“Pặc… khà khà… ” Nơi đội ngủ của Hoàng, Hồng Ngự cười khoái chí sau khi bẻ gãy cổ tên thứ ba mà hắn tóm được, giết chóc làm hắn thoải mái hơn khi vừa bị chọc tức, quanh hắn là những khuôn mặt tái nhợt vì hoảng sợ, kẻ này quá đáng sợ.
“Sướng không ?” Đang trong cơn hưng phấn thì xuất hiện trước mặt Hồng Ngự là một thanh niên trẻ tuổi cởi trần để lộ từng múi cơ cân đối, gương mặt lạnh lùng điển trai và có phần tự tin vô cùng, hắn chính là Sói, con mồi thoát chết ở lần phục kích trước của gã.
“Sói” hai mắt Hồng Ngự sáng lên vì sự xuất hiện của Long.
“Rầm… ” Long động, hắn không có thói quen nói nhiều, một đòn đá cơ bản, Long dậm mạnh chân lấy đà rồi tung cú đá cực mạnh về phía Hồng Ngự.
“Hắc… thú vị… ” Hồng Ngự nói khẽ rồi vội vận lực khép tay lại thành một thế đặc biệt để đỡ đòn đá trực diện của Long, hắn muốn cảm nhận sức mạnh của Sói một lần.
“Pặc… Aaaaaa… ” Đau, thật sự đau, Hồng Ngự nhíu mày vì cơn đau dữ dội từ hai cánh tay truyền tới, hắn không ngờ sức mạnh của một cú đá đơn giản như vậy lại khủng khiếp đến thế, hắn tự tin với cách đỡ đòn bí truyền của mình nhưng thật sự không tưởng tượng được, lắc lắc hay bàn tay, Hồng Ngự hít một hơi sâu để lấy lại tinh thần.
“Xoạt… hấp” Không có khựng nhịp, chân vừa chạm đất Long lại biến thế áp sát Hồng Ngự, hắn co tay lại tung đòn chỏ nhằm thẳng mặt đối phương.
“Nhanh quá… ” Cơn đau vẫn chưa hết làm cơ thể trì trệ, Hồng Ngự biết không thể đối cứng với Long nên hắn cắn chặc răng kìm nén cơn đau, hắn ngửa mạnh đầu ra sau né đòn chỏ, cùng lúc đó hai bàn tay dù còn đau đớn vẫn biến thành trảo hướng thằng đến bả vai Long.
“Vù… ” Né được, Hồng Ngự thoát khỏi đòn chỏ của Long thầm cảm thấy may mắn vì dù không trúng nhưng hơi gió phát ra từ đòn chỏ của đối phương làm da mặt hắn tê buốt khiến Hồng Ngự kinh hãi, nếu ăn trúng đòn này hắn không biết đầu mình có nát như tương không nữa.
Dù sao đã trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến sinh tử, kinh hãi thì kinh hãi, Hồng Ngự vẫn không khựng nhịp chút nào, vừa trảo trung vai Long cũng là lúc hắn vận lực hòng đâm sâu vào bên trong.
“Pặc… pặc… ” Tưởng chừng như có thể tháo cánh tay của Long xuống thì lúc này đây Hồng Ngự kinh hoàng khi phát hiện ngón tay cứng như sắt của mình không thể xuyên thủng bả vai Long, chỉ có thể đâm sâu vào da thịt gã nửa phân, hắn vận lực đạo hết mình cũng không có cách nào tiến sâu hơn nữa.
“Hừ… ” Cảm nhận da thịt bị năm ngón tay đâm vào, Long hừ nhẹ một tiếng, khí của hắn sau khi luyện Hấp Tinh Đại Pháp đã cực kì dồi dào nên cơ thể cũng từ đó mạnh mẽ cực kì, nếu dễ dàng bị xuyên thủng thì chẳng khác nào hắn tu luyện uổng phí sao.
“Pặc… ” Nắm lấy cánh tay Hồng Ngự đang cắm vào bả vai mình, Long vận khí công thành lốc xoáy ở bàn tay còn lại rồi ấn một chưởng thẳng vào bụng gã.
“Hấp Tinh Đại Pháp… ” Long hô khẽ cùng lúc đó Hồng Ngự cảm giác được một thứ gì đó vừa tiến vào cơ thể mình.
“Hấp… ” Chỉ ít giây sau khi kinh ngạc, Hồng Ngự lấy lại được tinh thần, tay còn lại của hắn biến thành đòn một ‘nả’ hướng về cánh tay Long đang giữ chặt tay mình mà điểm vào các huyệt đạo.
“Pặc… pặc… ” Long đang truyền khí nên không thể phòng ngự, hắn ngay tức thì cảm nhận cánh tay mình tê tê, dù không đau đớn nhưng mà nó khiến hắn không thể điều khiển cánh tay mình như mong muốn hay nói cách khác là dần mất đi cảm giác, Hồng Ngự cũng là cao thủ trong cao thủ ở lĩnh vực này nhưng mà hắn đã kịp tung ra Hấp Tinh Đại Pháp rồi.
“Bộp… ” Bàn tay không còn bị bóp chặt, Hồng Ngự dễ dàng thoát ra khỏi sự khống chế của Long, hắn đạp mạnh vào bụng gã lùi nhanh ra sau.
“Mày được lắm… có thể để tao phải dùng đến nó… ” Nhìn chằm chằm Long, Hồng Ngự căm hận vì vừa bị khống chế, đã nhiều năm rồi hắn chưa phải chịu sự nhục nhã như vậy, nếu mấy lão già trong Thập Lục Tháp biết được không biết sẽ trêu chọc gã thế nào nữa, cũng vì cơ thể thằng này quá mạnh mẽ.
“Đợi ở đây… tao sẽ trở lại ngay… ” Hồng Ngự nói xong định rời đi vì vũ khí hắn đã để ở khách sạn chứ không mang theo người, đây cũng là vì hắn quá coi thường cuộc chiến đêm nay rồi, cứ nghĩ không cần dùng đến nó cũng có thể kết thúc mọi chuyện dễ dàng nào ngờ gặp phải thứ khó chơi như vậy… nhưng mà không sao… Hồng Ngự tin rằng có nó thì hắn sẽ dễ dàng trấn áp được thắng nhóc này…
Vũ khí của Hồng Ngự được giới cao thủ Trung Hoa gọi là Quỷ Trảo – thứ vũ khí xuất hiện từ hơn một nghìn năm trước và tạo nên một trận tranh dành đẫm máu khi đó, hắn tình cờ phát hiện trong một khu chợ cổ, cũng là Quỷ Trảo đã đưa hắn lên vị trí Ngũ Trưởng lão tối cao, hắn không biết nó được làm ra bằng cách nào nhưng mà lúc mang nó hắn cảm thấy lực lượng của mình tăng lên gấp nhiều lần, cùng với đó thì không có vật gì mà hắn không thể xuyên thủng.
Chỉ có một điều Hồng Ngự cảm thấy kì lạ là đi cùng với sức mạnh, nó còn kéo theo ham muốn giết chóc lúc nào cũng tràn ngập tâm trí của hắn đến nỗi có lúc khiến hắn không kìm chế được, nên vì thế hắn rất hạn chế sử dụng nó trừ những lúc nguy cấp vì sợ có lúc hắn sẽ triệt để biến thành một kẻ điên chỉ biết giết chóc.
Nhưng không như ý, đang định rời đi thì Hồng Ngự đột nhiên biến sắc mặt, hắn quay đầu lại nhìn Long lúc này vẫn đứng yên một chỗ nhìn hắn mà không có hành động gì, trên khóe môi gã là một nụ cười tà ác.
“Mày vừa làm gi ?” Hồng Ngự gào lên, trong người hắn… khí lực… khí lực đang dần mất đi… phải chính là mất đi một cách kỳ lạ…
Long nhìn biểu hiện của Hồng Ngự mà hứng phấn không thôi, Hấp Tinh Đại Pháp của hắn cuối cùng cũng có hiệu quả.
“Không… không… pặc… pặc… ” Chỉ chốc lát sau Hồng Ngự không chịu được mà khuỵa người xuống, hắn nhìn xuống bụng mình, nó phình to ra kinh dị, hắn cảm giác được khí lực mình dồn về đó nhưng mà hắn không biết nó là cái gì, có một thứ gì đó đang cắn nuốt không ngừng năng lượng của hắn. Cắn chặc răng vận toàn bộ sức mạnh còn lại, Hồng Ngự cố gắng điều khiển đôi tay điểm lên các huyệt đạo quan trọng để chặn khí lực trôi đi và phong bế cái thứ đang lớn lên trong bụng mình lại.
“Xoạt… đừng hòng… ” Long nào để con mồi lớn của mình thoát, hắn áp sát nhanh chóng Hồng Ngự, tung một cú đấm mạnh vào mặt hắn.
“Ầm… Rầm !” Hồng Ngự không có cách nào tránh khỏi, ăn nguyên cú đấm của Long làm mặt hắn biến dạng méo mó, nỗ lực ngăn chặn khí lực trôi đi thất bại, hắn bay ngược về sau như đạn pháo đến hơn chục mét mới rơi xuống, đau đớn trùng kích và khí lực mất đi làm Hồng Ngự bất tỉnh đương trường.
Long đang định tiến tới thu thành quả của mình thì đột nhiên dừng lại, có nguy hiểm từ sau lưng.
“Chết đi thằng chó !” Là Thor, nãy giờ hắn chờ đợi thời cơ ra tay, không ngờ đến Hồng Ngự cũng bị thằng nhóc này chế ngự, dần dần áp sát tiếp cận Long, hắn cả người vận dụng điện năng hết mức cao nhất rồi nhào tới tung chưởng vào lưng Long.
“Hấp… ” Long xoay người, hắn đưa cánh tay lên đỡ.
“Haha… ” Thor hưng phấn cực độ, đỡ bằng tay trần sao, hăc hắc… chỉ cần chạm được da thịt thằng chó này thì hắn sẽ có cơ hội tuyệt hảo, làm Long tê liệt vài giây cũng đủ vì bên trong túi quần của hắn là 3 trái lựu đạn quân dụng sẵn sàng dành riêng cho Long.
“Bốp… ” Chạm vào cánh tay Long, Thor vận lực lượng truyền điện… nhưng không được, sắc mặt hắn biến đổi thành xám xanh kinh hãi, chuyện gì…
“Hắc hắc… một đòn định dùng hai lần… mày nghĩ tao là ai… Phá Quyền… ” Long cười gằng nhìn Thor, từ lần trước bị khống chế hắn đã suy nghĩ thật nhiểu để tìm cách chống lại đòn của Thor, qua tìm hiểu Long đã tìm mua một thứ dung dịch đặc biệt từ phương Tây, nó có tác dụng khi bơm vào dưới da thì sẽ tăng điện trở trên da gấp nhiều lần, nhờ đó nguồn điện tiếp xúc không thể nào truyền vào cơ thể hắn được, mặc dù nó khá đắt nhưng Long không tiếc trả một cái giá lớn để sở hữu nó.
Không chần chừ nửa nhịp, cú đấm Phá Quyền của Long đã tới trước mặt Thor.
“Không xong… ” Đang kinh hãi vì kỹ năng của mình không có tác dụng, Thor chỉ chợt bừng tĩnh khi cú đấm cực mạnh kia gần đến nơi, hắn chỉ kịp than lên một tiếng và cũng là lời nói cuối cùng mà hắn có thể phát ra.
“Ầm… rắc… rắc… ” Nhận một lực kinh khủng, mặt Thor biến dạng hoàn toàn, nắm đầm của Long xuyên thủng hộp sọ của hắn thẳng từ trước ra phía sau gáy tạo thành cảnh tượng kinh dị, Thor chết ngay tức khắc.
“Thor… ” Ở đầng xa, Dracula đang bị Độc sĩ chặn lại gào lên, là anh em hơn chục năm rồi, nhìn đồng bạn chết đi mà hắn đau xót đến xé lòng, tên trước mặt hắn lại cực mạnh làm hắn không thể nào đến cứu Thor được, khắp người hắn đều là những vết thương đau nhức đến tận xương tủy, hắn cũng sắp không xong rồi, chỉ là Độc sĩ còn để lại mạng sống của hắn cho Long tới hút nếu không thì hắn đã lìa đời sớm rồi.
“Ặc… chị đại… phập… ”
“Không… chị đại… rầm… ”
“Chị đại… ”
Chỉ còn là cảnh chém giết của một bên, tiếng gào thét kêu tên Hoa Hồng Đen không ngừng vang lên, nhưng chúng tuyệt vọng khi bóng dáng tượng trưng cho sức mạnh và quyền uy ấy không xuất hiện, chúng nản long… tuyệt vọng… vì sao chị đại lại làm thế… chúng đã vì ả mà không màng sống chết để đến đây nhưng đáp lại chúng là gì… ả không tới… từng đứa từng đứa gục xuống mang theo nỗi hận thù xuống địa ngục tăm tối.
“Không… tại sao… ” Dracula trợn mắt nhìn đám đàn em thân tín đang không ngừng gục ngã trên mặt đất mà gào lên, hắn cũng không hiểu, tại sao ả không tới, hắn và bọn chúng chiến đấu vì ả cơ mà, hắn cũng đã kiệt sức rồi.
“Bịch… ” Dracula khụy xuống, những cơn đau hành hạ gã không ngừng, nhìn đám đàn em lần cuối trong tuyệt vọng cực độ, hắn hôn mê trong tư thế quỳ một cách không cam lòng.
“Anh yêu em… ” Trước khi chìm vào hôn mê sâu, đôi môi đỏ chót của Dracula khẽ hé ra thì thầm một câu tỏ tình như lời thổ lộ cuối cùng của cuộc đời mà hắn chưa có dịp nào nói ra, cả đời hắn sống chỉ vì một mục đích thủ hộ con người ấy, được ở bên cạnh người ấy mà thôi… nhưng đêm nay tất cả đã kết thúc.
Nửa tiếng sau, cuộc chiến kết thúc, xác chết la liệt khắp nơi, nơi trước kia là mồ chôn gần hai nghìn người phản loạn dưới thời vua Minh Mạng nay lại đón thêm hàng trăm oan hồn mới.
Nhìn cảnh tượng như địa ngục… Long thở dài một hơi, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đen trên cao, có lẽ tội nghiệt hắn gây ra là quá lớn, nhưng mà hắn có hối hận không?
Nhắm chặt đôi mắt trong phút giây, Long hít sâu một hơi lấy lại tâm tình, hắn không hối hận, đã tham gia vào giang hồ thì kẻ mạnh làm chủ, chỉ có giết chóc mới đem lại quyền lực vô thượng.
“Dọn dẹp đi… ” Để lại câu nói cho thằng mập, Long tiến tới chỗ Dracula.
“Nghe gì không… tất cả đứng lên dọn dẹp rồi mới được nghĩ ngơi… ” Ở đằng xa, thằng mập hét lên với đàm đàn em đang nghĩ mệt sau đại chiến, hắn lúc nãy đi theo sau hai máy xay thịt khổng lồ ăn hôi cũng được kha khá, trải qua đại chiến tối nay làm hắn hưng phấn cực kỳ, chém giết như thế mới đã tay chứ.
Sáng sớm, vòng xoay Dân Chủ mới đêm qua còn tràn ngập máu tươi thì buổi sáng đã được tẩy rửa sạch sẽ không còn một vết tích nào của cuộc chiến trước đó, bên thắng lượm xác, tổ đặc biệt của bên môi trường thành phố tẩy rửa các vết máu… tất cả đều được dàn xếp ổn thỏa vì tiền có thể giải quyết được tất cả vấn đề.
Trải qua cuộc đại chiến lớn nhất Sài Gòn kể từ giải phóng đến nay, thế giới ngầm đất Sài thành triệt để thay đổi, từ nay toàn bộ quyền lực thuộc về ông trùm mới – Sói.
…
Trong căn hộ cao cấp, vẫn ngồi ở chiếc bàn quen thuộc, Hoa Hồng Đen nhìn vào mười tên thân vệ trước mặt mình, cạnh chúng là 5 cái xác còn ấm nóng.
“Chị đại… tất cả đã chết… ” Một tên thân vệ báo cáo với Hoa Hồng Đen.
“Được rồi… án binh bất động… một thời gian nữa chủ nhân sẽ tới… ” Hoa Hồng Đen nheo mắt nói, cuộc chiến đêm nay ả không quan tâm đến bên nào sẽ thằng vì điều quan trọng nhất là chúng tự giết nhau càng nhiều càng tốt, điều chủ nhân mong muốn là chết, chết thật nhiều… khi đó chủ nhân của ả sẽ rảnh tay xử lí hơn.
“Vâng… ” 10 tên đồng thanh đáp lời, nội tâm kẻ nào cũng run lên vì chúng vừa được biết một tin chấn động, thủ lĩnh của chúng đã thành tay sai của Thập Lục Tháp, chỉ một thời gian nữa các Trưởng lão sẽ tới, 5 kẻ kia mới nghe tin đã điên cuồng phản đối và kết cục là biến thành 5 cái xác không hồn, chúng biết mình không còn lựa chọn, phục tùng hoặc chết.
Vài ngày sau thắng lợi, ngày chủ nhật, tòa nhà Bitexco cao nhất Sài Gòn hôm nay từ tầng 50 trở lên đều được thông báo nghĩ, người ta chỉ có thể đi thang máy đến tầng 49 bởi vì các nút từ bấm từ tầng 50 trở đi đều bị vô hiệu, muốn đi lên nữa chỉ còn một cách đó là đi cầu thang bộ.
Để lại một bình luận