Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 2

Sói săn mồi – Quyển 2

“Ặc… ” Long xấu hộ vội quay đi để tránh mẹ nhìn thấy đũng quần mình nhô cao.

“Sao vậy Long? Con đau ở đâu à?” Xuân thấy Long khác thường vội nhào tới chỗ hắn, cô lo lắng nhìn con trai.

“Không ! Không có gì đâu” Long nào dám nói hắn nứng, hắn toát mồ hôi vì sợ mẹ biết.

“Còn dấu mẹ nữa ! Để mẹ xem nào !” Xuân trừng mắt cầm lấy tay Long giật ra, hắn nào dám vận lực làm cô đau nên chỉ giữ ít sức ghì chặt tay, không ngờ Xuân mạnh mẽ giật mạnh ra khiến hắn quay người lại.

“Á… ” Xuân nhìn thấy đũng quần Long nhô cao, cô kinh hãi lấy tay bịt miệng lại, làm sao mà cô không biết nó là cái gì chứ, không ngờ con trai cô lại thế, mặt cô đỏ ửng vì xấu hổ.

“Mẹ !” Long cũng đỏ mặt vì tình cảnh éo le này, hắn biết mẹ đẹp nhưng không ngờ nhìn thấy mẹ thế này cơ thể hắn phản ứng lại.

Nhưng hành động tiếp theo của Xuân lại làm Long trợn mắt há mồm, cô thò một bàn tay vào quần hắn nắm lấy con cặc đang cương cứng của hắn làm Long giật mình.

“Chà ! Đã lớn thế này rồi cơ à ! “ Xuân cảm nhận kích cỡ thằng em của Long qua bàn tay mà thầm than một tiếng khiến hắn mặt đỏ như gấc vì xấu hổ vô cùng nhưng mà tự nhiên bị mẹ cầm lấy thằng em mình vuốt vuốt mà hắn nứng đến kinh khủng, cặc hắn muốn nổ tung ra vì sướng khoái.

“Nhớ ngày nào tôi còn phải cho anh bú, rửa đít, rửa khu cho anh mà anh xem giờ anh thế này rồi !”

“Ặc… ” Câu tiếp theo của Xuân làm Long trợn mắt, thằng em hắn nhanh chóng ỉu xìu xuống.

“Sao thế ? Anh giỏi lắm cơ mà, bỏ đi không nói lời nào ? Anh có còn coi tôi là mẹ không?” Xuân bóp chặt thằng em Long trong tay gằn giọng giận dữ.

“Mẹ! Con xin lỗi, mẹ bỏ tay ra đã” Long đổ mồ hôi vì mẹ, hắn chưa từng thấy mẹ giận dữ thế này, thật là đáng sợ nha.

“Hừ… nói đi ! Anh dám làm thế nữa không?” Xuân vận lực làm Long đau điếng hét lên, người hắn toàn là tử khí nên chỉ cần một chút lỡ tay thì mẹ bị thương mất, Long chỉ còn cách dùng da thịt chịu đòn.

“Ặc ! Con không dám ! Không dám nữa mà!” Long nhăn mặt cầu xin, hắn đau thật đấy.

“Hừ ! Nói ! Nói cho tôi biết 5 năm qua anh đi đâu, làm gì ?” Tạm tha cho Long vì thấy hắn đau đớn thật, Xuân tra hỏi.

“Con được một đại ca giang hồ nhận nuôi nha ! Hắn đối xử với con rất tốt, hằng ngày con chỉ chạy theo làm mấy việc linh tinh cho hắn !” Long nào dám nói thật, mẹ mà biết hắn làm đại ca giang hồ, đánh nhau, giết người… cái gì cũng đã làm qua thì không biết ra sao nữa.

“Xem anh kìa… anh tưởng thế là giỏi hay sao mà mặt anh phởn lên thế kia hả?” Xuân hai tay cầm lấy tai Long vặn một trăm tám mươi độ khi thấy mặt hắn trông có vẻ rất vui vẻ khi kể về chuyện rời đi.

“Mẹ ! Đau quá !” Long ôm hai cái tai đáng thương khóc ròng, mẹ hắn đáng sợ đến vậy mà giờ hắn mới biết sao.

“Hừm ! Thế giờ anh định làm gì?”

“Mẹ ! Con giờ muốn được ở gần mẹ thôi, mẹ nói ‘bà’ cho con làm ở nhà bếp với mẹ nhé!” Long đã suy nghĩ nhiều về cách tiếp cận ZeRo rồi, phòng ăn là cách tốt nhất.

“Bếp à? Cũng được, dù sao thời gian này hình như có việc gì mà thấy dượng con cũng chạy tới chạy lui liên tục làm mẹ không mở miệng xin cho con đi học nghề được !” Xuân vuốt ve mặt con trai nói.

“Cảm ơn mẹ!” Long vui mừng nhào vào lòng Xuân như đứa trẻ, nhưng hắn không ngờ mặt mình lại ép lên hai bầu vú căng của cô khiến hắn có thể cảm giác được độ co giãn tuyệt vời của chúng, cơn nứng lại bùng phát trở lại.

Xuân thì không nghĩ nhiều như thế, cô vuốt ve đầu con trai vì nhớ nhung và yêu thương, hai mẹ con ôm nhau hồi lâu Xuân mới lưu luyến về phòng ngủ để lại thằng con mặt mày nhăn nhó như đít khỉ.

Thế là Long chính thức trở thành một tên phụ bếp trong căn nhà bếp gia tộc họ Trần, vì là một gia tộc lớn nên công việc nấu ăn cũng khá là vất vả.

“Long ! Con xem con cắt miếng thịt to như thế này thì sao ăn hả?”
“Long ! Rửa rau mà cọng rau còn dính đầy bùn đất thế này ?”

“Long ! Mẹ bảo con thêm muối vào canh chứ không phải đường.”

Vài ngày đầu tiên làm bếp, hai tai Long sưng tấy đỏ chót như tai phật vì bị Xuân vặn, làm mấy việc lặt vặt trong bếp mà hắn cảm thấy còn khó hơn là tham gia chiến sinh tử nữa, huhu.

Một tuần trôi qua, Long đã quen hơn với công việc, giờ hắn rửa rau, thái thịt lành nghề rồi…

Trong khi đang nhặt rau, Long nhìn lên mẹ mình, Xuân hôm nay búi tóc cao, mặc một chiếc váy xanh kín đáo nhưng không thể dấu được những đường nét gợi cảm của cơ thể, Long thẩn thờ vì vẻ đẹp mặn mà tuyệt mĩ của mẹ, kể từ cái đêm nhìn thấy cơ thể mẹ và được mẹ bóp cu, hắn giờ nhìn mẹ ngoài tình yêu phụ mẫu lại còn thêm một tia tình cảm khác lạ nữa, nó dường như… là tình yêu… phải, nó giống như là tình cảm mà hắn dành cho Hoa.

“Không ! Không được !” Long thầm nhủ rồi lắc lắc đầu để rủ bỏ suy nghĩ xấu xa trong đầu đi.

Bỗng dưng một cơn gió chết tiệt từ ngoài cửa sổ thổi qua, nó nhẹ nhàng tốc váy Xuân bay lên khiến Long đang nhặt rau dưới đất nhìn rõ cái quần chip màu tím ren cùng bờ mông gợi cảm của mẹ hắn.

“Ặc !” Long ngẩn ngơ vì cảnh tượng mê hồn vừa được chứng kiến, bờ mông ấy, thứ bí ẩn ẩn dấu sau cái quần gợi cảm ấy… hắn không kìm chế được mà cu lại ngỏng lên trong quần vì nứng cực độ.

“Long ! Sao ngẩn ra thế” Xuân lại không để ý váy mình bị tốc lên, cô chỉ cảm thấy khá mát mẻ từ những cơn gió nhẹ, quay ra thấy Long ngẩn ra như một thằng ngốc nên lên tiếng hỏi.

“Không ! Không có gì đâu ! Chỉ là mẹ đẹp quá nên con ngắm xí thôi, hihi!” Long đỏ mặt xấu hổ nói dối, chẳng lẽ nói hắn vừa nhìn trộm mông mẹ sao.

“Gớm ! Anh liệu hồn đấy, sau này có bồ lại chả con mẹ ra gì !” Xuân cười duyên vì lời nịnh của Long.

“Ặc ! Dù có ai thì mẹ vẫn đẹp nhất !” Long khen làm Xuân bụm miệng cười vui vẻ, đã lâu rồi không ai khen cô như thế, là con gái ai chả thích được khen đẹp chứ, cô đang nghĩ lâu rồi không xài kem dưỡng, xí nữa về bôi một tí để con trai cô lác mắt vì vẻ đẹp của mẹ nó mới được, hihi.

“Được rồi ! Khen nó vừa vừa thôi ! Hôm nay nghe bảo cả nhà đi ăn ở nhà hàng, hai mẹ con mình được thoải mái tí, mẹ kì lưng cho con nhé !” Đột nhiên Xuân nhớ tới cái gì nói.

“Oa ! Không được đâu, con lớn rồi mà !” Long giả bộ nói dù nghe sướng muốn chết.

“Thế à, thế thì thôi vậy” Xuân thở dài.

“Ặc, nếu mẹ muốn thì cũng không sao” Long cuốn quít nói, đậu xanh còn làm cao nữa chữ, lỡ mẹ đổi ý thì bỏ bà, huhu

“Hừ ! Phải thế chứ, thằng nhóc này” Xuân cười cười, đối với cô thì Long mãi là đứa trẻ như 5 năm trước mà thôi.

8 giờ tối, Long mặc mỗi một cái quần đùi cỏn con ngồi trong phòng tắm đợi mẹ tới, hắn giờ đây cả người run run, tim đập nhanh như muốn vỡ ra vì hồi hộp, lần đầu tiên trong đời hắn mong chờ một thứ đến thế, hắn không ngừng tưởng tượng ra cơ thể trần truồng của mẹ nhưng Long nhanh chóng thất vọng.

“Cạch… ” Xuân mở cửa bước vào, trên người cô quấn quanh một chiếc khăn tắm kín đáo.

“Chắc là tí nữa mẹ cởi ra thôi.” Long thầm hy vọng, hắn cũng thở dài ra một hơi vì mẹ mà nude thật chắc hắn không kìm chế nổi cơ thể mất.

“Ngồi xuống mẹ gội đầu cho” Xuân nhìn thằng con đã lớn tướng của mình nói, năm năm trôi qua nó đã cao hơn cô nhiều rồi.

Ngồi trên chiếc đòn, Long cảm nhận bàn tay mềm mại của mẹ nhẹ nhàng gội đầu cho hắn, tự nhiên lúc này đây những suy nghĩ tà ác trong hắn bị đẩy lùi đi bởi tình thương của mẹ.

“Nhớ lúc trước, đầu con bị nấm khiến mẹ khổ vô cùng, phải nấu thảo dược để gội đầu cho con mỗi ngày” Xuân than thở khiến Long xấu hổ, hắn đi học mẫu giáo bị bạn bè lây nấm về ngứa ngủ không được nên hành mẹ hắn.

“Mẹ ơi!”

“Sao thế?”

“Mẹ có muốn rời đi nơi này không?”

Long hỏi làm Xuân khựng cả người, cô không ngờ hắn lại hỏi cô như thế, cô lúc nào chả muốn thoát ra khỏi căn biệt thự này chứ nhưng mà nếu cô rời đi thì lão Tuấn nào tha cho ba mẹ cô.

“Sao ! Sao con lại hỏi thế?” Xuân hơi run hỏi lại con trai.

“Chỉ cần mẹ muốn con sẽ đưa mẹ đi, con có thể lo cho mẹ và ông bà mà!” Long xoay người nhìn Xuân nói một câu chắc nịch, nhìn vào đôi mắt kiên định của con trai, Xuân nhìn thấy sự tự tin của một người trưởng thành, cô đến bây giờ mới nhận ra con trai mình đã thay đổi, không còn là cậu bé nhút nhát ngày nào, chắc hẳn những ngày hắn ở bên ngoài không an bình như hắn kể.

“Con à, con không biết bọn họ đáng sợ thế nào đâu!” Xuân run rẩy nói, ở căn biệt thự này 13 năm cô sao không thể nhận ra sự khủng bố của những kẻ kia chứ.

“Mẹ ! Mẹ tin con chứ !” Long cầm lấy bàn tay đang run rẩy của mẹ nói, hắn hiểu sự sợ hãi đã in sâu vào đầu mẹ hơn chục năm nay rồi nên không thể thay đổi trong một sớm một chiều dược, điều hắn cần là từ từ khiến mẹ tin tưởng mình.

“Mẹ không biết nữa!” Xuân bối rối, cô muốn tin con trai nhưng mà cô sợ lắm, cô sợ bọn chúng sẽ không tha cho hắn và cha mẹ mình.

“Mẹ ! Đừng sợ ! Tin tưởng con, con nhất định sẽ đưa mẹ ra và báo thù cho cha !” Long nhìn thẳng vào đôi mắt Xuân nói.

“Ý con là sao? Cha con làm sao?” Xuân trợn hai mắt nhìn con trai.

“Mẹ ! Trước khi cha bị ung thư thì cha đã đã bị lão Tuấn mời đến một công ty hóa chất của lão ấy làm việc, con nghi ngờ lão ấy đã làm cha bị ung thư!” Long nói làm Xuân muốn ngất xỉu.

“Con ! Con nói thật sao?” Xuân không giữ được bình tĩnh lắp bắp nói.

“Vâng ! Con có bằng chứng chứng mình điều đó”

“Mình ơi!” Xuân bụm miệng khóc, cô khóc như mưa khi nghĩ đến chồng mình bị hãm hại bởi chính kẻ mà cô tái giá lần hai, bao nhiêu tủi nhục bây giờ cô không kìm nén nữa mà bộc phát thành những giọt nước mắt.

“Mẹ!” Long ôm mẹ, hắn xoa nhẹ lưng cô để an ủi, hắn để mẹ khóc cho thật đã vì hắn biết mẹ đã phải chịu đựng thế nào trong cái gia đình này suốt mười mấy năm qua.

3 ngày sau, lão Khải lại tổ chức một bữa tiệc đãi ZeRo, mọi người trong nhà bếp đều tất bật chuẩn bị cho bữa tiệc lớn.
Đúng 7 giờ tối, người hầu bắt đầu bưng thức ăn lên bàn tiệc, Long cũng tranh một chân phụ việc, cơ hội tới rồi.

“Hắc ! Thằng con hoang trở về làm người hầu à, đúng là thứ rác rưỡi mãi là rác rưỡi” Thằng Bình nhìn Long bưng thức ăn lên nói với thằng Công ngồi bên cạnh, tuy nói với thằng ngồi sát bên mà hắn cố ý to giọng để Long nghe thấy.

Long vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, hắn cúi đầu bưng từng dĩa thức ăn lên bàn rồi lùi ra sau đứng đợi phục vụ, bị sĩ nhục khiến hắn giận dữ muốn vặn đầu thằng oắt con kia vô cùng nhưng mà việc trước mắt quan trọng hơn, năm tháng đã tô luyện cho Long tính kiên nhẫn.

Chỉ vài phút sau, một đám người xa lạ bước vào căn phòng, Long nhìn thấy đi đầu là một gã đàn ông trung niên, hắn cảm nhận được khí tức cực độ nguy hiểm từ gã, chắc hẳn gã là kẻ đứng đầu nhóm ZeRo sang đây.

“Ngài Sứ giả, mời” Lão Khải với tư cách chủ nhà niềm nở mời tên Sứ giả an tọa rồi mới trở về vị trị của mình.

“Hử! Người mới à?” Quét mắt qua căn phòng một hồi, Sứ giả nhìn thấy một tên thanh niên khá điển trai mặc quần áo người giúp việc đứng ở góc phòng nên lên tiếng hỏi, là một kẻ cẩn thận, trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến và nhiệm vụ nguy hiểm nên hắn luổn rất cẩn thận, không bao giờ bỏ qua những chi tiết dù là nhỏ nhất.

“À, là thằng nhóc con riêng của vợ thằng Tuấn, thật là xấu hổ” Lão Khải cũng ngạc nhiên vì Long ở đây, lão đỏ mặt giải thích với Sứ giả, dù sao cũng không phải chuyện đẹp đẽ gì.

“Được rồi!” Gã Sứ giả gật nhẹ đầu, có lai lịch rõ ràng cộng với hắn không cảm nhận được bất cứ khí tức nào mạnh mẽ từ Long nên hắn nhanh chóng xếp hắn vào danh sách không đáng quan tâm.

“Phù!” Long thở phào nhẹ nhõm trong đầu, hắn mà bị phát hiện thì buộc phải chạy thôi vì hắn biết mình không phải đối thủ của đám người này.

Bữa tiệc bắt đầu, Long tất bất phục vụ cho đám người, gắp đá, rót rượu, bưng thức ăn… hắn dường như một người hầu tận tụy vô cùng.

“Ngài Sứ giả, tình hình dạo này sao rồi?” Đột nhiên sau bữa ăn, lúc con cháu trong nhà rời đi hết chỉ còn người hầu ở lại dọn dẹp, các vị khách đang thưởng thức ít trái cây tráng miệng, lão Khải hỏi tên Sứ giả, Long hai mắt tỏa sáng vì cơ hội nghe lén đến, hắn dỏng tai hết cỡ lên, tay vẫn không ngừng dọn dẹp.

Thường thì Sứ giả không có thói quen nói chuyện công việc trong bữa ăn nhưng hôm nay hắn đặc biệt hài lòng với những món ăn ngon và hình như có chuyện gì đó khá vui nên cũng mở lời.

“Bọn chúng dường như đã tìm ra manh mối gì đó, rất có thể một thời gian ngắn nữa chúng sẽ tìm ra nó, chúng ta phải luôn sẵn sàng để đoạt lấy nó từ tay bọn chúng”

“Vâng, tôi hiểu” Lão Khải mỉm cười, tốt rồi, chỉ cần kiếm được nó thì thằng Lợi sẽ có cơ hội vì Sứ giả đã hứa với lão chỉ cần nhiệm vụ lần này thành công thì tổ chức cũng sẽ không quên lão.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 2


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)