Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 5

Sói săn mồi – Quyển 5

“Quan Thuận Trường, Lý Liên Mão, Phan Xuân Danh… ba người các ngươi nói rất đúng, Truy Mệnh vừa mới thành lập mà đã nghi kị lẫn nhau rồi thì thật là khó tồn tại… cơ mà dường như các ngươi đã quên một chuyện thì phải… ba người các ngươi có cần ta phải nói ra không?” Long cười lạnh làm ba tên sát thủ biến đổi sắc mặt, chúng biết trước mặt tên ác ma này một lời không hợp rất có thể sẽ động thủ.

“Long! Ngươi đừng bịa đặt bậy bạ… không ép được chúng ta buông bỏ tâm thần để ngươi không chế sinh tử thì lại dở cái trò vu khống ra nhằm hãm hại chúng ta sao?” Quan Thuận Trường giận dữ nói.

“Ô… vậy sao… vậy Quan huynh đây thả ra tin tức muốn liên lạc với Võ Đang để bán đứng ta đổi lại lợi ích chẳng lẽ là bịa đặt sao? Có cần ta phải công bố bức thư mà ngươi nhờ một tên đệ tử Võ Đang trình lên luôn không?” Long cười mỉa khiến Quan Thuận Trường run run, khuôn mặt hắn tái xanh như người bệnh, hai chân run rẩy đứng không vững.

Toàn bộ đám sát thủ trợn mắt trước lời nói của Long, ai cũng dùng ánh mắt không thể tin được dành cho Quan Thuận Trường, riêng Tiêu Nghệ lão già thì liếc qua cả ba tên mà thầm nghĩ ‘thì ra là thế’.

“Long… cậu nhầm… có chút nhầm lẫn ở đây…” Quan Thuận Trường dù biểu hiện mất bình tĩnh nhưng mà cũng cứng miệng không chịu nhận.

“Nhầm? Cho ngươi một hơi thở! Giao ra tâm thần để ta khống chế sinh tử, nếu không thì chết đi!”

Long không dài dòng với thể loại này, nói không ngoa thì hắn đã cứu chúng ra khỏi lao tù, giúp bọn chúng chăm sóc hậu nhân, truyền cho chúng võ công với đầy đủ tài nguyên tu luyện nhưng rồi sao… bọn chúng sẵn sàng tìm cách bán đứng hắn để đổi lại tự do và vô vàn lợi ích khác… bị phản bội đã dạy cho Long một bài học dùng người quý báu, từ lúc thâu tóm được Diệp gia thì một trong những nhiệm vụ đầu tiên của hắn đó là theo dõi gát gao những kẻ như Quan Thuận Trường.

“Ngươi… ngươi tưởng mình là… Pặc… rốp… rốp… !” Quan Thuận Trường còn muốn nói gì đó nhưng không thể… hắn trợn trắng mắt nhìn một bàn tay nhanh như điện chụp lấy đầu mình, năm ngón tay cứng như năm gọng kìm bóp chặt khiến hắn có thể nghe thấy rõ tiếng xương sọ nứt vỡ.

“Không… tôi… tôi đồng ý… đừng…” Trước cái chết hiện hữu, Quan Thuận Trường run rẩy cầu xin, đũng quần hắn đã sớm ướt đẫm nước đái.

“Thả ra tâm thần, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi!” Long gầm gừ, sát ý tỏa ra lạnh lẽo khiến Quan Thuận Trường mặt mày trắng bệch… hắn hiểu mình không có lựa chọn nào khác, biết cách hành xử máu lạnh của Long nên hắn cắn chặt răng buông bỏ phòng ngự não hải mà để ma khí xâm nhập vào.

“Uuuuu… uuuuu… uuuuu… uuuuuu!” Long thu tay, sinh tử của Quan Thuận Trường đã hoàn toàn do hắn chưởng khống, lĩnh ngộ ma công càng cao khiến hắn điều hành ma khi cũng thuận tiện hơn trước kia nhiều lần.

“Tiếp theo, Lý Liên Mão… Phan Xuân Danh… các ngươi là tự tới hay để ta… ?” Xong tên thứ nhất, Long quay sang cười gằn khiến Lý Liên Mão, Phan Xuân Danh hai tên run lên… chúng biết chắc chuyện mình làm cũng đã bị phát giác… trước thực lực tuyệt đối chúng chỉ còn cách thành thật đi đến cam chịu để Long khống chế sinh tử.

Đứng nhìn ba tên đồng bạn biến thành công cụ trong tay kẻ khác mà những tên còn lại trong đó có Tiêu Nghệ trong lòng lạnh run… rốt cuộc chúng đã hiểu hơn về tên này, hắn lạnh lùng, bá đạo và quyết đoán, chỉ cần làm hắn nghi ngờ thì ngươi sẽ bị xử lí… Tiêu Nghệ thì nheo mắt lại nghĩ đến xa hơn, từ cổ chí kim có vị Đế Hoàng nào dành được thiên hạ mà không lãnh huyết vô tình, chỉ có kiểu người như Long mới có thể trở thành tồn tại tối cường trong cái giang hồ thối nát này.

“Đến các ngươi… kẻ nào trước!” Khống chế ba tên phản bội xong, Long quay sang đám sát thủ còn lại nói khiến tên nào cũng biến sắc.

“Haha… được… lão phu trước đi, ta tin Ma Chủ sẽ danh chấn thiên hạ, khi ấy anh em chúng ta chắc chắn sẽ được thơm lây không ít…” Tiêu Nghệ vẫn là bộ dáng già không nên nết cười ha hả bước tới trước.

“Tốt… không uổng sự kỳ vọng của ta, lão sẽ trở thành thủ lĩnh số một của Truy Mệnh…” Long cười lớn hài lòng.

“Đa tạ Ma Chủ!” Tiêu Nghệ thành thật cúi đầu lãnh mệnh… lão tin chắc lựa chọn của mình là không sai.

Lại thêm nửa tiếng, Long đã hoàn toàn khống chế sinh tử đám sát thủ Truy Mệnh, kể từ lúc này bọn chúng phải quên đi tên thật của mình mà được đánh số từ 1 đến 9, riêng thủ lĩnh là lão già Tiêu Nghệ được gọi là số 0, Long dự tính mỗi nhóm Truy Mệnh sau này cũng theo mô hình này thành lập, chín tên sát thủ và một thủ lĩnh…

“Ma Chủ! Mục tiêu của chúng tôi là!” Ở đây mỗi Tiêu Nghệ mới có quyến nói chuyện trước mặt Long.

“Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh… diệt toàn bộ!” Long mở miệng khiến đám sát thủ trợn trắng mặt.

“Ma Chủ! Đó chẳng phải là địa bàn của Trần gia sao?” Tiêu Nghệ nuốt vài ngụm nước miếng cho đỡ sốc rồi mới lắp bắp nói.

“Hừ! Trần gia nếu dám có động tĩnh gì thì chính ta sẽ đến diệt chúng, việc của các ngươi là diệt sạch, phá sạch chỗ đó đến một con vật cũng không được quyền sống, rõ chưa?” Long trừng mắt quát, sát ý khủng bố tỏa ra.

“Rõ!” Bị sát ý chấn nhiếp đến khụy gối, đám sát thủ cắn răng mở miệng.

“Đi!” Thân ảnh Long biến mất.

“Lão… thủ lĩnh… chúng ta thật là giết toàn bộ Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh sao? Ở đó ít cũng vài ngàn, nhiều thì một vạn tên…” Số 1 vốn là tên có thực lực mạnh nhất chỉ sau Tiêu Nghệ nên bạo gan tiến đến hỏi nhỏ vào tai lão.

“Một vạn tên? Cho dù là một triệu tên thì ngươi cũng phải xách đao lên giết đến tên cuối cùng, đừng quên cái mạng nhỏ của ngươi đang nằm trong tay ai!” Tiêu Nghệ trừng mắt.

“Cái này… được rồi!” Số 1 lắp bắp.

“Còn đứng đó làm gì… theo lão tử đi giết người…” Quắt mắt liếc chín tên sát thủ, Tiêu Nghệ hống to một tiếng rồi phi thân đi trước… ngay sau đó là chín thân ảnh hòa nhập vào bóng tối… mục tiêu chỉ có một… Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh.

Một ngày trước… Hà Bắc… Trần gia thủ phủ…
Trong một căn phòng rộng lớn được bày biện xa xỉ lúc này có bốn thân ảnh mặc sắc phục quân nhân đang ngồi trên ghế da.

“Bên đó vẫn chưa có động tĩnh gì sao?” Giọng ồm ồm gia nua vang lên, là của một lão già trọc đầu ngồi ở vị trí cao nhất, bộ râu lão trắng xóa trông khá đẹp mắt nhưng mà cái thần thái uy nghi của lão lại làm bất cứ kẻ nào đứng trước mặt cũng không dám bất kính.

“Cha, tin tức báo về là bảy ngày qua chỗ đó không có cử động… có lẽ Ma Tôn cũng biết thực sự người nào xuống tay với mình nên biết mình biết người lựa chọn nhẫn nhịn…” Ngồi bên dưới hàng đầu là một gã trung niên thân hình vạm vỡ, lưng hùm vai gấu mở miệng đáp.

“Câm mồm! Lần trước ngươi tự động điều binh đến gây hấn với hắn khiến Trần gia bỗng dưng chui vào vũng nước đục này ta còn chưa xử lí, nếu cái đầu ngươi phát triển như thân xác thì ta đã được an hưởng tuổi già một cách bình yên rồi.” Lão già quát lớn làm gã trung niên xị mặt, gã chính là trung tướng Trần Bá Hải – chỉ huy Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh… còn ngồi trên cao không ai khác là Trần gia người có quyền cao nhất, Thống Soái – Trần Bá Vũ… lão là một trong hai vị thống soái tối cao của quân đội, đây cũng là cách Thập Lục Tháp hạn chế quyền lực của Trần gia, tránh cho gia tộc này một tay che trời.

“Cha… người cũng quá coi trọng Ma Tôn, bất quá hắn cũng là một tên Trưởng Lão nhỏ nhoi của Thập Lục Tháp mà thôi… chỉ cần chúng ta muốn thì diệt sát hắn có gì khó khăn đâu chứ…” Trần Bá Hải không phục nói.

“Thằng… thằng ngu này… tức chết lão phu mất thôi, biết thế thì lão phu đã ngăn mẹ ngươi đẻ ra một thằng nghiệt tử như thế này… con mẹ nó chứ… tức chết thôi…” Trần Bá Vũ tức đến đỏ mặt, lão chỉ thẳng tay vào Trần Bá Hải chửi đổng.

“Cha… người bớt nóng… nhị đệ, bớt một câu đi…” Ngồi đối diện với Trần Bá Hải là gia chủ Trần gia và cũng là anh ruột của gã – Trần Bá Siêu, không to con vạm vỡ như em ruột mà Trần Bá Siêu lại có dáng vẻ thư sinh hơi gầy.

“Gia gia… thúc thúc… hai người đừng như vậy…” Ngồi dưới Trần Bá Siêu là một nữ nhân khoảng hơn hai mươi tuổi, tuy vậy quân hàm trung tá trên bộ quân phục của nàng khiến người ta phải choáng ngợp… nàng là thiên kim tiểu thư của Trần gia, viên ngọc quý được Trần Bá Vũ hết mực cưng chiều – Trần Hảo.

“Hừ!” Trần Bá Vũ liếc qua Trần Bá Hải hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt đi.

“Tít… tít… tít…” Đột nhiên chuông điện thoại của Trần Bá Hải reo lên, hắn nhíu mày nhìn số gọi đến rồi bấm nút nghe… là từ Bộ Tư Lệnh.

“Alo… Trung tướng! Mục tiêu đã có động tĩnh… toàn bộ máy bay không người lái của chúng ta đều bị phá hỏng… nghi ngờ là có Cường Giả ra tay…” Giọng quân nhân bên kia báo cáo.

“Tiếp tục phái thêm máy bay không người lái đến, điều cả đội hai và đội ba đến… nhất định phải biết được cử động của mục tiêu!” Trần Bá Hải quát.

“Rõ!”

“Bá Hải! Chuyện gì?” Trần Bá Siêu mở miệng khi điện thoại của em trai vừa cúp.

“Là đám máy bay không người lái được phái ra để thám thính quanh khu vực của Ma Tôn, chúng bỗng nhiên đều bị một kẻ nào đó phá hủy…” Trần Bá Hải trầm giọng nói, hắn cũng cảm giác được chuyện này không bình thường.

“Cái gì? Ngươi dám phái máy bay đến thám thính hắn?” Trần Bá Vũ lão già trợn mắt quát.

“Cha! Ta chỉ là thám thính phạm vi cách chỗ hắn một cây số trở đi chứ phải trực tiếp…” Trần Bá Hải cười khổ nói.

“Không xong… Bá Hải, Bá Siêu… mau phát lệnh rút toàn bộ người Trần gia và thân tín trong Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh… nhanh…” Đột nhiên lão già Trần Bá Vũ gầm lên làm hai đứa con lão thất kinh.

“Cha… không cần phải thế chứ…” Trần Bá Hải nhăn mặt nói.

“Cha… ta nghĩ còn chưa đến mức đó…” Trần Bá Siêu cũng đồng tình với em mình.

“Ba ba… thúc thúc… gia gia nói đúng, phải nhanh chóng… hắn vừa cảnh cáo chúng ta…” Trái ngược với cha chú mình, Trần Hảo đồng tình với Trần Bá Vũ.

“Hảo nhi! Ý con là?” Trần Bá Siêu nhăn mặt hỏi.

“Ma Tôn kẻ này là một tên điên, lần này thúc thúc phái Ám Sĩ đến gây hấn với hắn đã triệt để chọc giận hắn… con không biết hắn muốn làm gì nhưng qua động thái phá hủy đám máy bay không người lái kia thì có thể đoán được hắn vừa cảnh báo chúng ta, hắn sẽ hành động…” Trần Hảo nói.

“Hừ… hắn tưởng mình là ai… Trần gia cũng không phải quả hồng mềm mà kẻ nào muốn bóp thì bóp, hắn có gan đến thì ta sẽ cho hắn mãi mãi nằm lại…” Trần Bá Hải gầm gừ.

“Bốp!” Đột nhiên một cái cát mạnh như trời giáng làm Trần Bá Hải quay cuồng, là lão cha hắn vừa đánh hắn.

“Thằng ngu ngốc! Mày tưởng vài ba cái vũ khí hiện đại kia có thể làm khó một kẻ như Ma Tôn, thân thể hắn đạn bắn không thủng, khí độc không chết… thực lực lại Cường Giả thất cấp vô cùng cường hãn, cảnh tượng hắn quét một đao dẹp sạch một con đường lớn vẫn còn đó chẳng lẽ ngươi đã quên… ngươi chống lại hắn bằng cái gì? Chẳng lẽ đem vũ khí hạt nhân ra sử dụng trong Bắc Kinh?” Trần Bá Vũ bộ râu dựng ngược lên quát, Cường Giả đã khó chơi lắm rồi nhưng mà Ma Tôn càng đáng sợ vì thân thể biến thái của hắn, lão đã từng nghe hắn bị đánh đến thân thể nổ tung vẫn là có thể hồi phục lại được… ma tu quả là đáng sợ.

“Cha… cha… ta… ta.” Trần Bá Hải lắp bắp không biết nên nói gì.

“Bá Hải! Nhanh chóng ra lệnh đi, Thán nhi hình như vẫn còn ở Bộ Tư Lệnh, nếu đệ còn chần chừ nữa e rằng không kịp… cách hành xử của Ma Tôn xưa nay vẫn là quyết đoán lanh lẹ…” Trần Bá Siêu nói gấp.

“Thán nhi… được… được rồi…” Trần Bá Hải thất thần lôi ra điện thoại gọi điện, làm quân nhân hơn nửa đời người mà hôm nay là ngày nhục nhã nhất của gã, còn gì nhục hơn là làm tướng mà ra lệnh cho thuộc hạ chạy trốn trước kẻ địch đây.

“Thúc thúc… chỉ rút lui thuộc hạ thân tín và con cháu Trần gia…” Trần Hảo nhắc nhở làm Trần Bá Hải tức giận quát.

“Hảo nhi… cháu điên rồi sao? Bọn họ đều là quân nhân không sợ chết trên sa trường, ta sao có thể lệnh rút lui mỗi thân tín mà để lại họ…”

“Thúc thúc… Ma Tôn đã cho chúng ta mặt mũi, nếu chúng ta không biết điều thì sợ rằng hắn sẽ ra tay với chúng ta…” Trần Hảo là một nữ nhân thông minh, nàng bình tĩnh khuyên nhủ chú mình.

“Hừ! Một câu là Ma Tôn, hai câu cũng là Ma Tôn… chẳng lẽ Trần gia chúng ta toàn là loại tham sống sợ chết sao? Hắn chỉ có một người, thân thể hắn có mạnh, thực lực của hắn có cường đến đâu cũng có thể so với những khẩu súng, nọng pháo, tên lửa tiên tiến nhất của chúng ta hay sao… chúng ta Trần gia trước giờ mang cái danh đại gia tộc nhưng trong mắt đám người kia thì có là cái thá gì cơ chứ, võ giả… đạo giả cái cứt khô gì… tự cho bản thân mình là cao siêu hơn người sao?” Trần Bá Hải như người điên gầm gừ.

“Nghiệt tử… nghiệt tử… ngươi mới là kẻ không coi ai ra gì, sống trong cái thế giới mạnh được yếu thua này thì Trần gia ngoài một ít lợi thế về vũ khí còn có thể khiến người ta coi trọng ở điểm nào? Nếu võ giả Trần gia có thể đạt đến Cường Giả thì ai dám coi khinh, có kẻ nào dám trêu chọc chúng ta? Ma Tôn bên kia Thiếu Lâm ba vị lão tăng trong Thất Phật chết trong tay hắn, Võ Đang chân nhân bị hắn giết như giết gà, Hạ Hầu gia bị hắn đánh vào mặt không dám nói gì, Nga My… Trịnh gia nữa… thế lực nào mà không mạnh hơn chúng ta gấp chục lần nhưng tại sao bọn họ lại như cũ không dám động đến hắn ngươi có từng nghĩ đến? Thập Lục Tháp thì khỏi nói, Thánh Tử bối cánh cường đại cỡ nào bị hắn làm cho tức đến phun máu cũng chỉ dám dùng cái trò khích tướng cỏn con đối phó… không phải Ma Tôn quá mạnh mẽ mà là trong mắt Thập Lục Tháp hắn có giá trị… đồ ngu ngốc!” Trần Bá Vũ tức tối quát.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 5


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)