Phần 18
Mãi đến chiều bố vẫn chưa về…
Sau khi bị mẹ ngăn không cho đi, nó trở về phòng và lại trốn biệt trong đó tới tận bây giờ. Lạ là nó không cảm thấy đói, chỉ thấy chán nản trống rỗng. Nằm dài trên giường, nó vẫn không ngừng nghĩ đến mẹ, đến những gây phút tuyệt vời đã trải qua với mẹ. Vẫn còn nguyên cái cảm giác sung sướng khi đụng chạm với cơ thể trần truồng nóng bỏng của mẹ, vẫn tưởng như con cặc còn đang được mút chặt trong lồn mẹ. Những ngón tay nó động đậy, vẫn tưởng như đang được bóp vú mẹ, đang được sờ lồn mẹ.
Có tiếng gõ cửa. Chắc là bố về. Nó vẫn nằm im chờ để bố tự mở… Cửa mở ra, mẹ bước vào.
Nó bất ngờ, bối rối ngồi dậy. Mẹ bưng một bát cháo to bốc khói nghi ngút đặt lên cái kệ ở đầu giường. Xong mẹ ngồi xuống bên mép giường, không nhìn nó, nói nhỏ nhẹ:
– Ăn đi cho nóng, nhịn từ sáng tới giờ rồi còn gì.
– Con không thấy đói – Nó đáp lại, giọng lí nhí.
– Con còn trẻ, con đẹp trai cao to thế này, con phải tìm cho mình một cô gái.- Mẹ nói, vẫn không quay lại phía nó. – Rồi cô ấy sẽ yêu con, sẽ đáp lại những ham muốn của con.
– Nhưng con chẳng thích ai cả.
– Thế tại sao con lại làm chuyện đó với mẹ, chẳng phải con cũng thích làm chuyện đó đấy sao.
Nó im lặng hồi lâu, rồi cất giọng thểu não.
– Nhìn bọn con gái bây giờ con chẳng thấy hứng thú gì cả.
– Thế con thích kiểu con gái thế nào? – Mẹ gặng hỏi.
Thừ người ra 1 lát, nó nói lí nhí:
– Con thích người như mẹ.
– Ồ… nghĩa là con thích những cô đứng tuổi hả – Mẹ cười ra vẻ chế nhạo.
– Không phải thế… Mà là con thích mẹ. Con thích làm chuyện ấy… với mẹ.
Mẹ quay lại nhìn nó kinh ngạc:
– Tại sao như vậy? Có phải con nhìn trộm mẹ tắm rồi không?
– Không… Con không nhìn mẹ tắm bao giờ cả.
Nó cố tình nói dối, không những thấy mẹ tắm, nó còn thấy mẹ làm tình nữa kia. Có thấy mẹ làm tình thì nó mới nảy sinh ham muốn được một lần khám phá mẹ như vậy. Và nó đã được thử, quả nhiên là mẹ làm tình thật tuyệt vời.
Mẹ nhìn nó trân trối, giờ mẹ thấy xót xa cho nó. Đúng là con mình bị bệnh thật rồi, nó đang bị lệch lạc trong ham muốn tình dục. Mẹ đã đọc ở đâu đấy nói về điều đó. Họ nói rằng có những kẻ chỉ ham muốn với những người thân thuộc của mình. Mẹ nhoài người về phía nó, ôm nó kéo sát vào mình, mẹ thốt lên đầy thương xót:
– Ôi con tôi… Con bị làm sao thế này.
Nó ngỡ ngàng, rồi thích thú vì đang được ngả đầu vào khuôn ngực mềm mại ấm áp của mẹ. Cái khuôn ngực mà nó vừa được vày vò thỏa thích đêm qua. Mẹ không nhận ra điều đó, vẫn ôm lấy đầu nó ép sát vào ngực mình, bàn tay vuốt ve mái tóc bông bềnh của nó. Hai hàng nước mắt mẹ lăn dài trên gò má. Nó tận dụng cơ hội cứ dụi má vào ngực mẹ, bàn tay dưới nệm bò dần lên đùi mẹ. Mẹ vẫn không hay cho đến khi bàn tay ấy lần mò vào giữa hai đùi mẹ. Mẹ giật mình đẩy nó ra. Nét mặt lộ vẻ giận dữ.
– Không được như thế… Mẹ cấm con… Chỉ một lần thế thôi là quá đủ rồi.
– Mẹ ơi… Con chết mất thôi… Mẹ hãy giúp con thoát khỏi cảnh này. – Nó giở giọng đau khổ.
– Thoát khỏi cảnh gì… Con thật là… Mẹ phải làm sao đây.
– Hãy cho con ôm mẹ, chỉ một lần nữa thôi. – Nó khẩn khoản.
Mẹ ngồi yên, dường như đang suy nghĩ rất lung. Nó tranh thủ cơ hội sán ngay lại kéo mẹ nằm xuống giường. Mẹ định cưỡng lại nhưng muộn mất rồi, mẹ đã nằm gọn trong vòng tay của nó, chân nó quàng sang ấp lên người mẹ. Nó nhìn vào mắt mẹ, ánh mắt van lơn tha thiết khiến mẹ xiêu lòng nằm yên trong vòng tay của nó. Bàn tay nó vuốt ve dọc tấm lưng mẹ rất tình cảm, ánh mắt nó đắm đuối nhìn vào gương mặt đang bối rối của mẹ. Mẹ thật đẹp, nhưng lúc mẹ bối rối thế này trông mẹ thật duyên, thật hấp dẫn… Nó hôn nhẹ lên trán mẹ, hôn xuống mắt mẹ, mẹ nhắm mắt lại thở dài…
Nó hôn xuống má rồi vội vã tìm đôi môi mẹ. Hôn phớt những cái nhẹ nhàng và rồi thì dính chặt lấy, môi nó bắt đầu xoắn xuýt, lưỡi nó lừa lừa tách miệng mẹ chui vào… Mẹ vội gồng mình cố đẩy nó ra nhưng một tay nó đã giữ chặt sau gáy mẹ kéo vào khiến mẹ không sao thoát ra được, mẹ vùng vẫy đấm thùm thụp vào vai nó, mẹ uh uh… không thành tiếng vì lưỡi nó đang đầy trong miệng mẹ. Lưỡi nó đang quấn lấy lưỡi mẹ, nút lấy lưỡi mẹ kéo sang miệng nó, vội vã xoắn xuýt. Sự chống cự của mẹ lỏng dần rồi ngừng hẳn, Mẹ thôi vùng vẫy, người mẹ mềm nhũn ra vì cái hôn mãnh liệt của nó. Mẹ đờ đẫn, ngây dại khi những cảm xúc giống như đêm qua đang cuộn dâng trong mẹ… Nó thả lỏng bàn tay đang giữ sau gáy mẹ, vẫn không thấy mẹ vùng ra, nó biết mẹ đã chịu rồi, chỉ không biết chịu đến đâu thôi.
Nó nhoài người đẩy mẹ ngửa ra và tiếp tục hôn một cách say đắm, và gần như vô thức, mẹ nằm bất động, đờ đẫn trước nụ hôn của nó. Nó nhẹ nhàng rời bàn tay đang ở sau gáy mẹ, trượt dần qua cổ mẹ, dừng lại trên ngực mẹ. Nó bóp nhẹ một bên ngực mẹ xem phản ứng, vẫn không thấy mẹ phản ứng gì bèn luồn vào trong qua khe hở giữa hai hàng khuy, móc hẳn vào trong áo lót của mẹ mà nắn bóp. Được một hồi thì mẹ cầm tay nó kéo ra, nhưng vẫn tiếp tục để nó hôn. Mẹ có vẻ thích cái cách hôn của nó.
Không cho sờ vú thì ta xuống dưới vậy. Bàn tay nó lướt nhanh xuống dưới chui luôn vào trong quần mẹ, chui luôn vào trong quần lót, bóp chặt lấy mu lồn mẹ… Mẹ “uh, uh…” giãy dụa quyết liệt thể hiện thái độ dứt khoát không muốn. Nhưng nó vẫn mặc kệ, cứ ghì chặt lấy người mẹ, tay liên tục xoa nắn chà miết vào khe lồn đang chớm ướt của mẹ… Mẹ vùng một cái thật mạnh đẩy nó ra. Mẹ ngồi bật dậy xốc lại áo xống vừa thở hổn hển. Nó lại định nhào vào ôm nhưng mẹ đã nhảy ra khỏi giường. Mẹ vuốt vuốt lại hai tà áo nhìn nó vẻ giận dữ:
– Con quá lắm… Con định biến mẹ trở thành loại người gì vậy.
– Mẹ… Con xin lỗi… cũng chỉ tại mẹ… đẹp quá… con không kìm được – Nó ấp úng.
– Hừm… đẹp… nhưng không dành cho con… – Mẹ cũng lúng túng.- Thôi ăn cháo đi, nguội hết rồi. Mà bố cũng sắp về rồi đấy. Mẹ đi xuống đây.
– Bố chưa về ngay đâu. Tết nhất đàn ông hay tụ tập nhậu nhẹt lắm. Mẹ ở lại đây với con một lúc nữa đi, con muốn được bên mẹ.
– Khôông… được…
Mẹ dằn giọng trong khi luôn tay vuốt phẳng lại áo xống. Xong mẹ quay đi ngay, để mặc nó gọi với theo nài nỉ.
Nó đổ kềnh ra giường chán nản, tưởng mẹ đã xuôi, không ngờ vẫn nhất quyết không chịu.
Hăm tám Tết, khắp phố phường đã rộn rã không khí xuân. Nhưng nàng vẫn đứng đây với trăm mối tơ vò. Nàng đang phải chuẩn bị thực phẩm cho ngày Tết, đứng bần thần bên bệ bếp với trăm thứ thịt thà bánh trái mà đầu óc nàng cứ để đâu đâu. Không biết mình gặp kiếp nạn gì mà tự dưng vướng vào chuyện khó xử thế này. Suốt mấy ngày qua, nàng luôn phải tránh xa thằng con trai mỗi khi bố nó vắng nhà. Cứ hễ không thấy bố là y như rằng nó sán lại bên nàng tìm cách sàm sỡ, mặc dù nàng đã dùng đủ mọi cách để từ chối, từ mềm mỏng khuyên lơn đến nặng lời giận dữ nhưng vẫn không đẩy lùi được nó. Nàng thấy lo sợ lắm, nỗi lo sợ không thể thổ lộ với ai. Nàng chỉ mong sao cho chóng hết Tết để nó trở lại trường, trả lại không khí bình yên cho nàng.
Nàng cứ nghĩ mãi mà không lý giải nổi tại sao thằng con trai ngoan ngoãn của nàng lại bỗng trở nên đáng sợ như vậy. Mặc cho mẹ khuyên giải về luân thường đạo lý, về tình cảm gia đình,… vẫn không thay đổi được ham muốn kỳ quặc của nó. Cứ không thấy có bố ở nhà là nó lại ve vãn và thế nào cũng phải ôm được nàng, sờ soạng được một tí thì nó mới thôi. Nàng cũng không biết mỗi khi mình tắm có bị nó nhìn trộm hay không nữa. Mỗi khi cởi đồ bao giờ nàng cũng kiểm tra thật kỹ cửa giả nhưng vẫn có cảm giác bị nhìn trộm, có một mình trong phòng tắm thôi nhưng nàng cứ thấy sượng chín cả người sự trần truồng của mình, y như đang đứng trần truồng trước mặt thằng con vậy. Đến nỗi mà đêm đêm nằm cạnh chồng, ý nghĩ về nó vẫn không buông tha nàng. Những khi ân ái cùng chồng, mặc dù rất cố gắng nhưng nàng vẫn không sao gạt được cái ý nghĩ tưởng như thằng con đang nằm đè trên mình. Nàng thấy mệt mỏi quá, tình trạng thế này cứ tiếp diễn thì không biết nàng có thể giữ được mình trước thằng con nữa hay không.
Đang miên man suy nghĩ nàng chợt giật mình bởi tiếng bước chân của thằng con đang từ trên gác đi xuống. Chết tôi rồi, bố nó lại vừa ra khỏi nhà, bảo tới công ty lo thu dọn rồi liên hoan tất niên với anh em, chắc phải chiều mới về. Thế này thì biết trốn làm sao được từ giờ tới lúc ấy đây, trong khi còn bao nhiêu việc phải làm.
– Chào mẹ, con đói quá, có gì ăn không mẹ – Nó cất tiếng, giọng nói khá vui vẻ.
– Có đồ ăn trên bàn đấy con, bố vừa ăn xong – Nàng cũng cố gắng nói thật tự nhiên.
Thằng con kéo ghế ngồi ngay vào bàn ăn. Bàn ăn ở ngay sau lưng nàng, nó ngồi xuống ăn luôn, nàng không dám ngoái lại nhìn, chỉ thấy người nóng ran, nàng biết chắc rằng nó đang vừa ăn vừa ngắm nhìn nàng từ phía sau.
Một lúc sau, thấy nó lạch xạch đứng dậy. Nàng hồi hộp lo lắng, không biết nó có tới ôm nàng từ phía sau không. May quá, đã thấy nó đứng bên cạnh, bỏ mấy cái bát đĩa ăn xong vào chậu rửa, nó nhỏ nhẹ hỏi nàng:
– Nhiều thứ thế nhỉ?… Có cần con giúp gì không mẹ.
– Thôi thôi, không cần đâu, con cứ lên trên nhà đi. – Nàng vội vã từ chối, chỉ sợ nó ở lại luẩn quẩn bên nàng thì thế nào cũng có chuyện.
Nhưng cũng chả được ích nữa rồi, y như rằng có cơ hội là nó chẳng bao giờ bỏ qua. Nó đã lại sau lưng nàng, vòng tay ôm choàng lấy nàng. Cao hơn hẳn nàng một cái đầu, nó đứng sau ghì nàng sát vào thành bàn bếp. Nàng choáng váng như muốn khuỵu xuống. Nó thì thầm bên tai nàng:
– Mẹ cho con một tí nhé, con nhớ mẹ quá.
– Đừng, buông tha cho mẹ… Như thế là có lỗi với bố lắm con biết không.
– Con biết… nhưng mẹ không thương con sao, con đang héo mòn dần đây này… Mẹ cứ tránh con mãi thế này thì con đến mòn mỏi mà chết mất.
– Trời ơi, vậy con bảo mẹ phải làm gì bây giờ.
– Mẹ chiều con một tí là được.
– Chiều như thế nào mới được chứ.
– Mẹ cho con một lần như đêm hôm nọ… được không mẹ.
– Ôi trời ơi… Con muốn giết mẹ sao… làm thế thì mẹ còn mặt mũi nào nhìn bố.
– Thì mẹ đã làm một lần rồi đấy thôi – Nó nói trong khi tay nó quờ xuống háng nàng.
– Ôi không… mẹ xin con… Đừng làm thế.
Nó không muốn buông tha cho nàng. Hẳn là như thế, cả hai bàn tay nó, một ở trên, một ở dưới đang nghiến ngấu vò nắn nàng… Quá mệt mỏi, thất vọng, chán nản… nàng nhũn người ra, ngồi xụp xuống dưới chân nó. Nàng khóc, úp mặt vào hai đầu gối mà khóc, đôi bờ vai rung lên từng chập. Nó ngồi xuống bên nàng, ôm lấy đôi vai nàng vỗ về an ủi. Những tưởng nó thấy thế mà thương xót cho người mẹ đáng thương của nó, nhưng không, nó tranh thủ ngay cơ hội mẹ đang bối rối như vậy bế xốc ngay mẹ lên trên phòng nó.
Để lại một bình luận