“Tổ trưởng… vấn đề là ở CA… tất cả tài liệu chúng ta lấy được từ họ đều không có giá trị nào… ” Một tên sĩ quan lên tiếng.
“Hừ… ” Hiền hừ lạnh, cô biết vậy và đó cũng là lý do mà tổ điều tra này được thành lập, cô cũng đã cho điều tra toàn bộ cốp cán CA thành phố nhưng đều không có gì khả nghi, có lẽ nếu Hiền biết được tiền của lão Cảnh đều được Long cho đàn em chuyển trực tiếp vào cốp xe lão lúc nữa đêm thì không biết cô sẽ nghĩ gì.
“Báo cáo tổ trưởng… tôi có một nghi vấn… ” Một tên sĩ quan nhíu mày suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng.
“Nói đi !”
“Về ông Cảnh… trưởng CA thành phố… chúng ta đã làm rõ toàn bộ hoạt động tài chính của ông ta nhưng mà trong hồ sơ điều tra có một sự kiện làm tôi nghi ngờ… ”
“Mau nói đi !” Hiền dục.
“Ông ta có một đứa con trai… theo hồ sơ thì cậu ta khá quậy phá… khi cậu ta học hết cấp 3 thì được ông ta cho đi du học Nga theo diện con em cán bộ cấp cao… nhưng mà theo tài liệu thì cậu ta chỉ học ở Nga đúng 1 năm… sau đó đã chuyển sang Mỹ theo diện du học tự túc… chi tiết này làm tôi khá nghi ngờ vì với lương của ông ta thì làm sao có thể cho con du học tự túc được ở Mỹ… điều tra tài khoản của cậu ta qua Interpol… tôi được ngân hàng ở Mỹ cho một con số tài khoản ở Thụy Sĩ là tài khoản thường xuyên chuyển tiền vào tài khoản của cậu ta… việc điều tra đến đây là dừng lại vì ngân hàng Thụy Sĩ sẽ không cung cấp cho chúng ta thông tin khách hàng của họ… ”
“Ý anh là ông ta mở một tài khoản ở Thụy Sĩ… ” Hiền hai mắt sáng lên.
“Vâng… để chuyển tiền sang Thụy Sĩ thì ông ta bắt buộc phải dùng ngân hàng lớn quốc tế… chúng ta có thể điều tra từ đó… ”
“Được… các anh mau bắt đầu… từ camera ở ngân hàng… chắc chắn ông ta sẽ không đi trực tiếp mà nhờ người… cứ từ người đó truy ra vết chân của ông ta… ” Hiền quát.
“Vâng… ” Lấy lại toàn bộ tinh thần, toàn bộ tổ điều tra đặc biệt nhanh chóng chia nhau ra thực hiện.
Cầm lấy ly trà, Hiền cảm thấy hơi thoải mái vì rốt cuộc cũng có chút đầu mối, chỉ cần nắm thop được lão cô sẽ bắt được Sói với tội hối lộ, lôi được hắn vào đồn thì việc còn lại quá đơn giản rồi, cô có một niềm tin mãnh liệt là hai kẻ này bắt tay với nhau vì có nhiều vụ chỉ có lão Cảnh mới có đủ quyền lực để bưng bít thông tin.
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm Hiền cảm thấy mát mẻ, nhưng mà đột nhiên cùng lúc đó bản năng trong con người cô thức tinh, làm gián điệp bao nhiều năm khiến linh tính của cô mẫn cảm hơn người bình thường nhiều lần, có một cái gì đó lạ lắm.
Hiền nhìn lên cao, cô căng mắt quan sát từng chi tiết, bầu trời với ánh trăng và những chòm sao lunh linh, những tán lá cây mận trước nhà lắc lư trước những cơn gió nhẹ, tất cả đều bình thường.
“Mình đa nghi quá chăng?… ” Hiền tự nhủ, nhưng mà cái cảm giác là lạ khiến da cô cứ sởn lên, cái cảm giác này… là cảm giác bị theo dõi… bỗng nhiên Hằng ngẩng đầu, cô nhìn chằm chằm vào cây mận.
Trên cây mận, Khỉ thấy người phụ nữ đột nhiên nhìn chằm chằm về phía mình thì toát mồ hôi, đang chuẩn bị về báo cáo những gì nghe được thì nó không ngờ việc này lại xảy ra, mình bị lộ chăng?
“Ai ?” Hiền quát to, dù không thấy gì nhưng bản năng mách báo với cô là có người, cô tin vào bản năng của mình, tiếng quát to của nữ trung tá làm toàn bộ sĩ quan bị thu hút, ngay lập tức mọi người tập trung lại.
“Tổ trưởng… có chuyện gì ?”
“Tôi nghi ngờ trên cây mận có người… các anh đem đèn pin lại đây… ” Hiền nhìn chằm chằm vào cây mận ra lệnh.
“Vâng… ”
Bám trên cây mận, Khỉ giật mình, hắn không ngờ tính cảnh giác của nữ nhân này lại mạnh đến vậy, đợi bọn họ đem đèn pin tới thì không xong rồi, hắn nhẹ nhàng leo đến tán cây dài chỉa ra bên ngoài nhằm tẩu thoát.
“Hừ… Đứng lại cho tôi… nhanh… bao vây… ” Hiền đang nhìn chằm chằm vào cây mận hòng không bỏ qua bất cứ thay đổi nhỏ nào bỗng nhiên thấy cành cây đung đưa nhè nhẹ bất thường, nếu khồng để ý kỹ thì không thể thấy được, quả thật là có người, cô nhanh chóng đạp bước đuổi theo.
“Móa… không xong… ” Khỉ toát mồ hôi hột, không còn là những chân nhẹ nhàng nữa mà nó đạp mạnh lên thân cây lấy đà chạy đi.
“Thật là có người… mau đuổi… ” Nhìn bóng đen chạy trên cành cây, toàn bộ bắt đầu đuổi theo.
“Pặc… pặc… ” Hiền bám vào thân cây rồi nhanh chóng nhảy lên như một chú sóc, võ công của cô không hề tệ chút nào, thậm chí còn được mệnh danh là cao thủ trong quân đội đấy.
Đột nhiên đang đuổi theo, Hiền lại cảm nhận được có gì đó khác lạ, là cảm giác nguy hiểm, từ bên trái sao ? Cô ngửa đầu ra sau theo bản năng.
“Phập… ” Hiền vừa mới ngửa đầu thì nghe tiếng động từ bên cạnh, là âm thanh có vật găm vào thân cây, dưới ánh trăng cô nhìn thấy vật găm vào thân cây là một cái phi tiêu đen, loại như các ninja hay dùng, cô tức giận tột độ quay sang hướng kẻ vừa phóng phi tiêu hòng tìm ra kẻ ám sát mình nhưng chỉ là bóng đêm mịt mù, quay đầu lại cô cũng đã lỡ thời cơ đuổi theo tên núp trên cây mất rồi.
Nửa tiếng sau, bên trong căn nhà, toàn bộ mọi người đều tập trung lại, trên bàn là chiếc phi tiêu đen vừa được dùng để ám sát Hiền, thật ra Ninja chỉ định chặng cô truy đuổi khỉ thôi nếu không thì không chỉ một cái phi tiêu được phóng ra.
“Tổ trưởng… việc này tôi nghĩ chúng ta phải báo cáo lên trên… bọn chúng quá coi thường chúng ta rồi… ” Một tên sĩ quan tức giận nói với Hiền.
“Các anh nhanh chóng chia nhau ra điều tra các ngân hàng… nếu tôi đoán không sai thì bọn chúng sẽ nhanh chóng xóa dấu vết… ” Hiền trừng mắt nói, báo lên trên? Có tác dụng gì chứ nếu không có bằng chứng, điều một đội đến bảo vệ cô sao ?
“Vâng… ”
“Tổ trưởng… có chuyện rồi… ” Sáng sớm, một viên sĩ quan vội vã chạy tới chỗ Hiền.
“Chuyện gì ?” Hiền nhíu mày, chẳng lẽ bọn chúng đã ra tay.
“3 ngân hàng lớn vừa bị tấn công, tin tặc đã xóa toàn bộ dữ liệu giao dịch của họ cùng toàn bộ dữ liệu camera an ninh… ”
“Rầm… khốn kiếp !” Hiền tức điên người vung tay đập gãy cái bàn bên cạnh, bọn chúng quả thật đã ra tay.
“Sói… ” Hiền rít lên một tiếng thống hận, cô tin tất cả liên quan đến Sói.
“Trụ sở của Sói ở đâu?” Hiền không kìm được giận dữ hỏi.
“Đội trưởng… bình tĩnh… chúng ta không có bất kỳ bằng chứng nào… cũng không có lệnh khám xét… ” Viên sĩ quan đổ mồ hôi cảnh báo Hiền.
“Tôi hỏi là trụ sợ của hắn ở đâu… ” Hiền quát lên.
“Đội trưởng… là… là ở căn biệt thự số 1 đường Trần Quốc Tuấn”.
“Các anh ở đây… tôi sẽ đến đó một mình… ” Hiền nói xong rồi đi ra xe, điều cô muốn làm bây giờ chỉ có một, đó là đánh tên kia một trận và còng tay hắn lại, dù có chịu bất cứ hình thức kỷ luật nào đi nữa.
“Đội trưởng… đội trưởng… ” Tiếng gọi Hiền liên tục vang lên, nhưng chỉ là bóng hình chiếc xe jeep lao nhanh đi, họ biết Hiền nổi cơn điên rồi.
7 giờ sáng, Long vẫn ngồi trong phòng luyện công thổ nạp không ngừng, buổi sáng là lúc linh khí trời đất nhiều nhất nên việc tu luyện khí công là tốt nhất.
“Rầm… ” Một tiếng động lớn vang lên từ ngoài cổng làm toàn thể mọi người trong căn biệt thự giật mình, trời sập sao?
“Brừmmmmmmmm… ” Tiếng động cơ xe gầm rú, thằng mập mở cửa chạy ra thấy một chiếc xe jeep biển đỏ đang lao tới chỗ mình với tốc độ cực nhanh.
“Mẹ nó… chuyện gì thế này… thằng nào sống chán rồi tìm chết sao… ” Thằng mập trợn mắt nhìn chiếc xe vẫn không giảm tốc độ lao tới vun vút.
“Kít… ” Chỉ còn cách cửa chính 3m, Hiền đạp thắng rồi drift chiếc xe jeep một cách điêu luyện, chiếc xe quay đúng một vòng 180 độ tạo ra một cơn gió thổi qua gương mặt sững sờ của thằng mập.
“Tôi muốn gặp Sói… ” Bước xuống xe, Hiền hướng thằng mập nói làm hắn tỉnh lại, nhìn mỹ nhân trước mặt mà hắn nuốt nước miếng cái ựt, cặp ngực ngạo nghễ cùng cặp mông đẫy đà kia cứ đập vào mắt hắn.
“Này… tôi muốn gặp Sói… anh có nghe gì không?… ” Thấy tên mập trước mặt cứ nhìn chằm chằm vào mình mà Hiền khó chịu, cô lớn tiếng làm thằng mập giật mình, phải rồi, mỹ nhân này vừa đâm xe vào cổng biệt thự nha.
“E hèm… cô là ai ?”
“Tôi là sỹ quan thuộc tổ điều tra đặc biệt… chúng tôi nghi ngờ đại ca của anh có liên quan đến hàng loạt vụ giết người gần đây… mong anh hợp tác… ” Hiền vừa nói vừa đưa thẻ sĩ quan của mình ra, cô hy vọng mấy tên này không rành luật lắm.
“Ách… đợi xí… ” Nhìn chằm chằm vào cái thẻ sĩ quan, thằng mập biết chuyện không ổn, hắn vội mở cửa chạy vào trong.
“Đại ca… đại ca… ” Long vừa kết thúc tu luyện chuẩn bị kiếm cái gì lót bụng thì thằng mập chạy vội vàng đến, chứng kiến từng thớ thịt mỡ rung rinh mà Long muốn đá nó một cái cho sướng chân.
“Sao thế… tiếng động khi nãy là gì vây?”
“Là… là một sĩ quan… cô ta nói muốn bắt anh… ” Thằng mập không kịp thở dốc vội vàng nói.
“Hử… bắt tao… cô ta đi mấy người?” Long trợn mắt hỏi.
“Một mình một xe… ”
“Vãi lúa… ” Long nghe thằng mập nói mà kinh ngạc không thôi, dù không hiểu luật nhưng hắn cũng biết là lực lượng nhà nước bắt người thi chắc chắn không đi một người rồi, suy tư một chút hắn điện thoại cho lão Cảnh.
“Tít… tít… alo Long… tôi đây… cảm ơn cậu vì vụ mấy ngân hàng nhé… ” Lão Cảnh nhấc máy, ngay lập tức lão vội cảm ơn Long.
“Chuyện đó để sau đi… có một sĩ quan đến chỗ tôi đòi bắt tôi đây… ông nói thế là thế nào?” Long nghi hoặc hỏi.
“Ách… không thể có chuyện đó… tôi không hề biết thông tin gì về việc này… muốn bắt người không thể đi một người… nếu càng là bên quân đội thì ít nhất cũng một tiểu đội và phải có lệnh bắt… ” Lão Cảnh quả quyết nói.
“Cô ta có đưa lệnh bắt không?” Long quay sang thằng mập hỏi.
“Không nha… chỉ có thẻ sĩ quan… ” Thằng mập quả quyết.
“Không có lệnh bắt… người thì chỉ có một… ông nói thế là chuyện méo gì… ” Long khó hiểu hỏi lão.
“Ặc… cái này tôi cũng chịu… ”
“Được rồi… tít… tít… ” Tắt điện thoại, Long rơi vào trầm tư, 3 phút sau hắn cùng thằng mập cất bước hướng ra bên ngoài.
“Két… ” Đang đợi Sói, Hiền thấy cảnh cửa chính mở ra, sau một thời gian lấy lại được bình tĩnh, cô nhận ra mình đã quá hấp tấp rồi, qua quãng thời gian làm gián điệp khiến con người cô chịu quá nhiều áp lực, đến lúc này đây bao nhiêu dồn nén bộc phát làm cô không tự chủ được bản thân, Hiền hối hận nhưng đâm lao thì phải theo lao, cô vừa tông nát cổng của người ta đấy.
Bước ra ngoài, Hiền trông thấy thằng mập lúc nãy cùng một thanh niên còn rất trẻ, khuôn mặt khá điển trai góc cạnh, thân hình cao ráo rắn chắc.
“Chào trung tá… tôi là Long – người có biệt danh là Sói mà cô đang tìm đây… ” Long khá bất ngờ trước vẻ đẹp của mỹ nhân sĩ quan đến bắt mình nhưng mà chuyện chính quan trọng hơn, hắn mở miệng chào hỏi Hiền.
“Tốt… anh đi theo tôi… nếu anh vô tội thì sẽ sớm được trả tự do… ” Hiền cầm chiếc còng số 8 tiến tới định bắt Long.
“Cô có lệnh bắt chứ?… ” Long nheo mắt nhìn chiếc còng, hắn mở miệng hỏi.
“Đến trụ sở anh sẽ nhìn thấy lệnh… mong rằng anh hợp tác… ” Nghe đến lệnh bắt mà trái tim Hiền nhảy thót một cái, nhưng mà cô chỉ còn cách đuổi theo chiếc lao mình đã phóng ra từ khi đâm xe vào cánh cổng rồi, cô im lặng tiến tới.
“Hắc hắc… không có lệnh bắt mà cô đòi bắt tôi sao… ” Khóe miệng Long kéo lên, hắn mở miệng trêu chọc Hiền làm cô nóng mặt, xem ra thằng này biết một ít luật.
“Hừ… đừng nói nhiều… mong anh hợp tác… ” Hiền đã tiến sát, chiếc còng số 8 chuẩn bị tròng vào cổ tay Long, nhưng lúc này cũng là lúc Long động.
“Pặc… không có lệnh thì tôi không đi đâu hết… ” Long giật mạnh chiếc còng trong tay Hiền rồi ném đi trong sự ngỡ ngàng của cô, dám chống lại tôi sao, phải rồi khi nãy anh còn ra lệnh ám sát tôi cơ mà, có gì mà anh không dám chứ…
Hiền nghĩ thế càng điên người hơn, mặt cô nóng như lửa đốt vì bị một tên giang hồ coi thường, trong suy nghĩ của cô thì bọn giang hồ chỉ là một lũ rác rưởi đáng khinh, chuyên bắt nạt kẻ yếu.
“Xoạt… ” Hiền bước tới một bước dài, cô quyết định dùng vũ lực, một chân cô móc sang một chân Long kéo lên, tay cầm lấy bả vai Long đẩy mạnh ra sau, cô muốn quật ngã hắn, nhưng mà có một điều cô chưa tính tới… đó chính là sức mạnh của Long.
“Hấp… hấp… ” Hiền đẩy mạnh hết sức, cô cứ đẩy nhưng tên thanh niên kia cứ đứng trơ trơ như cú đẩy của cô như gãi ngứa cho hắn vậy.
“Yếu quá… ” Long nhìn người đẹp áp sát người mình mà cảm thán vẻ đẹp của cô, gương mặt xinh đẹp, làn da trăng sữa, đôi môi đỏ chúm chím, mái tóc đen óng cột cao phía sau… bên dưới lại là một cơ thể tuyệt đẹp… mông to… eo thon… ngực nóng bỏng… tại sao bên trong quân đội lại tồn tại một vẻ đẹp hoàn hảo đến vậy cơ chứ… nếu so sánh cô với Thanh Tuyền thì ngoài vẻ đẹp không thua kém thì cô còn hơn ở sự khỏe khoắn nữa.
“Chó chết… ” Hiền nổi giận thực sự, đó là sự sĩ nhục mà cô không thể chấp nhận được, tên này dù mạnh đến đâu cũng có điểm yếu, cô ngay lập tức xoay người lên gối một cú cực mạnh vào đũng quần Long, thằng chó này phải thành thái giám cô mới hả dạ.
Để lại một bình luận