Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 5

Sói săn mồi – Quyển 5

Bắc Kinh… trụ sở Thiên Địa Hội ở phía đông thành phố, nơi không chịu ảnh hưởng của cuộc chiến Cường Giả…
“Vâng thưa chủ nhân!” Đoàn Dự vâng dạ trong điện thoại với ai đó, gương mặt hắn rạng rỡ vô cùng như mới trúng con lô khi đặt cược toàn bộ gia tài vào.

“Hahaha… Thiên Địa Ngũ Bá nghe lệnh!” Cúp điện thoại, Đoàn Dự hướng năm lão giả hô lớn.

“Có!” Năm lão giả sau khi nhận ra chân chính chủ nhân của mình là ai thì không còn tư tưởng chống lại hay là không dám có tư tưởng đó nữa mà ngay tức thì cúi đầu trước Đoàn Dự một cách ngoan ngoãn nhất.

“Các ngươi năm ngươi chia nhau dẫn đám tay chân đến các nơi, chiếm sạch địa bàn xã hội đen của Bắc Kinh cho ta, tên nào chống lại… CHÉM!” Đoàn Dự cười lớn làm Thiên Địa Ngũ Bá sững sờ.

“Đại nhân! Song Long Bang cùng Hồng Bang?” Nhất Bá ngập ngừng hỏi, sau Song Long Bang cùng Hồng Bang là những con quái vật mà chúng đụng vào chỉ có chết.

“Hừ! Một đám ô hợp, thủ lĩnh của chúng đã táng thân thì bọn tiểu tốt chi như rắn mất đầu, những kẻ đứng sau cũng không còn thì giờ quan tâm đến chúng như thế nào đâu mà có khi bọn chúng đang lo lắng chuẩn bị lễ vật mang tới cầu chủ nhân bỏ qua không biết chừng… hahaha”

Đoàn Dự cười gằn, trước kia Đoàn gia gần như bị diệt hắn nghe kể lại Đoàn gia võ giả đi đâu cũng bị coi khinh như súc vật nhưng giờ thì sao? Ma Tôn một mình đấu lại ba thế gia, bốn đại phái cho dù là bọn chúng chưa toàn lực nhưng mấy ai làm được điều đó? Mấy ai dám làm điều đó? Ma Tôn làm được mà còn làm rất tốt, rất đẹp mắt, giờ còn ai dám coi khinh Đoàn gia, con chó trung thành nhất của Ma Tôn đây? Đánh chó phải ngó mặt chủ, chủ đang cường hoành, đang bá đạo như thế thì Đoàn gia cũng thơm lây không ít chưa nói tới Long ít khi can dự vào việc kinh doanh cho nên Đoàn gia lần này vớ bẩm, Bắc Kinh đông đúc như vậy nên bọn xã hội đen ở đây thu về cũng không ít.

Thiên Địa Ngũ Bá nghe trong lời nói của Đoàn Dự rằng Song Long Bang bang chủ cùng Hồng Bang Tứ đại mỹ nhân đã chết trong tay ai đó thì run lên, xem rằng có một chuyện gì đó không nhỏ đã diễn ra, các thế lực cũng tham gia và đã chịu phải thiệt thòi lớn lao… nghĩ đến cảnh tượng Bắc Kinh thế giới ngầm đều nằm trong tay Thiên Địa Hội mà máu nóng trong người năm lão giả sôi sục, bọn chúng sống cả đời không phải vì ước mơ này hay sao…

“Còn không nghe đại nhân nói gì sao? Mau chóng hành động!” Nhất Bá phản ứng nhanh hơn cả, lão quát bốn tên khác rồi phi thân ra ngoài triệu tập nhân thủ đầu tiên.

Chạng vạng tối, Bắc Kinh tuy rất ít người biết về cuộc chiến của những Cường Giả nhưng cũng hỗn loạn khôn cùng… hỗn loạn vì cảnh tượng giang hồ thanh toán đẫm máu xảy ra trên từng con đường, trên từng tuyến phố… kỳ lạ là dù bạo liệt, đẫm máu đến thế nào thì cảnh sát vẫn án binh bất động không thấy bóng dáng một ai.

Tổng Cục An Ninh Bắc Kinh… phòng họp…

“Trung tướng… mỗi giây đường dây cảnh sát tiếp nhận hàng trăm cuộc gọi từ khắp thành phố về việc bọn giang hồ đâm chém nhau, tình trạng hỗn loạn đã vượt xa khỏi sự khống chế của cảnh sát địa phương, chúng ta cần có biện pháp khẩn cấp để vãn hồi tình trạng này! Nếu cần thiết có thể liên lạc với bên phía quân đội để họ trợ giúp…” Một viên đại tá đứng lên báo cáo nhanh với tên đại hán trung niên ngồi ở vị trí cao nhất trên bàn họp, gã là Dương Kinh Toái – trung tướng, quyền Tổng Cục Tưởng Tổng Cục An Ninh Bắc Kinh.

Dương Kinh Toái sao không muốn ra lệnh dẹp yên hỗn loạn đang diễn ra chứ nhưng hắn không dám, quyền Tổng Cục Trưởng của hắn to đầy nhưng đây là ở trước mặt người bình thường, trong mắt đám cường nhân giang hồ kia hắn còn không đủ một cái nhấc tay, hắn biết không phải tự dưng mà đám Thiên Địa Hội nổi điên mà là có người giật dây và kẻ nào làm thế, từ đâu chúng có tự tin đó hắn không biết, hắn đã báo tin về Dương gia nhờ điều tra thoáng một phen trước khi ra quyết định, tin báo về cũng đã hơn một giờ rồi mà vẫn chưa có phản hồi khiến hắn như ngồi trên đống lửa, linh tính mách bảo cho hắn là có chuyện… phải chăng là liên quan đến lệnh di tản khẩn cấp đám người ở khu vực quanh tòa nhà Đổng Phát… Dương Kính Toái suy đoán.

“Trung tướng… mỗi giây chúng ta chần chừ thì nhân dân lại phải sống trong vô vàn sợ hãi, mong trung tướng vì nhân dân…” Viên đại tá thấy Tổng cục trưởng do dự một điều gì đó không quyết nên gấp gáp nói.

“Hừ! Tư đại tá cho rằng ta ngồi đây không phải vì dân vì nước?” Bị nói kháy khiến Dương Kinh Toái không vui trừng mắt hỏi ngược, con mẹ nó chứ hắn đâu có muốn thế nhưng nếu hắn quyết định sai thì tính mạng của hắn, của nhà hắn cũng không bồi nỗi nếu lỡ đâu làm phật lòng vị nào đó.

“Thuộc cấp không dám! Chỉ mong đại tá có thể nhanh ra quyết định, để thủ đô của chúng ta nhanh chóng lấy lại bình yên, bộ mặt đất nước không bị hoen ố!” Viên đại tá cúi đầu nói.

“Tít… tít… tít…” Đột nhiên điện thoại có chuông khiến Dương Kinh Toái giật mình, gã mừng rỡ nhận ra số điện thoại gọi đến, là của Dương Tuyền, cầm điện thoại bước nhanh ra ngoài trong sự ngỡ ngàng của đám thuộc cấp, Dương Kinh Toái vào phòng riêng mới bấm nút nghe.

“Alo! Gia chủ, tôi phải làm sao đây?”

“Tình hình thế nào?” Dương Tuyên đầu dây bên kia không đáp mà hỏi.

“Rất hỗn loạn, bọn Thiên Địa Hội không biết vì sao nổi điên mà tìm đến địa bàn của Song Long Bang cùng Hồng Bang gây chiến khắp nơi, mà còn không phải giống gây sự thông thường mà chúng ra tay rất đẫm máu… địa bàn của các thế lực nhỏ hơn hay phố người Nhật cũng bị bọn chúng ra tay, đám thuộc cấp đang gây áp lực bắt tôi phải ra quyết định, thậm chí là nhờ đến quân đội!” Dương Kinh Toái kể khổ.

“Quân đội? Hừ, bọn chúng cho mười lá gan cũng không dám động, ngươi thân là Tổng Cục Trưởng còn phải coi mặt đám thuộc hạ mà làm việc sao? Án binh bât động, lệnh cho cảnh sát địa phương cũng như Tồng Cục An Ninh không được can dự vào việc làm của Thiên Địa Hội, cứ để chúng chém cho đã, giết cho đã đi!” Dương Tuyền nói mà khiến Dương Kinh Toái há hốc mồm.

“Gia chủ! Thế thì loạn… Bắc Kinh loạn mất!” Dương Kinh Toái ngập ngừng nói.

“Câm mồm! Bắc Kinh hay Dương gia quan trọng hơn?” Dương Tuyền gầm lên làm Dương Kinh Toái run cầm cập, quỷ thân ơi… gia chủ đại nhân ngày ngày cao cao tại thượng giờ lại đang nói Dương gia đang bị uy hiếp sao, nếu hắn biết Dương gia mười lăm vị lão tổ đã bị chết đến mười bốn vị, vị còn lại cũng là trọng thương nặng nề không biết có chết khiếp không nữa.

“Nghe cho rõ… không được có bất cứ hành động nào!” Dương Tuyền gằng giọng rồi cúp điện thoại cái rụp trong sự ngẩn ngơ của Dương Kinh Toái, hắn thờ thẩn trở lại phòng họp với quyết định mà cả cuộc đời không thể quên được.

Dương gia…

“Thế nào rồi?” Trước mặt Dương Tuyền lúc này là một gã đại hán mặc hắc y đen kịt từ đầu đến chân không một kẽ hỡ ngoài đôi mắt âm lãnh.

“Khà khà! Yên tâm đi Dương gia chủ, La Sát giáo ta đã nhận tiền thì nhất định sẽ không nuốt lời, hai vị Tả Hửu Mật Sứ đã lên đường và ngay ngày mai sẽ đến đây bảo hộ Dương gia trong vòng ba tháng…” Gã đại hàn cười khàn, trong mắt không che giấu ý vị chế giễu Dương Tuyền.

“Ta không có ý gì nhưng ngươi cũng đã biết Ma Tôn không phải đơn giản, hai vị Tả Hửu Mật Sứ sợ rằng không thể chống lại y!” Dương Tuyền nhíu mày nói.

“Hắc Hắc! Yên tâm đi Dương gia chủ, lần này Giáo chủ đã ban cho Tả Hửu Mật Sứ thanh La Sát Thần Kiếm, nếu Ma Tôn có mắt không tròng dám đến Dương gia thì chắc hẳn hắn phải chết!” Gã hắc y cười lạnh.

“Vậy thì quá tốt! Mối quan hệ của Dương gia và La Sát giáo không phải ngày một ngày hai, tin rằng La Sát giáo chủ sẽ không giương mắt nhìn Dương gia bị diệt!” Dương Tuyền cười nói, hắn tạm thời nuốt hận bị một con chó trong La Sát giáo coi khinh để bảo hộ Dương gia an toàn, hắn lo sợ Ma Tôn sẽ đột ngột đến Dương gia ám sát một vài đầu lĩnh khiến Dương gia triệt để hỏng.

Dương gia lần này tham tài cho nên lật thuyền, mười bốn lão tổ bỏ mạng lại cùng lão giả Dương Nghiệp trọng thương nặng nề khiến tình cảnh Dương gia như ngàn cân treo sợi tóc, Dương Tuyền là đánh liều vận mạng toàn gia tộc khi nhờ đến một thế lực ngoại lai như La Sát giáo của Hàn Quốc cũng là ‘bạn làm ăn’ bao năm qua phái cao thủ sang bảo hộ Dương gia.

Nói qua về La Sát giáo, đây là giáo phái lớn nhất miền nam bán đảo Triều Tiên hay là Hàn Quốc, con quái vật này thống lĩnh từ chính trị đến thế giới ngầm mảnh đất này, đối chọi gay gắt với Bạch Liên Giáo ở phía bắc tạo thành đối trọng kìm hãm lẫn nhau.

Bắc Kinh hai ngày đẫm máu cuối cùng mới kết thúc, theo ghi chép của cảnh sát thì vụ thanh toãn đẫm máu nhất từ trước đến nay này đã lấy đi hơn 4000 mạng người, một con số mà chính phủ cố gắng che giấu không bao giờ được công bố ra bên ngoài. Bắc Kinh thế lực ngầm triệt để bị một thế lực thao túng… Thiên Địa Hội, còn đứng sau tổ chức này thì ai cũng biết là kẻ nào cho nên khỏi cần phải bàn nhiều làm gì.

Nhân vật chính của câu chuyện là Ma Tôn lại không hề quan tâm đến Bắc Kinh như thế nào hay là Dương gia mời tới ai, hắn giờ đây hình dáng biến ảo trở lại thành một thanh niên trẻ trung hơn hai mươi tuổi và cũng chính là hình dáng chân thật của bản thân để đi gặp hai bóng hồng xinh đẹp tại một quán cafe sang trọng cùng yên tĩnh.

Amazon… khu rừng ẩm ướt đầy kỳ bí ở nam mỹ… tận sâu bên trong khu rừng, nơi mà con người rất ít khi đặt chân đến đây vì sự nguy hiểm có thể đến từ bất cứ đâu… giữa hai ngọn đồi cao bị cây cối che phủ là một đầm lầy màu xanh lục đầy tà dị… đầm lầy này có tên Lucifer hay đầm lầy quỷ, một nơi cấm kỵ của thổ dân hay kể cả những loài động vật vì chúng hiểu rằng chỉ cần chạm hay hít phải thứ nước ở đầm lầy này thì chẳng khác nào chúng vừa ghi tên vào chuyến xe đến địa ngục tăm tối… sự đáng sợ của thứ nước độc kia khiến cái chết đôi khi lại còn dễ dàng hơn việc da dẻ bên ngoài bị ghẻ mủ thành tửng mảng lớn trong đau đơn tột độ.
“Ọc… ọc… ọc… ”

Cứ tưởng nơi đây phải tồn tại một sự tĩnh lặng đáng sợ thì đã hai năm rồi không gian khuôn viên xung quanh đầm lầy bị những tiếng bong bóng nổ lốp đốp dưới nước phá vỡ cứ như có một thứ gì đó đang hít thở bên dưới, chuyện mà không người nào biết đến đầm lầy này có thể tưởng tượng ra được.

“Àooooooooo!”

Đột nhiên một tiếng động lớn vang lên, chính giữa đầm lầy không biết vì sao lại hình thành một vòng xoáy khổng lồ, toàn bộ thứ nước màu xanh lục chết người kia cứ thế bị ai đó thao túng.

“Khà khà… Vạn Độc Tâm Kinh… mong rằng ngươi không phụ sự mong đợi của ta… ”

Một giọng nọi khàn khàn từ bên dưới đầm lầy tràn đầy ý vị hưng phấn, không biết hắn làm sao có thể sống được ở chỗ như thế này nhưng nhìn thoáng cơ thể trần truồng của hắn là đủ biết ‘không hề bình thường một chút nào rồi’… liệu trên thế gian này có kẻ nào có thể sống với một cỗ thân thể mục nát hay ghê tởm như thế kia đây, lớp da bên ngoài người hắn đã không thuộc về loài người rồi mà có thể so với những loài bò sát khi từng miếng vảy xếp chồng chất lên nhau, thi thoảng là những ủ mủ trắng đục đang liên tục phun dịch ra bên ngoài…

“Chủ nhân! Chúng ta sắp được gặp lại nhau rồi, mong rằng ngươi vẫn mạnh mẽ bá đạo như khi xưa, chủ nhân của Độc Sĩ ta không thể là một tên phế vật được!”

Vẫn là giọng khàn khàn tự thầm thì của gã nam nhân, thì ra là Độc Sĩ, hắn đã ở đây gần hai năm trời để tu luyện một loại võ công mang tên Vạn Độc Tâm Kinh, chưa biết loại võ công này mạnh mẽ đến đâu nhưng chứng kiến cơ thể của hắn biến thành dạng này cũng đủ để nhận biết được đây là một loại võ công chí độc trong thiên hạ.

Từ đâu Độc Sĩ có được tâm pháp Vạn Độc Tâm Kinh thì quá đơn giản rồi, lão sư phụ của Long vốn ưa thích sưu tầm võ học cho nên Độc Sĩ bản thân là một trong hai gã Hộ Pháp của đồ đẹ lão chắc chắn sẽ nhận được ưu ái. Nói đi cũng phải nói lại, loại độc công này vốn dĩ đã thất truyền từ lâu trong thiên hạ vì kẻ tu luyện nó nếu thành công sẽ trở thành nỗi khiếp sợ đối với kẻ thù nhưng cái giá phải trả không hề nhỏ một chút nào, ngoại hình của người tu Vạn Độc Tâm Kinh sẽ không còn là con người, thử hỏi có mấy kẻ chịu suốt ngày đi ra bên ngoài với tấm áo choàng che kín mít từ đầu đến chân như một tên tâm thần xa lánh xã hội đây, nếu thê trở thành cao thủ để làm gì… Vạn Độc Tâm Kinh cứ thế trôi vào quên lãng trong dòng chảy thời gian đến khi một kẻ thích giấu mình sau tấm áo choàng như Độc Sĩ chọn lấy.

“Roẹt… roẹt… ”

Đúng lúc này, vòng xoáy độc thủy kia trở nên dữ dỗi khôn cùng, Độc Sĩ hai mắt trừng lớn, hai tay hắn áp lên dòng nước bắt đầu… hút… từng mảng độc xanh lục chết người cứ vậy bị hắn hút vào cơ thể như là đang tích lũy độc lực vào nội thể.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 5


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)