Lão già sư phụ Long tiến tới đọc:
“Ha ha ha ha…
Ma Đế… ngươi đã chấp nhận chọn thành Ma Đế… hảo… hảo… hahaha
Ta quên nói với ngươi rằng nếu ngươi không chấp nhận thề với ta mà mở chiếc hộp vàng kèm theo thì ngươi sẽ chết, một cái chết rất khó coi… haha”
Đọc tới đây mà lão già và Long đổ mồ hôi lạnh vì sự âm hiểm của Trụ Vương.
Lão già đọc tiếp :
“Đừng lo lắng Ma Đế, tên kia không mạnh như ngươi tưởng đâu, hắn không thể nào có thể triệt để trở thành Thiên Đế bới vì hắn thiếu một thứ… một thứ cực kì trọng yếu để luyện thành hai bộ võ công chí cực trong thiên hạ… đó chính là Long chi huyết.
Chắc hẳn ngươi đã đoán được… phải… bên trong chiếc hộp màu vàng chính là thứ mà ta đã mạo hiểm tính mạng cướp về được từ trong tay hắn… nó là giọt Long chi huyết cuối cùng trong thiên địa này… thứ sẽ giúp ngươi bước lên con đường trở thành Ma Đế… haha
Hãy dung nhập Long chi huyết, ngươi có một tháng để dung nhập nó vào cơ thể mình sau khi phong ấn đã giải trừ. Bản đồ phía dưới là mộ địa của ta… ngươi sẽ tìm được võ công chí thượng – Cửu Tử Tà Long tâm pháp nơi đó…
Cẩn thận, hắn có thể là bất cứ ai, sở thích của hắn chính là biến thân thành kẻ khác để ngao du thiên địa, một khi ngươi đã dung nhập với Long chi huyết thì hắn có thể cảm giác được khí tức của ngươi khi ngươi vận dụng tử khí.
Nhớ ! Đừng quên điều mà ngươi đã chấp thuận với ta… đừng quên… đừng quên… đừng quên!!!”
“Xem ra Khương Tử Nha đã diệt Trụ Vương và bắt lịch sử phải viết theo ý mình, không hiểu thế nào mà Cửu Long Thông Thiên Ấn có thể lưu lạc giang hồ trong một thời gian dài đến vậy!” Lão già cảm thán.
“Sư phụ… con mở nó ra nhé… ” Long nhìn vào chiếc hộp nhỏ màu vàng nói, hắn không thể đợi được nữa để nhìn thấy Long chi huyết – tinh huyết của rồng.
“Ừ… cẩn thận!” Lão già đồng ý cùng lúc với vận toàn bộ công lực đề phòng có dị biến xảy ra.
Long cũng thế, toàn bộ công lực của hắn cũng đã sẵn sàng để tung ra một kích toàn lực.
“Cạch!… ” Chiếc hộp vừa mở ra, ngay tức thì một khí tức cực kì khủng bố tràn ra bên ngoài khiến Long và lão già biến sắc, cả hai cảm giác như mình đang đối diện với một đầu thú khổng lồ và hùng mạnh đến mức đáng sợ.
“Long… Long Chi Huyết… ” Long lắp bắp nói khi nhìn vào giọt máu màu vàng óng ánh bên trong, nó không đông lại mà cứ thể nằm trong một vùng trũng nhỏ ở giữa hộp.
“Sư… sư phụ… con phải làm gì?” Long nhìn qua lão già hỏi, Trụ Vương bảo hắn dung nhập nó nhưng hắn làm cách nào giờ? Nuốt nó sao?
“Không biết! Làm nhanh lên, máu của ta sắp không chịu nổi nữa rồi!” Lão già gằn giọng, máu trong người lão dường như phải chịu một sự áp bức vô hình nào đó đến nỗi muốn thoát ra bên ngoài chạy trốn, càng tiếp xúc với giọt máu kia càng nhiều thì cảm giác đó lại càng dâng cao, sống đến tuổi này mà lão chưa bao giờ gặp tình huống như vậy.
“Máu… máu sư phụ không chịu nổi?” Long trợn mắt với lão già.
“Đúng thế ! Mau!” Lão già gầm lên khiến Long ngưng trọng, hắn thấy lạ vì hắn chỉ chịu một ít áp bức vô hình mà thôi, thậm chí còn khát khao với giọt máu kia nữa.
Không chần chờ gì nữa, Long đưa tay rạch một đường chỗ mạch máu trên cánh tay rồi đổ Long Chi Huyết vào, hắn chỉ nghĩ ra cách để dung nhập nó vào cơ thể mình.
Một phút sau, Long nhắm mắt ngồi thiền giữa căn phòng, bên cạnh hắn là lão già đang chăm chú theo dõi để đề phòng có chuyện gì không hay xảy ra với hắn.
Long giờ đây có thể cảm giác được giọt máu sau khi đi vào đã theo mạch máu hắn trở về tim, nó không hề bị tử khí nhập vào mà cứ thế tiến tới bám chặt vào tim hắn.
“Ặc!” Đột nhiên mặt Long trắng bệch vì một cơn đau không chịu thấu từ tim truyền đến, hắn cứ thế lâm vào hôn mê sâu.
Ngày thứ 3 từ khi Long lâm vào hôn mê…
“Cái gì thế này?” Lão già thốt lên khi nhìn thấy phần da trên ngực Long bắt đầu biến đổi, những miếng vảy… thật sự là miếng vảy xuất hiện trên da hắn… chúng cứ thế lan rộng ra toàn thân hắn từng chút từng chút một.
Đến ngày thứ 10…
“Móa nó… đồ đệ ta thành Quỷ Tu chưa đủ giờ lại biến thành quái vật luôn sao!” Lão già há hốc mồm khi nhìn đồ đệ mình giờ đây chẳng khác nào quái vật khi thân hình đầy vảy to.
Ngày thứ 15…
Nhìn những chiếc vảy thoắt ẩn thoắt hiện dần dần lùi vào sâu trong da trả lại lớp da ban đầu mà lão già thở phào một hơi… hắn mà thành quái vật thiệt sự thì không biết chuyện gì xảy ra nữa…
Ngày thứ 20…
Long mở mắt.
“Long… con sao rồi?” Lão già mừng rỡ tiến tới hỏi.
Long nghi hoặc đứng dậy, hắn cảm thụ cơ thể mình, trước đây khi dung nhập với tử khí thì hắn có cảm giác năng lượng tràn đầy các tế bào thì giờ đây còn khoa trương hơn nữa khi hắn có cảm giác sức mạnh của mình đạt đến một cảnh giới kinh khủng gấp nhiều lần trước kia, cái này giống như hắn vừa trải qua tu luyện hàng chục năm để tăng giới hạn của cơ thể vậy.
Nếu Long có thể nhìn vào bên trong cơ thể mình lúc này thì chắc hẳn hắn sẽ kinh hãi khi tim hắn đã hoàn toàn biến thành màu vàng, Long Chi Huyết đã triệt để dung nhập vào trái tim hắn.
“Sư phụ… con thấy mình mạnh… mạnh lên nhiều lắm… ” Long kinh hỉ nói.
“Thế là tốt rồi… ta sẽ tìm các tư liệu cổ nói về Long Chi Huyết để hiểu rõ hơn về nó… có điều từ quan sát bên ngoài thì ta thấy da thịt con đã biến đổi… cứng cáp hơn nhiều lần… ” Lão già nhìn Long quái dị nói.
“Da thịt con?” Long ngạc nhiên nói, hắn vận lực rồi lôi một con dao gần đó ra chém vào tay mình.
“Keng… ” Tiếng va chạm như tiếng kim loại đụng nhau khiến Long và lão già kinh hãi, hắn tiếp tục cầm con dao chém xuống, lần này là với lực cực mạnh.
“Keng… ” Lưỡi dao sau va chạm mạnh cong queo còn trên tay Long thậm chí một vết xước cũng không có.
Nhìn lưỡi dao cong queo mà Long hết hồn, trước đây cơ thể hắn tu luyện nội khí cũng đã rất mạnh mẽ khi vật sắc nhọn không thể đâm vào được nhưng đến mức phản chấn khiến dao gãy thì chưa bao giờ có.
“Quái vật… đồ đệ ta là quái vật… ” Lão già ngước đầu lên trời thốt lên, khóe mắt lão dường như sắp chảy ra vài giọt nước mắt mà lão cố gắng rặn ra nãy giờ.
“Ặc… sư phụ… con vẫn là người mà… ” Long đỏ mặt nói.
“Quái vật… quái vật đội lốt con người còn đáng sợ hơn quái vật thông thường gấp nhiều lần… ôi ông trời ơi… ” Lão già lắc đầu nói giọng thê lương vô cùng.
“Éc… 3 lít rượu hảo hạng quán bà Hương béo… ” Đột nhiên Long tiến tới nói.
“Huhu… tại sao số tôi lại khổ thế này… thù của sư môn không thế báo… đồ đệ lại trở thành quái vật… ông trời… ông có mắt không? Ông có mắt không?” Lão già gào lên.
“10 lít rượu hảo hạn với 5 cân thịt dê nướng quán lão Vương thọt?” Long tăng giá.
“Haha… trời cao có mắt… để ta có được đệ tử mạnh như vậy… sư phụ… lão nhân gia ngài ở trên trời có thấy không… cảm ơn ông trời… haha… ” Lão già nghe xong đang khóc chuyển thành cười trong nháy mắt, có rượu thịt thì trời sập cũng kệ nha.
“Haha… phải… con là đồ đệ của ai chứ… ” Long cao hứng cười to, hắn còn lạ gì tính sư phụ.
Đêm ấy hai thầy trò không ngủ vì bận chén thầy chén trò xử lí 10 lít rượu hảo hạn cùng 5 cân thịt.
Nửa năm sau khi vụ hỗn chiến tranh đoạt Cửu Long Thông Thiên Ấn diễn ra, các tổ chức lớn đều đã rời đi vì ai cũng cho rằng ZeRo là người đã dành được nó từ trong tay Thập Lục Tháp khiến các con mắt đều đổ dồn về nước Mỹ… tuy những kẻ đại diện ZeRo đã cố gắng giái thích rằng Cửu Long Thông Thiên Ấn đã bị cướp nhưng không ai tin vào điều đó, xem bọn họ là con nít ba tuổi hay sao mà xài cái chiêu từ thời cổ đại ra đối phó.
Biệt thự họ Trần…
…
6 tháng trước tin tức lão Khải tử nạn như một quả boom phát nổ làm gia tộc giàu có hỗn loạn.
“Rầm! Mày nói sao? Công ty bất động sản Hoàng Gia?” Lão Tuấn tức giận đứng dậy đập bàn hét lên.
“Hừ! Ba chết đi mà không có di chúc nên của cải phải chia đều cho con cái, gia tộc có năm công ty mà tôi và thằng Nghĩa đã suy nghĩ kĩ rồi, dù sao anh cũng là anh cả, chúng tôi phận làm em biết kính trên nhường dưới, chỉ cần một cái đó, bốn cái còn lại thuộc về anh, anh còn muốn sao nữa?” Lão Toàn nhìn anh trai tức giận nói.
“Phải rồi, hai chúng tôi chỉ cần có công ty đó thôi, tất cả còn lại là của anh còn gì.” Lão Nghĩa tiếp lời.
Lão Tuấn tức muốn điên lên, mặt lão đỏ chót vì giận dữ, nếu hai tên này không phải là em ruột thì lão đã cho bọn chúng trở thành dinh dưỡng nuôi đám đàn con của lão rồi.
“Hừ! Cảm ơn các cậu đã nhường tôi nhưng mà làm anh cho đáng mặt làm anh, tôi không thể làm thế nếu không người ngoài nhìn vô lại nói tôi chèn ép em út, thôi thì tôi lấy mỗi công ty Hoàng Gia thôi, còn lại hai cậu mỗi người hai công ty, các cậu thấy sao?” Sau một hồi nóng giận lão Tuấn trở về chỗ ngồi cười nói.
“Hừ… hừ… ” Hai tiếng hừ lạnh của lão Toàn và lão Nghĩa vang lên.
Gia tộc họ Trần quả thật có 5 công ty nhưng thật sự thì ngoài công ty Hoàng Gia sinh lãi ra thì bốn công ty kia không hề có lãi, thậm chí là lỗ nặng… vài năm gần đầy công ty Hoàng Gia chính là trụ cột nuôi sống gia tộc, kẻ nào có được nó xem như không lo về kinh tế rồi cho nên hai phe dành nhau quyết liệt.
Ngồi ở đằng xa, mụ Tình nhìn ba thằng con trai đang tranh nhau chia tài sản với vẻ mặt thẩn thờ, mụ không lo lắng về tiền bạc vì mụ đã có riêng một tài khoản ngân hàng ở nước ngoài đủ để mụ sống những ngày tháng cuối đời trong sung sướng… cái mà mụ sợ bây giờ là thanh niên ấy… kẻ đã biến mất cùng ngày với ngày mà lão Khải chết đi… mụ tin chắc rằng hắn có dính líu tới cái chết của lão, hắn nhất định quay trờ lại.
Ba mươi phút sau, cái bàn tròn đã ướt đẫm nước miếng của ba anh em ruột, mặt ai cũng đỏ chót đập bàn gào lên với đối phương.
“Anh cả… anh muốn Hoàng Gia thì cũng phải xem thực lực mình có đủ không, đừng để đến lúc đang đi đường bỗng dưng lại bị một chiếc xe tải đâm thì đừng hỏi tại sao?” Lão Toàn nheo mắt nói.
“Hắc! Thế nào? Hù dọa tôi? Có tin ngay bây giờ tôi giúp cậu bốc hơi khỏi mặt đất không?” Lão Tuấn cười khinh bỉ em trai.
“Bốp… Bốp… Bốp… ”
Đột nhiên tiếng vỗ tay vang lên làm ba người giật mình, ngay sau đó cảnh cửa mở ra, Long bước vào trong sự ngỡ ngàng của bốn người trong căn phòng.
“Haha… hay lắm… cảnh ba anh em chia tài sản còn hấp dẫn hơn trong phim nữa… ” Long cười nói, theo sau hắn là Độc Sĩ và Xuyên.
Thấy hắn bước vào mà mụ Tình run lên nhưng ba thằng con mụ thì khác.
“Là mày? Tôi nói chứ anh cả giàu có thế này còn đi dành tài sản với em út, xem anh cưới vợ còn nuôi cả con riêng người ta, giờ lại chuẩn bị nuôi thêm cả bạn của con riêng người ta nữa, chú ba nói anh cả đối xử với người ngoài như thế kia mà với anh em ruột thì… thật là đau lòng” Lão Toàn cảm thán.
“Phải… phải” Lão Nghĩa gật gù.
“Thằng con hoang, biến ngay cho tao!” Lão Tuấn đang điên người vì vụ phân chia tài sản giờ lại thêm bị nói móc nên nổi máu chó lên chửi Long.
“Câm mồm!” Xuyên động, hắn nhào tới tung một đấm vào mặt lão.
“Mày… Rầm! Rầm!” Chưa kịp nói xong câu , lão Tuấn ăn trọn cú đấm mạnh khiến lão bay ngược ra sau.
“Khốn kiếp… người đâu… người đâu hết rồi!” Lão Toàn biến sắc hét lên.
Không có tiếng trả lời lão và lão cũng không thể kêu lên nữa vì ngay sau đó một cú chặt sau gáy đã khiến lão bất tỉnh tại chỗ, tình cảnh của lão Nghĩa cũng tương tự.
“Mày… mày định làm gì?” Lão Tuấn lật đật bò dậy nói, cú đấm của Xuyên mạnh đấy nhưng cơ thể đột biến x10 lần của lão mặt dù bị mài mòn trên thân xác phụ nữ qua năm tháng vẫn đủ để lão chống đỡ, chỉ là khi liếc nhìn qua mụ Tình ở phương xa, lão nhìn thấy mẹ run lẩy bẩy khiến cảm giác sợ hãi bắt đầu hình thành trong đầu lão.
“Làm gì sao? Hahaha” Long cười dài tiến tới trước mặt lão như u linh, tay hắn ấn một quả cầu tử khí vào bụng lão khi lão chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
“Mày! Cái gì? Cái gì vậy?” Lão Tuấn gào lên, trong bụng lão có một cái gì đó.
“Chỉ là món đồ chơi nho nhỏ thôi mà… ” Long cười.
“Khốn kiếp! Chết đi đồ nhãi ranh… ” Lão Tuần tái mặt cảm giác được sinh cơ của mình đang trôi đi nhanh chóng, lão quyết định bất chấp tất cả động thủ, miệng lão há to phóng ra một tấm lưới bằng tơ nhện về phía Long.
“Ô… nhện à?” Long có đôi chút sững sờ trước biến đổi của lão Tuấn nhưng chỉ là chút sững sờ mà thôi, hắn chỉ cần lách nhẹ là né được tấm lưới, cái này một phần bởi vì lão Tuấn quá ít kinh nghiệm thực chiến cũng như luyện tập, sức mạnh của lão được lão dùng để hiếp đáp những người bình thường chứ gặp loại cao thủ như Xuyên thôi thì lão cũng đã không đánh lại được rồi.
“Mày… mày… ” Lão Tuấn thở dốc thều thào, lão muôn phun tiếp tơ nhện nhưng lão không thể vì cơ thể lão đã không còn nghe lời lão nữa, tất cả năng lượng đều bị một thứ gì đó hút đi một cách nhanh chóng.
Để lại một bình luận