Phần 14
Thời tiết hôm hay đúng là chiều lòng người, trời không mây, nắng vàng nhẹ nhàng, không quá gắt, nhưng trời này nhảy xuống nước để bơi thì cần cân nhắc. Đến xí nghiệp mẹ, Tuấn và tôi xách đồ đi ngay sau bà. Các cô chú xí nghiệp cũng đang chuẩn bị lên xe rồi, tôi liền bảo Tuấn lên xe trước cùng mẹ tôi cho đỡ ngáo ngơ vì nó chả quen biết ai trên này, để đồ nặng lại tôi cất vào gầm xe, nhớ giữ chỗ tôi là được. Xong xuôi trèo lên xe thì chỉ có hàng ghế cuối cùng đã có 3 người ngồi, mẹ tôi ngồi ngoài cùng cửa sổ, tiếp là Tuấn và một bác gái nữa:
– Thằng Nam à, phải không cháu, dạo này khác quá, lại đây ngồi bác hỏi chuyện, lâu lắm không gặp.
– Vầng bác Hiền à, năm ngoái nhà cháu có việc nên không đi du lịch cùng công ty được.
– À ừ, thế cái cậu to cao lừng lững da ngăm ngăm đang ngồi cạnh cô Hồng đây là…(bác có vẻ ngập ngừng quay sang hỏi mẹ tôi, bà bô ngập ngừng chưa biết trả lời sao thì tôi đỡ luôn)
– À cậu này là Tuấn, họ hàng bên nội nhà cháu. Năm nay nó học cao đẳng nghề dưới này, đang ở với nhà cháu. Nhân dịp này cho nó đi chơi cùng một chuyến cho vui.
– À ra thế, đúng nhà nội mày gien gì mà trội dữ dội, thằng nào thằng đấy cao to như trương phi, mày ngồi cạnh nó cho bác ngồi ngoài gần cửa sổ nhé.
– Thế năm nay bác Thịnh nhà bác đâu rồi mà không đi cùng?
– Ông ấy à, bác đang rồ hết cả người đây, đăng ký rồi đấy chứ, thế mà tối qua hai bác có chút cãi cọ, ông ấy cáu nên không thèm đi nữa, ở nhà oánh cờ với chơi đàn văn thơ với mấy cha hàng xóm. Mới có ngoài 45 mà cứ như ông già, suốt ngày chơi cờ rồi lại chơi đàn, vợ đây là đàn bà thì chả thấy sờ vào mấy khi (bà bác lém lỉnh pha trò cho nguôi cơn giận trong người).
– Bác không phải lo, chuyến này cháu bảo kê cho bác từ A đến Z, đảm bảo đi về còn nguyên (tôi tinh nghịch thì thầm)
– Còn gì nữa mà còn nguyên, quá nửa cái đời người rồi. Đợi ông bà trên kia về gọi đi cùng thôi ha ha (bà bác cười hềnh hệch). À (bác bỗng nhẹ giọng thì thầm to nhỏ), lúc nhà mày đăng ký đi 3 người, bác tưởng ông Thuận đi cùng, mới ly thân chứ đã… lúc lên thấy cậu Tuấn này ngồi cùng mẹ mày mà bác không biết là ai, chưa gặp bao giờ. Mà nó bằng tuổi mày à, mới học lên cao đẳng mà sao trông già đời thế? Người thì cơ bắp lừng lững, lại để râu lun phun, bác lại tưởng…
– Tưởng gì cơ ạ?
– À mà không… Linh tinh ấy mà…(bác lảng tránh)
– Thì bác cứ nói coi nào (tôi ghé tai sát bác, thì thầm), cháu không kể với ai đâu.
– Thì tưởng bồ mới của mẹ mày chứ sao (bác nói thầm vào tai tôi), nó thì già dặn như 25 26 ấy, mẹ mày tuy 40 mà nhìn như gái 30 thôi à. Bác xin lỗi nhé, soi mói đoán bừa linh tinh quá. Hóa ra cháu chắt nhà nội mày. Là thế nào với ông Thuận bố mày thế?
– À thì…(tôi ấp úng ngập ngừng)… nó là anh trai ông Thuận đấy.
– Hả, là sao? Bác nghe nhầm à?
– Không nhầm đâu bác ạ (tôi bịa chuyện ngọt xớt), bố thằng Tuấn với ông nội cháu là anh em họ hàng xa nhưng ngang vai vế, nên đáng ra cháu cũng phải gọi nó là bác, nhưng vì cùng tuổi nên toàn mày tao cho tiện. Nó cũng gọi mẹ cháu là cô chứ nào có dám xưng anh gọi em đâu.
– Thế họ hàng xa quá, gọi thế cũng được, chả cần kỹ tính. Nói thật lúc đầu tưởng là bồ trẻ mẹ mày đấy, kiểu trai bao đĩ đực đấy, trông dáng dấp nó cũng trẻ trung hấp dẫn mà, mà mày đừng nói gì kẻo lại mang tiếng bác nhiều điều nhé.
– Ối chào ôi, bác xem mẹ cháu bé xíu như kia, có cặp thì cặp với chú bác già nào vừa khổ vừa miếng cho dễ nuốt chứ. Thằng Tuấn…(tôi thì thầm, khẽ quay đầu lại hướng ánh nhìn về đũng quần thằng Tuấn đánh hướng cho bác Hiền)… bác thấy người ngợm hàng họ nó thế kia mẹ cháu chịu sao thấu. Nuốt không trôi bác ơi… ha ha ha.
– Ôi cái thằng này, mất nết thế chứ… ha ha (bác bác phá lên cười thích thú vì tôi cả gan trêu đùa táo tợn, làm mẹ tôi và Tuấn quay sang nhìn ngơ ngác hỏi)
– Thằng Nam, bác cháu nói chuyện gì mà vui thế.
– À không cô Hồng… ha ha… nó kể mấy chuyện cười xàm xí ở lớp nó ấy mà.
– Mà anh Thịnh bữa này không đi cùng, chị có gì đi chơi cùng nhà em cho vui, Nam, mày nhớ để ý nhớ sang rủ bác đi chơi cùng nhé.
– Ơ mẹ chả rủ thì thôi, sao lại bảo con…(tôi định trêu gán ghép bà với thằng Tuấn cho bõ ghét nhưng chợt nhận ra đang ở trên xe đông người, không nên). Vầng, bác cứ để cháu. Chiều cháu sẽ làm HDV du lịch miễn phí.
Tôi thầm nghĩ, à à chuyến này có khi mình cũng có số hưởng rồi, không phải giương mắt ếch lên ngậm tăm coi kịch 18+ của cái đôi gái già trai trẻ nhà tôi nữa. Bà Hiền này thì hơn bà bô tôi 3 4 tuổi gì đấy, làm trưởng phân xưởng, hôm nay bà cũng lo lịch trình chỗ ăn chỗ ngủ cho cả chuyến này, mọi người lên xe hết bà mới lên nên ngồi cuối. Bà bác này tuy ngoài 40 nhưng coi ra cũng đồng bóng lắm, tính tình phớ lớ, ngực nở mông cong, tóc uốn xoăn rõ kiểu điệu đà thục nữ nhưng mồm thì cứ oang oang liến thoắng thô lỗ bỗ bã. Nói thiệt ngoại hình của bà bác này cũng bình thường thôi, nhưng đoán là dễ dụ, nhất là khi chồng già bỏ bê không quan tâm. Chắc bà bác cũng đang độ hồi xuân như bà bô tôi. Chồng ỏng eo mà với được cậu giai trẻ ngoại hình tướng tá hà mã co to khoai bự như tôi thì không khó dụ dỗ lắm. Phải sắp xếp tranh thủ xoạc tình một phát mới được.
Xe lăn bánh được 30 phút, sau màn nói chuyện rôm rả thì mẹ tôi bắt đầu hơi mệt do ngồi hàng cuối hơi xóc. Bà dần ngủ gật bên cạnh thằng Tuấn, đầu bà ngả sang bên bờ vai vai u thịt bắp nó, tay thì buông thõng xuống đặt lên bắp đùi trên thằng này, ngủ một cách ngon lành. Thằng Tuấn lúc đầu thì không đả động gì, nhưng chạy được 20 phút lúc cả xe khách bắt đầu im lặng dần, mọi người ngả lưng tranh thủ ngủ gần hết vì sáng nay phải dậy sớm, thì thằng này không hiểu ăn cái gì mà dám nhẹ nhàng cầm tay bà bô tôi kéo gần về háng nó, úp lòng bàn tay bà lên đúng cái đũng quần đang ụ lên một bọc ở háng nó. Quá manh động các thằng rẻ rách này, tôi quay sang xem bà Hiền có tỉnh không, may quá bà bác cũng ngủ vẹo cả cổ rồi. Tôi móc ba lô rồi vất cho nó cái áo khoác mỏng của tôi để nó trùm lên che lại cho đỡ bị nhìn thấy.
– Ê con lợn (tôi thì thầm), manh động thế? Che đi này, kinh quá đi.
Thằng Tuấn quay sang nháy mắt cười mỉm không dám nói gì sợ mẹ tôi tỉnh. Chả biết bà bô có tỉnh hay không, nhưng nhìn đầu bà lắc lư theo nhịp xe tôi đoán ngủ say thật. Tôi cũng chìm vào giấc ngủ ngắn lúc nào không hay. Chả biết được mười hai mươi phút cả xe đang mơ màng thì “Duỳnh” một cái xe đi qua ổ gà, tôi khẽ bừng tỉnh, rồi ngáo ngơ mấy giây định thần rồi lại ngủ tiếp. Bà Hiền thì ngủ say vẹo cả đầu sang vai tôi, nhìn đến là tội, thôi để cháu đền bù cho bác sau nha.
Đang mơ màng ngủ tiếp thì vai thằng Tuấn cứ nhẹ huých vào vai tôi, đến lần thứ 3 tôi quay sang cáu bẳn định chửi nó vì phá bĩnh thì thấy ngay cái mặt nhe nhởn của nó quay sang, mắt nó đảo đảo xuống háng, nơi cái áo tôi vừa đưa để nó che tay mẹ tôi úp vào con cặċ ấy. Ôi dưới cái áo đấy đang khẽ lùng bùng chuyển động, hẳn là tay mẹ tôi khẽ di chuyển động đậy, áo cũng không mỏng lắm, khá an toàn, mà tay bà bô di chuyển khẽ khàng chắc nắn bóp bên ngoài quần thôi chứ không phải kiểu cầm cặċ sục mạnh bạo. Tôi sốc lắm, đưa mắt lên nhìn mẹ thì thấy bà vẫn nhắm mắt ngả vào vai thằng Tuấn, nhưng đầu bà không lắc lư theo nhịp xe chạy nữa, tôi đoán chắc chắn bà tỉnh táo chứ không ngủ như lúc đầu. Phải chăng cú nảy xe mạnh vừa nãy khiến bà giật mình tỉnh giấc, thấy tay mình đang ở vị trí cặċ của thằng Tuấn, lại được che chắn kỹ càng, nên bà mới bạo gan sờ nắn chút ít. Giờ đây tôi đoán bà thích động chạm vào con cặċ của thằng Tuấn lắm rồi, giữa xe khách mà cũng không kiềm chế được. Lần thứ 3 chứ mấy, quá tam ba bận, tôi chắc sẽ chẳng có lần thứ 4 đâu, sớm muộn gì thằng Tuấn cũng sẽ đút được con cặċ nó vào Ɩồŋ bà trong vòng mấy ngày tới, bất chấp có sự hỗ trợ đưa đẩy của tôi hay không. Tôi nghĩ đến thế mà cửng mẹ nó lên trong quần, u lên một cục cũng không kém gì. Đang ngại thằng Tuấn mà nhìn thấy cặċ tôi cương cứng nó cười cho, thì lúc đưa mắt lên nhìn nó, tôi thấy nó đã ngả đầu ra sau lưng ghế, đầu khẽ ngửa hướng mặt lên trên. Trông qua thì tưởng như đang ngủ, nhưng mồm nó khẽ há ra, hai hàm răng cắn mạnh vào nhau, khẽ hít vào một tiếng rất nhỏ “His… s… s…” nhưng khá dài. Tôi đoán mẹ tôi mân mê bóp nắn cặċ nó cũng được một lúc lâu rồi, chắc sướng tê người, sắp đến đoán cao trào rồi đây.
Bỗng tôi thấy nó thả lỏng người một chút, tôi nhìn xuống dưới thì thấy tay mẹ không di chuyển nhẹ nhàng nữa. Đang băn khoăn không hiểu gì thì khẽ nghe tiếng khóa kéo quần chầm chậm nhẹ nhàng như ăn trộm “tạch… tạch… tạch… tạch… tạch… tạch tạch tạch tạch…” Rồi tôi thấy hai tay thằng Tuấn bóp mạnh vào mép ghế đệm nỉ bên dưới, bắp nổi hết cơ với gân xanh gân đỏ lên nhìn phát khiếp. Người nó căng cứng gồng lên, tôi thấy nó vẫn cố cắn găng giữ nhịp thở đều đặn, nhưng răng nó nghiến chặt lại, chắc khổ tâm lắm rồi đây, tình thế này mà không rên ư ử thì quá là giỏi. Tôi khẽ đảo mắt xung quanh xe xem có ai để ý không, may quá cả xe vẫn yên lặng, chỉ có mấy tiếng trẻ con thi thoảng bi bô nói mấy câu huyên thuyên không rõ tiếng.
Tôi thì không tin rằng bà bô tôi dám luồn cả bàn tay vào bên trong quần thằng Tuấn để xoa bóp cái con cặċ bự cho nó. Các bên đều đang nhắm nghiền mắt giả vờ ngủ, có mỗi tôi là người đang mở to con mắt để chứng kiến cái cảnh trái ngang dị hợm này. Mẹ tôi mặt ngả vào bờ vai thằng Tuấn khẽ mỉm cười nhẹ nhàng mỗi lúc thằng Tuấn khẽ co giật hai chân, níu chặt hai tay để không gây ra động tĩnh gì. Đầu thằng Tuấn khẽ lắc nhẹ sang hai bên như người ngủ mê, chắc nó đang hưng phấn cao độ ghê lắm rồi đây.
Tay nó nắm vào ghế chới với, rồi bất chợt nó rụt một tay lên nắm vào đùi bà bô tôi siết mạnh, làm bà khẽ nhăn mặt vì đau. Chắc nó muốn bà giảm tốc độ lại, hoặc giảm cường độ kích thích xuống, không nó không kiềm chế được mà rên la thành tiếng mất. Mặt nó đỏ bừng bừng như ăn ớt rồi. Miệng mẹ sau đó khẽ mỉm cười khi thấy mới dùng tay nắn bóp ngoài quần lót mà Tuấn đã điếng người như thế rồi. Chắc bà đang trả đũa vụ tối qua bị bỏ bê đây mà. Hôm nay tôi đã rõ mười mươi, là hai cái người này đã muốn quan hệ ân ái sâu kín lắm rồi đây, chắc chắn thứ 2 tôi đi học Hà Nội rồi, thì chả còn gì mà e dè ngại ngùng nữa. Đêm nay chắc chắn tôi phải tranh thủ thì mới được thị dâm họ. Nghĩ đến đấy thì bà bô tôi tự dưng rụt tay lại, kéo tay thoát ra ngoài lớp áo khoác, nghiêng người về phía bên kia ngủ. Thằng Tuấn thì mở mắt ngơ ngác nhìn cực ngu, như hiểu không hiểu chuyện gì xảy ra vậy. Tôi cũng chả hiểu, lúc nó quay sang, tôi cười khinh khỉnh trêu nó, thằng cu ngại quá cho tay lách vào dưới cái áo kéo khóa quần lên. Con cặċ thì đang căng cứng biểu tình, tự dưng cụt hứng. Tôi bĩu môi trêu nó rồi mặc kệ thằng to xác ấy trằn trọc, tôi cũng quay đầu sang bên kia ngả lưng tiếp.
Mãi đến lúc xe dừng đến biển toàn bộ khách mới dần tỉnh dậy lấy đồ xuống xe. Gần một tiếng thì xe đến nơi, gió biển thổi vào mát dịu luôn, mọi người xuống xe đứng ngắm biển mà mọi ưu phiền tan biến hết. Cả ba người nhà tôi đứng nói chuyện phiếm bâng quơ chọc cười nhau như ngày đầu tiên thằng Tuấn qua nhà ở cách đây mấy tháng trước. Bà Hiền sau đó lại oang oang gọi mọi người tập trung tại sảnh khách sạn:
– Mọi người tập trung lấy thẻ phòng khách sạn nhé. Các gia đình đi 3 người ưu tiên lấy trước, mỗi nhà gồm 1 giường đôi và 1 giường đơn. Các hộ đi đôi 2 người sau đó lấy sau, thanh niên đi riêng sẽ lấy phòng 3 giường đơn cuối cùng nhé, nhớ ghép nhóm rồi ra chỗ tôi lấy đại diện thôi. Tôi ở phòng 301, có gì thắc mắc kiến nghị phòng ở xuống tìm tôi sau. Đầu tiên là gia đình bác Hùng, bác Thành và nhà cô Hồng đâu rồi.
– Ơ chị Hiền ơi, nhà em đăng ký đi 3 người ở phòng 3 giường đơn mà. Chứ sao lại phòng 1 đôi kèm 1 đơn.
– Ô hay cô này, thanh niên đi riêng mới ở giường đơn chứ, đi kiểu gia đình ai chả 1 giường đôi và 1 giường đơn. Mà cô ngủ giường đơn, hai thằng trẻ con kia ngủ với nhau giường đôi cũng được.
– À ừ thế cũng được chị ạ, em ngẩn ngơ quá, tại lúc đầu em đăng ký phòng 3 giường.
Nhận chìa khóa phòng xong, 3 chúng tôi liền lên thẳng khách sạn cất đồ. Công nhận mùa này vắng, khách sạn 3 sao nhưng chắc chắn giá thuê rẻ do đi trái mùa du lịch. Vào đến nơi, tôi vừa ngả lưng xuống giường, thằng Tuấn đề nghị:
– Đang có nắng lớn, mọi người tranh thủ xuống biển tí không? Kẻo chiều tắt nắng lại lạnh, không chơi sóng nghịch nước được.
– Ừ có khi thế nhỉ, chả nhẽ ra biển mà không thò chân xuống nước? (Mẹ tôi ủng hộ). Thế cháu vào thay đồ trước đi, phụ nữ thay đồ lâu hơn, xong đợi cô bên ngoài nhé.
Đợi thằng Tuấn vào phòng vệ sinh, tôi liền chọc chọe:
– Trai ngo(a… a…)n rủ đi chơi có khác – tôi cố tình kéo dài chữ ngon và chữ ngoan dính vào nhau để chọc mẹ – Thế mẹ bỏ con ở phòng một mình à? Con không đi thì sao? Vẫn xí xớn đi với nó hả?
– Ô mày không đi kệ mày chứ, ở nhà mà quay tay đi ông tướng. Đừng có mà đi linh tinh, mẹ biết thừa khu Đồ Sơn thiếu gì mấy thứ vớ vẩn. Tưởng tôi không biết à? Không được đi lung tung đâu. Bệnh vào người đấy.
– Vãi mẹ, có mẹ rồi con còn đi chơi đâu nữa, sướng chết đi được. Có mẹ mới đi linh tinh ấy. Thấy bồ trẻ rủ đi chơi cái là tớn lên đi ngay. Ở dưới nước sờ nắn cái gì của nhau ai mà biết được, lúc nãy trên xe còn làm gì đừng tưởng con không biết. Dâm lộ quá rồi đấy. Cẩn thận lại có người nghi ra nói vào đấy. Ly thân chồng được một năm cặp ngay với bồ trẻ. Bác Hiền bác bảo trông thằng Tuấn như tình nhân trai bao kia kìa.
– Thôi ngay, bồ nào? Cô cháu tôi đứng đắn đấy nhé, chưa gì quá lố đâu nha. Tối 2 đứa đi mà ngủ với nhau, tôi ngủ giường đơn cho sướng cuộc đời.
– Con ngủ với mẹ cơ, không thì ngủ một mình sướng hơn, ở nhà con đã phải chia giường với nó suốt rồi, hôm nay đến lượt mẹ đấy. Đi nghỉ dưỡng cũng phải chia giường. Biết thế ở nhà cho xong. Mà mẹ ngủ với nó cũng sướng cuộc đời đấy chứ phải không đâu? Cho cơ hội báo thù vụ hôm qua còn gì. Đêm nay con dâng nó cho mẹ thỏa cơn dâm nhé. Nó cũng nứng cu lắm rồi, mẹ cứ trêu nó hoài bằng tay. Đêm nay mà không chén nó, con với nó rủ nhau đi mấy em bia ôm bờ biển cho bõ ghét nhé.
– Mày điên hử con, nói linh tinh, các cô các bác ngoài kia nghe được họ lại nói ra nói vào. Mày cứ trêu với dụ mẹ hoài, mẹ mà ngủ với nó thật thì đừng có mà ghen, mà hối nghe chưa?
– Mẹ chả ngủ cùng nó tối qua còn gì? Cứ như chưa ấy. Nam nữ ngủ chung phòng, ai biết đâu mà lần. Hôm qua còn sờ mó nhau, bắn tinh ra đầy tay rồi… Đêm nay có khi… có khi… bắn vào đâu nữa chả biết đấy. Thế định bao giờ cho nó xỏ cu vào bên trong mẹ thế? Hay tối nay luôn đi, con ra ngoài đi chơi mảnh, cho hai người ở riêng trong phòng một tiếng nhé.
– Cậu có giỏi thì đi luôn đi. Một tiếng mà đủ à? (Mẹ tôi chua ngoa chọc ghẹo ngược lại), có cậu thì mới một tiếng thôi, Tuấn mà làm có khi đến nửa đêm ấy nhé. Đã chén thì tôi chén 2 3 miếng chứ một miếng thôi ngay được ấy. Bõ công mang tiếng lăng loàn với trai tân khi chồng không ở nhà.
– Thế hôm nay có an toàn không mà 2 3 shot hả mẹ. Cẩn thận nốc đến 3 chén tinh trùng vào lại phình cái bụng ra đấy nhé.
– Cho nó được làm bố, cho mày có em luôn nhé. Sau đấy mẹ lấy nó làm chồng hai, bắt mày gọi nó là dượng nhé. Lúc đó lại hối hận, tối ở nhà, đừng có đi linh tinh.
– Thế ở nhà mẹ phải cho con xem nó đụ mẹ cơ. Đụ xem có tét Ɩồŋ ra không, cặċ nó to lắm đấy, đủ sức chén 2 3 lần không?
– Này (mặt mẹ bỗng đỏ ửng lên), có khi cái gì, thôi đi nhé. Bắt đầu bậy bạ quá rồi đấy.
Vừa dứt lời đến đó thì lạch cạch, thằng Tuấn bước ra, nó đã thay đồ bơi xong. Mẹ cha thằng này, nó mặc đồ thể thao của Green Star đã hấp dẫn đàn bà chị em rồi, hôm nay nó mặc mỗi đồ bơi thì mới phô hết được thân hình như tượng tạc của nó. Quần bơi kiểu boxer siêu ngắn giúp nó khoe trọn được cặp chân to đùng với các thớ cơ nổi lên vằn vện, cơ trong đùi hai bên vồng lên ép sát vào nhau làm dáng đi của nó trông có vẻ nặng nề kỳ cục. Nhưng mấy cái đó chả hút mắt đàn bà bằng cái nó đang che sau lớp vải quần bơi kia. Tuy cái quần tối màu cũng chả giấu được hình dáng cái củ cu dài lòng thòng của thằng Tuấn in hằn lên qua lớp vải nilon hơi bóng của quần, không biết nó có mặc quần sịp bên trong không nữa, chứ tí nữa mà dính nước ướt thì có mà bỏ mẹ, lồ lộ in hết sạch hàng họ ra ngoài. Cái củ không cương cứng tý nào, mà mềm oặt buông thõng xuống, đè lên hai hòn bi, nên thành ra nó cộm lên thấy rõ. Thân người nó thì chả tả nữa mọi người nghe kể rồi, hoặc lật lại mấy trang trước mà xem ảnh mình đã post, nó khoác trên vai 1 cái khăn trắng to của khách sạn định mang theo ra ngoài. Thấy thằng Tuấn bước ra, ánh mắt mẹ tôi lướt nhanh xuống dưới háng nó rồi nhìn lên nói trêu:
– Wah, hôm nay lần đầu tiên mới nhìn thấy lực sĩ mặc đồ bơi nhé, nhìn đốt mắt quá cơ, định diệt hết chị em xí nghiệp này đấy à. Giấu cho kỹ vào chứ lại phô hết cả hàng họ ra thế kia. Chưa gì đã thấy gồ ghề Ɩồŋg lộn rồi đấy. Chị em nhìn thấy lại ừa nước miếng ra thèm…(mẹ lại khẽ nuốt nước bọt khan một cái, tôi thấy mẹ mới là người chịu không nổi khi thấy cảnh này ấy, tôi đang tự hỏi tôi mà không đi cùng thì hai người này bây giờ có xuống biển không nhỉ, hay thằng Tuấn tự nguyện dâng hiến, cởi mẹ quần bơi ra khi mẹ tôi nói mấy câu lả lơi như thế, nó chắc sẽ chốt cửa lại, đè ra địŧ ngay vào cái mồm bà cho đỡ nói nhiều, rồi xỏ hùng hục con cặċ bự vào cái Ɩồŋ bà bên dưới cho bõ tức vụ vừa nãy trên xe ấy chứ, vú bà chắc sẽ bị nó bóp cho sưng đỏ tấy lên mất, vì nó tập tạ tay trâu bò mà. Cái mông bà chắc chắn sẽ bị nó phết cho đen đét đến đỏ ửng lên mất.)
– Cô cứ trêu, người cần diệt có khi chả chịu chết đây này. Sống dai quá cơ.
– Ai thế? Đã tăm được em nào xí nghiệp cô rồi hả Tuấn. Nó dám chê cháu cô à? Đứa nào mà dại thế. (Mẹ tôi nói thế chứ nó mà cầm cặċ đi chơi chỗ khác chắc bà cũng tiếc đứt ruột mất, bà chắc chắn khát con cu đấy lắm rồi, hôm nay còn không kiềm chế được, trêu ghẹo thẳng thừng con cặċ hòn dái nó trước mặt tôi cơ đấy)
– Cái em đấy chả dại đâu cô ạ, ẻm nó kén chọn quá thôi, cháu là cháu cởi và mở gần hết mời chào rồi mà chưa chịu đầu hàng đấy. Em ấy cứ cầm “CHÁU” nâng lên đặt xuống, chả hiểu cân nhắc cái gì. Tôi đang ghét, chỉ muốn xiên cho một cái cho bõ tức đây này (thằng này láo, dám gọi mẹ tôi là ẻm, lại đòi đụ bà ngay trước mặt tôi)
– Thế để cô đi bơi cùng, xuống nước, cô giúp cháu hạ nhiệt nhé. Nước mùa này mát lắm Tuấn ơi. (Giọng mẹ tôi à ơi).
– Cô hứa phải cùng cháu xuống biển bơi để hạ nhiệt đấy (vừa nói thằng Tuấn vừa đưa tay chỉnh lại vị trí con cặċ dần cương lên do bị câu chuyện qua lại kích thích mạnh, tôi nằm trên giường ngả lưng giả vờ không quan tâm câu chuyện hai người ngoài gần cửa).
– Rồi cô hứa, nhìn đáng thương lắm rồi đấy (chắc mẹ tôi đang nhìn con cặċ bị kẹt cứng trong cái quần nhỏ bé của thằng Tuấn). Tí xuống cô giải phóng cơn bực tức cho, cho nó bơi hết ra biển (trơ trẽn hết cả sĩ diện rồi mẹ ơi, cứ làm như nó giận ai thật ấy, ai chả biết mẹ đang thèm sờ cặċ nó ngoài biển, trên ô tô còn dám, biển mùa này vắng, ôm phao bự bơi ngoài xa, thì còn gì mà ngại, nhưng địŧ nhau dưới nước chắc chắn không rồi, tôi sau này có thử địŧ bạn gái trong bồn tắm, ý là dưới nước, em ấy chổng mông, nhưng khó quá là khó luôn, nước dâm của em ấy ra nhưng không ăn thua vì chọc vào mấy cái nó hòa tan với nước, cặċ chọc vào cứ din dít, em ấy cũng chả thấy thích lắm.)
Nói rồi bà bô cầm đồ vào phòng thay đồ, còn lại tôi với thằng Tuấn ở ngoài:
– Lại kiếm đâu ra quả quần kinh thế? Mới nói chuyện phiếm cả cửng lên nhanh thế à?
– Thì quyết tâm hạ gục chuyến này mà. Được không? Éo chết mới lạ đấy. Thấy mắt bà bô mày dán chặt vào háng tao lúc tao bước ra chưa. Tao đéo mặc sịp bên trong luôn, tí ngâm nước quần ướt cho bà bô mày thị dâm thoải mái. Để xem bà chịu được đến đâu. Vừa nãy trên xe bà dám cho tay vào trong quần dài nắn cặċ tao nhé. Tí ra biển tao đẩy phao ra chỗ nước sâu, rồi móc Ɩồŋ trả đũa cho biết tay. Cho mất nước khô người luôn. Để khát rồi, tối nay tao sẽ bơm nước cặċ tao vào cho mà giải cơn khát.
– Cũng được, chí khí đấy, tao thách. Mày với bà bô tao đi nhé, tao ở lại nằm nghỉ tí.
– Thế éo đi thật à? Thế ở lại nhé, tao với cô đi tiếng rồi về. Ngủ quên éo dậy tao đạp vỡ alo đấy.
– Tao phải ngủ lấy sức tối nay xem phim con heo trực tiếp chứ.
– Trước mặt mày á? Kinh vãi, đéo chơi kiểu đấy đâu con bệnh này. Hay mày đi đá phò 1 2 tiếng cho tao với mẹ mày đụ nhau ở phòng được tự nhiên.
– Tao phải xem mới tin được, dạo này mày với bà cũng õng ẹo lươn lẹo lắm cơ. Yên tâm tao éo trêu hay kể cho ai đâu, mà điên mới kể, người ta chửi cho sấp mặt. Tối tao ngủ giường đơn, mày ngủ giường đôi với bà bô nhé. Tao vờ ngủ say, nhưng cũng đừng làm gì quá để bà rên la kêu to quá trớn nghe chửa. Ngủ say cũng vừa phải thôi chứ có đúng không? Ngủ say như chết thì buồn cười, giả quá.
– Đụ má, lần đầu đụ lại phải đụ trước mặt mày à? Có khi tí nữa tao phải tranh thủ chơi bà một phát dưới nước nếu biển hôm nay vắng mới được… ha ha (giọng thằng này tưng tửng xí xớn đùa dai, chân nó khẽ trùng đầu gối xuống, hai tay đưa ra phía trước rồi khẽ nhún nhún đưa đẩy mông trước sau, giả vờ như đang bế bà bô tôi trên tay rồi đụ đứng dưới nước).
Đúng lúc đấy thì lạch cạch bà bô tôi bước ra, bà thấy cảnh tượng thằng Tuấn đang làm dáng đụ gái trên tay thế thì khẽ tủm tỉm cười, hỏi trêu thằng Tuấn trước mặt tôi:
– Làm cái trò gì thế Tuấn? Tập luyện khởi động trước khi xuống nước à? (Mẹ tôi giọng đùa lả lơi)
– Vầng cô ơi, cháu tập ép cơ háng đấy, kẻo lại chuột rút (giọng nó à ơi)
– Chuột rút à? Rút vào thì làm ăn gì nữa? (Mẹ vừa nói vừa đi ra khỏi nhà tắm)
– Dài quá cô ạ, thụt vào tránh rét (vừa nói nó vừa đưa tay vào háng, cọ cọ nắn nắn chỉnh đốn vị trí cái vào con cặċ đang thòng lọng xìu lại trong cái quần bơi nhỏ của nó)
– Chuột chứ rùa đâu mà thụt đầu vào tránh rét. Mà rét quá thì cô cháu mình về phòng, cho nó hết rét, nó chui ra.
Tôi thì chả để ý lắm câu chuyện tán qua tán lại, vì còn đang mải nhìn thân hình bà dưới lớp áo tắm. Quả là cũng không phải dạng vừa đâu thật. Bà chỉ mặc áo liền mảnh bó sát, bộ ngực tuy không bự nhưng áo ép chặt và quai áo bản nhỏ nên mép bên ngực chỗ gần tay bị ép gồ lên một đường. Nhìn vô chỉ muốn chọc tay ấn nhẹ một cái để kiểm tra độ mềm mại của bộ ngực này. Phía dưới thì ôi thôi khỏi nói nhé, quả bông bự của bà cong lên phình sang hai bên một chút trông hơi dị thường, nhưng với tôi thì tôi yêu quả mông này vãi, mỗi lần nhìn thấy đường cong ấy chỉ nhớ lại những lúc đụ bà từ đằng sau kiểu chó, hai quả mông bật nẩy lên xuống núng nính thịt kêu bành bạch. Đằng trước khu tam giác thì gọn gàng sạch sẽ, bà bô style giống tôi, thích cạo gọt sạch sẽ khu vực kín. Những lúc trước đây làm tình, khi con cu bự trùi lũi không chút lông lá bóng loáng của tôi cứ thọt ra thọt vào giữa hai cái mép âm hộ sưng đỏ ướt mọng ấy, tôi có cảm giác hai chúng tôi chỉ là những đứa trẻ mới 16, chưa dậy thì hoàn toàn, lông mu còn chưa phát triển hết, nhưng súng ống đạn dược thì đã sẵn sàng. Cảm giác như lần đầu tiên cả hai phá trinh nhau rồi quan hệ tình dục vậy, mà còn lại được phá trinh mẹ mình thì có còn thiên đường nơi nào hoan lạc và hạnh phúc nơi đây.
Nói ra thì lại thấy hơi ngu, bà bô còn trinh thì làm sao để ra mình mà đòi lấy con cu đi phá trinh bả ấy bây giờ? Chả hóa ra là đức mẹ Maria chăng? Nhưng nói thật, lắm lúc nằm miên man thủ dâm khi học xa nhà, đôi khi tôi ước có cỗ máy thời gian, để tôi có thể quay trở lại ngày xưa, khi mẹ tôi còn là thiếu nữ, để có thể tán tỉnh, yêu thương, dỗ dành bà, và dành cho bà món quà đặc biệt, đó là con cu bự 17cm mà sau này bà sẽ sinh ra. Lúc đấy tôi sẽ mang hết những kinh nghiệm giường chiếu để phục vụ, yêu thương và đưa người phụ nữ ấy lên đỉnh Vu Sơn, là người đầu tiên trong mọi mặt với bà. Tôi ao ước được thấy con cặċ của tôi thấm ướt những dòng máu trinh tiết của bà nơi đầu cặċ. Cho bà cảm thấy phá trinh tuy có chút đau đớn, nhưng sau đó ân ái nó lại đê mê đến chừng nào. Con cặċ thấm đẫm máu của tôi sẽ móc vào cái Ɩồŋ trinh trắng ấy, xỏ xiên vũ bão, dạy dỗ dần để nó trở thành một cái Ɩồŋ đầy kỹ năng điêu luyện, đưa nó trải qua những cung bậc cảm xúc dạt dào ái ân khác nhau. Nghĩ lại thấy ông bô thôi thật may mắn khi có diễm phúc ấy, cướp đời trinh trắng của bà, xuất tinh ồ ạt vào âm đạo bà để rồi bà sinh ra tôi bây giờ. Đang vu vơ mải mê chạy theo những suy nghĩ viển vông, bỗng tiếng bà bô cắt ngang:
– Mày sao vậy con? Nhìn đơ ra vậy, nhìn như ngỗng ỉa thế? Mẹ đi đây nhé.
Thay đồ tắm xong xuôi, mẹ quấn thêm cái khăn vải mỏng ngang hông cho kín đáo rồi cùng thằng Tuấn đi ra ngoài. Đứng trên ban công hóng gió cùng những suy nghĩ miên man không định, chập 2 phút sau tôi thấy bà bô cùng thằng Tuấn đã đi xuống sân của khuôn viên, vừa đi vừa nói chuyện cười đùa. Bỗng nhiên thằng Tuấn quay ra nói gì làm bà bô tôi tinh nghịch vỗ mông nó cái tét, thằng cu giật mình rồi quay lại chọc nhẹ vào sườn mẹ tôi rồi tinh nghịch chạy mất. Nói là chạy chứ cái chân dài của nó thì chỉ cần nhún nhún tung tăng mấy cái là bà bô tôi chạy theo cũng mệt rồi. Tôi tò mò đợi xem đến lúc thằng Tuấn dùng con cu bự của nó để thử độ sâu, đo độ rộng ống máng của bà bô tôi thì sẽ thế nào. Chắc bà hết tung tăng mà chạy nhảy, đeo nạng mà đi về mất. Chắc tối nay thôi, không xa đâu mà. Cơ mà những lúc rảnh rang thế này thì sao mà thời gian trôi rõ chậm. Ngồi nhìn bóng hai người khuất sau tường rào của khu khuôn viên khách sạn, tôi bèn nảy ra trò để giết thời gian.
Để lại một bình luận