Phần 80
DJ Xuân Lan…
Xuân Lan tốt nghiệp khoa nhạc cụ truyền thống của trường Nhạc viện Hà Nội, là 1 cô nàng tỉnh lẻ nuôi mộng bám trụ đất thủ đô, cách đây vài năm cô nàng tình cờ gặp và quen biết Quý “ma” như một nước cờ định mệnh trong cuộc đời mình, choáng ngợp với vẻ đẹp mặn mà của cô nàng 9x, Quý “ma” đã hao tâm tổn sức suốt bao tháng trời để cưa đổ cô gái đẹp và bỏ nhiều tiền để biến Xuân Lan từ một cô nàng chân đất trở thành một nữ DJ có tiếng ở đất Hà Thành.
Những cuộc rượu, những bữa tiệc chân dài, những món đồ hàng hiệu và cái danh phận trong giới thượng lưu đã ăn sâu vào trong máu của Xuân Lan, kể cả đến khi cô nhận ra vết đen trong cuộc đời mình thì đôi bàn tay cũng đã quá nhúng chàm không thể rửa sạch, không thể quay đầu trở lại được nữa, cô phó mặc mọi chuyện cho Quý “ma”, kẻ trên danh nghĩa là bầu sô của Xuân Lan trong các sự kiện âm nhạc lớn trên toàn miền Bắc nhưng thực chất là con quỷ da đen đã xuất hiện và phá tan cuộc sống yên bình của cô.
Lần đầu tiên lên giường với Quý “ma”, Xuân Lan bị ép uống rượu có bỏ chất kích thích, dù sau đó vô cùng căm thù gã sở khanh, nhưng ván đã đóng thuyền, trong khi đó con đường phía trước lại đang rất rộng mở, Xuân Lan không muốn đánh mất tất cả để tay trắng trở về nhà trong sự tủi nhục, cô đành bấm bụng xuôi tay, chấp nhận trở thành tình nhân trong tay của Quý “ma” với mong muốn, 1 ngày nào đó khi đã vững đôi cánh, sẽ tự lập, sẽ tự mình làm cánh chim thoát ra khỏi chiếc lồng son đầy hào nhoáng nhưng đầy bụi trường của giới thượng lưu.
Cô chỉ không ngờ, đến chuyện bỉ ổi nhất đó là chuyển nhượng mình cho kẻ thù là Long “cùn” mà Quý “ma” cũng có thể làm được, cái người đàn ông khốn nạn đó lúc đầu cầu xin cô đóng 1 màn kịch, Xuân Lan không đồng ý, cương quyết không đồng ý !!
Nhẹ nhàng không được, Quý “ma” giở trò dọa nạt, hắn dọa sẽ cắt tất cả viện trợ, thu hồi toàn bộ tài sản và làm đủ mọi cách để Xuân Lan không thể nào còn có thể đi biểu diễn được nữa, Xuân Lan biết, với một kẻ nhiều mưu mô lắm thủ đoạn như hắn, điều này hắn sẽ làm được, nhưng có là gì đâu, cô chấp nhận, không làm DJ, không làm nghệ thuật, không có danh phận, không tiền… cũng đã sao ??
Nhưng… khi Quý “ma” bật chiếc DVD quay trộm những cảnh hắn làm tình với mình lên chiếc LCD 42inch ở giữa phòng khách sạn thì mọi thứ đã khác…
Hắn dọa, sẽ gửi cho bố mẹ cô 1 cái, ông bà và cả họ một cái, toàn bộ hàng xóm láng giềng mỗi người 1 cái…
Rồi hắn lại cầu xin… “Anh không muốn làm hại em, mục tiêu của anh là thằng Tâm “ma xó”, chỉ cần em giúp anh, vĩnh viễn sau này anh sẽ không bao giờ đụng đến em nữa, anh thề, anh thề đấy !!”
Xuân Lan nghĩ đến cái chết… cô chết !! Cô sẽ mất tất cả, bố mẹ cô sẽ mất 1 đứa con gái, em trai cô sẽ mất 1 người chị gái… Chết … đâu phải là hết khi mà tên khốn nạn này sẽ không để cô chết dễ dàng khi mà hắn vẫn còn giữ rất nhiều những chiếc DVD sex của cô trên tay…
Sau 1 ngày suy nghĩ, cô đưa ra những điều kiện trước khi chấp nhận tham gia vào phi vụ này và tất nhiên Quý “ma” vui vẻ đồng ý ngay lập tức !!
…
Hà Nội…
Tranny đã trở về Việt Nam được gần 2 tháng, đó là 1 quãng thời gian không dài nhưng vô cùng ý nghĩa với cô nàng, nhất là khi được anh chàng công tử Việt “bat” dẫn đi khắp Hà Thành, ăn tất cả những đồ ăn mà mình muốn, đến mọi nơi mà mình ao ước…
Nhưng ngày hôm nay khi tỉnh dậy, Tranny bỗng cảm thấy mọi thứ xung quanh trở nên thân thuộc một cách lạ kỳ. Chiếc giường bông nhỏ bé, con gấu Pooh ở ngay bên cạnh gối nở nụ cười thật tươi chào buổi sáng.
Tranny bước xuống giường, xỏ chân vào đôi dép bông màu hồng, nhẹ nhàng, tò mò tiến ra phía cửa, phía bên ngoài là hành lang dẫn tới cầu thang xuống tầng 1, chiếc cầu thang nằm giữa nhà sao quen thuộc quá… Tranny chợt nhận ra… đúng rồi !! Đây là nhà mình…cách đây nhiều năm cô đã từng sống trong ngôi nhà này !! Đúng là nó rồi…
Gương mặt rạng rỡ, cô nàng bước lon ton từng bước xuống cầu thang, Tranny ngắm nhìn mọi thứ xung quanh ngôi nhà mình, phòng ăn, phòng bếp, phòng khách, phòng của bà vú, khu vườn rộng phía bên ngoài, thế rồi dần dần mọi kỷ niệm thời thơ ấu như ùa về trong đôi mắt…
Có tiếng động ở phía ngoài cửa chính, Tranny lắng tai nghe !! Là tiếng ném gạch vào cửa sổ quen thuộc của anh Rùa, cảm giác vui sướng tột độ lại trào lên, cô bé lao vội ra ngoài sân, mở toang cánh cửa ký ức…
Một cậu bé đẹp trai, trắng trẻo, khỏe mạnh và lịch lãm đang đứng ngay đó, trên tay cầm những bông hoa hồng đỏ thẫm, khẽ nở nụ cười…Tranny giật mình “Không ! không phải anh Rùa… anh là ai ??”
Cậu bé nhoẻn miệng cười đưa bó hoa dành tặng cho Tranny, miệng lí nhí “Là Anh ! lâu lắm rồi mới gặp lại em, Lọ Lem yêu quý !”
Nhận ra nụ cười thân quen đó, giọng nói ngọt ngào đó, Tranny tràn đầy xúc động : “Đúng là anh rồi !! Em đã trở về nhà để tìm anh, nhưng người ta bảo anh đã đi xa, không một ai còn biết thông tin gì về anh nữa…”
Rùa mím môi, gật đầu “Ừ, nhưng hiện giờ thì khác, anh lại đang ở rất gần bên em !”
“Vậy sao ?? Anh ở đâu ? Anh ở đâu ?”
Tranny cố gắng hỏi, nhưng gã Rùa không trả lời và biến mất một cách đáng ghét giống như cái ngày cách đây 8 năm mà gã cũng biệt tăm biệt tích….
Cô nàng bật dậy !! Mồ hôi đầm đìa, thở dốc, tim đập nhanh… Nóng quá !! Tranny vớ chiếc điều khiển điều hòa, đang để 22 độ, sao lại nóng vậy nhỉ, đạp tung chăn về phía cuối giường, Tranny xỏ chân vào đôi dép đi trong phòng, lọ dọ đi về phía tủ lạnh, mở ngăn mát tu một hơi gần hết chai nước cam !
Đây không phải lần đầu tiên Tranny mơ thấy người bạn cũ, trước đây cô cũng đã từng nhờ bạn bè ở Việt Nam dò hỏi thông tin về Rùa nhưng mọi thứ đều bặt vô âm tín không một ai có thể đưa ra bất kỳ 1 chi tiết nào dù là nhỏ nhất. Cũng từ lâu cô đã bỏ qua ước nguyện tìm thấy người bạn duy nhất thời thơ ấu, nhưng… ngày hôm nay… giấc mơ kỳ lạ này sao bỗng nhiên lại chợt đến… rất có thể nó là 1 điềm báo gì chăng ??
Tối nay tại quán Tre, chỉ có 1 mình Tranny có mặt nhâm nhi ly café và thưởng thức những tiếng đàn hồn dân tộc cùng một giọng hát ngọt ngào quen thuộc của Quang. Bỗng dưng, cô cảm thấy yêu tiếng đàn và tiếng hát của Quang vô cùng, nó rất ngọt ngào, rất ấm áp và tràn đầy tình cảm. Bên Mỹ, chưa bao giờ Tranny được nghe một giọng hát nào lại nhẹ nhàng và da diết đến như vậy.
9h00 tối, anh Huy chuyển lên cho Quang một tờ giấy, gã Rùa mở ra đọc, không phải là thư yêu cầu 1 bài hát như mọi lần mà trong đó chỉ là 1 dòng chữ viết vội, nét chữ con gái “tôi mời anh một ly café được không ? bàn số 13”
Quang nhẹ nhàng gấp mảnh giấy bỏ vào túi áo vest, vẫn tiếp tục trình diễn những bài hát theo lịch của cả nhóm, dù biết đó là lời mời của cô nàng việt kiều giầu có và xinh đẹp, nhưng gã không quan tâm, à… đúng hơn là chưa quan tâm…
9h30, vừa hát xong 4 bài liên tục, anh Huy cho cả nhóm nghỉ giải lao 1 chút, nhớ ra lời mời của cô nàng Việt Kiều, Quang rướn mắt nhìn về góc bàn số 13, Tranny vẫn đang còn ngồi ở đó, 1 mình.
Kéo sát chiếc ghế lại ngồi đối diện, gã Rùa tò mò hỏi :
– Cô có chuyện gì muốn nói với tôi vậy ?
Tranny mỉm cười, trong bóng tối mờ ảo, người phụ nữ bao giờ trông cũng gợi cảm và đẹp nhất :
– Tôi muốn mời anh một ly nước, ở bên Mỹ, mỗi khi yêu quý ai, chúng tôi luôn thể hiện tình cảm của mình…
– Ở Việt Nam, chúng tôi cũng vậy, nhưng không phải là cách này…
Vẫy tay gọi cô bé phục vụ, Tranny kêu thêm một ly trà đá và ngó sang nháy mắt với Quang, hiểu ý gã rùa trả lời :
– Cho anh vẫn như cũ nhé ! Đừng nhiều sữa nha.
– Dạ vâng !
– Như 1 thói quen, tối thứ 3 nào tôi cũng tới đây để nghe anh hát ! Tôi thích giọng hát của anh… – vừa nói, Tranny vừa vuốt tóc, khoắng nhẹ ly café Capuchino thứ 2 của mình trong buổi tối ngày hôm nay.
– Cảm ơn cô nhiều, nhân tiện tôi cũng dặn cô luôn, thứ 3 tuần sau nhóm chúng tôi sẽ không chơi nhạc ở đây nữa…
– Sao cơ ? Có chuyện gì à ?
– Chúng tôi có một kế hoạch tình nguyện tại một tỉnh phía Bắc, có thể sẽ nghỉ 1 tuần không biểu diễn tại quán, điều này có lẽ ngày mai nhà hàng sẽ dán thông báo.
– Tình nguyện ư ? Các anh sẽ làm những gì ? Chỉ đàn và hát thôi sao !
Quang cười.
– Sao lại chỉ có đàn và hát, chúng tôi sẽ tặng quà cho trẻ em, phát sách vở, quần áo cũ và đến thăm tất cả mọi người.
Đôi mắt Tranny mở tròn xoe, ở Stanford cô cũng tham gia 1 CLB tình nguyện của địa phương nhưng công việc của cô chủ yếu chỉ là kêu gọi mọi thành viên và sinh viên trong trường Đại Học tham gia quyên góp ủng hộ bằng tiền mặt mà thôi…
– Tuyệt vời thật đấy ! Ước gì tôi có thể tham gia một chuyến đi như vậy !!
Quang “rùa” định giơ tay từ chối vì danh sách những người tham gia đã lên, kế hoạch nhân sự và phân công cũng đã hoàn thành, hơn nữa chuyến đi kéo dài 1 tuần nên BTC có lẽ cũng không muốn nhận thêm người mới… nhưng khi gã chưa kịp cất lời thì đã có tiếng của anh Huy vang lên từ đằng sau lưng :
– Ồ !! Không ! Sao lại phải ước chứ !! Nếu cô muốn, chúng tôi hoàn toàn có thể đồng ý cho cô tham dự chuyến đi này…
Quang “rùa” giật mình quay phắt người lại còn Tranny thì ngẩng đầu đầy ngạc nhiên…
– Tôi cũng được tham gia sao ???
– Bất kỳ ai cũng có thể tham gia, miễn là có sức khỏe và một tinh thần cộng đồng ! Anh Huy nhấn mạnh…
– Đi bao lâu ?? Đến đây thì Tranny bắt đầu e dè…
– 1 tuần, tròn 7 ngày 6 đêm, trong đoàn hiện giờ đang có 30 người, 16 nam và 14 nữ.
– Tuyệt vời ! Tôi sẽ cố gắng để tham dự chuyến đi này !
– Không được đâu… – Quang “rùa” can thiệp. – Đi 7 ngày lên miền cao làm sao 1 người như cô có thể chịu đựng được, cô không tưởng tượng được đâu, chuyến đi vô cùng vất vả và rất mệt nhọc…
– Không sao ! Tôi sẽ vượt qua được hết… anh Huy manager, vậy tôi phải làm gì để có thể tham gia ?
– Rất đơn giản, cô chỉ cần đóng 1 số tiền là 3 triệu đồng ! Thế là xong !
Nghe thấy số tiền 3 triệu, Quang định cất lời thì bị ông Huy bấu chặt vào tay không cho nói…
– 3 triệu à ? Vậy còn ăn uống, ngủ nghỉ thì như thế nào ? Mà khoan tôi biết rồi, chúng ta sẽ ngủ nhà sàn đúng không ? Tôi cũng đã từng đọc qua về những chuyến tình nguyện của các bạn sinh viên Việt Nam rồi ?
Quang “rùa” cười thầm cái sự ngây ngô của cô nàng, chắc cô ta đang nghĩ đến đấy sẽ có khách sạn 4 sao để được tắm nước nóng và ăn hải sản nữa đây !
– Yes, yes… đúng là như vậy đấy !! Sao, cô có ngủ nhà sàn được không ? – Anh Huy vừa nói vừa nháy mắt cho Quang bảo im lặng để anh thuyết phục.
– Được chứ ! Tôi là người Việt Nam, những gì người Việt làm được tôi cũng làm được, tôi sẽ tham gia, uhm… tò mò lắm rồi đây !
– Tốt, chiều mai cô qua đây nhận toàn bộ giấy tờ về kế hoạch chương trình, đóng tiền cho ban tổ chức và chuẩn bị tinh thần để thứ 6 tuần này chúng ta sẽ xuất phát !
– Thứ 6 đã xuất phát rồi kia à ? Oh ! Sớm vậy sao ??
– Sao vậy ? Có chuyện gì à ?
– À không ! Tôi còn phải xin phép ba tôi nữa ! Nhưng có lẽ là ông ấy sẽ đồng ý thôi !!
– Thế cô không phải xin phép người yêu sao ? – Quang “rùa” châm chọc.
– Người yêu nào ? Anh chàng hay đi cùng tôi sao ? – Tranny mỉm cười
– Không phải vậy ư ?? – Quang lắc đầu ??
– No ! anh nhầm rồi, chỉ là 1 người bạn thôi…
Quang “rùa” sau đó liên tục phản pháo tìm những lý do để có thể khiến Tranny phải đầu hàng và ở nhà nhưng cô nàng vẫn rất kiên quyết không bỏ qua cơ hội này, còn ông Huy thì gật đầu lia lịa, liên tiếp bắt tay chúc mừng, Tranny kết thúc buổi nói chuyện bằng cái nháy mắt đầy ẩn ý với gã Rùa đáng ghét !!!
Nhưng Quang “rùa” không phải lo vì không có đồng minh, Giang “tổng đài” phản đối ngay lập tức, đi chơi trong nội thành Hà Nội đã khiến ông phải lo lắng cắt cử vệ sĩ đi theo bảo vệ, bây giờ Tranny đòi đi tình nguyện 7 ngày 6 đêm thì quả thật không thể chấp nhận được, nhất là ông hiểu tình nguyện ở Việt Nam là như thế nào … lên đồng, xuống ruộng, rượu cần, thuốc lào, cắm trại, nhà sàn, ngủ thăm… toàn những cái không phù hợp với tiểu thư nhà ông cho lắm…
Nhưng Tranny cũng quyết tâm đòi đi không kém, và sau nửa ngày tranh đấu cuối cùng cô nàng cũng đã giành chiến thắng trước ông bố khó tính với 1 điều kiện, phải mang theo cả anh Phước để bảo đảm an toàn cho bản thân. May sao ông Huy cũng đã nhận lời vì xe vẫn còn đủ chỗ và cứ nộp đủ 3 triệu là cho đi hết.
Còn báo cáo với Việt “bat”, có lẽ không cần thiết, gã công tử dạo này cũng đang bận làm ăn, Tranny cũng chỉ định đến ngày đi sẽ nhắn cho Việt 1 cái tin chào tạm biệt, thế là xong !
Để lại một bình luận