Phần 26
Một tháng sau, chị lĩnh tháng lương đầu tiên, chúng tôi mở tiệc ăn mừng. Những tháng tiếp theo cứ thế qua đi, chị không còn trang điểm nữa, những bộ son phấn, quần áo sexy chị chuyển nhượng hết cho Ly, tôi khá vui khi chị làm như thế. Tôi vẫn thường đưa đón chị đi làm sáng tối, một hôm do thủng lốp xe, tôi đón chị muộn, từ xa đã thấy chị ngồi sau xe một người khác. Tôi hơi buồn, lại nghĩ đến những câu chuyện trên mạng, phải chăng tôi sắp mất chị, tôi phải làm gì đây, tôi quay xe về nhà, tháo pin điện thoại và đi ngủ, tôi không hiểu mình bị làm sao nữa. Và đã thêm một hai lần nữa tôi không đến đón chị, vẫn là người ấy.
– Sao dạo này anh hay đến đón em muộn vậy?
– Anh đi học về muộn quá, anh xin lỗi, mà người đưa em về là ai thế?
– À, anh làm cùng em thôi.
– Ừ…
– Anh ghen đấy à?
– Không.
– Xì, thôi đi ông tướng, em không yêu anh ta đâu mà lo.
– Ừ.
Mặc dù nghe chị nói như vậy nhưng tôi vẫn thấy lo lắng, nhưng tôi đã lo lắng thái quá rồi. Ngày tháng lại dần qua đi, chị đã bắt đầu hình thành các mối quan hệ với đồng nghiệp, tôi vui cho chị vì chị có nhiều bạn bè hơn. Cuộc sống của chúng tôi cứ êm đềm như vậy, tưởng như nó sẽ mãi là màu hồng đẹp đẽ, ông trời đã thương chị và tôi.
– Em đi khám sức khoẻ về rồi à? Bác sĩ bảo sao?
– À… sức khoẻ của em vẫn bình thường… ừm.
– Em sao thế? Có chuyện gì sao?
– Không, em không sao, em hơi mệt thôi, em muốn ngủ, xin lỗi anh nha.
– Ừ, không sao, em vào nghỉ đi.
Tôi vẫn vô tư mà không hề hay biết một điều…
Kì thi tốt nghiệp cũng đã đến, tôi cũng đã chọn cho mình một ngôi trường đại học. Những ngày ôn thi, chị và mẹ thay nhau chăm sóc cho tôi về mọi thứ, tôi không phải làm bất cứ điều gì ngoài ăn và học, tôi tự nhủ mình phải học thật tốt để không phụ lòng họ, và tôi đã đạt được mục tiêu thứ nhất, đỗ tốt nghiệp, chị và mẹ rất vui, tôi chỉ còn một mục tiêu nữa. Ngày lên Hà Nội đi thi, bố đưa tôi đi, đêm nào chị cũng gọi điện động viên tôi, đi thi, tôi nghĩ mình đã làm bài tốt. Về nhà ngồi đợi kết quả, tôi thoải mái đi chơi với chị, và khi có tin báo về tôi và chị, mẹ vui mừng ôm lấy nhau, tôi đã trúng tuyển, điểm tôi suýt soát điểm của thủ khoa luôn. Thế là tôi sắp trở thành sinh viên của Học viện Bưu Chính Viễn Thông, những ngày hè còn lại bên chị, tôi khá háo hức cho cuộc sống sinh viên.
– Sắp phải đi học xa rồi, anh sẽ nhớ em lắm đây.
– Anh lên đấy cố mà học, nhớ thì gọi cho em, hôm nào được nghỉ làm em sẽ lên thăm anh.
– Em nhớ nha!
Tôi và chị cười đùa dắt tay nhau đi quanh siêu thị. Lại sắp đến sinh nhật tôi, không biết chị sẽ tặng gì nhỉ. Bữa tiệc sinh nhật tôi lại diễn ra như năm ngoái, lại nhớ tới ngày này năm ngoái khi mất người người yêu. Nhưng chả sao, tôi đã có chị rồi, tôi hùng hổ tuyên bố với bạn bè về chị hôm sinh nhật, chị lại xí hổ cấu eo tôi, nhìn chị có vẻ rất hạnh phúc. Đêm đấy khi ở phòng chị, tôi có đòi hỏi, nhưng chị không đồng ý, có chút men, tôi vẫn ngoan cố, nhưng chị vẫn nhất quyết không đồng ý.
– Em làm sao thế?
– Em không sao, chỉ là em không muốn, em hơi mệt.
Tôi bực tức đi ra ngoài ngắm sao, chị đi theo.
– Em xin lỗi, nhưng em không thể.
– Tại sao?
– Em…
– Thôi em vào ngủ đi, anh về đây.
Tôi phóng xe về, mặc chị, đang đi thì gặp Trang đi bộ.
– Ê gái! Đi đâu đấy? Xe đâu mà đi bộ, tao tưởng mày về rồi.
– Đi uống rượu, đang buồn.
– Cho tao đi với.
– Ừ, đi, tao uống một mình cũng buồn.
– Ừ, lên xe đi.
Tôi cùng Trang kiếm quán nhậu.
– Sao hôm nay tâm trạng thế?
– Không biết, tự dưng buồn thôi.
– Ờ.
Từng chén rượu vào ra, tự dưng hôm nay tửu lượng cao thế, Trang đã say và đòi về. Trên xe, nó tựa vào người tôi, mùi thơm của nó hắt vào mũi tôi, ngực đè mạnh vào lưng, tôi đang tức chị, lại thêm tình huống này, tôi đã thành thằng khốn nạn…
Để lại một bình luận