Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 5

Sói săn mồi – Quyển 5

Diệp Siêu cười hiểu ý lui ra…

“Chủ nhân! Chuyện lần này Thiên Địa hội chúng ta bỏ sao?” Đoàn Dự nãy giờ ở bên cạnh đợi Diệp Siêu lui ra mới mở miệng.

“Chúng là đang đợi ta hành động cho nên ngu gì chui đầu vào rọ để chúng có cái cớ hỏi tội ta… bán sạch số hàng trong kho rồi gom hết tiền lại, đằng nào chúng ta cũng không ở đây lâu nên xã hội đen cứ để chúng làm đi…” Long hắng giọng, mất đi một khoản thu lớn khiến hắn cũng không dễ chịu cho lắm.

“Thế còn Thiên Địa hội cao tầng đám người kia thì xử trí thế nào?” Đoàn Dự gật gù hỏi tiếp.

“Chẳng phải Diệp Siêu vừa nói tên Thánh Tử kia là một tên nhỏ mọn thù dai sao, ta đánh vào mặt mũi nữ nhân của hắn thì hắn chưa lôi được ta ra sao có thể dừng tay chứ… chỉ có người chết mới giữ được bí mật tốt nhất…” Long lạnh lùng nói, hắn không phải anh hùng trong truyện để mà cứu nhân độ thế cái khỉ gì… bất cứ tác nhân nào có thể gây hại đến hắn đều phải bị xóa bỏ.

“Đã rõ!” Đoàn Dự gật đầu lãnh mệnh, hắn cũng đồng tình với cách hành xử của chủ nhân, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này thì nếu ngươi không đủ thực lực chỉ có thể làm con tốt thí cho kẻ khác và có thể bị ‘thí’ bất cứ lúc nào.

Hai ngày sau…

Trên một chiếc Bentley bóng bẩy đang hướng vào trung tâm thành phố là một gã nam nhân trẻ tuổi ăn mặc thời thượng… hắn có khuôn mặt điển trai pha chút vẻ lạnh lùng, đôi mày rậm cùng ánh mắt cuồng ngạo khá là nam nhân… hắn chính là Khương Bất Phàm – Thánh Tử Thập Lục Tháp.

“Quy lão! Sao đến giờ vẫn chưa có tin tên Ma Tôn bị trừng trị?” Khương Bất Phàm mở miệng hỏi một lão nhân đang ngồi bên cạnh mình.

“Thảnh Tử! Vừa hôm qua xác của đám cao tầng Thiên Địa hội được phát hiện được chôn tập thể tại một nghĩa trang, chúng ta không có bằng chứng để động vào Ma Tôn, dù gì hắn cũng là Lục trưởng lão, Nhị trưởng lão đã ra lệnh cho mọi chuyện dừng tại đây!” Lão già được gọi là Quy lão cười đáp.

“Hừ! Lại là lão già khốn kiếp đó. Nếu không phải nghĩa phụ bận nhiều việc thì đến lượt lão lên tiếng? Lần này nghĩa phụ trở về nhất định ta phải cầu người ban cho ít quyền lực trong Thập Lục tháp mới được, mang cái danh Thánh Tử mà làm gì cũng bị gò bó thật bực mình mà.” Khương Bất Phàm càu nhàu, cái danh Thánh Tử của hắn đến bây giờ chả khác gì hữu danh vô thực không có chút quyền lực nào, đương nhiên là đám người kia vẫn là vì vị nghĩa phụ cường hãn của hắn mà nể mặt làm theo nhưng động đến điểm mấu chốt thì đều phớt lờ.

“Thánh Tử bình tĩnh. Nhị trưởng lão mấy năm nay xử lí công vụ đều rất được lòng các vị bề trên cho nên Hạ Hầu gia hay Trịnh gia hai lão gia hỏa kia đều là không có cơ hội trở mình… Thánh Tử nếu đề cập đến chuyện này với Đại trưởng lão thì rất có thể sẽ khiến ngài ấy không vui!” Quy lão khuyên bảo.

“Nhưng lão nghĩ xem lão già ấy đã mấy lần can dự vào chuyện của ta, thật là xem Thánh Tử này không để trong mắt?” Khương Bất Phàm dận dữ nói.

“Cái này thì… ta nhận được tin là Ma Tôn chính là tự tay Nhị trưởng lão cất nhắc lên, hắn cũng được lão đề cử làm võ giả đại diện Thập Lục Tháp thi đấu tại Xá Lợi đại hội, giữa hai người này chắc chắn có quan hệ không tầm thường cho nên lần này lão nhúng tay vào cũng không có gì là lạ…” Quy lão cười nhẹ, Khương Bất Phàm không để ý thấy một tia sáng ranh mãnh lóe lên trong ánh mắt của lão.

“Thì ra thế… có chăng Ngụy Siêu chính là thằng con rơi của lão không?” Khương Bất Phàm khinh thường nói.

“Lão cũng mong thế nhưng mà tiếc rằng chuyện này không thể nào, Bất Tử Lão Nhân luyện đó chính là Đồng Tử Công cho nên không thể gần nữ giới…” Quy Lão cười nói.

“Quy Lão! Ta biết hồi trẻ lão và Bất Tử Lão Nhân lão gia hỏa kia đã từng không ít lần giao thủ nên rất tò mò là rốt cuộc Bất Tử Lão Nhân mạnh đến thế nào?” Khương Bất Phàm hào hứng hỏi.

“Haha… Thánh Tử nhắc lại cố sự xưa lại khiến lão già này thật xấu hổ, tiếc là tuổi trẻ không đủ bản lĩnh để đấu một trận cuối cùng làm cả cuộc đời này vẫn còn mang chút tiếc nuối trong lòng…” Quy lão cười khổ, lão cùng Bất Tử Lão Nhân được xem là đồng niên cùng trang lứa… cả hai hồi đó lại không hợp tính cho nên gặp nhau chưa nói được năm câu thì đã động thủ, đến khi tranh vào vị trí cao trong Thập Lục Tháp cũng là một phen sống mái người chết ta sống… cuối cùng một ước hẹn sinh tử đấu thì Quy lão lúc ấy đã không còn đủ dũng khí để đến, nếu lúc ấy lão liều hơn, can đảm hơn thì có lẽ người đang ngồi ở vị trí kia rất có thể là lão.

“Khà khà… yên tâm đi Quy lão, mấy năm qua lão trung thành với ta ta đều biết cho nên cái ghế Nhị trưởng lão kia chưa chắc là Bất Tử Lão Nhân có thể ngồi mãi được…” Khương Bất Phàm đầy ẩn ý nói làm Quy lão có chút giật mình, lão hiểu ý tứ của hắn.

“Vậy thì đa tạ Thánh Tử rồi… Bất Tử Lão Nhân lão già kia mấy năm qua tuy không phạm phải sai lầm gì nhưng lão phu cũng phát hiện ra không ít sự tình không bình thường liên quan đến lão…” Quy lão úp mở nói khiến Khương Bất Phàm sáng mắt, hắn là ngứa mắt nhất lão già này trong Thập Lục Tháp đấy.

“Nói… nói một chút…” Khương Bất Phàm hối thúc.

“Lão phu cũng chỉ là nghi ngờ… đặc biệt sự việc lần trước chúng ta kế hoạch lớn phái hơn mười tên trưởng lão truy tìm Cửu Long Phi Thiên Ấn bị ZERO nắm được mà bày binh bố cục chặn cướp, vì chuyện này mà trong tổ chức đã lập một cuộc điều tra nội bộ nhằm lôi ra kẻ nằm vùng nhưng đều không có kết quả… ta hoài nghi để có thể nắm rõ từng bước đi của chúng ta thì con chuột này phải có vị trí không nhỏ mà Bất Tử Lão Nhân là trong những kẻ đáng nghi nhất… lão chẳng phải là có một đoạn thời gian hồi còn thiếu niên ở bên phương Tây sao?” Quy lão cười gằn.

“Tốt… ta chỉ cần có vậy là đủ, quản gì lão già đó có hai mặt hay không nhưng chỉ cần có hoài nghi là đã đủ để khiến chiếc ghê của lão lung lay rồi… đợi nghĩa phụ trở về ta nhất định sẽ để cập đến chuyện này…” Khương Bất Phàm cười lớn.

“Lão phu đợi tin tốt của Thánh Tử! Còn chuyện Ma Tôn thì Thánh Tử định xử lí thế nào, hắn dù gì cũng là võ giả tham dự Xá Lợi đại hội được bề trên đồng ý nên chúng ta cũng không thể quá mức, tránh làm cho các vị đại lão không vui…”

“Hừ! Ta đương nhiên là biết như thế nhưng tên Ma Tôn này dạo gần đây cũng đã đủ cuồng ngạo rồi, ta muốn cho hắn biết ai mới làm chủ cái mảnh đất này… tổ chức một bữa tiệc mừng bổn Thánh Tử trở thành Cường Giả, ta muốn dẫm đạp Ma Tôn trước mặt toàn bộ các thế lực…” Khương Bất Phàm hai mắt sáng rực nói.

“Thánh Tử sáng suốt, tên này bây giờ chả khác gì cái gai trong mắt bọn chúng, bây giờ Thánh Tử ngài ra mặt hạ nhục hắn như một con chó chẳng khác nào khuếch trương hình ảnh Thánh Tử trong mắt đám người kia.” Quy lão gật gù đồng ý.

“Làm ngay đi! Ta có chút không nhịn được đến lúc đó mất.” Khương Bất Phàm cười nói, trong mắt hắn thì trời đất này sớm muộn cũng nắm trong tay mình, thất gia lục phái gì đó cũng là lũ sâu kiến phải xem thái độ của hắn mà tồn tại… Ma Tôn gần đây phong quang rất lớn rất thích hợp trở thành một hòn đá kê chân để hắn bước lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn.

Nửa đêm… sân bay Bắc Kinh…

Hai chuyến bay từ nam mỹ và Nhật Bản hạ cánh chỉ cách nhau tầm chục phút, từng đoàn khách khứa lục đục di chuyển ra ngoài…

Ở sau cùng đoàn khách từ chiếc máy bay Nhật Bản là một gã đàn ông mặc đồ đen, để râu rậm và đeo kính đen trông khá là hầm hố… không ai khác gã là Xuyên qua một chút cải trang hòa vào dòng người, nhìn qua từng chiếc camera ở các góc tường trong lối vào mà khóe miệng hắn nhếch lên một đường cong khó hiểu.

Trên chiếc máy bay từ nam mỹ thì lúc cửa khoang hàng hóa vừa mở ra, ngay tức thì một bóng đen từ bên trong vọt ra làm hai gã nhân viên vận chuyển hành lý thất kinh… đến khi cả hai định thần lại hoảng hốt nhào ra tìm kiếm thì đã không còn hình bóng đáng sợ kia nữa, cái mùi nồng đậm khó chịu vẫn còn sộc vào sâu tận óc báo hiệu cho đó không phải là tưởng tượng… hai gã đổ mồ hôi nhìn nhau hồi lâu không thốt nên lời.

Độc Sĩ như một bóng ma thoát ra khỏi khoang chứa rồi lao nhanh về phía nhà ga, cho dù cái mùi và vẻ ngoài kỳ quặc đến dọa người của hắn khiến ai cũng khó chịu nhưng mà ở cái nơi hỗn tạp này thì thể loại người nào cũng có cho nên Độc Sĩ là không khó khăn gì hòa vào làn người đông đúc.

Mười lăm phút sau, hai gã đàn ông cùng leo lên một chiếc taxi… chiếc xe ngay tức thì lao vun vút vào màn đêm…
Lại thêm mười phút, hai cô gái trẻ bước ra từ sân bay… cả hai đều rất trẻ, ăn mặt thời thượng và có xe riêng đưa đón…

Vừa ổn định chỗ ngồi trên xe, một trong hai bóng hồng lấy ra một chiếc điện thoại nhỏ sau đó nhìn qua nữ nhân còn lại… khi nhận được một cái gật đầu đồng ý thì bàn tay nhỏ nhắn kia không ngần ngại bấm vào nút gửi tin nhắn trên chiếc điện thoại…

“BÙM!” Chỉ trong tích tắc, một tiếng nổ lớn làm chấn động toàn bộ sân bay khiến nơi này chẳng khác nào bầy ong vở tổ dẫm đạp lên nhau chạy trốn, loạn không thể tả… mấy ngày sau, cảnh sát xác định đây là một vụ khủng bố, thuốc nổ được đặt ở trung tâm lưu trữ dữ liệu của sân bay trên lầu cao… vụ nổ đã xóa bỏ hoàn toàn dữ liệu lưu trữ trong một năm của sân bay bao gồm hệ thống camera kéo theo năm mạng người và hàng chục người bị thương do các mảnh vụn rơi xuống.

Trở lại biệt viện của Long… hai giờ sáng.

Đứng trước mặt Long lúc này hai thân ảnh quen thuộc vô cùng, hai thuộc hạ chính thức đầu tiên của hắn được hắn lôi ra từ Đấu Trường… Xuyên cùng Độc Sĩ.

Xuyên và Độc Sĩ đứng đó, hai mắt mở chằm chằm nhìn thật kỹ gã thanh niên trước mặt mình, vẫn là nét mặt điển trai ấy không thể lẫn vào đâu được của Long, bây giờ gương mặt ấy mấy năm qua lại thêm vào một chút sương gió từng trải làm hai người không thể cảm thán về một cuộc đời sóng gió của gã thanh niên này… có đôi khi đó là sự ao ước của nhiều người nhưng cả hai đều biết Long không muốn thế, từ khi cứu được mẹ ra thì hắn chỉ mong có một cuộc sống yên ổn bên gia đình và đứa con sắp chào đời mà thôi.

Long đứng đó, khí thế cho dù nội liễm hết mực nhưng cũng làm cho Xuyên và Độc Sĩ cảm giác được uy hiếp khủng bố, cả hai mường tượng đối diện với mình là một đầu sói hung tàn máu tanh và vô cùng mạnh mẽ… tưởng chừng sau khi bồi luyện điên cuồng đã có một chút vốn liếng nhưng đến khi đối mặt với Long thì cả hai mới nhận thức được thực lực của mình còn quá nhỏ yếu.

“Chủ nhân!” Không hẹn mà tiến, Xuyên cùng Độc Sĩ cùng quỳ một chân trước mặt Long.

“Đứng… đứng lên… các ngươi chả khác nào huynh đệ của ta, ở cái mảnh đất xa lạ này ta thật là buồn chán đến chết mất… bây giờ có hai người rồi thì có thể thoải mái tâm sự rồi… hahaha…” Long cười lớn, lúc nào cũng phải bày ra cái bộ mặt giả tạo của Ngụy Siêu khiến hắn chán muốn chết, giờ Xuyên cùng Độc Sĩ đến rồi… hắn đã bớt cô đơn hơn một chút.

“Chủ nhân! Đã lâu không gặp, từ Thiên tôi nghe được không ít chiến tích kinh ngươi của cậu đấy!” Độc Sĩ cũng không câu nệ đứng lên mở miệng.

“Còn phải nói, Ma Tôn danh chấn thiên hạ khiến ta không thể tưởng tượng nổi là tại sao cậu có thể làm được nha…” Xuyên cười nói.

“Hắc hắc! Vận khí không tệ… vận khí không tệ…” Long cười khan đáp.

“Đúng rồi! Chủ nhân có tin tức gì về thiếu chủ không?” Độc Sĩ nghiêm mặt hỏi.

“Vẫn không… ta tuy gần đây có chút tiếng tăm nhưng trong mắt tên kia vẫn là nhỏ bé không đáng nhắc tới, nghe nói hắn gần đây cũng không có mặt ở Trung Hoa không biết là vì chuyện gì… từng cử động của ta đều bị người ta nhìn chằm chằm cho nên không dám rút dây động rừng làm lộ thân phận…” Long cẩn trọng nói, bị gợi nhớ đến đứa con làm tinh thần hắn sa sút không ít.

“Sắp tới chủ nhân có dự định gì không?” Xuyên chuyển đề tài để kéo Long ra khỏi đau khổ.

“Cái này thì có… các ngươi đến rất đúng lúc… trước tiên cho ta thấy vài năm qua các ngươi đã tu luyện đến đâu nào…” Long cố gắng cưỡng ép đau buồn vào sâu trái tim mà cười lớn.

“Cả hai cùng lúc chứ!” Độc Sĩ híp mắt nói.

“Cả hai cùng lên đi!” Long quát.

“Ta trái… ngươi phải…” Không đợi Xuyên trả lời, Độc Sĩ hai mắt trợn lớn nhào lên trước.

“Phốc!” Xuyên cũng không chậm, khí thế kéo cao lao theo sau, cả hai rất ăn ý chia làm hai hướng đồng thời ra tay.

“Vút… vút… vút…” Âm thanh xé gió lạnh lẽo truyền vào tai làm Long mỉm cười, so với lúc trước giao đấu trong Đấu Trường thì độc châm của tên này đúng là nhanh hơn trước rất nhiều… độc tính cũng tăng lên không ít khi hắn có thể nhận thấy rõ nơi độc châm đi qua thì không khí vậy mà bị vang lên mấy tiếng xèo xèo như bị ăn mòn… quả là kinh khủng mà.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 5


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)