“Có. Anh yêu đất nước này!”
Hiền nở nụ cười thật tươi và hài lòng khi nghe được câu trả lời của Long, cô thật sự có tình cảm với chàng trai này.
“Vậy nếu đất nước cần thì anh có tình nguyện góp sức?” Hiền lại tiếp tục hỏi.
“Đó là tất nhiên, nếu Tổ quốc lâm nguy thì anh sẽ không ngần ngại cống hiến cả mạng sống của mình!” Long cười nói, mang trong mình dòng máu nóng lạc hồng, hắn sao có thể không đứng lên bảo vệ Tổ Quốc chứ.
Hiền cười rạng rỡ khi nghe câu trả lời, cô lại tiếp tục.
“Vậy lúc này đây đất nước cần thứ trong ba lô phía sau anh thì anh có sẵn sàng cống hiến nó cho đất nước không?”
Long quay đầu sang nhìn Hiền, chứng kiến ánh mắt long lanh khát khao đợi chờ một câu trả lời của cô mà hắn suy nghĩ thật lâu.
“Đất nước cần nó? Vì sao?” Long không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Vì tiền… rất nhiều tiền… nếu có nó thì chúng ta có thể đổi lấy rất rất nhiều tiền… anh hãy nghĩ tới những bệnh viện, trường học, cây cầu… bao nhiêu là thứ có thể từ số tiền xây dựng lên… ” Hiền hưng phấn nói.
“Tiền sao… bao nhiêu?” Long vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
“Vật đó có tên là Cửu Long Thông Thiên Ấn phải không… có tổ chức treo giá trên chợ đen của nó lên tến 500 tỷ USD… 500 tỷ USD đấy anh biết không… ” Hiền không còn giữ được bình tĩnh reo lên.
500 tỷ USD, một con số thiên văn cũng làm Long giật mình… chẳng lẽ hai chữ ‘PHONG THẦN’ lại đem tới dụ hoặc lớn đến nỗi như vậy sao? Long tự hỏi.
“Anh nghĩ mình phải suy nghĩ thêm về vấn đề này đã… ” Long trầm tư một hồi rồi lên tiếng, hắn vừa cướp được nó về nên muốn nhìn nó một tí đã rồi mới quyết định.
“Chẳng phải anh vừa nói sẵn sàng cống hiến cho Tổ quốc sao?” Hiền nhíu mày nói, câu này của Long làm cô không hài lòng, suy nghĩ gì nữa cơ chứ.
“Ý em là sao?” Long khó chịu hỏi, hắn sẵn sáng góp sức cho đất nước chứ không phải mù quáng.
“Còn sao nữa, mau chóng đưa nó cho em để em rao bán nó… biết đâu được chúng ta sẽ kiếm được một con số còn hơn cả 500 tỷ USD kia… anh biết không?… Chúng ta sẽ trở thành những anh hùng dân tộc nếu việc này thành công… ” Hiền gấp giọng nói, có điều cô chưa nói hết là mình sẽ trở thành vị tướng trẻ tuổi nhất… thậm chí tương lai cấp bậc Đại Tướng cũng không còn xa vời đối với cô nữa.
“Anh hùng dân tộc… anh không cần! Anh muốn suy nghĩ vài ngày đã” Long cương quyết, biết đâu được thứ bên trong Cửu Long Thông Thiên Ấn lại có giá trị hơn 500 tỷ USD kia thì sao.
“Anh… Lỡ như có ai cướp nó khỏi anh thì sao… 500 tỷ USD đấy… ” Hiền giận dữ vì Long cứng đầu.
“Cướp? Muốn cướp của anh không phải dễ!” Hai mắt Long lóe lên tia sáng kỳ dị.
“Anh… nhìn thẳng vào mắt em… ” Hiền hướng Long nói, hắn cũng phối hợp nhìn vào đôi mắt đen láy của cô.
“Đưa nó cho em!” Hiền nói, ngữ khí không còn là bàn chuyện nữa mà giờ đã trở thành ra lệnh.
“Không!” Long không hề suy nghĩ nói.
“Anh chắc?” Hiền hỏi, trên mặt cô không còn là vẻ hưng phấn lúc nãy nữa mà là vẻ lạnh tanh khi đối mặt với kẻ thù, chẳng lẽ cô định đóng bộ phim tên Lật Mặt sao?… chà chà… Long hôm nay không mất tiền mà lại may mắn được xem hai bộ phim 10D chân thật đến nỗi không thể chân thật hơn, nếu lúc nãy là một bộ phim kinh dị – Người Rắn thì giờ đây hắn sắp được xem bộ phim hành động – Lật Mặt do Hiền thủ vai chính… kiếm đạo diễn…
“Chắc chắn!” Long khẳng định.
“Vậy thì anh bắt em phải hành động rồi!” Hiền gằn giọng, cùng lúc đó bàn tay cô đang ôm chặc bắp tay Long khẽ động, một chiếc kim tiêm nho nhỏ đâm vào bắp tay hắn.
Long nhíu máy vì cảm giác bị kim tiêm đâm vào, hắn không ngờ cô nói động liền động, xem ra đã lên kế hoạch kỹ càng.
“Gì thế?” Long hỏi.
“Thuốc mê! Anh hãy ngủ một giấc đi, cũng là do anh bắt em phải làm thôi!” Hiền trả lời lạnh tanh với một gương mặt không cảm xúc.
“Em hãy bình tĩnh lại… anh thấy em đã quá kích động rồi đó… đừng để mọi chuyện đi quá xa tầm kiểm soát… ” Long đã sớm vận tử khí đề phòng nên ngay khi kim tiêm đâm vào hắn đã dùng tử khí bao bọc toàn bộ vùng da thịt nơi thuốc mê tiêm vào, dù sao nó cũng không phải là thuốc độc như với Số 1 nên hắn có thể dễ dàng khống chế nó.
…
3 phút trôi qua, Hiền trợn mắt nhìn Long như quái vật…
“Anh! Sao anh còn không gục, liều thuốc đó đủ hạ 10 gã đàn ông một lúc… ” Hiền lắp bắp nói.
“Dừng xe đi!” Long liếc Hiền một cái rồi hướng gã tài xế nói, may cho cô là chỉ xài thuốc mê nếu không cô dám xài thuốc độc thì hắn đã cho cô một quyền rồi, với kẻ thù thì hắn không bao giờ nương tay.
“Brừmmmmmmmm” Đúng lúc này chiếc xe đột ngột bẻ lái chạy thẳng vào một nhà xưởng rộng.
“Rầm… ” Ngay khi xe đi vào, cánh cửa lớn lập tức đóng sập xuống biến khu nhà xưởng thành nội bất xuất, ngoại bất nhập.
“Đừng trách em, nếu anh gục vì thuốc mê thì mọi chuyện đã dễ hơn nhiều!” Hiền nhìn Long nói cùng lúc với ấn một nút bấm trên một cái remote nhỏ nhắn trong tay.
“Rè… rè… rè… ” Long bất ngờ vì dưới ghế ngồi và sau lưng hắn xuất hiên những cái kim đâm vào da thịt hắn, ngay sau đó một luồng điện mạnh truyền vào khiến hắn co giật liên hồi.
“Khốn kiếp! Dừng lại ngay” Long gào lên, cảm giác bị điện giật làm hắn muốn nổi điên nhớ lại lúc bị Thor phục kích, luồn điện mạnh làm cho cả người hắn tê tái đến từng tế bào nhưng giờ đây cơ thể hắn sau khi cùng tử khí hòa nhập đã trở nên mạnh mẽ hơn trước đây nhiều lần nên với cường độ này vẫn chưa thể làm hắn điếng người như khi xưa được.
“Đưa nó cho em!” Hiền thấy Long không đầu hàng nên nổi điên hét lên cùng lúc với bấm nút tăng cường độ điện.
“Con điên này!” Long gào lên, hắn thất sự phẫn nộ, ngay lập tức hắn giáng hai quyền vào chiếc ghế.
“Rầm… rầm… ” Chiếc ghế nát vụn trước kình lực kinh khủng, nhìn Long thoát ra mà Hiền kinh hãi khi không ngờ hắn vẫn có thể động được trong lúc bị điện giật, giờ đây cô lại hối hận không ngay từ đâu tăng đến mức cao nhất.
“Tất cả là do anh lựa chọn!” Hiền mở cửa xe tung người lao ra ngoài, cùng lúc đó ả lôi ra một khấu súng lục trong thắt lưng hướng Long nả đạn một cách lạnh lùng tàn nhẫn, đối với ả thì chút tình cảm dành cho hắn chả là gì so với thứ mà ả đạt được khi lấy được thứ kia.
“Đoàng ! Đoàng ! Đoàng !”
“Hừ!” Nhìn Hiền nả đạn mà Long hừ lạnh, hắn đưa hai tay lên che mặt để tránh đạn bắn vào mắt… đối với hắn bây giờ thì phải vài khẩu súng máy bắn liên tục vào người hắn thì may ra hắn mới có thể gục được.
“Phập! Phập! Phập” Một viên đạn găm thẳng vào ngực Long nơi trái tim, hai viên khác găm vào tay hắn, xem ra nếu hắn không che đi thì đạn sẽ găm thẳng vào trán… Hiền nã đạn không hề nương tay chút nào khiến mọi tình cảm mà Long dành cho người đẹp triệt để biến mất theo ba phát đạn giết người của ả.
“Hấp!” Hiền lăn mấy vòng lùi ra sau chiếc xe, nhìn ba lỗ vết thương trên tay và ngực Long mà gương mặt lạnh lùng của ả có chút biến sắc nhưng nhanh chóng tiêu thất để sự lạnh lùng bao trùm, ả tiếp tục dơ khẩu súng lục lên chuẩn bị bóp cò… Nhưng Long sao có thể ngồi yên chịu trận… hắn động…
“Con chó này!” Long gào lên khiến Hiền và gã tài xế sợ hãi tái mặt, gã tài xế sau giây phút hãi hùng khi Long trúng ba phát đạn vẫn khỏe mạnh như sói hoang thì giờ mới kịp định thần lại giơ khẩu súng định bắn hắn thì một bàn tay nhanh như thiểm điện đã tóm chặt lấy cổ gã.
“Ặc… khô… ng… ” Tên tài xế hai tay vùng vẫy đánh lên cánh tay cứng như sắt bóp cổ mình nhưng nắm ngón tay cứ thế càng ngày càng siết chặt, đối diện với đôi mắt hung hãn như thú dữ của Long mà hắn sợ đến không kìm được đái trong quần, giờ đây hắn mới hối hận vì sao không như Hiền nhanh chóng rời ra xa con quái vật này.
“Rắc… rắc… rắc… ” Tiếng xương nát vụn từ trong xe làm Hiền run lập cập, thấy Long bước xuống xe mà ả hoảng sợ vừa lùi ra sau vừa hét lên:
“Nhanh… kế hoạch B… Giết! Giết hắn!”
Ngay sau tiếng hét của Hiền, từ trên trần nhà cao vút rơi xuống những sợi dây thừng khiến Long không thể không ngước đầu nhìn lên trên cao.
“Biệt kích… ” Long lẩm bẩm, nhìn những gã đang treo lơ lửng trên giây thừng với bộ độ rằn ri cùng khẩu súng M4 bán tự động đen kịt trên tay khiến hắn dễ dàng nhận ra phục kích mình từ trên cao là một trung đội biệt kích.
“Chíu… chíu… chíu… ”
“Chíu… chíu… chíu… chíu… chíu… ”
Hơn 20 tên biệt kích treo mình trên không lạnh lùng hướng Long nả đạn.
“Hắc hắc… thú vị… ” Long hai tay vận lực nâng chiếc Toyota bên cạnh lên đỡ lấy cơn mưa kẹo đồng từ trên cao, hắn không sợ đạn không có nghĩa là hắn tự tin đến mức ngu ngốc để thân mình thành tổ ong dưới những làn đạn.
“Cạch… cạch… cạch… ”
“Cạch… cạch… cạch… cạch… ”
Chỉ trong nháy mắt chiếc Toyotba bốn chỗ trở thành một tổ ong đúng nghĩa với những vết thủng lổ chổ bên trên nhưng tất cả chỉ dừng tại đó, đạn không cách nào xuyên qua các lớp thép để đụng được người Long.
“Pặc… pặc… pặc… ” Long đang quan sát địa thể để tìm cách rời đi thì nghe thấy những tiếng như rút chốt khiến gương mặt biến sắc, chúng định chơi cả lựu đạn sao.
“Bịch… bịch… bịch… ” Chưa kịp tìm ra cách đối phó thì dưới chân hắn đã có không dưới 5 quả lựu đạn rút chốt ném xuống.
“Khốn kiếp… được lắm!… Diệt Quyền! Rầm! Rầm! Rầm!” Long điên người đấm một lúc ba quyền Diệt Quyền làm chiếc xe tung bay lên trời, ngay sau đó hắn lao nhanh tới chỗ những quả lựu đạn trên mặt đất.
“Ầm ! Ầm ! Ầm ! Ầm ! Ầm” Tung liên tục năm đấm chôn những quả lựu đạn xuống đất, Long tung người bay qua một bên, kể thì chậm nhưng tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, hắn đã động thì không do dự mà hành động dứt khoát mau lẹ.
“Mau tránh!” Tên trung đội trưởng nhìn chiếc xe lao tới mà biến sắc, hắn vội hét lên nhưng không một ai có thể động thân kịp vì chiếc xe lao tới quá nhanh và giờ chúng đang treo người trên giấy chứ không phải là ở trên mặt đất.
“Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh ! Uỳnh! Uỳnh” Năm quả lựu đạn nổ trong lòng đất tạo thành những hố sâu cùng các vết rạn lan rộng cùng lúc đó bên trên cũng là năm tiếng va chạm mạnh khi chiếc xe bay lên đâm vào năm tên ở dưới cùng mới chịu rơi xuống kéo theo năm cái xác rơi theo không lâu sau đó.
“Bắn ! Giết hắn!” Tên trung đội trưởng phẫn nộ gào lên, khẩu M4 của hắn dẫn đầu cơn mưa đạn thứ hai nhằm vào Long.
“Hừ!” Long hừ lạnh, đạn chưa kịp bắn ra thì hắn đã di chuyển, hắn vừa chạy vòng vèo né đạn vừa với tay ra sau lấy Quỷ Trảo mang lên, hắn không muốn giết sạch bọn chúng nhưng xem ra không có cách nào khác… tưởng chừng chiến lực của hắn đủ để dọa sợ đối phương nhưng xem ra hắn đã nhầm…
Mười mấy giây sau, Long đã mang được Quỷ Trảo vào, vai và lưng hắn là gần chục lỗ sâu hoắm do các viên đạn tạo thành, dù sao gần hai mươi khẩu súng cùng nổ một lúc thì hắn cũng không thể tránh được toàn bộ nhưng lúc này đã khác, hắn bắt đầu phản công.
“Chíu… chíu… chíu… cạch… cạch… mau thay đạn… Mau!” Súng hết đạn, tên trung đội trưởng gào lên, nhìn tên quái vật ăn đạn liên tục mà không gục khiến mồ hôi lạnh toát ra cả người hắn.
“Đội… đội trưởng… hắn… hắn leo lên… ” Bỗng nhiên một tên biệt kích run giọng lên tiếng khiến gã đội trưởng nhìn lại, hắn run rẩy đến nỗi thay băng đạn trật lỗ liên tục.
“Roạt… roạt… roạt… ” Long bám cột leo lên với tốc độ cực nhanh, khi những băng đạn của những tên lính biệt kích vừa thay xong thì cũng là lúc hắn đã leo tới gần chúng.
“Bắn ! Bắn chết hắn!” Gã trung đội trưởng gào to nhưng đột nhiên hắn trừng mắt nhìn một tay vuốt sắt lạnh lẽo bay ngang người mình.
“Vù!” Trảo đi qua, người ở lại… nhưng chỉ có một nửa ở lại mà thôi…
“Đội trưởng… ”
“Đội trưởng… ”
Tiếng hét thảm với giọng sợ hãi vang lên không ngừng nhưng bọn chúng đã quên một điều là kẻ thù vẫn đang ở trước mặt.
“Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!” Mười tám chiêu Thiên Lang Kỳ Vô Trảo cứ thế lượm gặt từng mạng người, chưa tới một phút… trung đội biệt kích đã không còn một ai… thân hình nguyên vẹn.
“Bịch… bịch… bịch… bịch… ” Những mảnh cơ thể người rơi xuống từ trên cao tạo thành một cơn mưa máu bên trong căn nhà kho như biến nơi đây thành địa ngục trần gian, Hiền trợn mắt nhìn cảnh tượng kinh dị ấy mà không kìm được cơn buồn nôn trong cổ họng, ả nôn thốc nôn tháo như muốn tống cả mật xanh mật đỏ ra bên ngoài , người ả thì run lẩy bẩy như giật kinh phong.
“Bộp!” Một bóng người rơi xuống trước mặt làm Hiền giật thót tim, ả ngẩng đầu lên nhìn thanh niên với gương mặt lạnh lùng cùng đôi móng vuốt bị máu tươi nhuộm đỏ, đối diện với hắn mà ả cứ ngỡ như đang đối diện với tà mà ác quỷ, mặt ả trắng bệch ra… ả không biết phải làm sao… cầu xin tha thứ ư…
“Vì cô mà một trung đội biệt kích đã chết… họ đã chết vì cái suy nghĩ ấu trĩ mộng anh hùng dân tộc của cô… ” Long gằn giọng túm lấy cổ Hiền nhấc bổng lên.
Để lại một bình luận