Bắt đầu với nhân vật chính nhé: I am Nó
Nó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ – Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai (Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ (Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy (Tv, Tủ lạnh, …). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.
Gia đình là vậy nhưng bên ngoài nó sống rất khép kín, từ nhỏ nó chỉ có duy nhất một người bạn, một người duy nhất muốn nói chuyện, chơi cùng nó và bảo vệ nó mỗi khi bị người khác bắt nạt, đó là người bạn tốt nhất của nó đến tận bây giờ. Nhưng, năm lớp 4 vì lý do công việc nên gia đình thằng Vũ (bạn thân nó ý) chuyển vào nam sinh sống, từ đó nó càng trở nên trầm tính, lạnh lùng hơn, nó bắt đầu mạnh mẽ hơn để giữ lời hứa với thằng Vũ. Từ hôm thằng Vũ đi nó liền xin phép bố mẹ đi học võ, ban đầu bị phản đối vì nó muốn học Teakwondo – môn võ khá nặng nề trong việc luyện tập, nhưng vì quyết tâm của nó nên bố mẹ đành đồng ý, và vì gia đình nó ai cũng biết võ (bố mẹ nó oánh nhau mới yêu nhau).
Cuộc sống của nó cú thế tiếp diễn, sáng đi học, chiều học võ. Do bố mẹ đi làm suốt nên nó phải tự lập khá sớm, ông anh rong ruổi cả ngày, lúc rảnh nó thường ôm cuốn sách nấu ăn của mẹ để học, nó không muốn phải nuốt mì tôm khi bố mẹ nó bận không về nên nó nấu ăn khá là ngon. Nói qua tí về việc học của nó, lớp 1 – 4 học sinh khá, lớp 5 trở đi năm nào cũng học sinh giỏi (từ lúc Thằng Vũ chuyển đi nó chỉ học và học).
Năm lên lớp 6 nó chính thức được tiền tiêu vặt (luật là vậy, ông anh năm lớp 6 mới được nên ổng kêu bố mẹ lớp 6 mới cho nó, đểu thật). Nhưng nó chả tiêu đến gì cả, mỗi ngày được 50k nó đều đem cất đi chỉ để lại 200 – 300k để khi cần thì dùng. Ở lớp học võ nó cũng quen được 2 ông anh bằng tuổi anh nó (hơn nó 3 tuổi), một ông tên Dũng, một ông tên Quân, hai ông này học võ trước nó 1 năm, mà tính hai ông này cũng lạ, ít nói y như nó nhưng sống rất tốt, 3 anh em chơi thân vì hợp tính và cũng vì là học trò xuất sắc của lớp võ, sau này anh em hay giúp đỡ nhau khi bị đánh, đặc biệt lão Quân còn dạy nó chiêu bắn đá bằng chân. Lần đó lão Dũng bị up 2 anh em đến giúp, lão Quân tung 2 hòn đá lên sút bay thẳng vào 2 đầu gối tên đại ca bên kia, nể luôn.
Sinh nhật năm lớp 6 bố nó tặng cây sáo trúc và kêu không bao giờ được làm mất (lý do sau này sẽ rõ), rồi nó lại đi học thêm thổi sáo. À mà lan man tuổi thơ qua, tua luôn đến cấp 3, nơi biến cố đầu tiên xảy ra và mối tình đầu cay đắng của nó.
Cấp 3, nó thi được 45 điểm (Toán, Văn X2 lên), vào lớp chọn, cũng như trước, nó không có bạn cho đến một ngày.
Đang trong tiết học
– Thầy cho tôi xin vài phút nhé. – Tiếng cô chủ nhiệm.
Thầy không nói gì chỉ lẳng lặng ra ngoài.
– Hôm nay lớp ta có thêm học sinh mới. Vào đây em. – Vừa nói cô vừa chỉ tay ra ngoài
Nó chẳng quan tâm, rút tai nghe ra nghe nhạc, quay ra cửa sổ nhình bâng quơ, 5 phút nữa cũng ra chơi rồi.
– Chào các bạn, mình tên Đ. N. Vy, chuyển từ Xxx về, mong mọi người giúp đỡ
– Ồ hot girl
– Xinh thế, 3 vòng nuột
– Xí, bình thường
Tiếng mấy thằng đực khen vừ mấy con vịt ghen tị.
– Em chọn chỗ ngồi đi. – Cô chủ nhiệm lên tiếng
– Vâng.
Tùng… Tùng… Tùng…
Học sinh trong lớp ùa ra chỗ nó (thật ra là trên nó 1 bàn, nhưng đông quá nên chiếm luôn bàn nó), nó lách qua đám học sinh đi xuống căn tin, dọc hành lang gặp thêm vài thằng, vài anh lớp trên vào lớp nó, chắc ngắm con nhỏ mới vào lớp nó. Con nhỏ ngồi trên nó, ngồi với nhỏ lớp trưởng nhưng nó chưa biết mặt mũi ra sao. Haizz, kệ, méo quan tâm! Ra mua chai Sting uống xong vào lớp, vừa ngồi xuống
– Chào lớp phó, bạn tên gì nhỉ? – Con nhỏ Vy vừa cười vừa nói.
Nó đơ mất 3s, con nhỏ khá xinh, da trắng, mắt to, tóc hung đỏ ngang vai, mặt nhìn khá dễ thương.
– Chào. Tên thì hỏi nhỏ Thảo kìa, nó là lớp trưởng. – Nó quay mặt đi trả lời.
– Ơ…
Vừa lúc đó thầy vô, lại học xong về nấu ăn đợi bố mẹ về, chiều đi học Teakwondo, tối học Karate với lão Quân (Lão rủ từ năm lớp 8, năm nay trượt đh chả biết cố ý không, học giỏi bỏ mẹ mà trượt). Thời gian đó nhỏ Vy bắt chuyện với nó nhiều hơn, nó cũng dần có tình cảm với nhỏ, Nó bắt đầu cười nhiều hơn, nó không còn lạnh lùng với nhỏ nữa.
Một buổi chiều tháng 12, 2 đứa ngồi trên ngọn đồi
– Toàn này!
– Sao, Vy?
– Toàn từng thích ai chưa?
– Chưa? Sao Vy hỏi vậy?
– Toàn có… Có thích Vy không? – Tự dưng Vy quay thẳng mặt lại nhìn nó.
– Toàn… – Nó bất ngờ quá, nói không thành câu
– Có không Toàn. – Vy hấp háy đôi mắt hỏi lại
Thực ra nó cũng có tình cảm với Vy nhưng nó không nghĩ Vy lại hỏi vậy? Chả nhẽ Vy thích nó.
– Thực ra Vy… Vy thích Toàn lâu rồi. Vy yêu Toàn mất rồi. Toàn… Toàn làm người yêu Vy nha. – Vy nói xong lập tức đỏ mặt quay đi.
– Uk, Toàn cũn… Cũng có tình cảm với Vy.
– Vậy là Toàn đồng ý rồi. “Chụt” – Vy nói xong tặng luôn 1 nụ hôn vào má nó rồi nhảy vào ôm nó! – Ak, Ừm. Nó nói rồi tận hưởng cái cảm giác lần đầu được ôm người con gái khác!
– Cõng Vy xuống dưới đi. – Vy chu mỏ lại nói trông rất dễ thương!
– Hả?
– Hức.. Hức… Hức. – Vy dậm chân xuống đất khóc thút thít. Con gái dễ khóc ghê. Hix
– Thôi, lên đi Toàn cõng xuống!
– Hihi, yêu Toàn nhất! – Đệch, mới khóc xong đã cười được. Cõng Vy xuống, đèo đi ăn kem rồi trả về nơi sản xuất!
Từ hôm đó cuộc sống của nó vẫn diễn ra bình thường, ngoài việc nó đã có người yêu. Hàng ngày nó vẫn dậy sớm, tập thể dục, về tắm rửa, vệ sinh cá nhân, đánh thức con heo lười N. Vy dậy (Người ta yêu nhau toàn con gái đánh thức, bọn nó thì ngược lại ^_^). Ăn sáng, lấy lương rồi phóng đến nhà Vy đón em nó đi học, tan học lại đèo đi ăn kem rồi trả về nơi sản xuất. Từ ngày yêu nhau, nó chăm học hơn, cười nhiều hơn với Vy. Nhưng, cuộc sống không như ta muốn. Cuộc sống của nó xảy ra 1 chuỗi biến cố làm cuộc đời nó sang trang mới!
Để lại một bình luận