Phần 31
Mặt trời đã lên khỏi ngọn cây, nắng mai ấm áp đã đánh thức các cô gái dậy hết cả… Các nàng cũng đã được chúng cho ăn sáng xong rồi. Các nàng không hề biết là một trận hành dâm ác liệt nữa lại sắp bắt đầu….
Đúng ra, mỗi cuộc hành dâm tập thể đều sẽ không chừa lại một nàng nào hết. Tất cả đều phải bị đem ra dày vò tàn tệ đồng thời!!! …. Nhưng sáng nay Kiên điên đặc biệt muốn “chơi riêng” với nàng đại mỹ nữ vừa mới xuất hiện!
Vẻ đẹp của nàng, sự ngây thơ của nàng, và “kinh nghiệm bị hành dâm” ít ỏi của nàng… sẽ giúp Kiên có một buổi sớm mai đầy thú vị…!!!!
Vả lại, lý do lớn nhất là, ba cô gái cũ vừa mới bị chơi năm ngày trước mà thôi! Các nàng cần thêm thời gian gian nghỉ ngơi cho lành lặn những vết phỏng, vết cắt… để phục hồi lại thể lực và tinh thần…
Kiên điên thật sự căm thù cái “thời gian phục hồi” này! Gái thì nằm đầy trại, mà một hai tuần liền không được chạm vào… Nó luôn cảm thấy mình muốn chửi đổng lên mỗi lần nhớ tới cái nguyên tắc “Tuyệt đối không huỷ hoại – Tuyệt đối không nhiễm trùng”….
Nhưng nó buộc phải cắn răng chấp nhận. Không phải vì sợ thằng Phùng Lương, mà vì phải đảm bảo thật tốt chất lượng hàng hoá!
Chỉ cần một vết thương sâu, một lần mất máu quá nhiều…. thì khả năng nhiễm trùng hay hoại tử là cực cao! Tuy chúng đã cố tình tuyển mộ những thằng cướp biết chăm sóc y tế vào bọn… nhưng giữa rừng già khắc nghiệt thiếu thốn này thì mấy thằng đó cũng chẳng làm được gì nhiều…..
Đối với những cơ thể dùng để cung cấp nội tạng sống… thì nhiễm trùng hay hoại tử đồng nghĩa với việc phải đem bỏ đi!
Đúng vậy, những nàng con gái đáng thương ở đây… chính là những túi thịt sống đúng nghĩa!!!
Băng đảng bên Tàu khựa thu mua các nàng rồi, sẽ mổ lấy toàn bộ nội tạng dùng được, để bán ra thị trường chợ đen phục vụ cho các ca ghép mô lậu!
Chỉ một bên thận thôi, đã là mười ngàn đô.
Một quả tuỵ là gần ba mươi ngàn.
Van tim thậm chí còn mắc hơn như thế nữa!!!
Và đủ mọi cơ quan trong thân thể một con người, bọn chúng tận dụng tối đa không bỏ sót – một giọt máu cũng là tiền mà!!!!!
Một cô gái như thế, mổ ra, moi móc toàn bộ nội quan và huyết dịch, chúng kiếm được ít nhất là một trăm ngàn đô!
Chúng chỉ trả cho băng Kiên điên có mười ngàn!!!
Đám sói dại này, lại chỉ bố thí cho Lâm có năm mươi triệu đồng một cô thôi…..
Nếu Lâm và các cô gái mà biết được về đường dây buôn bán “thịt người” khổng lồ đó, hẳn phải rơi lệ vì cái giá đầu vào rẻ mạt đến tàn tệ…
Nếu bọn họ mà biết được về các ca mổ moi móc sạch ruột gan ở bên xứ Tàu khựa… thì hẳn là sẽ cảm thấy những màn tra tấn bạo dâm ở đây thật sự còn hạnh phúc vô cùng…
Sức khỏe của các nàng chính là sự đảm bảo cho túi tiền của bọn sói điên khát máu này.
Thế nên, dù có thèm được đánh đập, cắt xẻo những đầu núm vú hồng hào cách mấy… thì Kiên điên cũng phải dằn lòng.
Dù có nứng lên tận óc, thèm lồn đến nhỏ dãi… thì chúng cũng phải cố nhịn để các nàng hồi phục….
Sức mạnh đồng tiền là như vậy đó!
Chính cái khoảng thời gian hồi phục được quy ước bất thành văn đã tha cho ba cô gái cũ thoát được trận hiếp dâm sáng ngày hôm nay.
Nhưng Hoàng Lan thì vừa mới đến, nàng vẫn còn khoẻ mạnh tươi xinh mơn mởn mà…. Nàng đâu có cần hồi phục làm gì!!???
Vậy nên, Kiên lúc này đang tiến vào lều giam, hướng về Hoàng Lan tội nghiệp….
Nó cười đểu với cô gái đang run sợ, nó đưa tay bóp vào một bên bầu sữa no tròn đang căng lên dưới làn vải mỏng….
Gò ngực yêu kiều không có bra che chắn, bị bóp mạnh lập tức méo mó đi và đau buốt! Hoàng Lan chưa kịp khóc lên, thì Kiên đã nắm lấy bầu vú đó mà lôi nàng ra sông!
Bị nắm vú lôi đi, cô gái thê thảm tủi nhục phải lê lết thật nhanh theo bước chân Kiên để cho đỡ đau… Còn con sói dại thì đang vui vẻ khoái trá, vừa cười vừa chọc ghẹo nàng:
“Đi ra tắm với anh nghen, sáng sớm tắm mát lắm đó!!! Chắc em chưa từng thử cảm giác tắm truồng giữa sông đúng không!? He he…., sáng nay anh sẽ kì cọ cho em sạch sẽ ngon lành nha!!!! Hahahahaha……. “
Mé sông ngập nắng vàng. Dòng nước êm dịu chảy. Nắng và nước cứ lấp lánh hoà vào nhau tạo nên khung cảnh tráng lệ buổi bình minh.
Nhưng cô nàng Hoàng Lan tội nghiệp thì không có tâm trí nào để ngắm nhìn vẻ đẹp đó….
Màn tử hình đêm qua… Những vòi máu phun ra từ trong lồn cô gái ấy…. Những tiếng rên rỉ gào khóc điên loạn… tất cả, tất cả vẫn còn đang xoay vòng trong óc nàng.
Hoàng Lan run rẩy đến mức gần như phát điên, nàng sợ rằng con chó này có lẽ nào sắp làm tiếp một “bộ phim” hành hình thứ hai trên người nàng!!!!???…….
Nàng không còn kế sách nào nữa… không còn có thể cầu cứu một ai…. trừ hai người đàn ông ấy!
Họ đang ở đâu!? Liệu họ có tới kịp trước khi nàng……
Hoàng Lan lạnh buốt hết toàn thân vì nỗi sợ hãi khủng khiếp, và cũng vì hai chân nàng vừa mới bước xuống mép nước…
Kiên đã lôi nàng đến sát bờ sông, chỗ bến thuyền dã chiến ghép bằng bao cát. Nó hất nàng lảo đảo bước ra ngoài con nước chảy…..
“Tắm thì phải cởi đồ chứ!!! Em thấy có ai bận quần áo mà đi tắm không!? Hề hề hề….. “
Vừa cười tà dâm, nó vừa cởi hết quần áo của nó ra, mau chóng để lộ cơ thể rắn chắc như thép nguội…. Sẹo chém, lỗ đạn, vết phỏng, vết đâm…. ….in dấu khắp trên cơ thể con sói hoang này.
Kiên khoan khoái nằm dài trần như nhộng ra cái nền làm bằng bao cát, gối đầu cao lên một hòn đá tảng cạnh bên. Con cặc nó dựng đứng to đùng, chĩa thẳng vào người cô gái nhỏ…
Kiên hất mặt lên, phẩy phẩy bàn tay hướng từ trên xuống dưới, ra dấu hiệu cho nàng.
Hoàng Lan đứng chết lặng, lệ rơi ướt nhoà hết cả khuôn mặt nàng…..
Nàng hiểu cái dấu hiệu bàn tay bỉ ổi đó có ý nghĩa là….
Cởi ra đi!
“Còn mắc cỡ gì nữa em!!! Cởi đồ ra, xuống đây tắm với anh!!! Hê hê hê….”
Kiên điên lên tiếng thúc giục, nó đã bắt đầu hơi bực mình khi mà Hoàng Lan cứ đứng chết trân tại chỗ khóc nức nở….. Nàng rúm ró cả người, ánh mắt đau khổ van lơn…. Nàng khép tay sát vào mình như để che chắn thân thể ngà ngọc trước sự bạo dâm của Kiên – dù trên người nàng vẫn đang còn đầy đủ áo quần…
…..Kiên điên vốn không có tính nhẫn nại…! Một chút cũng không!
Nó với tay lấy cành trúc mảnh mai dài khoảng mét rưỡi mà nó đã cầm theo từ trước khi lôi nàng ra sông, quất ngay vào một bên vú bầu bĩnh của nàng!
Vúttttttttttttttttt……..
CHÁT!!!!!!!
Hoàng Lan ré lên một tiếng thảm thiết, gập người lại vì bầu vú quá đau rát!!! Nàng cảm thấy sợ hãi khủng khiếp trước sự bạo tàn, hung dữ đến dã man của con sói dại.
… Cảnh tượng tra tấn hành hình tởm lợm đêm qua lại hiện ra trong đầu óc cô gái nhỏ, rõ mồn một, sống động như thể vẫn đang còn diễn ra…! Nàng run lẩy bẩy và dường như muốn ói ra tại chỗ đến nơi rồi…….!!!
Hoàng Lan không còn dám làm Kiên nổi nóng thêm một giây nào nữa hết!!! Nàng bắt đầu líu ríu đưa hai tay nắm lấy vạt áo thun, kéo cao lên dần dần, để lộ ra cả thân mình ngà ngọc trắng tinh…….
Kiên bỗng dở chứng, nó cộc cằn ra lệnh ngăn nàng lại:
“Không cởi áo! Cởi quần trước!!!! ”
Hoàng Lan sựng lại nửa giây, rồi cũng lập tức run rẩy nghe lời….. Nàng từ từ mở nút chiếc quần jean ôm sát, khom người, nhè nhẹ kéo tuột nó xuống thấp qua khỏi đầu gối…….
Bên dưới lớp vải quần jean đó, nàng chẳng còn gì cả: không quần lót, chỉ có một chùm lông đen tuyền rậm rạp nằm khiêu khích giữa đôi chân đang cố khép nép sát vào nhau……..
Hoàng Lan xấu hổ tủi nhục đến cùng cực! Nàng lấy tay che mu lồn mình lại, cái cảnh mặc áo mà không mặc quần đứng phơi ra ….thật sự quá ê chề!!!!….. Nàng khóc hết nước mắt, nhưng chẳng dám cử động hay thốt lên một lời nào….
Bây giờ, Lâm được Cửu Nhạn “đánh” cho thông suốt đầu óc rồi, hắn nhận ra sự xáo động bất an trong lòng đã biến mất. Hắn bắt đầu thở đều và chậm, trầm tĩnh cảm nhận cán dao trong lòng bàn tay: không buông lỏng, cũng không gồng cứng. Hắn từ tốn banh mỏ con chim non ra, chắc tay nhấn lưỡi dao vào trong cái cổ họng run rẩy đó, rạch một đường thẳng chính xác và gọn ghẽ để cho máu huyết con vật trào ra……..
Để lại một bình luận