Phần 32
“Lấy tay ra coi!!!!!!!!” – Kiên điên gắt giọng hạ lệnh như quát!
Cô nàng giật nảy mình lên – áp lực từ con chó dại hung tàn quá lớn khiến nàng co rút hoàn toàn!
Nàng run run, bẽn lẽn, chậm thật chậm lấy hai bàn tay mình ra xa khỏi háng…..
Toàn bộ chùm lông đen phơi ra trước mắt Kiên, nổi bật lên giữa vùng da trắng tuyết.
Kiên điên thoả mãn nằm dài ra đó mà ngắm nghía săm soi, nó cầm cây gậy trúc rà lướt thật khẽ mơn man vào trong chùm lông, vén những sợi cong xoăn đen nhánh lên trên như vén rèm!!! Rồi nó chọc chọc đầu gậy vào mu cô gái, tiếp tục hạ lệnh:
“Dang chân ra! Banh háng rộng ra coi!!!”
Hoàng Lan đờ đẫn cả người vì quá tủi nhục, nàng chậm chạp mở rộng hai chân vốn đang khép nép, mở dang ra thật rộng…..….
Con sói dâm tà liền khoái trá thọc ngay cây gậy trúc luồn vào giữa đôi chân ấy, đẩy tới rồi lại kéo về….để cho thân trúc cọ cọ vào háng cô nàng!! Cây trúc liên tục ma sát vào vùng da háng mịn như nhung, ma sát vào mép lồn, vào ngay chính giữa khe lồn nhạy cảm….!!! Hoàng Lan vừa khóc nức nở vừa ư ử rên lên trong cổ họng vì cái kiểu làm nhục kích thích khốn nạn của Kiên!
Tên dâm tặc đột ngột nhấc đầu gậy lên cao, cũng tức là nâng cái háng cô gái lên, rồi kéo về phía mình. Hoàng Lan chẳng dám kháng cự lại lực kéo, líu ríu hai chân bước theo – nàng buộc phải tiến về phía Kiên.
Khi nàng vừa đến sát trước mặt, Kiên liền quất đầu gậy vào khớp gối, đánh khuỵu chân, để Hoàng Lan phải quỳ xuống. Mặt nàng cúi vào ngay phía trước con cu đang dựng thẳng đứng của Kiên!!! Nó cười nhếch mép, gõ gõ cây trúc vào má cô gái, hất hàm:
“Bú đi! Ngậm sâu vô!!!”
Cô nàng trong tư thế quỳ trước háng Kiên, còn biết làm gì hơn là tuân lệnh!? Nàng khóc đến cạn cả hơi thở, nhưng còn có cách nào để kháng cự nữa đâu!!???……..
Hoàng Lan chậm chạp cúi đầu xuống, chúm đôi môi anh đào xinh tươi lại cho tròn…. để ngậm lấy con cặc tanh hôi….. Nàng nuốt nước mắt thầm van xin cho hai người kia mau mau tấn công vào trại để cứu lấy nàng khỏi cảnh bị làm nhục này……
Bực mình trước những động tác rề rà câu giờ của cô gái, Kiên điên nổi nóng bật người ngồi dậy. Nó vươn tay túm tóc Hoàng Lan, nhấn mạnh cái đầu nàng chúi xuống háng mình!
Con cu dài cứng lập tức chui tọt vào trong mồm cô bé, đâm sâu lút cán vào cổ họng nàng!!!
Hoàng Lan kêu ú ớ, ụa ra trong cổ vì nghẹn, nàng suýt phát ói ra…, giãy giụa hất đầu lên nhưng làm sao chống nổi lực tay Kiên được!??? Nàng bất lực vùng vẫy không sao thoát ra khỏi cảnh bị con cặc khổng lồ nhét trọn vào đầy trong mồm mình….!!!
Kiên tàn nhẫn giữ nguyên như thế, tiếp tục nắm đầu nàng ấn mạnh xuống hết mức, để cây hàng của nó nằm yên nguyên trong cổ họng cô gái một lúc lâu.
Lâu rất lâu…..
Hoàng Lan cảm giác như nàng đã bị xuyên một cây cọc vừa cứng dài vừa nóng hổi thẳng từ mồm vào tận trong thực quản! Suốt cả mấy phút đồng hồ!!!!!!
Đến khi hơi thở cô nàng gấp gáp lên vì bị ngạt, khi nước bọt của nàng trào ra vì nghẹn ứ… Kiên mới lơi tay….!!!
Nó lạnh lẽo nói.
“Tự bú đi, em bú không ngoan thì sẽ còn bị vậy dài dài!”
Một phút sau.
Hoàng Lan đã đều đều nhấp đầu mình tới lui, nút con cu sâu tuốt vào họng rồi lại thả ra trọn vẹn chiều dài của nó…. Nàng đã bị trấn áp đủ để biết cách bú cu cho thật thuần thục và “lành nghề”. Nàng cắm cúi bú liên tục mà không dám oẹ thêm một tiếng nào nữa!…..
Đây là lần đầu tiên trong đời cô Thạc sỹ tương lai bú cu cho đàn ông! Đêm bị Lâm hiếp dâm, nàng chưa kịp “trải nghiệm” cái động tác ê chề này thì Cửu Nhạn đã xuất hiện…. Còn giờ đây thì nàng chỉ còn trơ trọi một mình trước màn làm nhục của con sói cuồng dâm…….
Kiên điên không muốn cả cơ thể nàng rảnh rang trong khi đôi môi tròn xinh phải khổ sở! Nó vươn tay luồn dưới bụng, hướng về phía hạ thể nàng, rồi móc ngược lên vào giữa cái háng đang ở truồng tênh hênh! Nó banh mạnh hai mép lồn ra, rồi thô bạo thọc ngón giữa đâm thẳng vào cửa mình người con gái, ngón tay thọc mạnh, xuyên vào ‘Ót’ một phát sâu bên trong âm đạo khô rang!!!!!!!!
Hoàng Lan giật bắn mình, nảy hẳn cái mông tròn căng lên cao vì đột ngột quá đau và quá ….thốn!
Kiên đang đưa tay phải chọc vào cái lỗ của Hoàng Lan, khi thấy nàng hảy mông lên như muốn tránh né, nó liền giơ tay trái lên cao tát xuống thật mạnh vào bờ mông trắng phau đó: “Chát, chát, chát!!!!!“….. Cô nàng khóc nức nở vì đau, trở lại ngoan ngoãn hạ mông xuống, để yên cho hắn móc lồn mình…..
Tên cuồng dâm lúc này mới thoải mái mà thưởng thức màn móc cua tàn bạo của nó:
Ngón giữa tay phải đâm vào rút ra ”xòng xọc, xòng xọc” điên cuồng trong cái lỗ nhỏ xinh; mấy ngón kia thì vạch hai mép thịt mạnh ra rồi lại bóp vào. Nó đâm vào trong âm đạo người con gái sâu tới hết trọn chiều dài cả ngón tay!!!!
Tay trái Kiên thì tiếp tục tát những cú trời giáng xuống bờ mông tròn, âm thanh đen đét chát chúa giòn tan!!
Cùi chỏ tay trái thì kê ngay sau ót Hoàng Lan, ấn đầu nàng vào háng nó nếu nàng không chịu bú cho nhiệt tình!……
Miệng thì phải ngậm, liếm, nút liên hồi.
Cổ họng cứ bị con cu dọng vào đến mức muốn ói ra!
Mông thì bị tát đến đỏ vằn vện cả chục dấu bàn tay…
Khe suối sâu kín của con gái thì bị thọc, móc, ngoáy, ấn vào rất thô bạo. Nước lồn đang dần dần ứa ra ngoài mép…
….
Hoàng Lan khốn khổ đang chịu sự làm nhục dày vò cuồng bạo ở cả hai đầu trên dưới cơ thể… nàng khóc không thành tiếng, thở không ra hơi….!
Nàng nghĩ về những điều mà Cửu Nhạn dạy……..
Cùng thời điểm ấy, khi cô gái đang bị vùi dập, bạo dâm… thì bên kia sông, Cửu Nhạn đang dùng ngón tay vạch ra một tấm bản đồ giản lược trên nền cát. Phía sau ngọn đồi khuất, hai người họ vẫn chú tâm bàn bạc mà không biết gì về cảnh hành dâm đang càng lúc càng tàn tệ hơn…..
“Nhớ rõ rồi chưa!? Mày nhắc lại lần nữa tao nghe coi! “ – Cửu Nhạn đang muốn đảm bảo là Lâm tập trung tinh thần vào kế hoạch. Mọi sai sót dù nhỏ nhất trong kế hoạch này, đều sẽ đồng nghĩa với tự sát!
Lâm chăm chú nhìn vào tấm bản đồ trên cát, chỉ ngón tay để trình bày lại kế hoạch tấn công thêm một lần nữa ….
Khi đã đảm bảo là Lâm nắm chắc kế hoạch, Cửu Nhạn bắt đầu chia “hàng” cho hắn: y đưa thằng nhóc hai dao găm, cây mã tấu sáu tấc, một khẩu K54, và toàn bộ số thuốc nổ TNT. Y giữ lại cho mình đến năm cây dao, ba khẩu K54, cây AK chỉ có ba viên đạn, và hai quả lựu đạn mỏ vịt.
Ngước mắt lên, chợt nhìn thấy Lâm đang trầm mặc vuốt ve phần lưỡi bén ngót của con dao găm trên tay… Cửu Nhạn cắt ngang tâm trạng của hắn:
“Nhóc con! Chưa giết người bao giờ phải không!?”
Mười một năm đã trôi qua, mà tiếng gọi “Nhóc con” ấy vẫn luôn ở trên cửa miệng… Trong con mắt Cửu Nhạn, thằng Lâm trước mặt y hôm nay vẫn là thằng Lâm mười chín đôi mươi lơ ngơ láo ngáo ngày xưa….
Nhưng y không hề coi thường hắn. Y chỉ muốn đảm bảo sự toàn vẹn cho kế hoạch này không còn sơ hở mà thôi…. Mọi yếu tố “không chắc ăn” đều phải bị phân tích ra và loại bỏ!!!
…
Và y đã đúng, hoàn toàn đúng!!!! Đâm chém thì Lâm cũng đã từng… thậm chí từng lỡ tay chém người đến mức tàn phế……
Nhưng mà, ra tay với mục đích duy nhất là lấy mạng kẻ khác… thì chưa!!!!!…..
Hai chuyện đó khác nhau xa lắm……
…
Sự ngập ngừng ấp úng cùng với ánh mắt lung lay thiếu kiên định của Lâm không lọt qua được cái nhìn của y….. Cửu Nhạn từ tốn nói tiếp:
“Kế hoạch này… mấu chốt là tốc độ!!! Chỉ trong vài giây đồng hồ đó, phải giết được càng nhiều càng tốt!!! Mỗi một nhịp chùn tay là một bước đi thẳng xuống mồ đó, nhóc con…… “
……
Y nhè nhẹ thở ra một hơi lặng lẽ… Điểm yếu này của Lâm là một sơ hở quá lớn mà y đã bỏ quên!!! Nếu nó xuống tay chậm nhịp là đã không xong rồi… đằng này, khả năng còn có thể là nó không dám xuống tay…….!
“Cầm dao lên, đứng dậy! Đi theo tao.“ – y ra lệnh cho Lâm!
Y dẫn hắn xuống dưới chân đồi. Y khom lưng tìm kiếm trong từng bụi cỏ, hốc đất. Cũng có khi y ngó dáo dác lên các nhánh cây rừng trên cao. Lâm lạ lùng đi theo, đần mặt ra vì không rõ chủ đích của Đại Ca là gì…
Cuối cùng Cửu Nhạn dừng chân lại, y đã tìm thấy rồi…. Y nghĩ thầm : “Không ấn tượng lắm, nhưng tạm chấp nhận được….. “
Y chỉ lên tít trên ngọn cây cao, nói với Lâm:
“Leo lên đó lấy cái tổ chim ưng xuống đây. Có chim non trong đó, lấy xuống đầy đủ hết đừng làm rơi con nào!”
Lâm đã lấy được tổ chim xuống đất. Ba con chim ưng non tơ đang kêu inh ỏi trong đó, to hơn nắm tay, đã đủ lông nhưng còn chưa bay được. Chim mẹ có lẽ đi săn chưa về…. Lâm đưa tổ chim cho Đại Ca mình với gương mặt không thể nào ngu hơn….!
“Cầm dao đi.” – Cửu Nhạn vừa ra lệnh vừa nhét một con chim non vào bàn tay trái của Lâm.
“Đại Ca, ý là em phải……. “
“Hai ngón tay nhét vô mỏ nó, banh rộng cái mỏ ra. Dùng dao xẻ dọc theo khớp mỏ xuống tới cổ họng nó! “
Lâm hoảng hồn khi nghe Cửu Nhạn mô tả cho hắn phương pháp hành hình con vật bé nhỏ vô tội….. Hắn trợn mắt lên vừa định nói, thì Cửu Nhạn đã tiếp lời:
“Con chim không có sức, không kháng cự lại mày được. Đây không phải chiến đấu tự vệ. Cái này là giết! Dã man hay tàn độc mẹ gì cũng được, tao không quan tâm! Tao muốn mày giết, lấy mạng nó. Tao muốn mày cảm nhận và khống chế được bản thân mình khi lấy mạng kẻ khác!”
“Nếu cả một con chim non mà mày không dám cắt cổ, thì lấy gì ra đảm bảo với tao mày cắt cổ được đám kia!? Tao không muốn đi tìm chết chỉ vì tin vào một thằng vô dụng!!!”
“Không phải bóp chết nó. Không phải là bẻ cổ. Tao muốn mày làm chính xác như vậy: cắt xuyên từ mỏ xuống tới cần cổ, xẻ dọc cơ thể con chim ra! Tao muốn mày làm chậm và điều khiển lưỡi dao cho chính xác! Sự tàn ác và khát máu đó là cần thiết, sự vùng vẫy đau đớn của con chim là cần thiết cho mày!!! Mày không quan tâm tới cái mẹ gì nữa hết trừ việc điều khiển lưỡi dao như ý mình….. Tao cần mày cảm nhận được chuyện đó đó!!! Đôi tay mày tinh xảo cỡ nào, tao biết!… Đừng để phí nó, Lâm!!! Đừng để cái sợ sệt, cái “nhân đạo” giẻ rách gì đó đè nặng lên tay mày!!! Nếu thấy máu tràn ra lòng bàn tay mà mày đã ngập ngừng… làm sao tao dám giao cái mạng tao vô bàn tay đó đây!!????…. “
“Giao cái mạng tao vô bàn tay đó… “
Câu này của Cửu Nhạn đắt giá vô cùng! Y đã đánh động vào tâm lý và cảm xúc của Lâm bằng một đòn quá đẹp!!! Sự gắn bó, tình anh em, lòng tin tưởng…., tất cả đều phải rất sâu đậm rất lớn lao để người ta có thể an tâm giao cái mạng mình vào tay người kia…… Cửu Nhạn nói ra lời này không phải bằng bụng dạ âm mưu khích tướng Lâm, muốn “lừa” hắn bằng đầu môi chót lưỡi. Y nói bằng tình cảm thật sự của mình…………
Y đã coi hắn là người em, là tri kỷ, là kẻ y kết giao bằng một tấm lòng tin tưởng vô điều kiện. … Và y sẽ mãi mãi tin tưởng vô điều kiện như thế – dù cho thách thức trước mặt có là Tử Thần cũng thế!!! ….
Lâm hôm nay không chỉ đi cứu người mà hắn “nghiện”, hắn còn đi để chiến đấu bên cạnh người Đại Ca hắn luôn tôn thờ. Nếu hắn không giết, thì sẽ bị giết. Và còn tệ hơn: liên luỵ cả tính mạng Đại Ca lâm nguy theo cùng hắn!!!
Và tất cả những tình nghĩa ấy, những mục tiêu ấy…đều được quyết định trên đầu mũi dao trong tay Lâm! Điều khiển được bàn tay này, lưỡi dao này, mới mong điều khiển được vận mạng trong trận đánh!
Lâm không phải là thằng chết nhát. Cắt cổ gà vịt thì bình thường, đập chết chó mèo cũng bình thường, đâm chém người khác cũng không lạ với Lâm. Nhưng giết có chủ đích, giết một con vật yếu ớt theo cách dã man, độc ác….mà vẫn lạnh lùng gãy gọn… thì hắn không quen!
Bây giờ, Lâm được Cửu Nhạn “đánh” cho thông suốt đầu óc rồi, hắn nhận ra sự xáo động bất an trong lòng đã biến mất. Hắn bắt đầu thở đều và chậm, trầm tĩnh cảm nhận cán dao trong lòng bàn tay: không buông lỏng, cũng không gồng cứng. Hắn từ tốn banh mỏ con chim non ra, chắc tay nhấn lưỡi dao vào trong cái cổ họng run rẩy đó, rạch một đường thẳng chính xác và gọn ghẽ để cho máu huyết con vật trào ra……..
Để lại một bình luận