Phần 20
Đêm đó quả thật là một đêm sóng gió nhưng cũng thật yên bình với cả ba người chúng tôi. Trước khi chìm sâu vào giấc ngủ, tôi miên man không biết ngày mai tỉnh dậy mọi thứ sẽ như thế nào đây nữa. Bối rối chăng, hay tất cả lại giả vờ như chưa có chuyện gì xảy qua đêm trước. Đêm đó tôi có một giấc mơ lạ lùng và rất xa xôi. Tôi mơ thấy có 3 người sống chung vui trong một ngôi nhà, không nhìn rõ ai với ai cả, nhưng tiếng cười nói nhỏ bé văng vẳng bên tai thì tôi hình dung đây là một gia đình hạnh phúc. Bỗng một trong 3 người quay lại cất tiếng gọi “Nam ơi… Nam…”. Tiếng vọng rất xa và mơ hồ, càng ngày càng gần và rõ hơn.
– Nam… Nam ơi… Dậy nhanh đi mày… Nam…
– Ơ… ơ…(tôi khẽ mở mắt mơ màng, hóa ra thằng Tuấn đang lay người tôi dậy). Mày đấy hả? MẤy giờ rồi.
– Mới có 6. 45 thôi con lợn, nhưng dậy đi, lịch trình sáng nay là ăn sáng đến 7. 30 là xuất phát đi cùng đoàn lên tham quan mấy chỗ đấy.
– Ừ, tao tối qua uống tí nên ngủ sâu quá… ngoáp…
Tôi vươn vai quay cổ tay và vai mấy cái trước khi đứng dậy vào nhà tắm, chợt sực nhớ ra chuyện đêm qua. Mắt tôi đảo quanh phòng thì thấy căn phòng rất gọn gàng ngăn nắp, cái ga giường cũng đã được kéo lại, chăn gối giường bên kia cũng đã được gấp ngăn ngắn một góc rồi. Quần áo rơi vãi tứ tung cũng đã được thu gọn đi đâu mất, cứ như đêm qua chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi kệ, cứ vào nhà tắm đánh răng rửa mặt cho tỉnh táo đã, có gì ra hỏi chuyện sau.
Đứng trước gương đánh răng, mải miết rảnh rỗi nhìn quanh phòng cho đỡ buồn, thấy góc phòng, trên cái giá inox có treo tạm mấy cái quần bơi của thằng Tuấn và đồ bơi của mẹ tôi hôm qua đi về treo tạm trên đó. Bên dưới tôi thấy có bộ quần áo của bà bô mặc tối qua, tò mò lại gần khẽ lật lên, chả hiểu tìm kiếm cái gì ở đây nữa các bạn ạ. Bỗng tôi để ý có mấy hàng cúc đã bị đứt. Đúng là đêm qua không phải giấc mơ thật, mà mơ mộng méo gì hả các bạn. Tôi uống có mấy chén, vẫn tỉnh táo mà, chỉ hơi lâng lâng một tí thôi. Nhưng những gì mẹ tôi và thằng Tuấn làm và nói với nhau, khiến tôi không thể tin được, quá mãn nhãn và bay bổng sung sướng. Bước ra ngoài, tôi hỏi thằng Tuấn đang ngồi mép giường, xem chương trình buổi sáng:
– Mẹ tao đâu rồi mày?
– À, cô đi xuống sớm với bác Hiền rồi, thấy bảo dưới đấy cần người giúp cái gì ấy, đi từ 6. 30, Trước lúc mày dậy một tí thôi.
– Lại cô cháu gì nữa, tối qua tao có ngủ đéo đâu. Mày làm gì ghê quá, lần đầu mà làm mẹ tao như thế bà sợ chạy mất dép đấy.
– À, tao xin lỗi, hôm qua cũng hăng tiết vịt quá. Cũng do lâu ngày rồi không có làm phát nào ở đâu, nên hôm qua bung hết sức. À, mà con chó, gọi tao bằng bố đi, giao kèo rồi nhé.
– Đệt con chó này, tưởng tao nói thế mà tin à. Tao hỏi thật, mày có định nghiêm túc với bà bô tao không đấy, hay chỉ chơi bời thôi.
– …(Tuấn không nói gì)
– Nếu mày bảo chơi bời thôi tao cũng không ý kiến gì hết đâu, nhưng chơi bời cũng phải tử tế chút, đừng lang chạ chỗ này chỗ kia, bà bô tao biết lại buồn, ông bô tao cũng đã thế một lần rồi. Khi nào không thích nữa thì nghỉ luôn, đừng có cò cưa hai mang mà tội bà bô tao đấy.
– Tao biết rồi, tao cũng quý mẹ mày thật, chứ không phải chơi bời cho sướng thân mình không đâu mà mày nói thế. Nhưng mà…
– Nhưng sao?
– Nếu bảo tao lấy bà làm vợ, với sinh con đẻ cái với bà thì chắc tao không đâu, tao chưa sẵn sàng cho chuyện này?
– Sao mày lại nói thế?
– Thì hôm qua lúc mẹ mày nói nhảm này nọ chắc mày cũng nghe thấy rồi đấy, lúc phê lên được nghe thế thì đúng là thích thật, nhưng lúc xong rồi nằm nghĩ thì thấy không ổn.
Nói xong tôi với nó ngồi im, hai thằng không nói gì cả. Tôi nghĩ cũng đúng, tôi không trách gì nó cả. Cả hai đứa mới 19 đôi mươi, vẫn ham chơi khám phá chứ nào đã nghĩ sâu xa đến tương lại được. Trẻ con vẫn là trẻ con, dù có thêm râu nhìn sương gió, dù có cơ bắp cao hơn vạm vỡ nhìn đàn ông già dặn, thì vẫn là trẻ con thôi mà. Cũng như tôi đây, quan hệ với bà Hiền thì mạnh mồm sỉ nhục bác Thịnh này kia, chứ bà ấy mà có bầu thì chắc xanh mắt mèo, ông Thịnh mà đến tìm thì cũng chỉ biết trốn cho kỹ sợ ăn tẩn, chứ làm gì có gan mà chịu trách nhiệm.
Nói về sự vụ ngày hôm nay xảy ra, chính tôi là người bắt đầu chuyện này từ đầu. Tôi chỉ vì chút ham muốn, tò mò cá nhân, mà giữa mẹ và thằng Tuấn xảy ra chuyện thật. Giờ xảy ra rồi thì hai thằng lại mặt trơ ra nhìn nhau không biết tính tiếp thế nào. Tôi thở dài thượt rồi vỗ vai nó:
– Tạm thời đừng nghĩ nhiều mày ơi. Chưa cần hứa trước sau này phải thế nào làm gì cho mệt. Tạm thời mày thấy thoải mái, mẹ tao cũng thấy thoải mái là được. Tao cũng không nỡ cấm đoán bà với mày đâu. Nhưng nếu có gì không ổn thì nên nói thẳng và thật cho nhau nghe nhé. Tao lo cho mỗi bà thôi. Sợ bà buồn.
– Tao hiểu ý mày rồi, tao sẽ cố gắng. Có gì cùng nhau tìm cách giải quyết.
Thế là xong phần củng cố tinh thần, tôi đứng dậy vừa mặc thêm cái áo khoác mỏng chuẩn bị đi ra ngoài cùng nó, vừa hỏi đùa:
– Thế hôm qua thế nào? Mẹ tao được không?
– Hết sẩy mày ơi, quá chi là…
– BÓT… BÓT…(cả tôi và nó cùng nói một lúc làm cả hai thằng phá lên cười)
– Thôi đi ra ngoài thôi, mày định ở đây cả ngày à, xem bà bô tao ở đâu cần giúp đỡ gì không đi chứ.
Hai thằng vừa đi vừa tán phét đến gần nhà ăn của khách sạn thì thấy bà bô đang hướng dẫn mọi người cách dùng thẻ để nhận buffet bữa sáng tại đây cùng bà Hiền. Thấy 2 thằng, bà bô hớn hở vẫy vẫy mặt rất phởn phơ “Hai đứa lại đây ăn sáng này”. Đến nơi thằng Tuấn nhận thẻ vào giữ bàn trước, mắt nó nháy khẽ với mẹ tôi một cái làm bà cười tủm tỉm. Nó đi vào, tôi đi sau mới nói thầm thì tai mẹ:
– Lộ liễu vừa thôi cô nương, lộ liễu quá nhé…(giọng phim chưởng)
– Lại huyên thuyên, bác Hiền nghe thấy bây giờ (mẹ thầm thì lại)
– Đêm qua sao rồi, có thích không?
– Cái thằng Tuấn lại nói kể chuyện linh tinh rồi (mẹ đỏ mặt), con đừng có nghe nó nói bậy đấy.
– Ai nói cái gì bậy đâu? Mà con có ngủ đâu mà cần nghe kể…
– Ớ cái thằng…
Mẹ chưa dứt lời thì tôi ù té chạy vào bàn với thằng Tuấn, làm bà Hiền quay sang hỏi “Bọn này trẻ con vẫn nhí nha nhí nhố lắm, cưới vợ xong chúng nó mới lớn được cô ạ, như mấy thằng nhà tôi đây này, vợ con vào cái này hết nghịch ngợm, tu chí làm ăn…”
Vậy là cả ba chúng tôi đều cởi mở và thoải mái tư tưởng với nhau trong chuyện này rồi, mẹ tôi chắc giờ cũng không cần phải giả bộ giấu kín những tâm tư tình cảm nữa. Chuyến đi chơi đợt này đúng là chuyến đi đáng nhớ, không đơn giản vì tôi đã được mãn nhãn thị dâm màn cụp lạc của bà và thằng Tuấn, mà nó còn là cái mốc gỡ ra nhiều nút thắt trong tâm tư suy nghĩ từng người.
Mẹ tôi bây giờ đã hoàn toàn giải thoát được sự kìm nén ngọn lửa dục vọng hồi xuân cháy mãnh liệt trong người bấy lâu nay. Nếu như trước đây bà là một người phụ nữ bình thường không nổi trội về mặt nào cả, thậm chí có người còn chê bà nói chuyện hơi thô, nhưng cú sốc với ông Thuận làm bà thay đổi cả về ngoại hình lẫn tâm tính. Thực ra cũng một phần do tôi khơi dậy những ham muốn bản năng trong bà, nhưng không ngờ là khi gặp thằng Tuấn, bà có thể có những lời nói ve vuốt khiêu khích hết sức tự nhiên và khéo léo. Giờ đây khi đã hoàn toàn cởi mở với Tuấn, tôi thấy bà rất vui, mắt sáng bừng và gương mặt tươi hơn trước. Quả thật người phụ nữ sẽ tự nhiên trở nên quyến rũ khi họ biết có người đam mê mình, khen mình đẹp và có những bí mật thầm kín. Tất nhiên phải bí mật rồi, nói ra thì lỗ nào mà chui.
Tuấn bây giờ, thực sự đã coi chúng tôi là gia đình thực sự của nó. Mẹ tôi chắc cũng vậy. Tôi cá là nếu nó không yêu quý mẹ tôi chân tình, thì nó cũng vập vào bà làm gì, sức nó thừa đủ để hốt được các em trẻ trung mơn mởn ngoài kia. Nó sẽ không bao giờ hùa theo những câu nói ghẹo tưởng tự nhiên mà thấm đẫm những khao khát ái tình của bà, rồi lao vào cuộc ái ân với người phụ nữ đã ngoại tứ tuần. Không rõ sau này có thay đổi ra sao, nhưng hiện tại tôi vẫn rất tin tưởng thằng này. Mà cũng có còn ai đáng tin hơn để trông cậy đâu.
Còn phần tôi, sau chuyến đi hôm nay, tôi đã thỏa nguyện cái ước muốn của mình rồi, nhưng sau ngày hôm nay, tôi lại phải quay lại thành phố để tiếp tục việc học hành. Nói thật tôi có cảm giác như bị gạt ra một bên vậy, mặc dù chả phải thế. Nhưng có ai cản được suy nghĩ của con người. Một mình tôi ở một mình trọ trên Hà Nội, căn hộ đã rộng cảm thấy càng rộng thênh thang hơn.
Ở nhà dưới quê thì mẹ tôi chắc đã vui vẻ ăn tối cùng thằng Tuấn xong rồi, giờ này chắc cùng nhau đi loanh quanh hóng mát. Đêm nay là đêm đầu tiên hai người ở với nhau thân mật một mình mà không có tôi ở nhà. Tôi nằm tò mò không biết mẹ sẽ xuống ngủ phòng tôi hay thằng Tuấn sẽ lên ngủ phòng mẹ đây.
Gì đâu xa, mới đêm hôm qua mẹ đã được thằng Tuấn cho lên chín tầng mây, chết đi sống lại đến mấy lần rồi. Cái cảm sung sướng đến nỗi đờ đẫn mà mặt mày, bất động cả chân tay như thế, làm sao bà có thể kìm nén mà không thử lại lần nữa chứ. Mẹ tôi mà, lúc chưa được trải nghiệm con cặċ của Tuấn thì bà còn chả giấu được sự thèm khát, cứ soi hàng rồi chòng ghẹo nó suốt, giờ đây được nêm nếm rồi, tôi phải dùng từ này vì đêm đó bà đã mục mặt vào háng thằng Tuấn, hít hà đám lông, rồi hôn nuốt con cặċ nó vào tận cổ họng còn gì.
Chắc chắn khi không có tôi, bà và nó sẽ chẳng còn giữ ý giữ tứ gì hết, tận hưởng hết mình những khoái cảm và dục vọng tuyệt vời từ người đàn ông trẻ trung hấp dẫn mới này mang lại. Tôi giờ đây không ghen lắm như lúc trước nữa, nhưng tôi thấy vẫn cực kỳ nứng cặċ khi nghĩ hình dung ra hình ảnh mẹ tôi bị thằng Tuấn dùng sức trẻ như ngựa hoang của nó công phá tan hoang cái ống máng nhỏ nhắn của bà bô tôi, làm bà bô tôi kiệt sức van nài “ĐỪNG DỪNG LẠI”.
Tết Dương lịch tôi không sắp xếp về nhà được vì phải tập trung việc học hành, ôn thi diễn ra vào cuối tháng 1. Ngày ngày lên giảng đường, chiều nán lại thư viện sách vở, tối thì ngủ ngon lành sau khi đi chơi thể thao với đám bạn về. Tôi thấy lên đại học đời sống của tôi càng ngày càng lành mạnh hơn khi hàng ngày sáng lên giảng đường, chiều cày ôn thi trên thư viện, chiều tối té đi thể thao, tối ngủ nghê lấy sức mai tiếp tục quay lại cuộc chiến học hành. Tết Dương Lịch ông Thuận có qua chỗ tôi chơi thăm hỏi tình hình ăn ở học hành, rồi có mang cho tôi 2 con Nokia 6020, bảo tôi 1 cái, về đưa bà Hồng 1 cái cho tiện liên lạc. Chứ ông ở bên Gia Lâm có chuyện chạy xe máy sang đây cũng lâu mà chưa chắc tôi đã ở nhà. Ông cũng hỏi chuyện nhà dưới quê thế nào, tôi nói bình thường, nhưng tuyệt nhiên không kể vụ thằng Tuấn bạn tôi đang ở đó với bà bô tôi. Thông thường nếu không có gì thì chắc tôi cũng chả ngại mà kể là mẹ cho thuê cái phòng cũ của tôi thế này thế kia, nhưng tôi sợ lỡ lời hớ hênh gì đấy nên tốt nhất không kể gì cả.
Tôi cũng có hỏi chuyện gì và sức khỏe con em gái bên nhà, nghe chừng ông bô tôi cái tuổi này rồi mà có con nhỏ quấy khóc, rồi chăm bẵm bỉm sữa cũng vất vả, sức đâu mà quan tâm nhiều đến chuyện dưới nhà tôi dưới quê kia nữa. Nhìn ông ngoài 40 thôi mà dạo này nhìn tiều tụy hơn hẳn, nhìn gầy hơn trước, tóc cũng lấm tấm muối tiêu rồi. Chả bù với bà bô dưới nhà đang độ hồi xuân phơi phới, da dẻ mịn màng, mông ngực phơi phới nhìn như trêu ngươi.
Ngày ấy tôi đoán tầm 10 năm nữa, khi cái tuổi qua thì bà bô tôi cũng sẽ già đi theo quy luật của tự nhiên. Nhưng có một điều chắc chắn là giờ đây, bà như đang hừng hực sức xuân. Sức xuân của phụ nữ tuổi 40 khác với gái 18. Khác chứ, gái 18 sức xuân e lệ như hoa nở ban sớm còn đọng sương mai. Còn phụ nữ ngoài 40, sau những thăng trầm cuộc sống, họ như những bông hoa đang nở tung những cánh mềm mại khoe sắc trong gió, tự tin với kỹ năng từng trải trong cuộc đời. Ong nào mà để ngỏ được những cành hoa như thế.
Ông Thuận với kỹ năng tích lũy và độ dẻo dai sau những năm tháng đi qua, cũng chỉ đủ với bà bô tôi của ngày xưa, nhưng giờ đây chắc không thấm vào đâu so với những gì thằng Tuấn mang lại cho bà được. Thằng Tuấn trẻ hơn, mới 19 đôi mươi, kỹ năng giường chiếu có thể không nhạy bén bằng ông Thuận, nhưng sức trẻ của nó thì chắc ông Thuận không địch lại được, đặc biệt là con cặċ của nó. Của tôi ông Thuận còn chả địch lại được về kích thước, thì làm sao đem đi đấu với thằng Tuấn được.
Tối hôm đó, sau khi ngồi nghịch ngợm chán chê con máy cùi bắp (thời đấy là ngon lành lắm rồi các bạn ơi, có camera 1. 3 thì phải, không nhớ lắm, còn có cả GPRS để chat YM cơ mà), tôi xí xớn gọi điện về nhà:
– Aloo… Aloo… Ả lồ a lô (tôi xí xớn giọng điệu ngớ ngẩn vì đang được thoải mái nói chuyện ở nhà chứ không phải ra bốt công cộng nữa)
– A lô, ai đấy ạ (giọng mẹ tôi có chút lúng túng khi nghe được cách nói chuyện kỳ lạ qua điện thoại)
– Alo, bạn gái à? Lâu không nói chuyện quên hết giọng nhau rồi.
– A thằng Nam à con, bố khỉ nhà cậu, nói cái giọng gì kỳ thế? LÀm mẹ tưởng ai say rượu gọi nhầm máy. Sao gọi về tầm này, cũng 9. 30 rồi còn đâu? Sao chưa về nhà còn lang thang đi ra ngoài đường à?
– Con ở nhà mà? Bố vừa mua cho con quả di động mới, con gọi thử xem thế nào?
– Vừa sang à? Còn đó không?
– Về từ chiều rồi? Èo, nhớ bố à mà hỏi thăm nhau thế? Thằng Tuấn tử tế không yêu chiều đủ hay sao mà lại thế?
– À, hỏi vậy chứ nhớ cái gì? Thằng Tuấn nó vừa đi ra ngoài mua ít đồ? Chưa thấy về?
– Ơ dạo này lạnh nhạt với nhau nhỉ? Không dẫn nhau đi cùng như hồi mua đồ lót nữa nhỉ?
– Đâu có… thật ra… thật ra là… mẹ nhờ nó đi mua ít thuốc… thuốc tránh thai hàng ngày ấy mà. Chả nhẽ dẫn nhau đi mua cùng, người ta nhìn thấy lại dị nghị, nói sau lưng này nọ, bàn tán dạo này làm sao mà phải đi mua thuốc ngừa thai. Tốt nhất để thằng Tuấn lạ mặt đi mua cho lành.
– À à (giọng tôi trêu ghẹo), thế sao mà phải đi mua thuốc ngừa thai thế hả bạn gái ơi?
– Bạn gái cái gì? Mất nết, ai bạn gái của cậu. Thế cậu thích có thêm em không hả cậu cả? Không mua thì chết à?
– Thế làm sao mà có thêm em được nhỉ? (Tôi cố tình chọc ghẹo)
– Ừ thì… thì của thằng Tuấn chứ ai? Cứ giả vờ trêu tôi đi? Tôi có thật đấy nhé, lúc đó đừng hối.
– Đeo cái bao cao su vào là được? Không thích thì tính ngày mà tránh ra chứ, cái đó mẹ còn rành hơn con nhé.
– Đeo bao thì khó chịu lắm. Thằng Tuấn nó bảo không thật, nó làm lâu hơn, mẹ mệt gần chết. Mẹ cũng không thích lắm, nó cứ dít dít thế nào ấy, không trơn như bình thường. Lắm lúc kéo ra đổi thế mà nó khô xừ lớp ngoài của bao cao su rồi, trời này bắt đầu hanh mà, lúc vào lại khó ơi là khó, lại đau như lúc vào lần dạo đầu. Mà không dùng thì phải uống thuốc thôi. Chứ tính ngày cũng chả được, thằng Tuấn cứ hai hôm lại đòi một lần, cuối tuần nó bảo mẹ được nghỉ làm nên không tha cho mẹ cả hai ngày đó luôn.
– Ôi giời, mẹ không thích thì nó đòi mà được à? Của nó bự thế, ướt cho vào còn khó, nói gì là khô. Chắc cũng thích chứ gì? Nên nó mới được thể đòi hỏi như thế?
– Ừ thì… lắm hôm không có hứng gì cả. Đang chuẩn bị đi ngủ thì cu cậu lại mò lên đứng tồng ngồng trần trụi giữa cửa. Con cu thì cương cứng dựng đứng lên ở háng ấy, nó nài nỉ mà mẹ không chịu…
– Ơ thế vẫn ngủ riêng à? Tưởng phải ngủ chung rồi chứ.
– Ngủ riêng thôi, hôm nào thích quan hệ cô cháu mới ngủ chung thôi. Chứ vợ chồng gì đâu mà ngủ chung.
– Tưởng hôm đi biển thấy gọi nhau thân mật anh yêu em yêu cơ mà?
– Lúc ăn nằm sướng lên thì nói thế, chứ vợ chồng cái gì? Nó mới chưa 20 tuổi, mẹ thì ngoài 40… ai nghe thấy họ cười cho, ở nhà cô cháu vẫn xưng hô bình thường, lúc làm với nhau thì thích gọi sao thì gọi.
– Thế cũng hợp lý, hàng xóm hàng ngày đi qua tình cờ nghe được lại chả ra đâu vào đâu, vì sao thì ông Thuận với mẹ mới chỉ ly thân, chứ chưa ký giấy tờ ra tòa, bây giờ ngang nhiên dẫn trai về nhà gọi là chồng thì có mà ê mặt. Thế mấy bữa thằng Tuấn đòi mà không cho, nó chịu xuống nhà à?
– Không, nó bảo thế cho cháu nằm ôm cô ngủ cũng được. Thế rồi nó cứ tồng ngồng ôm lưng úp thìa mẹ mà ngủ. Con cu cứ dựng lên xỉa qua háng mẹ. Qua lớp quần nhưng vẫn thấy nó nóng giãy lên. Được một lúc nó kêu cho nó kẹp nhờ con cu ở háng mẹ, bảo mẹ cởi quần dài ra, mặc quần lót thôi cho dễ kẹp vào giữa. Thế mẹ kéo hờ cái mép sau quần xuống dưới mông cho nó kẹp nhờ vào, thế rồi được một lúc thì mẹ cũng thấy nóng trong người, quần lại rỉ ra tí nước, thằng Tuấn nó biết thì cười khì khì luồn tay ra trước móc móc rồi cô cháu quay lại ôm nhau làm 1 2 cái rồi mới ngủ. Nó lầy lắm.
– Cũng gần tháng rồi nhỉ. Thế thích thế còn gì? Hàng đêm có con cặċ bự chăm sóc cho lên đỉnh còn phàn nàn gì nữa? Khối gái chỉ mong được như mẹ, có được con cặċ trẻ trong tay, hàng ngày đụ đéo lênh láng nước (tôi bắt đầu nói bậy, con cặċ tôi cũng nứng lắm rồi nên muốn cùng bà bô nói chuyện dâm để kích thích). Lại còn được người tình trẻ đi mua thuốc ngừa thai cho nữa.
– Lại bắt đầu nói bậy đấy nhé. Chắc lại đang quay tay chứ gì? LẠi bắt đầu dâm đấy…
– Lại chả thế thì sao. Mẹ cứ nói chuyện đụ đéo nhau với trai trẻ nhà mẹ, thì làm sao con chịu được. Mẹ bây giờ là nhất đấy.
– Sao mà nhất, nói coi xem.
– Thì mẹ bây giờ cũng có gia đình rồi, đẻ con nuôi nó lớn khôn học hành, coi như trách nhiệm cũng vơi đi. Giờ chỉ nghỉ ngơi vui chơi cùng bạn bè. Đêm về lại được cùng trai trẻ cặċ bự địŧ nhau tơi bời mấy chập, đầu óc chả phải suy nghĩ ưu tư gì nữa, chỉ hưởng thụ lạc thú thôi. Sướng thế còn gì?
– Mày nói cũng đúng, lắm lúc đụ nhau với thằng Tuấn, mà đầu óc mẹ thảnh thơi trống rỗng không một suy nghĩ âu lo gì trong đầu cả. Mẹ ngồi trên nó, nó dập từ dưới lên mà cảm giác mỗi lần nó tống vào là mẹ lại bay lên lơ lửng trong phòng, không nghĩ được gì cả. Người cứ lâng lâng, đến lúc nó cắn răng gầm lên âm ỉ xuất tinh ồ ạt vào thì mẹ mới giật mình tỉnh cơn mê, ngã gục trên người nó. Mỗi lần như thế mẹ thấy mình thật nhỏ bé trong vòng tay thằng Tuấn, được nó ghì chặt lại, con cặċ vẫn găm vào bên trong mẹ vẫn giật giật. Rồi cứ thế mẹ thiếp đi ngủ trên ngực nó, sáng hôm sau tỉnh dậy không thấy ai nằm cạnh thì lại tưởng một giấc mơ. Thế rồi lạch cạch thằng Tuấn đi ra từ nhà tắm trong phòng, lay mẹ dậy để cùng đi sang phòng tập, mẹ mới biết rằng mẹ không mơ. Đúng là hôm qua có con cặċ nó cắm phầm phập vào háng mình, khẽ sờ xuống cửa mình thì thấy vẫn tê tê dại đi cả hai mép.
– Đấy, thế mà lúc đầu hồi con mới gạ nó về thì cứ giẫy lên không chịu cơ. Giờ được sướng thì phải cảm ơn con đi nhé. Không có con thì còn lâu mẹ mới được trải nghiệm sung sướng, được thịt trai ngon lành cành đào như thế.
– Thế cậu lại muốn gì đây? Hôm nào về đây tôi bù cho một cái, đi lâu cũng nhớ lắm rồi nhé. Có mang cái gậy đấy đi đâu nghịch linh tinh không đấy?
– Làm gì nghịch ở đâu đâu. Mẹ mà còn thích thì con còn giữ cho mẹ đấy.
– Lại điêu… ơi đợi mẹ tí… Tuấn à cháu? Về rồi à? Có mua được không… Thằng Tuấn về rồi đấy. Mẹ cúp máy nhé. Không nói chuyện bậy nữa, nó cười cho đấy.
– Ơ, hay mẹ đừng cúp máy, cứ để gác máy kênh lên, cho con nghe với. Tối nay có làm gì với nhau không? Cho con nghe với, con đang nứng bắt con cúp máy à?
– Thôi, ngại chết. Ai lại thế?
– Có nhìn thấy gì đâu mà ngại. Đi mà, con không trêu đâu, mẹ cứ thoải mái mà vi vu, coi như không ai ở đấy cả, cứ bình thường thôi.
– Thôi được, lần này thôi nhé, không mè nheo lần sau đâu đấy.
Nói rồi tôi khẽ nghe tiếng cạch một cái, nhưng vẫn nghe thấy đầu bên kia có tiếng xì xào, nói chuyện:
– Cô Hồng, cháu hỏi còn mỗi loại này thôi, có được không cô?
– Đâu cô xem, đúng loại này rồi. Giỏi trai thế nhỉ.
– Có gì mà giỏi hả cô. Cháu ra đấy hỏi mua họ đưa cho cái này? Bà bán hàng còn bảo là cậu này bao nhiêu tuổi mà đã lấy vợ rồi à? Chăm vợ ghê nhỉ? Chưa muốn có con à? Sao không làm một đứa đi? Làm cháu nghĩ mà tí cười sằng sặc. Đúng là chưa cưới xin gì cả, nhưng cũng có khác gì lấy vợ đâu, còn có cả thằng cu to đùng đang học đại học nữa. Nói ra chắc chả ma nào tin (Thì đúng là có cho tiền cũng chả ai nghi ngờ được mẹ tôi lại địŧ nhau tơi bời với bạn thân của thằng con trai mình mà. Đã thế thằng con trai bà lại chính là người dẫn nó về, rồi dâng mẹ nó cho nó nữa chứ).
– Cái thằng này, mày mới 19 nhưng trông như 25 ấy. Râu ria mọc tùm lum kia kìa. Tóc tai thì lại cạo ngắn cũn, chả giống ai. Nhìn già đời thì họ chả nghĩ thế.
– Cháu cắt ngắn trên để nuôi dài bên dưới đây người đẹp ạ. Chả phải người đẹp thích cặċ rậm rạp lông lá hay sao. Mà già hơn tuổi để còn cặp với người đẹp chứ. Chứ người đẹp thích người ta gọi là mẹ con khi đi cùng nhau ra đường à? Như này họ còn tưởng là chị em thôi, đợi mình thêm 5 tuổi nữa, trông mình già ngang Hồng, mình ôm eo nhau đi ra đường nhé.
– Khiếp chưa? Chưa gì đã tính ăn nằm với người ra lâu dài thế à? Không cho đâu nhé.
– Có ai ép đâu, đây toàn nằm ngửa, có người cứ thò tay sang sờ nắn người ngợm, xoa bóp cặċ của đây đấy nhé.
– Thì ai bảo nằm mà cứ trần truồng tồng ngồng ra cơ, ai mà chịu yên được. Cứ dâng hiến tự nguyện thế xong lại trêu đằng này ham hố.
– Thế đêm nay cho anh một phát nhé. Hôm qua đã chả được phát nào rồi. Nhớ quá cơ.
– Nhớ ai? Hay nhớ cái gì thế anh bạn.
– Nhớ cái Ɩồŋ của Hồng chứ nhớ gì? Thế Hồng không nhớ cặċ anh à?
– Chả nhớ, đau bỏ xừ, to quá chả sướng đâu.
– Thế hôm kia ai kêu là cặċ anh địŧ sướng nhất, cặċ anh to em thích nhất, còn nước đứa nào ướt lênh láng bết cả lông ở háng anh lại.
– Thì sướng quá người ta mới nói nhảm thế, lại còn chọc ghẹo vớ vẩn.
– Thế hôm nay anh nằm im, em muốn làm gì anh thì làm nhé. Kẻo sướng quá lại đổ tại anh làm thế này tại anh thế kia. Đây nằm đây luôn này.
– Ớ thế không cởi ra à? Lại bắt em cởi à?
– Em thích thì em cởi của anh đi. Kẻo lại bảo anh phô dâm khoe hàng, khiêu gợi kích dục dụ dỗ em.
– Đã thế hôm nay em cho anh biết tay. Nằm ngửa ra đây…
Bên kia điện thoại, tôi vừa nghe ngóng những tiếng khẩu dâm của hai người, những âm thanh da thịt đập vào nhau chan chát, vừa đưa tay xuống dưới thủ dâm cái con cặċ bự của mình. Lúc thằng Tuấn gầm gừ xuất tinh bên kia đầu dây thì tôi cũng giật đùng đùng xuất tinh ra đầy tay ở phía bên này. Cúp máy điện thoại nó báo hết gần 40 phút cuộc gọi. Bay gần hết cái thẻ cào mới nạp lần đầu. Thế mới lạ chứ, Cuckold hay NTR nó như vậy, biết làm sao. Không phải chúng ta không yêu thương và không muốn tận hưởng những thú vui xác thịt với mình yêu thương, mà do chúng ta tìm được những khoái cảm và khao khát kỳ lạ khi người phụ nữ của chúng ta vừa khổ sở vừa sung sướng cùng lúc vì nhục dục ái tình.
Ở đây, đó còn là người mẹ đáng kính của chúng ta nữa. Tôi cũng không thấy xấu hổ hay nghĩ mình cần đến bác sĩ tâm lý tâm thần để họ chỉnh đốn lại suy nghĩ hay lối sống của mình. Tôi không tin đằng sau cái áo blouse trắng và cặp kính tri thức của họ, lúc làm tình họ lại không khẩu dâm những câu bậy bạ thậm chí bệnh hoạn. Có khi họ cũng có những ý tưởng kỳ dị hơn cả tôi khi quan hệ tình dục cũng nên.
Bới nếu họ cũng chỉ quan hệ tình dục kiểu truyền thống và nói đơn sơ những câu tầm thường, thì tôi còn thấy cuộc sống tình dục của họ thật nhàm chán, thiếu sáng tạo bay bổng, chứ đừng nói đến phiêu lưu.
Các bạn ạ, tôi thấy NTR cũng bình thường, cuckold cũng bình thường, loạn luân cũng bình thường, miễn nó không ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Đôi khi, chút thị dâm NTR còn khiến đời sống chăn gối của vợ chồng thêm nồng nàn, mới mẻ.
Trước đây xã hội coi quan hệ tình dục đồng giới là bệnh tật bệnh hoạn cần triệt bỏ, thì nay có quốc gia còn thừa nhận hôn nhân đồng tính vì nó đã tồn tại lâu đời song song cùng sự phát triển đi lên của loài người. Nó đâu phải là căn bệnh lây nhiễm do virus hay vi khuẩn đâu. Tôi nghĩ loạn luân hay NTR, cuckold cũng bình thường, tất nhiên tôi không cho là sau này xã hội sẽ công nhận, nhưng sự thật là nó vẫn tồn tại song hành đấy đấy thôi. Các vương triều ngày xưa bảo vệ ngôi quyền và tài sản bằng hôn nhân cận huyết còn gì. Đọc sử thì ta biết vậy, đánh giá 1 vài câu xong là hết chuyện, chứ ai bêu rếu trì chiết họ quanh năm suốt tháng được.
Thật ra, chúng ta đánh giá tính cách, đạo đức và năng lực nhau qua cách chúng ta hành xử, tương tác bên ngoài với xã hội, trong công việc, chứ đâu có đánh giá nhau qua những gì chúng ta làm chốn phòng the đâu nhỉ? Bạn đâu có ngồi trong phòng ngủ nhà tôi lúc tôi đi ngủ đâu mà lo. Đúng không các anh em đồng dâm?
Để lại một bình luận