Phần 16
Trở về nhà, để cho hai cô gái nói chuyện với nhau, còn Minh vào phòng tắm cho hạ nhiệt rồi tranh thủ nấu đồ ăn, từ tối cả ba người chưa ăn uống gì.
Thảo như tìm lại được sức sống, nàng cười trong nước mắt khi biết được sẽ không bị đám người kia ép buộc nữa. Và nhất là qua lời Trang kể, Minh không hề chê ghét Thảo vì những chuyện đó, mà hắn còn đau lòng gấp bội, bất chấp nguy hiểm để giải thoát cho nàng. Thảo vui thực sự.
“Nè! Có thiệt là em với Minh chưa làm gì không đó?” Thảo gặng hỏi Trang.
“Thật mà! Chỉ là giả vờ thôi…!” Trang đỏ mặt nói thật.
“Nhưng mà em cũng muốn làm thật đúng không?”
“Á…chị này…!”
Cả hai cùng cười, tiếng cười vui vẻ hạnh phúc vang lên trong đêm tối.
Minh đem đồ ăn lên, hắn cũng bất ngờ vì mới trước đó còn ghen tị với nhau mà giờ hai người lại cười đùa thân thiết.
“Phụ nữ thật khó hiểu!” Cảm thán một câu rồi bước vào phòng.
Ba người cùng ăn trong tiếng cười, Thảo và Minh thì không nói gì nhiều, cả hai đã quá hiểu nhau, còn Trang thì tíu tít luôn miệng.
“Công lao của bé Trang nhiều nhất đó!” Minh không quên nịnh bợ người đẹp.
“Vậy thì lo mà đền đáp cho thỏa đáng đi!” Thảo nháy mắt với vẻ mặt nguy hiểm.
Minh tỏ ra oan ức: “Sao lại là tao?”
“Chứ không lẽ là tao?” Thảo không hề muốn chịu thua Minh trong chuyện đấu khẩu.
Minh đành ngậm ngùi ăn tiếp, Thảo cười đắc thắng, còn Trang thì cứ như người say rượu, mặt luôn đỏ bừng.
Minh để Thảo ngủ lại ở nhà hắn rồi lấy xe đưa Trang về. Vui vẻ chơi đùa tới tận nửa đêm quên cả giờ giấc, Trang lo lắng sợ về trễ bị mẹ mắng.
Về tới nhà, Trang và Minh ngạc nhiên khi tất cả mọi người đang chuẩn bi đi đâu đó, cả mẹ nàng, Khải lẫn người giúp việc, cả bác bảo vệ gác cổng.
Thấy Trang và Minh, mẹ nàng mỉm cười rồi nói khi hai đứa chưa kịp chào: “Có chút chuyện trên chỗ đang thi công, người ta đập phá không cho xây dựng tiếp nên mẹ phải lên đó giải quyết, con chịu khó ở nhà một mình.”
Trang tròn mắt hỏi lại như nghe lầm: “Con ở nhà một mình?”
Mẹ Trang vẫn ôn tồn: “Khải phải đi theo để phụ mẹ giải quyết, trên đó là vùng sâu nên mẹ đưa chị giúp việc và bác bảo vệ đi theo luôn cho tiện.”
Nói xong mẹ Trang quay sang Minh: “À cậu này, nếu rảnh ở lại với Trang cho con bé đỡ buồn.”
“Đù! Thơm!” Đầu óc của thằng dâm dê chỉ thốt lên đươc nhiêu đó.
Minh chớp cơ hội liền: “Dạ! Cô cứ đi, cháu sẽ lo cho Trang!”
Trang cũng không nói gì, chỉ im lặng nhìn chiếc xe từ từ đi mất.
Liếc qua cửa xe, Minh thấy Khải đang ngủ gật, có vẻ là say rượu, cũng phải thôi, tiệc tàn chưa được bao lâu.
Có phần khó hiểu khi cả Khải lẫn mẹ Trang dường như không quan tâm tới nàng lắm, nhưng Minh không có thời gian để lo chuyện đó, bởi vì một cô bé thiên thần đang nhìn hắn với đôi mắt đen tròn long lanh.
“Vậy…anh…” Trang khó khăn mở lời.
Minh cười mỉm: “Vậy anh ngủ ở đây với em!”
Trang giãy nảy: “Á…anh vô duyên, ai cho anh ngủ ở đây?”
“Vậy anh về ngủ với Thảo.”
Minh vẻ mặt đắc thắng làm bộ đi về.
Trang e ngại chống chế với hắn, nhưng khi nghe thấy ‘về ngủ vơi Thảo’ thì không hề muốn chút nào, dù nàng với Thảo đã có chút hòa hợp.
Kéo tay áo Minh, Trang thẹn thùng nói: “Thôi, anh đừng về, ở một mình em sợ lắm.”
Chỉ chờ có thế, Minh hớn hở khóa cổng rồi dắt xe vào trong.
Trang lên lầu vào phòng riêng của nàng đi tắm, còn Minh ở dưới ngắm nghía căn nhà. Hàng loạt món đồ sang trọng bày trong phòng khách, từ bộ bàn ghế tới cửa ra vào, từ chiếc tủ tới cầu thang lên lầu đều là gỗ cao cấp được trạm khắc tinh tế. Đến chiếc máy lạnh cũng còn được làm một giá đỡ bằng gỗ quý… sự xa hoa đậm nét của giới nhà giàu.
Làn hương thơm dịu nhẹ thoáng qua, Minh không hề quên mùi hương này. Trang đã tắm xong, nàng mặc một bộ đồ ở nhà in hình con mèo kitty, đôi chân trắng ngần bên dưới chiếc quần thun ngang đùi. Trang từ trên lầu đi xuống theo từng bậc thang, nhưng trong mắt Minh giống như Hằng Nga đang hạ phàm, dẫu rằng hắn còn chẳng biết mặt mũi Hằng Nga ra sao.
Cười với ánh măt si mê, Minh đứng dậy nắm tay nàng. Nàng ngại ngùng nhưng không rụt tay lại.
Trang kéo hắn lên sân thượng, hai người ngồi bên nhau tâm sự, nói đủ thứ chuyện trên đời. Nhờ đó Minh mới hiểu tại sao mẹ Trang và Khải lại đối xử với Trang như vậy, là do Trang chỉ là con nuôi.
Nhìn vào đôi mắt long lanh của Trang, Minh có thể thấy được tuổi thơ thiếu thốn tình cảm của nàng. Sự đồng cảm lẫn tình cảm đang dâng trào, Minh đưa tay ôm lấy vai Trang kéo vào người hắn. Nàng cũng đón nhận, ngả đầu vào vai hắn với niềm hạnh phục mơ hồ.
Cơ thể mát lạnh dịu dàng của Trang làm bùng nổ một ngọn lửa trong lòng Minh, nhưng rút kinh nghiệm sau sắc từ lần trước ở nhà Linh nên hắn cố kìm nén, chỉ ôm nàng thật lâu.
Trang nép chặt vào lòng Minh, nàng thích hắn, ở bên hắn nàng cảm thấy vui vẻ không muộn phiền.
Nàng cũng mong chờ một điều…nàng chủ động…
Hai tay ôm cổ Minh, hắn quay lại, nàng hôn hắn. Bỏ đi sự e thẹn của con gái, nàng chủ động làm điều nàng muốn.
Hôn nhau say đắm, Minh đê mê tận hưởng làn môi mềm mại, lưỡi tìm lưỡi, hòa quyện.
Nụ hôn lần thứ hai đem đến cảm xúc mãnh liệt, nàng ôm chặt cổ hắn, hắn ôm chặt người nàng. Hai cơ thể hừng hực sức sống ép sát như muốn hòa tan vào nhau.
Rời môi, Minh bế bổng Trang trên tay và đi xuống phòng nàng. Căn phòng màu hồng nhạt đầy nữ tính chào đón hai người đang cuốn lấy nhau.
Trang rời hắn ra, nàng tiếp tục chủ động. Tự nàng cởi bỏ chiếc áo đang mặc, làn da trắng không tì vết hiện ra, Minh si mê chiêm ngưỡng cơ thể tuyệt mỹ lần đâu tiên phơi bày. Hai bầu sữa non căng mọng bên trong chiếc áo ngực trắng tinh, Trang đưa tay ra sau lưng và tiếp tục cởi. Chiếc áo ngực rơi xuống, hai quả đào ngon nhất thế gian hiện ra, Minh không thể rời mắt khỏi nó.
Lần đầu tiên có người nhìn thấy thân thể của mình, Trang cũng xấu hổ, nhưng ánh mắt đê mê của Minh như tiếp thêm sự tự tin cho nàng. Cảm thấy kích thích khi tự mình chủ động, Trang tự mình cởi luôn chiếc quần đùi đang mặc.
Minh thấy cổ hắn bắt đầu khô khan, Trang chỉ còn mặc chiếc quần lót trắng nhỏ xinh, nàng chầm chậm xoay người một vòng cho Minh chiêm ngưỡng.
Trang nhìn hắn và hỏi nhỏ: “Em đẹp không?”
Minh khó khăn nói từng chữ: “Đẹp…lắm.”
Trang nhìn hắn bằng ánh mắt hạnh phúc. Rồi như một ảo thuật gia, Minh cởi sạch quần áo của hắn với tộc độ không tưởng. Dương vật gân guốc hùng dũng vươn ra chỉa thẳng về phía trước như muốn hô lên rằng: “Xông lên!”
“Á…” Trang không khỏi thốt lên khi thấy thứ xấu xí kia, nàng đưa tay lên che miệng.
Minh nhào tới bế thân thể tuyệt mỹ lên giường, hai người lại trao nhau nụ hôn say đắm.
Minh rời môi, hôn xuống chiếc cổ xinh trắng ngần, hôn xuống cánh tay đang e ấp che chắn trước ngực, hắn muốn hôn hết mọi chỗ trên cơ thể này. Rồi tay nàng tự động mở ra, môi hắn liền hôn lên quả đào non ngon tuyệt, hắn hôn thật nhẹ nhàng, nâng niu như một món đồ dễ vỡ.
Trang sung sướng đón nhận từng cảm giác sướng khoái lần đầu trong đời, nàng gối đầu cao để nhìn hắn đang mân mê hai quả đào non. Bú mút thật nhẹ nhàng, đổi qua lại liên tục không để bên nào thiệt thòi. Hắn thầm so sánh, ngực của Trang là đẹp nhất trong các cô gái mà hắn từng được bú mút như thế này. Hai đầu ti màu hồng nhỏ cho thấy ngực còn chưa phát triển hết.
Trang đã đờ đẫn, nhưng nàng vẫn cố mở mắt nhìn Minh đang hôn xuống bụng nàng, không hề nhột mà chỉ có sự kích thích dâng lên.
Hôn nhẹ vào chiếc rốn nhỏ xinh, Minh ngước lên nhìn Trang. Nàng khẽ ưỡn mông lên, tay hắn kéo chiếc quần lót trắng nhỏ xuống, màu trắng tinh khiết giống như nàng. Đáy quần đã ướt một đường dọc nhỏ.
Bờ mu vun cao chỉ với một chút ít lông tơ, bên dưới là một khẻ nhỏ mà bao kẻ mơ ước. Để chiếc quần lót qua một bên, Minh quay lại nhìn không rời mắt, dù chỉ thấy một phần nhỏ của cái khe kia do hai chân nàng đang khép lại, nhưng như vậy cũng đủ làm Minh say mê.
Để lại một bình luận