Phần 15
Bác Hiền ơi là bác Hiền ơi, bác Thịnh mà ở nhà thì để cháu sang chăm sóc cho bác nhé. Nói rồi tôi quay lại phòng, cởi quần áo chui vào nhà tắm, kỳ cọ qua cái cho đỡ mùi tàu xe, rồi ra va li quần áo tìm đồ thay. Đợt này đi biển toàn mang áo thun body hoặc ba lỗ sát nách, quần lửng hoa lá cành cây dừa. Chọn bộ nào cho hợp cảnh đây, nói rồi tôi quai ngay áo sát nách, rồi vơ luôn cái quần bơi kiểu tương tự thằng Tuấn, ngắm vô trước gương thấy thốn thôi rồi. Bình thường tử thế éo ai mặc thế này đi sang phòng phụ nữ chơi, tôi tuy không to cây xôi thịt kiểu thằng Tuấn, nhưng tôi cũng thuộc hàng có cơ bắp, đặc biệt là trông săn chắc do tôi có chơi thêm bóng đá, hai chân tôi nhìn to như cột đình, chả thua thằng Tuấn là mấy, mặc áo sát nách thì cơ bắp nhìn cũng hấp dẫn phết, thêm quả quần bơi trông hơi bệnh nữa, nhưng không sao, đã nghĩ cách chống chế rồi.
Từ tầng 5 tôi đi bộ xuống tầng 3, tôi nhớ bác Hiền nói bác nằm ở phòng 301 nếu không nhầm. Mặc đồ bơi mà không mặc quần sịp bên trong đúng là có hơi lủng lẳng khó chịu, xuống cầu thang nó cứ lúc lắc sang hai bên. Đến phòng 301, tôi thò tay xuống háng, vuốt vuốt nắn nắn con cặċ qua lớp vải quần cho con cu cho nó hơi ương lên, phình to ra thêm chút, đồng thời chỉnh nó lại ở vị trí dựng lên phía trên. Đầu cặċ vắt lên đến gần ở cạp quần làm cho nó nổi khối cho rõ, vươn vai hai cái tôi liền gỗ cửa phòng cồng cộc, có tiếng vọng bên trong nói ra là “Chờ chút”. Tầm nửa phút sau thì bác Hiền bước ra gương mặt mệt mỏi như mới ngủ dậy:
– Ơ thằng Nam à? Cháu xuống đây làm gì thế? Phòng nhà cháu có vấn đề gì à?
– Dạ không, bác đi một mình nên nhà cháu muốn rủ bác đi bơi cùng, mẹ cháu với thằng Tuấn xuống biển trước rồi, cháu tạt qua đây gọi bác đi chung cho vui. (Nói rồi bác Hiền cúi xuống nhìn trang phục của tôi, mắt bà dừng lại ở đũng quần và cạp quần tôi 1 giây rồi hơi liếc mắt nhanh sang chỗ khác lúng túng, tôi chắc mẩn, mình thả thính có chút hương, chưa gì đã để ý cặċ dái của mình)
– Bác sáng nay đến sớm chuẩn bị cho mọi người, nên đi xe mệt quá, giờ chỉ muốn ngủ thôi, lúc ngồi trên xe xóc, ngủ mê mệt mà đau hết cả vai với lưng. (Nghe đến đây thì tôi thấy mình đã đứng ngay trước của thiên đường rồi, đã tìm ra khe hở mà chen vô)
– Ô thế bác để cháu mát xa bóp lưng cho, trước đây cháu bị đau vai do tập gym sai kỹ thuật (tôi giơ tay quay vai mấy cái vốn chủ yếu khoe cơ khoe chuột), mẹ cháu cũng có mấy bài hay lắm, để cháu làm cho đảm bảo bác hết ngay. Đảm bảo sướng tê người.
– Ơ thế cũng được, mày vào giúp bác, chứ không 2 ngày đau ê ẩm lại hỏng mất chuyến du lịch. Nhanh lên, cũng gần 10: 00 rồi, còn xuống bữa cơm trưa cho cả đoàn nữa. (Nhìn bà bác thì đúng là hơi mệt mỏi chán đời được, cần mất thời gian chút nữa để khởi động đây)
Tôi nhẹ nhàng đi theo sau đóng cửa lại, thiên đường là đây chứ đâu. Đúng là bà bác này đi đường mệt thật, va li đồ đổ ngửa ở ngay cửa ra vào chưa thèm mở tủ cất vô. Đi theo sau, tôi ân cần cầm va li lên kéo về phía tủ quần áo, đang định nhét cả cái vào tủ thì bà bác bảo để bác lấy bộ đồ ra thay cho thoải mái. Lấy rồi bà đi vào phòng tắm xả nước tí tách. Ngồi ngoài rảnh rỗi tay chân, tôi cứ đứng lên ngồi xuống, tay thi thoảng lại thò xuống háng bóp nắn con cặċ để giữ nó ở trạng thái hơi hơi hưng phấn chút. Vì dù sao lúc như thế, anh em tự dưng liều và bạo dạn hơn hẳn. Xong rồi đi ra cửa sổ khẽ kéo rèm vào cho bớt sáng, tay bật cái đèn bàn đầu giường lên cho không gian ấm cúng mờ ảo gợi tình. Xong xuôi tôi liền cúi xuống chống đẩy mấy cái cho nóng người, cho cơ tay cơ chân nó căng thêm tí chút, cốt để khiêu khích bác gái. Nói thật vì không có ai quan sát, chứ nếu mà có người nhìn thấy, chắc sẽ buồn cười trước cái sự chuẩn bị ngáo ngơ của thằng con trai 19 tuổi đầu như tôi – y như chuẩn bị lâm trận.
Chống đẩy được hai chục cái thì nghe tiếng nước ngừng chảy, tôi vội vã bật lên giả vờ lững thững đi lại xem đồ đạc bài trí trong phòng. Bà Hiền bước ra đã thay xong bộ đồ thun đúng kiểu ở nhà, lại còn màu hồng phấn, y như kiểu cưa sừng làm nghé vậy. Tôi liền hỏi:
– Bác có chai dầu không? Cháu kết hợp cho nó thấm sâu, mới giảm đau nhanh được.
– Có chứ, bọn bác bây giờ đi đâu mà chả phải mang theo chai dầu lọ thuốc. Để bác lấy, thế mát xa kiểu gì? Bác nằm hay ngồi ở đâu đây.
– Bác cứ nằm sấp trên giường ấy, đợi cháu chút cháu cởi áo ba lỗ đã rồi trèo lên ngồi bóp vai cho.
– Bóp vai cho bác chứ có phải cho mày đâu mà mày cần cởi áo?
– Cho nó tiện tay tiện chân ấy mà (nói rồi tôi cởi áo, vo vo vất ngay xuống đất góc nhà chứ không để gọn tử tế, dáng tôi vứt áo rồi tiến lại về phía giường y như kiểu con đực lên cơn dâm, chuẩn bị xông lên mây mưa vậy, thấy dáng tôi như vậy, bà Hiền có chút thích thú nằm ngửa nhìn ngắm thưởng ngoạn)
– Thanh niên trai tráng có khác, tướng tá trẻ trung vạm vỡ thích quá, có chơi thể thao không Nam?
– Cháu có chứ, cháu đi tập gym với cả đá bóng trên Hà Nội. Cơ thể mới cơ bắp cường tráng thế chứ. Bác nằm úp xuống đi.
– Nhìn trẻ trung khỏe mạnh thích nhỉ. Đã có người yêu chưa? Trẻ trung sức nhiều, mà không có chỗ mà dùng sức thì chịu sao nổi. Chả bù ông Thịnh nhà bác, suốt ngày chỉ đàn ca cờ quạt, cũng đi đánh cầu lông nhưng không ăn thua. Lom kha lom khom, gầy nhăng nhẳng, chán lắm. Sờ vào thì da thịt bủng beo, mất cả hứng. Mới ngoài 40 thôi mà cứ như ông già 60 ấy. Nhão nhoét à, chả được như hồi thanh niên nữa.
– Thế cũng tốt bác ạ (Vừa nói tôi vừa bắt đầu bóp chỗ gáy), đàn ông tuổi xế mà lười thể thao thì sức khỏe đi xuống lắm, làm sao còn sức mà ham hố cái gì nữa. Được cái đỡ đi léng phéng la cà linh tinh. Bác đỡ phải lo giữ còn gì.
– Có sức đâu mà đi nữa, vợ thì để không cả tháng trời mới sờ vào một lần. Chắc ổng cũng chán rồi.
– Ôi, bác trông còn ngo… à hèm… trông vẫn thanh niên lắm.
– Cưới nhau cũng được hơn 20 năm rồi chứ ít à. Ngày xưa lấy vợ lấy chồng sớm, gái 18 là lên xe hoa rồi, chứ nào có đi học đại học như bây giờ? Về nhà chồng là cơm nước, ruộng đồng suốt. Cũng héo hết cả người ra. Ngày đấy xí nghiệp này về mở gần nhà, bác xin đi làm mãi ông bà nhà chồng mới cho đấy. Đi làm nhà máy thì nhàn với khỏe hơn đi ruộng nhiều. À mà bác nghe phong phanh chuyện nhà cháu, nhưng chả dám hỏi kỹ mẹ mày, dạo này bố mày còn liên lạc hỏi han không? Có về thăm nhà không?
– Có hỏi thăm, nhưng không về, mẹ cháu không thích bác à (tay tôi bóp dần xuống hai vai, tôi lấy lọ dầu thoa đều lên hai tay rồi tiếp tục nắn bóp bờ vai của bác. Công nhận bà bác này dân lao động chịu khó chịu khổ, tướng người có phốp pháp đậm hơn bà bô tôi, nhưng da thịt thì chắc nịch, bóp mà sướng hơn cả mấy em gái xì tin lười thể thao vận động suốt ngày chỉ chăm làm tóc làm mặt. Mấy em đấy được cái khít nên đụ sướng, chứ sờ vào người thì cũng nhão lắm. Tôi thích thể thao, nên không thích mấy em õng ẹo cho lắm. Da bác Hiền thì không trắng như mẹ tôi, tướng trông vất vả hơn, nhưng nhìn thì đoán bà này át vía chồng thật, chắc ông Thịnh đuối sức không đủ lực chạy theo cuộc chơi. Ông mà đúng không thể thao người mềm nhũn thì chả đủ sức mà xiên mà nhấp cái bà vợ chắc nịch phốp pháp thế này. Tôi tiếp lời bác). Bố cháu vẫn chu cấp cho cháu học hành ăn ở trên Hà Nội, nhưng gần 2 năm qua ổng không về. Có mỗi mẹ cháu ở nhà một mình thôi.
– Kể cũng tội, như bác đây chồng già hom hem có khi còn nhờ việc này việc kia. À mà cái thằng gì nhỉ, thằng gì cao to đen hôi đi cùng nhà tên… Tuấn à? Nó ở cùng cũng đỡ đần được nhiều cho mẹ mày chứ.
– Dạ có (tôi đằng sau cười tinh nghịch) Giúp đủ thứ trên đời, nó to khỏe như con tịnh ấy, nó còn giúp mẹ cháu mấy việc mà trước đây cháu còn chả mấy giúp được cơ. Mẹ cháu nghe chừng có nó cũng sướ… n… g… g lắm. (Tôi toàn nói 1 lời 2 ý, không biết bà bác có tinh ý nhận ra không nữa)
– Lại chả sướng thật. Nhìn nó thích nhỉ, cao to vạm vỡ, bác mà có con gái bác cũng gả cho mày hoặc nó. Để cháu chắt sau này còn cao to chút, ông Thịnh lùn một mẩu chán ghê, hai thằng nhà bác chỉ cao hơn bố nó chút xíu, cũng nhỏ con so với thanh niên cùng lứa, không ăn thua. Mà này bác hỏi cái này… hơi vô duyên tí thôi…
– Bác cứ nói đi…
– Thế mày đi học suốt không ở nhà, không sợ thằng Tuấn nó… nó…
– Sao hả bác? Bác cứ nói cháu nghe coi. Ấp úng cứ như trộm thế?
– Thì mày không sợ nó có gì với mẹ mày à? Dù họ hàng nhưng thật ra nó cũng máu mủ gì với bà Hồng đâu. Mẹ mày thì xa chồng lâu ngày chả nhẽ quanh năm nguội lạnh không có nhu cầu, thằng kia thì nhìn đã thấy sức trai khỏe mạnh cứ quanh quẩn luẩn quẩn bên cạnh, nói thật bác mà là mẹ mày chắc bác chả chịu được ấy, ha ha (bác cười đùa cho đỡ ngượng đây mà, quả thật, phụ nữ hồi xuân có khác, cứ thấy trai trẻ phơi phới là tăm tia chả qua mắt được. Lý lẽ cũng có lý phết, làm tôi muốn bênh, muốn che cũng chả nghĩ ra lời)
– Cháu chả sợ, cháu cũng chả quan tâm. Mà nếu nó với mẹ cháu tằng tịu ăn nằm với nhau được thì cũng còn tốt chán.
– Ớ cái thằng này, nói năng buồn cười. Tốt cái gì mà tốt.
– Thì chả nhẽ để mẹ cháu đi cặp với mấy thằng cha già ế vợ hom hem vớ vẩn? Hay mấy lão có vợ con rồi còn rửng mỡ. Vợ con nó đến nhà chửi bới thì có mà ê mặt với cả xóm làng. Thằng Tuấn ít ra còn kín đáo chán đấy. Vẹn cả đôi đường.
– Ừ cũng đúng nhỉ? Thế bác hỏi thật, mày có nghi ngờ gì chưa? Bác thấy đợt dạo này mẹ mày đi làm tươi tỉnh hơn hẳn, lắm lúc còn hát hò như thiếu nữ, hôm nay gặp thằng Tuấn mới nghĩ xa xôi đoán mò đấy chứ. Trai chưa vợ muốn trải đời, ở với gái đã có chồng, thì có gì mà phải ngại phải giữ. Nó mà nổi cơn dâm xông vào thì chắc mẹ mày cũng chả chống được, nó khỏe thế chạy đằng trời.
– Mà chống làm gì bác nhỉ, cứ thế mà hưởng thụ thôi. Nhìn nó ngon cây thế cơ mà. Hàng họ thì cũng được. Cháu bạn nó lạ gì. Nó mà đè mẹ cháu ra thì mẹ cháu lại sướng lên chín tầng mây mất.
– Ô thật à, thế mẹ mày với nó chưa có gì thật à? Phí hoài của giời.
– Chả có gì bác ạ. Có cháu khoe ngay. Mà bác thấy tiếc của để cháu giới thiệu bác cho nó nhé. Cháu chả mách bác Thịnh đâu, hí hí…
– Ôi hô hô, đúng là cái thằng con nít, suy nghĩ như trẻ con ấy (bà bác phá lên cười). Ư ư… ư… đúng rồi, chỗ đấy đấy, cháu bóp thêm chút dưới vai nữa là được.
– Bác Hiền này, bác có cần cháu tẩm quất và mát xa cả lưng nữa không, tiện tay cháu làm luôn cho. Cái áo này hơi vướng bác ạ.
– Phải cởi à? (Bác hơi ngại ngùng hỏi)
– Không, bác vén lên cao bên trên cũng được. (Nói rồi bác đồng ý, hơi nhấc người lên kéo vạt áo cao lên trên đến gần mép ngực thì dừng lại, nằm úp người xuống tiếp. Thế kia cũng đủ để cái bộ ngực phốp pháp của bà ép xuống, lòi một ít ra khỏi áo.) Cháu ngồi lên chân bác cho dễ nhé.
– Ừ, cứ tự nhiên, thằng này làm thích phết. Cứ tưởng chỉ giỏi cái mồm. Ái… ái… chà chà… sướng quá…
– Cháu còn giỏi đầy thứ ấy chứ. Bác chưa biết thôi.
– Mấy đứa trẻ tuổi mới dậy thì bọn bay nhớ mà cẩn thận, chỉ hay đi linh tinh gái gú rồi nghĩ mình giỏi. Hồi trước, thằng lớn nhà bác mới lớp 12 cũng đòi gái gú lô đề, may mà phát hiện sớm, không có mà hỏng người.
– Thế bác bảo, không đi gái gú thế thì biết giải tỏa tìm hiểu ở đâu bây giờ?
– Ờ thì…(bà bác ấp úng chả nghĩ ra được cái gì để nói, chả nhẽ bảo để dành đến lúc cưới năm 25 tuổi à?) Thì đúng là người ăn không hết kẻ lần chẳng ra thật, hề hề. Trẻ trung thì thiếu thốn, về già thì đơn côi.
– Hay cháu bảo thằng Tuấn ở nhà rảnh, thi thoảng sang nhà bác chơi cho vui nhé (giọng tôi chọc ghẹo). Chứ cháu mà ở nhà cháu cũng sang được ngay.
– Thôi, chả dám, nhường lại cho mẹ mày đấy, ha ha… Ai dám nẫng tay trên của bà Hồng chứ.
Ngồi trên đùi sau bà bác, lại thêm cuộc nói chuyện chủ đề nhạy cảm, con cặċ và hai hòn dái tôi chả cần mơn trớn cũng dần phình lên căng cứng. Hai hòn nặng trĩu trũng xuống, lõm lọt vào khe giữa hai mép đùi sau của bác, không hiểu bà có biết không. Hai tay tôi ra sức nhấn xuống mạnh phần lưng mượt mà và trượt dần sang hai bên lườn bà bác. Da thịt chắc nịch nần nẫn trong hai lòng bàn tay tôi, mùi dầu tỏa ra làm cho không khí thêm phần ấm áp gần gũi. Bà bác thì cứ rên khẽ theo nhịp tay tôi.
Thi thoảng tôi đảo tay vuốt theo chiều dọc cơ thể làm thân người bác khẽ nhúc nhích vì buồn. Lúc vuốt lên tôi cố tình lên cao để khẽ chạm nhẹ vào cái mép vú hơi lòi ra của bác, lúc xuống thì cố tình kéo đến gần mép cạp quần chun. Mỗi lần như thế thì tôi cố tình làm cho cạp quần trễ xuống một tí. Tôi nhận ra là mông và thân người bác trắng trẻo hơn da tay da chân nhiều, cả mảng lưng trắng chạy dài từ trên xuống đến dưới tới cái kẽ mông lấp ló.
Tôi liều làm quả chốt. Con cặċ tôi lúc này để cứng lắm rồi, cứ dựng ngược lên trong quần bơi, mà quần bơi vải co giãn và dai hơn quần sịp mới khó chịu chứ. Tranh thủ chồm lên để bóp lưng cho bác, tôi cố tình chồm cả háng tôi dịch lên cao chút, con cặċ trong quần bơi cũng chồm lên rồi rúc rúc chạm nhẹ vào mông bà bác từ đằng sau.
Giờ mới phát hiện ra là mấy phút trôi qua cả hai chẳng nói với nhau câu nào. Chắc chắn bà Hiền cũng để ý phát hiện ra điều này rồi, bỗng bảo khẽ tôi bóp cao lên chút nữa, được đà tay tôi giả vờ với lên cao hơn về phía vai bà bác, tiện thể nhấn con cu mạnh hơn vào khe đít bà. Tôi giả vờ lúng túng:
– Bị mắc bác ạ (ý là mắc cặċ vào, cũng có ý là tay tôi mắc vào cái áo, tôi hồi hộp đợi chờ phản hồi của bác là gì để triển khai tiếp. Đợi đôi giây sau chưa thấy bà bác nói thêm gì. Hai giây thôi mà tôi tưởng cả nửa phút tranh đấu trong thâm tâm của người phụ nữ đang nằm dưới tôi. Kiểu này tôi đoán chắc chắn bà bác đã có chút ẩm ướt rồi đây, chẳng qua ngại ngùng nên không dám nói. Tôi mạnh bạo cầm cạp quần bà bác kéo mạnh xuống hở nửa mông trắng ngần ra, bà bác vẫn không nói năng gì. Tôi bèn thì thầm “Bác Hiền ơi, bác đừng ngại, cháu không nói với ai đâu. Từ đầu cháu đã hứa chăm sóc bác suốt chuyến đi này mà. Bác ngại thì cứ để cháu tự làm cũng được”.
Vẫn không thấy bác nói gì, chỉ nghe tiếng nuốt nước bọt khan cái ực một cái. Tôi liền nhẹ nhàng cầm hông lật người bác lại, bác nhẹ nhàng xoay theo nhưng hai tay thẹn thùng che hững hờ ở háng, đầu khẽ ngả sang 1 bên không nhìn trực diện vào tôi. Tôi nhẹ nhàng cầm tay bác gỡ ra và nói “Bác đừng coi cháu là thằng Nam con mẹ Hồng nữa, bác cứ coi cháu là thằng thanh niên nào đấy xa lạ chốn biển này, bác sẽ thấy thoải mái hơn nhiều, hay coi cháu như thằng Tuấn cũng được. Bác chả để ý nó cả buổi còn gì. Bác cứ nhắm mắt đừng nghĩ gì nhiều”.
Tôi học được từ bà bô tôi là, phụ nữ tuổi này thường đâu có thẹn thùng mấy chuyện yêu đương chăn gối làm tình đâu, họ rất khao khát là đằng khác, thích được yêu chiều thậm chí mạnh bạo cuồng nhiệt hơn thời thanh niên nhiều. Nếu có chút gì đó ngăn cản họ thì một là do giằng buộc chồng con, hoặc là do tâm lý chưa được phóng khoáng, hay như luân lý ngăn cản trong trường hợp mẹ tôi. Còn với bà Hiền, chắc bà ngại vì đến tuổi này rồi chả nhẽ lại dạng háng cho thằng con trai nhỏ tuổi hơn cả con mình chọc con cặċ vào thì còn gì là tự trọng bản thân. Nói vậy thôi, chứ tự trọng nào ngăn cản được cái âm đạo đã rỉ nước thấm ra cả đũng quần của bác, khi mà con cu tôi cứ nhấn nhẹ nhàng vào từ đằng sau lúc mát xa lúc nãy.
Bà bác vẫn chưa nói thêm tiếng nào, chắc vẫn chưa dám vượt qua ranh giới. Con thấy có chút tự hào khi được làm người đàn ông thứ 2 trong cuộc đời của người đàn bà từng trải này. Mặc dù là người thứ 2, nhưng chắc chắn những trải nghiệm với tôi sẽ là những trải nghiệm mới mẻ và đầu tiên trong cuộc đời bà.
– Bác vẫn ngại à? Cháu cũng đoán vậy, bác y như mẹ cháu vậy.(Bỏ mẹ lỡ mồm, nứng lên là ăn nói huyên thuyên hết cả)
– Ơ…(lúc này bác mới quay sang nói nhẹ nhàng ấp úp, thật khác những lúc bỗ bã bình thường). Sao lại giống mẹ cháu?
– À… ừ… thì…
– Lại giấu bác cái gì đấy? Nói cho nghe xem nào…
– Ừ thì…(tôi bốc phét chống chế)… thật ra mẹ cháu với thằng Tuấn cũng có chút tình cảm, nhưng mẹ cháu vẫn ngại ngùng, căn bản là do thằng Tuấn là họ hàng, nhỏ tuổi nhưng vai vế cũng ngang ngửa bố cháu, người quen sau này sợ đến tiếng họ hàng lại cười chê thì chả còn đường về quê thăm ông bà.
– Ôi, hóa ra là có tình cảm à? Thế mà vẫn chưa ăn nằm gì với nhau à. Nam nữ cùng nhà thanh vắng đêm khuya dục tình phơi phới mà phải giữ kẽ, chắc khổ tâm lắm. Mà ở xa quê, kín thế thì lo gì ai biết mà ngại.
– Đấy, bác còn nói thế. Cháu chả cản cấm gì mà còn ngại đấy. Miễn không ai nói kể ra là được mà.
– Ừ, mày tư tưởng thế là thoáng hơn người đấy.
– Còn bác nữa đấy, chỉ giỏi nói người khác thôi, bác cũng ngại cháu còn gì. Cháu thề không nói ai cả.
– Ừ thì…
– Giả như mẹ cháu mà ăn nằm với thằng Tuấn được, thì chả nhẽ bác cháu mình lại không được (vừa nói tôi vừa kéo dần cái quần chun của bác xuống dần)
– …
– Chà… của bác trông thật hấp dẫn thế này mà bác Thịnh bỏ bê (lần đầu tiên tôi thấy một cái mu nhiều lông lá um tùm như của bác Hiền, mặc dù chả thích style này đâu nhưng cứ khen cho dễ tiến tới. Căn bản tôi thấy để lông lá nhiều bất tiện chết, có giữ mấy cũng chả gọn gàng tinh tươm được. May bà bác vừa vào nhà tắm vệ sinh sạch sẽ rồi nên cũng thấy thơm ngon ngọt lịm mùi hoa hồng thoang thoảng. Cảm giác rúc vào hít ngửi cũng giống như tóc của mấy em gái vậy, có chút xoăn hơn. Nói thật đi đá phò hồi đó chả bao giờ tôi rúc xuống dưới háng mấy em cả. Hồi đấy chỉ có bà bô là tôi dùng miệng bú liếm vì bà cạo sạch sẽ. Vén lông tìm thấy hột le bác gái đã đỏ ửng lên rồi, tôi dùng lưỡi gẩy nhẹ vào cái thì bà bác giật mình:
– Ối Nam làm… làm gì… thế…(tôi đoán ông Thịnh chưa bao giờ chơi trò này)
– Để cháu dùng miệng cho bác (vừa nói tôi vừa luồn 2 ngón tay vào âm đạo bác, ngửa ngón và móc móc lên phía trên kích thích cùng lúc với lưỡi bên ngoài đang ve vẩy hột le).
– Ôi bác chưa được… chưa được… làm thế này bao giờ? Sao cháu biết vậy? Ôi sướng quá trời ơi…
– Thì cháu bảo cháu giỏi nhiều thứ mà (ai dám khoe là bà Hồng dậy bây giờ, ngày ấy cũng đâu có internet mà tìm hiểu đâu, mấy trò móc lốp và liếm le là bà Hồng dậy tôi hết. Bà hơn năm trời ở không chồng, thủ dâm tự sướng tìm hiểu cơ thể cũng nhiều, đâm ra chỉ bảo tôi tận tình những chỗ phụ nữ thích)
– Ôi lão Thịnh chả bao giờ làm cho bác như thế này cả, chỉ xoa xoa… ah ah… uh uh… sướng, bên ngoài rồi đụ bác luôn, aah… aah Nam ơi, sướng thế… mà ông Thịnh thường chỉ xoa xoa chỗ lông lá ấy chứ chả làm kỹ như cháu… ôi… ôi… thích quá… cả hai chỗ một lúc… lần đầu tiên… bác được…
– Trời ơi, nước nôi ra đẫm hai ngón tay cháu rồi này (vừa nói tôi vừa tăng xốc xọc mạnh hơn hai ngón tay vào âm hộ bác phát ra tiếng ọc ọc)
– Á… á… ôi… đau… mạnh… nhưng tiếp đi… ôi… ối… áhhhhh… đúng rồi, mạnh thế đấy, cháu vừa xoắn vừa xọc ngón tay vào ấy… ôi… sướng quá…
– Ba ngón nhé bác…(nói rồi tôi để ba ngón tay nằm trên 1 đường, như kiểu một cái gậy dẹt, vừa xỏ vào vừa xoáy xoáy, nhưng Ɩồŋ bà bác co thắt mạnh làm nó chụm hết lại vào nhau, siết mạnh tay tôi giật mình. Nghe chừng là nứng máy hứng tính lắm rồi).
Quả nhiên, bà bác bật nhanh dậy, tự tay lột cái áo ra. Tôi nhẹ nhàng ngả lưng xuống giường, khẽ nhỉnh mông để trượt quần bơi ra thì bà bác đã nhẹ nhàng trườn xuống, vòng các ngón tay nắm 1 vòng quanh cặċ tôi. Bỗng chợt bà bác ngậm con cu tôi vào mồm các bạn ạ. Tôi không nghĩ là bác chủ động nhanh thế.
Trước đấy tôi chỉ hay xem phim đĩa thấy cảnh bú mút chứ thật ra chưa được người khác mút cho bao giờ. Đi đá phò thì sợ nhiễm bệnh lậu từ vi khuẩn trốn trong cổ họng các em ấy, ai biết các em ấy từng mút những con cặċ nào trước đây rồi. Với bà bô Hồng thì trước giờ bà không bao giờ ngỏ ý muốn mút mát cho tôi cả, thường tôi liếm láp cho bà ra ướt đẫm thì bà giục rối rít đòi tôi cắm vào luôn. Tôi cũng tôn trọng bà, chắc cảnh người mẹ đẻ ra nó mà lại quỳ dưới chân thằng con trai bú mút như van lạy thì chắc bà không làm được. Đến nhìn vào mặt tôi lúc quan hệ bà còn chả nhìn, toàn nhắm mắt cơ mà.
Công nhận trò bú mút này phê lòi tói, các bạn ai đã từng được bú mút cho thì các bạn thừa hiểu là cái này không thể tả được bằng bất cứ ngòi bút hay bàn phím thần thánh nào đâu. Nó mềm mại như âm đạo phụ nữ, nhưng độ ẩm ướt thì thích hơn, mà đặc biệt nó linh động hơn nhiều, nhất là khi cái lưỡi nó uốn cong rồi duỗi ra, ma sát vào bên dưới của thân cặċ, có khi lại xoắn đảo từ dưới cặċ lên trên cặċ, lúc nhả ra bà bác còn lấy lưỡi quét ra cái khe ống tiểu của tôi một cái rõ sâu, như kiểu muốn tách đôi nó ra để lách lưỡi vào vậy. Tôi rên la như cha chết mẹ chết nằm dưới bà Hiền. Thấy tôi rên la, bà bác còn cầm hai hòn dái của tôi kéo mạnh xuống dưới. Cảm giác con cặċ của mình như bị cưỡng bức vây, nó muốn giật giật mạnh nhưng không nhúc nhích được mấy vì bà bác tay thì ghì chặt dái, miệng thì mút đầu cặċ sâu tận cuống họng. Chắc chả cần địŧ tôi cũng có thể xuất tinh nếu bà bác cứ tiếp tục triển khai trò này thêm 10 hay 20 phút nữa.
Thi thoảng hàm răng bà trượt cà mạnh vào thân cặċ tôi, hơi đau nhẹ, khá giật mình vì lần đầu tiên trải nghiệm. Nhưng sau này, tôi thấy đấy là một phần không thể thiếu khi được đàn bà thổi kèn cho. Bởi vậy về sau khi có người yêu, thi thoảng tôi vẫn yêu cầu người yêu tôi dùng răng cắn nhẹ và nhay nhay nhẹ hàm răng ở thân cặċ để tăng kích thích đấy chứ. Phê cực, rất lạ luôn, cảm giác có chút ghê rợn, nhưng nó làm tăng kích thích theo cách rất kỳ lạ mà âm đạo không làm được.
Một tay cầm cặċ tôi, miệng thì chùn chụt đầu cặċ tôi bóng nhẫy rồi, tay kia tôi thấy bà bác đang kẹp dưới háng không biết làm gì nữa. Bất ngờ bà bác nhảy chồm lên ngồi lên bụng tôi, hai tay bà chống lên tấm ngực của tôi bên dưới. Tay kia của bà bác ướt đẫm khí làm ngực tôi cũng nhớp nháp một mảng luôn khi tay bà đặt lên khuôn ngực tôi. Tôi đoán chắc bà bác dùng tay để bới móc ống máng, không chịu nổi nữa nên muốn nhảy lên chơi luôn. Con cặċ to bự của tôi chắc không quá khó để bác có thể định vị, bà bác hẩy hẩy mông chỉnh mấy cái nhẹ nhàng rồi ngồi xuống.
Để lại một bình luận