp này bằng khối TNT của hắn, chứ không phải bằng cái pha “vừa bắn vừa lao thẳng vào” dũng mãnh nhưng lại thiếu hiệu quả: thì có lẽ bây giờ mọi chuyện đã xong!…..
Lúc bọn cướp còn rải rác phân tán thì Cửu Nhạn chạy Đông chạy Tây dẫn dụ chúng để cho Lâm lẻn vào. Đến lúc chúng vừa tụm lại một nhóm lớn mà xả đạn về Cửu Nhạn, y gần như đã thành cái bia bắn rồi…. May mà khi đó Lâm cũng vừa có góc để ném “Hơi Thở Của Quỷ”! Chất khí phát tác ra, cả băng cướp tụm lại mà mê man….. Lẽ ra, NGAY THỜI KHẮC đó, Cửu Nhạn đã có thể lấy mạng cả băng với hai trái lựu đạn mỏ vịt trên tay…… Nhưng không! Y còn bận phân tâm, vừa áp sát vừa bắn ra để cứu lấy cái mạng Lâm đang bị ba tên chết nhát kia uy hiếp… Nếu thời khắc ấy mà Cửu Nhạn quăng súng đi rồi rút chốt lựu đạn…. thì cả đám cướp, cả Kiên, và cả…. Lâm…. đã theo nhau đi xuống Địa Ngục hết rồi……
Tình anh em cuối cùng vẫn nặng hơn lòng thù hận… cho nên nói lúc này họ đang gặp nguy đều là tại Lâm, thật sự chẳng sai!!!!!
Giờ đây, Lâm và Cửu Nhạn đành dùng phản xạ nhanh chớp nháy bay rạt mình sát đất để né luồng đạn, vừa tiếp tục áp sát thẳng vào mà….tuỳ cơ ứng biến!!! Cự ly giữa Cửu Nhạn với Kiên cách có ba mét, còn Lâm thì chỉ cần một sải chân là tới trước mặt bốn thằng ở phía Đông. Họ không có và cũng không kịp chọn lựa cách nào khác ngoài việc lao thẳng tới!!!…..
“Klích Klích Klích Klích Klích…. KỊCH!!!!!” khô khốc vang lên một tràng năm sáu âm thanh: tất cả súng, cả K54, cả AK47 của Kiên điên…. Đều đã hết sạch đạn! Vùng Tử Địa đột ngột câm nín không còn một tiếng nổ vang nào nữa….
Cửu Nhạn vẫn dán ánh mắt khát máu vào Kiên, sự “tỉnh giấc” điên cuồng của bọn cướp không hề làm y loạn nhịp. Vừa xoài người xuống đất, y vừa rút hai con dao găm ra sẵn hai tay. Khi toàn bộ những khẩu súng vừa im tiếng, y đã kịp lăn xong hai vòng, nằm ngay sát chân của hai thằng cướp đang bọc hậu sau lưng Kiên điên.
“Sựt sựt! “ hai tiếng sắc lạnh ngọt ngào, Cửu Nhạn đã ra tay găm hai mũi dao xuyên thủng phần gót của một thằng cướp, cắt đứt hai sợi gân Achilles của nó. Thằng này lập tức đổ uỵch thân người xuống như bao gạo bị thả rơi….
Thằng đứng sát bên thấy đồng đội đổ gục, vừa cúi mặt xuống đất nhìn thấy Cửu Nhạn, thì lập tức đã lĩnh trọn một cái gót chân bay thẳng từ dưới đất lên, phóng ngay vào yết hầu của nó!!!
Một thằng liệt hai chân, co giật bò lăn giữa vũng máu của chính mình, la hét thảm thương trong cơn đau….
Một thằng vỡ nát cổ họng, không đổ một giọt máu, nhưng mà lập tức tắt thở, được Cửu Nhạn “đưa về Trời” ngay tại chỗ!!!
…
Kiên điên đã tỉnh hẳn khỏi tác dụng của làn hơi chất độc, thần trí vừa mới rõ ràng trở lại thì cũng vừa kịp nghe tiếng động sát sau lưng. Nó quay phắt lại nhanh khủng khiếp, chưa cần nhìn thấy ai, cứ canh theo hướng âm thanh mà đâm nòng súng AK hết đạn thẳng ra, hệt như đâm một mũi giáo!
Phản xạ kinh người của Kiên thoáng làm Cửu Nhạn khẽ giật mình, y đang nằm rạp dưới đất, chống tay tựa lực xuống mà phóng chân ngược lên trời để đạp vỡ cổ thằng cướp kia… Chân chưa kịp thu về, thì nòng AK đã găm thẳng vào ngay bắp đùi của y!!!……
Cũng may cây AK này không lắp lưỡi lê….
Cửu Nhạn vẫn kịp búng chân về phía sau nương theo đà đâm để hãm lực, nhưng sức đâm nhanh và mạnh quá mức, nên đùi y vẫn chịu chấn động lớn vô cùng…. Y lộn xoay một vòng trên đất, vừa lùi ra xa cự ly khoảng hai mét cách khỏi Kiên, vừa bật người, lấy thế đứng thẳng lên…
Sừng sững như núi, điên dại như hùm, khát máu như con ác quỷ từ Địa Ngục chui lên… Trước mắt Kiên điên hiện rõ ra gương mặt kẻ đã tấn công phá nát băng của nó: Kẻ đó chính là một bóng ma từ cõi âm hiên về…….. Chính là Lê Phi Nhạn “đã chết” mười một năm nay…….. …..
Phía sau hai kẻ tử thù, cách chưa đầy ba bước, Lâm cũng đã lăn vào cận chiến với bốn thằng cướp hết đạn…. Hai tay hắn vung hai lưỡi dao găm bén ngót, đâm chém cắt xẻ xiên móc điên cuồng… tốc độ đôi tay của hắn được đẩy lên đến cực hạn, nhanh khủng khiếp – nhanh đến nỗi tạo thành một vùng sáng lấp loá ánh kim trước mắt bọn này……..
Hai thằng cướp ở sát trước mặt Lâm lãnh trọn hết gần mười hai mười ba vết đâm chém trong không đầy hai giây!!!!! Một thằng đứt cổ họng, hai tay cũng nát nhừ khi đưa lên che chắn… nó đang từ từ đổ gục xuống….. Thằng còn lại vẫn tỉnh táo cầm súng K54 chấn vào lưỡi dao để cản đòn, nhưng bụng, đùi và bắp tay cũng đã nhanh chóng thủng lổ chổ rồi……
Hai thằng còn lại ở góc bên tay phải của Lâm, né kịp đường dao và lùi ra thủ thế. Tất thảy bọn này đang trần truồng thưởng thức bữa tiệc bạo dâm thì đã phải nhặt súng lên vội vã ứng chiến… nên hai thằng cả người trống trơn không có thứ vũ khí gì nữa ngoài súng! Giờ đây súng đều đã hết đạn, chúng không có một giây nào kịp thở trước áp lực tấn công nhanh chóng mặt của Lâm, hai thằng liền né góc, tiếp cận ở phía bên phải và sau lưng Lâm, nhân lúc Lâm cắt xẻo hai tên đồng bọn xấu số mà bao vây rồi dùng tay chân, dùng thân súng bằng thép để trả đòn…
Cách xa khu vực hỗn chiến hai chục mét, là bốn gốc cây gỗ lớn đang giam cầm bốn nàng con gái loã lồ…. Các nàng đang vẫy vùng ngọ nguậy, nhân tình hình rối ren mà cố sức tìm cách thoát ra khỏi dây trói. Nhưng chỉ có Trúc Vân và Hoàng Lan là cố gắng thôi…. Còn hai nàng kia thì đều đang yên lặng……
Kiều Mỵ đang lờ đờ vẻ như sắp ngủ. Còn Thiên Hương thì mắt đã nhắm nghiền, hơi thở chỉ còn thoi thóp lúc có lúc không…..
Cả hai đã trúng phải những viên đạn lạc bay ra từ màn đấu súng điên cuồng….
Thiên Hương bị ghim đến hai lỗ bên mạn sườn trái, một viên nữa sượt ngang phía sau đầu nàng, bay vèo qua thành vệt trên da đầu chứ không cắm thẳng…. Hai lỗ bên sườn đã xuyên thủng phổi, cô bé sinh viên đang dần cạn hơi…
Kiều Mỵ thì trúng đạn vào phần bụng dưới, lỗ đạn khuất ngay trong chùm lông mu xoăn đen mịn màng!!!! …….. Viên đạn găm ngang thẳng vào âm đạo và tử cung nàng, tuy chưa phải là chấn thương nội tạng nguy kịch, nhưng máu đổ quá nhiều khiến nàng đang dần lả đi…….
Trúc Vân đã kiên trì bí mật dùng miếng vỏ nắp lon bia sắc bén mà cứa sợi dây trói tay mình từ khi trận hỗn chiến bắt đầu. Đến lúc này, sợi dây trói đang gần đứt ra…. Hoàng Lan thì tìm mọi cách giãy giụa nhưng vô ích, hai chân nàng vẫn tự do chứ không bị trói (để cho lũ sói dâm tà chơi cho dễ!) – nàng đang cố thò chân với đến cái khoan điện vừa mới khoan lồn mình lúc nãy…. Kiều Mỵ lả người vì đau và mất máu, nhưng nàng vẫn cảm nhận được động tác của các cô gái kia….. Chỉ có Thiên Hương là đã mê man hoàn toàn, không còn nhận thức………
Lâm đang bị túng thế, dùng tốc độ né tránh, xoay trở, vờn quanh ba thằng cướp. Một thằng đã thủng cổ họng mà chết, một thằng bị thương ngoài da, còn hai thằng lành lặn thì đang hung hãn ra đòn… Chúng đã rút ra được chiến thuật để kềm kẹp Lâm: hai thằng mặt trước giữ cự ly an toàn, vừa đỡ dao vừa đánh bằng thân súng K54, một thằng cứ ôm vòng áp sát sau lưng Lâm mà tấn công! Lâm xoay vòng liên tục với hai con dao găm cắt chém điên cuồng thành một làn khói lấp loá ánh kim loại, nhưng hắn đang dần bị trúng thêm nhiều cú đạp vào lưng, vào sau ót,…. mà chưa đâm chết thêm được thằng nào………..
Cửu Nhạn và Kiên điên không có thời gian nói nhiều. Họ chỉ có một ý muốn duy nhất vào lúc này: lấy mạng đối phương càng sớm càng tốt!
Kiên ban đầu đã vô cùng kinh hoảng, sững sờ, nó không bao giờ tưởng tượng nổi Cửu Nhạn còn sống sau khi bị chém nát người rồi rơi xuống dòng sông lũ năm xưa. Nó hận ông Trời ra tay dàn xếp cứu mạng con cọp rừng này…! Nó đâu biết kẻ tử thù cũng mang trong đầu đúng suy nghĩ đó!
Mười một năm ròng, Cửu Nhạn vẫn luôn hỏi ông Trời:
“Vì sao đúng cái lúc tôi vòng tay bẻ cổ nó năm xưa… ông lại mang tia sét đánh xuống chói lòa khiến nó giật mình thành ra phản xạ kia chứ…………!!!?“
Có lẽ ngày đó ông Trời đã thật sự cứu mạng cả hai…. Nhưng đêm nay, trong màn “hội ngộ tương phùng” này, họ nhất định sẽ làm trái y ổng cho được!!!!!!
Giờ đây, Kiên đã dẹp hết suy nghĩ đi mà lao thẳng vào đối phương nhanh còn hơn một cái chớp mắt! Nó đã quan sát thấy hai quả lựu đạn mỏ vịt đang treo lủng lẳng trên thắt lưng đối phương, nên nó quyết không để Cửu Nhạn có một giây nào rảnh tay mà sờ được vào thứ đó! Kiên như con chó dại lên cơn, dùng nòng súng AK đâm chọt liên tiếp vào mặt vào cổ họng đối phương, rồi lại quay báng súng ra giã từ trên cao xuống đầu… Động tác của nó biến hoá liên tục, dùng tốc độ và sức mạnh tối đa để áp chế tinh thần Cửu Nhạn.
Lê Phi Nhạn đã mười một năm không động tay động chân, lại thêm những thương tích năm xưa hành hạ khắp trên thân thể, nên phản xạ và đòn thế của y hiện giờ tất nhiên là không bì kịp với thằng phản bội… Y chỉ dùng kinh nghiệm và sự thận trọng để tránh đòn, lấy thế, tìm cách “nhập nội” sát vào mà xiên mũi dao vào cổ họng Kiên. Y cũng hiểu rõ mình không còn có đủ thời gian để mà đụng đến lựa đạn nữa…. Y còn lại một cây AK trên lưng, và 3 viên đạn….
Cửu Nhạn đang vừa né đòn vừa lùi bước liên tục, mắt y liếc nhanh sang bên để tìm lợi thế về địa hình. Bỗng nhiên, y vấp nhẹ vào đá, trượt chân dài trên mặt cát, té ngửa về phía sau nằm sóng xoài ra! Kiên chớp ngay lấy cơ hội, dùng hết lực đập báng súng AK cực mạnh nhắm xuống giữa hai chân đối phương…
Phản xạ của Lê Phi Nhạn đã được y tính toán sẵn – pha “té ngã” của y chỉ là giả vờ!!! Y giơ hai chân lên cao như gọng kềm đón lấy cây AK trước khi nó kịp bổ xuống, rồi lăn người một vòng trên đất, hai chân tạo thành vòng xoắn kẹp lấy khẩu súng, kéo trật khỏi tay Kiên! Rồi, liên hoàn đến chóng mặt, y lập tức lẳng chân vứt khẩu súng ấy ra xa đồng thời áp sát ngay vào dưới chân Kiên mà lia hai con dao găm vào…. Hai mũi dao cắt chém đâm thọc thành hàng chục đường sáng bạc nhắm ngay gân chân của Kiên, nhưng… không hề trúng đích……!!!!
Vừa bị tước mất súng là Kiên đã hiểu rõ mối nguy, kinh nghiệm kèm với phản xạ đáng nể đã giúp nó phóng người lên cao né đôi chân khỏi hai con dao sắc lạnh. Lúc này nó thì trần truồng không vũ khí, đối phương lại tấn công cuồng loạn bằng hai dao, Kiên bỗng trở nên yếm thế rõ ràng…..
Để lại một bình luận