Phần 10
Giờ đã sang tháng thứ 3 của học kỳ nhất năm đầu, giáo trình các môn bắt đầu tăng tốc làm tôi cũng phải chật vật lắm mới theo được. Nhưng kỳ thực học đại học ai nói vất vả đến mức khổ sở còn tôi thấy chả có mẹ gì, toàn lên lớp ghi chép, ra bài tập nghiên cứu thì cứ lên thư viện thế nào cũng có tài liệu tham khảo. Cái khó tôi thấy duy nhất có việc giảng viên đại học không quan hệ thân thiết với sinh viên như giáo viên – học sinh hồi cấp 3. Sinh viên toàn phải tự đọc và nghiên cứu, phản biện có sai hay đúng cũng được thầy cô đánh giá cao miễn là có tư duy logic và có nghiên cứu kỹ càng.
Ngoài việc học tôi còn tham gia câu lạc bộ đá bóng của trường và hay đi tập gym bên khu sân vận động của Bách Khoa. Phòng tập thì cũng làng nhàng thôi, Green Star tôi thấy vẫn ngon hơn. Huấn luyện viên thì có nhưng chẳng có đứa nào ăn được thằng Tuấn dưới nhà. Phòng aerobic thì không thấy, gái gú chả có ai mà ngắm cả. Chán vãi lù. Được bữa rảnh thì sang bên Kinh Tế hóng hớt gái gú coi nó thế nào. Trường Xây Dựng bên cạnh cũng có vẻ ổn, gái tuy ít nhưng vẫn có vài em nổi bật phết, các anh đã thiếu gái thì chớ nên chọi nhau chí chóe.
Bạn bè có mấy đứa mới quen nhưng chưa thân thiết lắm, tân sinh viên tâm lý thường vẫn muốn chơi và liên lạc với đám bạn cấp 3 hơn. Nói đến liên lạc mới nhớ 2 tuần qua không ra bốt công cộng gọi về cho bà bô vì bận học hành quá. Chắc phải xin ông bô cái con cục gạch Nokia mới được. Cuối tuần thứ 3 gọi điện về sau bữa tối, bên kia vừa nhấc máy đã nghe tiếng cười phớ lớ của bà bô:
– Thật á Tuấn, ô buồn cười nhỉ… Alo ai đấy ạ…
– Mẹ à con đây, cười gì mà hớn thế?
– À Nam à, sao mày 3 tuần rồi không gọi gì về cả. Bảo bố mày sắm cho cái điện thoại di động cho tiện. Mẹ lo sốt hết cả ruột.
– Lo gì mà cười hớn hở thế?
– À có gì đâu, mẹ đang nói chuyện với thằng Tuấn, hôm nay nó bê chậu quần áo lên mái phơi, vừa nãy mẹ hỏi sao sáng nay phơi lâu thế thì Tuấn nó bảo quần áo máy giặt xoắn cho quấn hết vào nhau, ngồi xổm trên mái nhà gỡ mãi không ra, đồ của mẹ nó ngồi tỉ mẩn gỡ vì sợ đứt với hỏng.
– Đồ gì mà ghê thế?
– À bộ đồ đi biển với mấy đồ lót của hai cô cháu ấy mà. Đồ lót hai cô cháu đổ chung vào máy một lượt, giặt mức nhẹ cho đỡ hỏng đồ, thế mà nó xoắn tít vào nhau.
– Đấy, đến cái đồ lót mà nó còn xoắn hết vào nhau rồi đấy. Thế đã ấy chưa? (Giọng tôi thì thầm lại sợ người qua đường nghe được)
– Bố khỉ nhà anh, lại láo lếu, về đây cho một trận sưng đít.
– Mà sao tự dưng lôi đồ đi biển ra làm gì. Đi đâu mà cần vào cái mùa này thế? Hay mặc ở nhà hử, eo ơi ghê chưa?
– Đấy tuần trước mày không gọi điện về, may quá tuần này gọi, mẹ bảo luôn. Cuối tháng này phân xưởng tổ chức đi ra biển chơi. Mày sắp xếp về tối thứ 6 được không? Thứ 7 đi ra biển chủ nhật về. Mày cố về đi, mẹ đi một mình thì chán, thằng Tuấn đi một mình với mẹ thì nó hơi ngại mọi người. Nói thật mẹ cũng ngại, vì thằng Tuấn không phải gia đình chồng con gì đi cả, tự dưng đưa đi cùng. Ngủ riêng thì chắc công ty sắp xếp được, nhưng thế cũng không vui lắm. Mà ngủ chung thì làm sao được, người ta dị nghị cho. Trai chưa vợ gái có chồng mà đòi chơi trò mèo mả trước mặt thiên hạ.
– Ơ cô Hồng (tôi nghe tiếng thằng Tuấn nói đùa với theo đùa bên ngoài điện thoại)… Mèo mả là thế nào? Cô chứ ngủ cùng cháu xem, ai dám ho he trêu cô cháu vặn cổ.
– Thôi đi cậu ạ, chỉ được cái mồm, hôm trước mới bảo thế nào mà giờ tinh vi thế. À Nam, nếu cả nhà mình đi thì mẹ sẽ đăng ký một phòng 3 giường đơn? Công ty hỗ trợ chi phí cho người nhà mà, đóng thêm tiền ăn 1 suất cho Tuấn thôi. Tội gì không tham gia. Gần 2 năm nay nhà mình cũng chưa đi đâu chơi xa.
– Thế mẹ cứ đăng ký cho cả con luôn đi. Tối thứ 6 tuần tới con về…
– Có kịp cơm nhà không?
– Chắc không, mẹ với Tuấn cứ ăn cơm trước đi, con ăn xong rồi mới ra bến bắt xe về.
Chào mẹ xong xuôi xong vừa đi về nhà trọ vừa ngẫm nghĩ, hai người này chắc thân lắm rồi, quần áo lót còn giặt chung một mẻ giặt rồi, thằng Tuấn còn đi phơi quần lót cho nữa. Sáng sáng chở nhau đi tập, tối tối ăn cơm, sau đấy tám chuyện tươi như hoa, không biết đêm xuống có đã làm ăn gì chưa. Nhưng nghe qua cách bà bô nói chuyện tôi nghĩ hai người này vẫn chưa có gì quá đáng. Như kiểu với tôi ngày xưa cũng vậy, mặc dù bà bô có nhiều tâm tư suy nghĩ ham muốn thầm kín, nhưng nếu tôi không chủ động tấn công mạnh thì cũng chả nên cơm cháo gì. Thằng Tuấn thì chắc có chút ngượng gạo hơn, dù sao tôi là con, có giận cũng cho qua được, còn Tuấn là người ngoài, có nhiều cái đáng phải cân nhắc hơn, không thể liều như tôi được, vớ vẩn nó sợ mẹ tôi phật ý đuổi cổ ra khỏi nhà thì mệt. Thôi cũng nhân chuyến đi biển tới đây, tôi sẽ cố vun vén thêm cho hai cái con người này thêm chút nữa. Biết đâu lại có cơ hội rình mò được cảnh tằng tịu của đôi này cũng nên. Nói mà cửng cả cu lên rồi.
Học buổi thứ 6 mà ngáp như nghiện, mấy môn đại cương chán kinh dị. Tan học tôi lang thang ăn linh tinh rồi mới lên xe về quê. Về đến nơi cũng 8. 30 xừ nó rồi. Đứng trước cửa nhà gọi mẹ ơi chẳng thấy ai thưa, gọi Tuấn ơi cũng chẳng thấy trả lời, đi đâu mất rồi, không hiểu sao ổ khóa ngoài cổng lại thay bằng ổ chống cắt to bự.
Đợi ngoài 15 phút sau thì có ánh đèn xe máy từ phía đường rẽ vào phía nhà tôi. Ngẩng đầu lên nhìn chói mắt chả thấy gì nhưng nghe giọng cười nói, tôi đoán chắc thằng Tuấn và mẹ tôi đang chở nhau đi về. Thằng Tuấn ngồi trước mặc cái áo thun body màu trắng dài tay bó sát mùa thu, phô ra ngồn ngộn toàn cơ với thịt căng như bơm bóng, quần lửng kaki, còn mẹ tôi ngồi sau mặc bộ pijama ở nhà, quấn thêm cái khăn voan mỏng ở cổ để đỡ lạnh. Căn bản quấn thêm khăn là do áo kia cũng hơi hở phần da ngực dưới cổ nữa. Cái thời tiết tháng 11 năm nay sao mà khó chịu, ngày thì nắng oi, đến tối lại se lạnh. Xe vừa dừng tôi hỏi luôn:
– Hai người đi chơi đâu về thế.
– Tao chở cô Hồng đi mua chút đồ ăn sáng ngày mai còn đi đường. Bánh mì, pate và nước ngọt thôi.
– Con về lâu chưa Nam. Mẹ với Tuấn ăn cơm xong dọn dẹp từ 7. 00 ngồi buồn quá đèo nhau đi hóng mát tí tiện thể mua ít đồ.
– Cũng mới mẹ à về mẹ à.
Tôi chợt để ý tay mẹ ngồi sau đang đan các ngón tay qua bụng thằng Tuấn ngồi trước, lưng và người thằng Tuấn to như hộ pháp thế thì để đan tay được chạm vào nhau thế kia chắc chắn ngực bà bô phải áp sát vào lưng thằng Tuấn. Tôi dí dỏm trêu:
– Tình cảm quá nhỉ, lại rủ nhau đi chơi mảnh, thế mai còn gọi con về đi biển cùng làm gì? Làm bình phong à? Ôm ấp nhau sát sàn sạt thế kia cơ mà.
– Phong phong cái gì? Mà trời se lạnh có trai trẻ cơ thể ấm áp đằng trước, tội gì không ôm cho ấm lòng. Tôi mà thích thì cần gì phải đi biển mới làm được, ở nhà chả kín đáo hơn à? Đêm hôm gái trên trai dưới suốt đấy thôi (ý bà là bà ngủ tầng 3, Tuấn ngủ tầng 2). Đêm nào chúng tôi chả trên dưới với nhau như thế, cả tháng nay rồi ấy chứ. Mỗi người một phòng, rộng rãi thoải mái thích chết đi được (bà bô tôi thật là cao thủ võ mồm, xoen xoét vậy chứng tỏ không có gì, vì mấy người mà hay làm mấy chuyện chui lủi, thì lại rất hay giấu như mèo giấu cứt vậy, dứt lời mẹ tôi cười tủm tỉm)
– Đúng đấy, tao hơi bị đứng đắn cứng rắn à nha (thằng Tuấn thấy mẹ tôi vậy thì tung hứng theo trêu tôi), à cô Hồng, hay hôm nào cô cháu mình đổi thế đi, cháu ở trên cô ở dưới ấy, cháu ở dưới hoài à, chán rồi. Cháu thích leo lên ở bên trên cô cơ. Cô chịu khó luồn xuống bên dưới cháu vài bữa cho cháu đổi gió. Sướng cực cô ạ. Lên tiên luôn. Cháu lấy thân thể này ra đảm bảo.
– Cậu ở trên thì nát cả… cái giường của tôi à? Người to như con voi, cái giường thì cũ rồi chứ, đóng từ hồi cưới ông Thuận đến giờ đấy. Cậu mà lăn lộn vùi dập nó thế thì còn gì mà lưu giữ cho sau này nữa, haha…(mẹ cười sảng khoái, tôi thầm nghĩ, từ hồi ông Thuận, vùi mới chả dập, thế đang nói cái giường hay cái gì thế mẹ ới…) Ngủ xong lại để thêm mấy cái di tích lạ ở lại, lại khổ tôi giặt giũ chăn màn.
– Ai bảo mẹ với bố ngày xưa dùng không giữ cơ (tôi vớ được cái kẽ hở để chọc lại bà). Trước con nhớ là thấy đẩy với kê giường cọt kẹt suốt đêm, mà sáng vẫn thấy nó ở vị trí cũ cơ mà.
– Sợ gì nát cô Hồng (Tuấn tiếp lời), nó hỏng thì cháu sẽ “ĐÓNG… G… G” lại bù cho cô (thằng Tuấn miết kéo dài cái từ ĐÓNG ra để thả thính, chắc ý là muốn đóng vào cái âm hộ mẹ tôi chứ đóng gì cái giường), cháu mà ĐÓNG đảm bảo không nát đâu cô ạ, đảm bảo nhẹ nhàng, cô dùng lại thấy thích hơn ấy hồi chú Thuận ấy chứ. Chú Thuận nhỏ hơn cháu, đóng chắc không ăn thua so với cháu đâu (vừa nói thằng Tuấn vừa gồng 2 tay qua đầu để khoe cơ, phô trương sức mạnh đàn ông với mẹ tôi).
– Thế lỡ mà tôi không thích thì sao đây, cậu đền tôi cái gì nào (mẹ tôi thấy mùi ý tứ dục tính trai gái nồng nàn trong câu chữ của thằng Tuấn thì ngượng muốn lái câu chuyện cho chìm thuyền).
– Thế cô mà không ưng giường cháu đóng, thì cô cứ xuống phòng cháu mà ngủ giường cháu ấy, chứ chả nhẽ ngủ đất.(Nói đến đây, chắc thằng Tuấn hứng tình lắm rồi, đũng quần hơi bắt đầu phình lên, nó bền lấy tay nhẹ nhàng vừa nói vừa chỉnh chỉnh tý cho đỡ khó chịu, nào qua mắt được mẹ tôi) Cô cháu mình chia nhau mỗi người một góc thôi. Giường cháu nằm một mình cũng lạnh lẽo lắm cơ. Hahaha…
– Ớ ai đời lại ngủ tầng dưới được, cháu cứ linh tinh, thôi đi nhé, ghét cái mặt (à à, còn ghét cái mặt cơ đấy, dạo này chòng ghẹo nhau còn nói chuyện kiểu xì tin nữa, không hiểu thằng Tuấn hay chở đi chơi những đâu mà kiểu nói năng y như gái mới lớn)
– Ờ vì nhà của cô cô ngủ chỗ nào chả được, trên hay dưới tùy cô chọn chứ, cháu chiều hết.
– Thôi nhá, hai đứa vào nhà đi. Đứng đấy mà ba hoa.
– À mẹ này (tôi có thắc mắc), tại sao nhà mình lại thay cái ổ khóa cổng to lù tù thế?
– À, bữa rồi có trộm nó cắt khóa con ạ, nó thấy xe để ngoài sân nên muốn nhảy vào. May thằng Tuấn nằm tầng 2 nó nghe tiếng lạch cạch chạy xuống đến nơi thì xe vẫn ở sân, trộm bật tường chạy mất dép. Anh hùng của mẹ đấy… Yêu ghê cơ, không có nó thì chết, trộm nó vào khoắng sạch, cướp cả tình lẫn tiền ấy chứ (mẹ hớn hở như qua được kiếp khổ nạn gì đấy kinh lắm)
Nói rồi mẹ đưa bàn tay lên khuôn ngực nở nang thằng Tuấn đang căng lên sau lớp vải áo thun mỏng manh, xoa xoa mấy cái chỗ gần cái đầu ti nó đang nổi cộm lên trên áo, vỗ vào đó bồm bộp tán thưởng cho hành động anh hùng, sau đó khẽ nắn nhẹ một cái nhẹ nhàng khuôn ngực to bè đấy như kiểu muốn thử độ rắn chắc và dẻo dai của cơ thể thằng Tuấn ấy. Cuối cùng tay bà nhẹ trượt từ ngực nó xuống đến mấy cái cơ bụng đang hằn lên lớp áo rồi trượt xuống buông thõng xuống, xách túi đồ ăn, bước vào nhà trước.
Tôi thì thấy lời nói thì không có gì.”Anh hùng của mẹ đấy”, nhưng cái cách bà thể hiện kia thì tôi đoán nó có gì đó không đúng. Áng chừng dạo này bà có ham muốn động chạm thân thể của cái thằng đực rựa trai tráng khỏe mạnh kia lắm rồi, ngồi xe máy còn ôm nhau tắt cả thở, giờ còn sờ nhau nắn hàng bóp cơ các kiểu ngay trước mặt tôi. Tôi đoán là ở nhà bà cũng hay để ý nhìn lén nó rồi, nhưng chắc dần dần thì xem không cũng không đủ sướng, phải tay bắt tay sờ để cảm nhận mới chịu được. Sờ nắn lúc nó cởi trần thì chắc không dám, nhưng mà nó mặc áo bó sát nổi hết các khối cơ lên thì sờ nắn tự nhiên như không ấy.
Tôi có nghi ngờ là hai người này chắc chắn có gì đó mà nhưng không nói, phải tra hỏi thằng Tuấn xem sao, chứ bà bô nỏ mồm nhà tôi chắc õng ẹo chả nói đâu. Muốn bà khai ra lại phải dụ dỗ bà lên đỉnh Vu Sơn lúc đấy mới nói thật được, nhưng có Tuấn, chắc bà ngại không cho vì sợ ồn ào nó nghe thấy. Cả ba cùng vui vẻ bước vào nhà. Bà bô đi vào trước, thằng Tuấn đẩy xe vào, tôi đi cuối đóng cửa lại. Nhìn từ đằng sau mông bà bô tôi lúc lắc nhìn phê thật. Chân bà ngắn nên quần mua size nhỏ, mà size nhỏ thì tất nhiên sẽ không vừa với vòng ba của bà rồi. Nhìn căng đét đèn đẹt, cong ra sau và phình mạnh sang hai bên, cái mép quần lót ren hiện lên rõ mồn một, nhìn mà ứa dịch ở đầu cu các bạn ạ, con cu tôi thấy vậy thì cửng lên mất rồi, tôi hỏi nhỏ thằng Tuấn:
– Nhìn phê không? Tao nhìn mà nứng hết cặċ lên rồi đây này. Mày mà không ở đây hôm nay, tao làm một chập đêm nay cho coi. Nhưng chắc có người lạ bà không cho đâu.
– Cũng được, tao nhìn suốt ở nhà. Trên phòng tập mặc đồ tập còn ghê hơn. Quần bó sát vào kẽ trước khe sau nhìn sâu hun hút ấy. Mấy bữa đứng sau bà, đỡ tạ hộ mà con cặċ tao cửng mẹ nó lên, chọc ra phía trước lộ quá, đứng xa quá thì đéo đỡ được tạ, đứng gần thì chọc chọc vào lưng mẹ mày. May mà mẹ mày cũng không nói gì, chắc nghĩ trai mới lớn nó thế là bình thường, nên cũng không trêu chọc. Hướng dẫn cho bà xong, tao phải chui ngay vào nhà tắm của phòng tập, lôi cặċ ra sục 15 – 20 phút cho ra hết đạn dược trĩu nặng hai hòn dái, rồi mới quay lại hướng dẫn khách tiếp theo được, không nó chửi cho biến thái bỏ cha. Đéo chịu được đâu mày ạ. Dạo này mỗi lần tập với mẹ mày xong là lại chui vô toilet tự xử, xong lắc đầu mấy cái cho tỉnh táo rồi mới quay trở ra làm tiếp. Mẹ mày làm tao tốn đạn phết đấy.
– Chén chưa. Làm gì mà phải khổ sở quay tay thế?
– Đệt thằng này, chưa, nhưng…
– Nhưng sao?
– Nói thật đợt trước mới về đây còn ngại nên tao hơi xoắn. Nhưng đợt này mỗi lần nhìn thấy mẹ mày tao cũng có chút hưng phấn thật, công nhận quả mông nhìn phê quá. Ở trên phòng tập tao còn ngại vì có nhiều người trên đó, chứ ở nhà có lúc nhìn mẹ mày đứng bếp nấu nướng ướt át mồ hôi, con cặċ tao nó chĩa dựng ngược cái quần lên rồi, chỉ muốn lao vào đâm cho mấy cái thỏa cơn dâm thôi. Gần nửa tháng nay rồi đấy. Nhưng cô vẫn cư xử tốt và chừng mực làm tao hơi gợn, không dám thất lễ.
– Tao hiểu, nếu tao là mày tao chắc cũng thế. Để chuyến đi du lịch đợt này xem thế nào? Mà kiếm đâu ra quả áo phò phạch thế, dạo này thích khoe hàng à? Đã áo mặc đỡ lạnh mà lại còn bày đặt body bó sát, lắm nhọt ghê cơ.
– Kiếm đâu, bà bô mày mua cho tao đấy. Chứ tao tự đi mua đâu.(À ra thế, mẹ tôi mua cho nó để có cơ hội động chạm đây mà) Thời tiết này se lạnh có thấm gì đâu, lúc nãy ngồi nhà ăn trong nhà tao còn cởi trần mặc quần đùi cơ, cho thoáng. Đi ra ngoài mặc thêm cái ba lỗ thì mẹ mày gọi tao lên phòng bảo cởi cái áo tao đang mặc ra.
– Ế ế, rồi sao nữa, mẹ tao chủ động à…
– Không, bà bảo tao mặc thử cái này vào xem có vừa không. Mặc vào bà bảo là trông đẹp và vừa vặn quá nên tao cũng không nỡ nói năng thêm gì. Chắc bà thích nhìn tao ăn mặc kiểu này, nhìn cũng kinh phết đấy này. (Vừa nói thằng này vừa gồng lên khoe cơ tay và cơ xô ở lưng) Vừa nãy bà còn thích thú đưa tay sờ nắn người tao đấy, có thấy không?
– Mới sờ người thôi chứ gì? Gậy mày chọc lưng bà suốt, bà sờ lại cho đỡ thiệt thôi chứ có gì mà ghê. Làm tao cứ tưởng có trò gì hot. Mà dạo này mày ở nhà tao mà cũng tự nhiên cởi trần trùng trục rồi cơ đấy.
– À, thì bình thường mà, thời tiết oi quá mặc gì cũng thấy có chịu. Cứ cởi trần cho mát, bà bô mày có hôm còn thả rông ở nhà kia kìa, có thèm mặc áo lót đâu. Bổ mắt phết.
– Đệch, sao biết hay vậy.
– Thì có hôm bà mặc cái áo thun ở nhà, ngực bà thì cũng không to lắm nhưng đầu ti to vật nên có đùn lên qua lớp áo. Nhìn cũng thích phết. À có chuyện này hơi xấu hổ, tao quen đi ngủ không mặc đồ do lúc trước ở một mình.
– Khác đéo gì tao đâu, ngại cái gì?
– Cơ mà bình thường không sao, tao hay dậy trước chuẩn bị rồi mẹ mày dậy sau, riêng chủ nhật đầu tiên ngủ một mình ở đây tao nghỉ ca sáng sớm nên ngủ muộn. Bà bô mày theo thói quen vào phòng lấy chăn màn, ga giường đi giặt cuối tuần. Chắc bà hôm ấy quên, tưởng tao đi qua Green Star từ sáng sớm chưa về nên cứ thể đẩy cửa vào. Sáng hôm đấy cặċ tao dựng đứng vẩy vẩy, nên tao nằm trên giường, đạp chăn ra quay tay sục lên sục xuống tí cho đỡ nứng, cặċ căng hết cỡ rồi, định xuất tinh cái cho trong sáng đầu óc, kẻo tí nữa mặc xà lỏn xuống gặp bà bô mày lại cửng lên, bà lại nghĩ thằng này người ngợm, hàng họ có chút hơn người mà suốt ngày phô dâm chào hàng, nghĩ tao phò tính này nọ, éo thích. Đang sắp cao trào rên rỉ khe khẽ thì bà bô mày lạch cạch mở cửa vào thì tao giật mình vừa xuất tinh ra đầy tay, bắn lên bụng lênh láng tràn mẹ xuống cả ga giường ướt đẫm, vừa xuất vừa cố nói “Ối… cô… Hồng, giật… mình… ah… ah… uh… cháu xin… lỗi… ôi sướng quá… địŧ… cháu không biết cô… vào rồi… ah… uh… đột ngột… quá”, người tao lúc đấy căng cứng giật giật vì sướng chả kịp lấy tay che chắn gì cả. Bà bô mày thấy vậy mới hơi luống cuống “Cô xin lỗi, cô tưởng cháu đang bên trung tâm” rồi bà bô mày đi ra ngoài mất. Sau đấy tao nằm im trên giường đéo biết phải làm thế nào nữa, đến khi mùi tinh trùng nồng nồng bốc lên bay cả phòng mới sực tỉnh, mặc nhanh cái quần xà lỏn vào, cuộn theo cả cái ga giường xuống cho mẹ mày vất vào máy giặt.
– Hay à nha, thấy hết rồi à. Lại còn thấy đúng lúc xuất tinh nữa chứ. Ấn tượng chắc in sâu đây.
– Ừ thì chả thấy hết thì sao, tao lúc sau đi xuống dưới đưa chăn màn cho mẹ mày, tao mới bảo “Lần sau mấy cái giặt giũ phơi chăn màn của cháu để cháu tự làm cũng được cô à, cô chu đáo thế này cháu ngại chết” – “Có gì mà ngại đâu, cháu cũng như con cháu trong nhà giống thằng Nam thôi mà, 2 thằng giống hệt nhau cái nết ăn nết ngủ, suốt ngày tồng ngồng tồng ngồng, lớn mà tồ” – “Cháu tồ đâu cô này, dậy thì hết rồi đấy nhé, lớn rồi đấy, đủ lông đủ cánh rồi, thích thì cũng đủ nguyên liệu để làm bố trẻ con rồi đấy, cô không thấy à?” – “Biết rồi ông tướng ạ, lông lá thấy ghê luôn” – “Cho ấm cô ạ” – “Ấm thì mặc cái quần vào chứ ông tướng, chỉ giỏi lý sự hiếu thắng. Nghịch nó vừa phải, in ít thôi, ảnh hưởng đến sức khỏe. Ốm vào chỉ có mà sụt sùi cả trên lẫn dưới ấy chứ chả ngỏng lên được như sáng nay đâu nhé. Nhưng mà hôm nay mới thấy, cũng hùng vĩ hơn người à nha” – “Được không cô, hơn chú Thuận chứ” – “Cũng được đấy, mới tuổi này mà đã thế rồi, mà đạn dược cũng lênh láng quá, đủ để gái cả làng có bầu ấy chứ chả đùa”
– Ô thế đúng tính bà bô tao rồi, mày không cãi được bà đâu.
– Ừ, bà còn mạnh mồm trêu tao “Đấy, hắt xì kiểu gì mà ướt đẫm loang cả ra một mảng ga giường đây này, mùi nồng nồng kinh quá” rồi bà cười ha ha, tao tưởng thế là xong, ai đời bà còn cúi xuống nhìn cái quần tao đang mặc bảo “Thế chưa lau chùi tắm rửa qua cho sạch người với súng ống à mà chạy xuống đây ngay thế này? Bụng vẫn còn cái gì ướt bóng loáng thế kia, cái quần kia đái dầm à mà cũng thấm loang cả mảng dưới gần đũng thế. Đúng là lớn mà tồ quá, chỉ được cái to xác thôi. Lên tắm đi, thay luôn cái quần kia ra mang xuống đây. Tý cô giặt mẻ sau cùng đám đồ lót của hai cô cháu mình cũng được”
– Khiếp, bà dám giặt cái quần dính đầy tinh trùng của mày với đồ lót của bà á? Kinh thế? Nó trộn hết vào nhau kinh bỏ mẹ. Éo chơi được, éo bao giờ tao giặt chung đồ với mày nữa đâu.
Bỗng bà bô gọi vọng từ trong bếp cắt ngang:
– Vào nghỉ ngơi sớm đi mấy đứa. Tuấn ơi nhanh lên thay cho cô cái bóng đèn đầu giường ngủ với.
– Nó lại chập chờn hả cô.
– Ừ, chán lắm, nhanh nhé. Chỉ cháu mới làm nó lên được thôi. Cô động vào hôm nay nó lại nghẻo rồi.
– Vầng cô đợi cháu tí, cháu làm “NÓ LÊ… Ê… Ê… N” ngay đây (thằng này lại giọng à ơi thả thính kinh hoàng rồi).
Để lại một bình luận