“Ahh… đau… đau lắm chủ nhân… ” Cảm giác bị xé rách khiến Như la hét trong đau đớn, cả người cô cong lại theo bản năng, nhưng Lợi chẳng để tâm, hắn tiếp tục chọc mạnh vào bên trong.
“Hơ… đừng… đừng vào nữa… chủ nhân… ặc… ” Như hét lên trong tuyệt vọng, cặc Lợi đã hoàn toàn chiếm giữ lấy khe lồn cô, đau đớn và dục cảm nhanh chóng làm hai mắt cô lờ đờ.
“Haha… nhìn vợ mày đi… sướng không con đĩ… bạch… ” Lợi rút cặc ra rồi dập mạnh một phát vào cùng lúc hét vào tai Như.
“Ưhhhhh… sướng… con cặc của chủ nhân là sướng nhất… ” Như đau đớn nhưng nào dám nói thật, cô chỉ mong hắn mau mau thỏa mãn để kết thúc màn tra tấn này.
“Hắc… sướng thì tự động lắc hông đi… ” Lợi kéo mạnh tay Như làm cô hơi ngả ra sau, ép chặc lên con cặc hắn, hắn muốn cô tự nhấp.
“Bạch… bạch… hơ… hơ… hơ… ” Như khó khăn nhấp từng cú một vì đau và dục cảm mạnh mẽ từ những cái gai nhọn đâm vào các mép thịt trong lồn cô, cô không thể kháng cự lại bản năng của cơ thể mà rên rỉ vài tiếng.
“Đồ ngu… nhấp phải như thế này mới đã… ” Giật mạnh tay Như ra sau, Lợi gào lên rồi nắc mạnh.
“Ặc… bạch… bạch… đừng… đừng… nhanh quá… người ta không chịu nổi mất chủ nhân” Như rên rỉ, khoái cảm mạnh mẽ làm cô không chịu được, chỉ sau hơn chục cú nắc cô rủn rẩy xuất khí khi, các mép lồn co giật lên các gai nhọn làm thân dưới cô còn co giật mạnh hơn bình thường nhiều lần.
“Haha… xem vợ mày lên đỉnh vì con cặc của tao kìa… yên tâm đi… tao sẽ cho nó nhiều lần hơn thế nữa… ” Lợi cười to hưng phấn, hắn đưa tay ra sau lấy một con cặc giả khá lớn đút thẳng vào lỗ đít Như rồi bật công tắc.
“Ặc… không… đừng chủ nhân… ặc… hơ… hơ… ” Như há hốc mồm vì sướng và đau đớn, chỉ ít giây sau cô lại tiếp tục xuất khí.
“Bạch… bạch… bạch… ” Lợi cũng sướng vô cùng vì các mép thịt bên trong ép chặt lên cặc hắn không ngừng, hắn lại tăng tốc độ nhấp như một cái máy dập.
“Bạch… bạch… ặc… hơ… hơ… bạch… bạch… ” Như thở dốc trước từng cú nắc của Lợi, cô mệt mỏi vô cùng vì lên đỉnh liên tục, cô không muốn thế nhưng mà cái những cái gai nhọn và con cặc giả rung mạnh trong lỗ đít khiến cô không chịu nổi, à mà còn thêm đau đớn từ sợi dây thít trên cổ nữa, không hiểu sao cũng làm cô phê vô cùng khi bị Lợi địt nữa.
“Bạch… bạch… ” Sau hơn trăm cú dập mạnh, Lợi đột nhiên rút con cặc ra, hắn tháo cái bao cao su xuống, nhắm thẳng cửa lồn cô dập một cú lút cán vào bên trong rồi phóng tinh ồ ạt.
“Hơ… hơ… hơ… ” Như thở dốc lấy sức, cô biết mình có thể tạm nghĩ được ít phút vì hắn đã lên đỉnh, cô có thể cảm giác rõ ràng tinh dịch ấm nóng của Lợi tràn đầy bên trong mình, nước mắt cô lại chảy xuống vì nhục nhã.
“Haha… sướng… được địt vợ mày và xuất tinh trong lồn nó làm tao sướng vô cùng… con đĩ nói gì với chồng đi chứ !” Giật mạnh đầu Như, Lợi hét lên.
“Sướng… vợ sướng lắm chồng… ngày nào cũng được chủ nhân địt và bắn tinh vào bên trong khiến vợ như sống thiên đường vậy… ” Như nín khóc nói vào màn hình, cũng không phải lần đầu nên cô không ngập ngừng nói ra những câu như thế nữa.
“Haha… tốt lắm… chúng ta sang cảnh tiếp theo nào… bộ phim còn dài lắm” Cởi dây trói, Lợi lôi Như đi vào căn phòng bên cạnh, nơi chứa những món đồ chơi khác của hắn, hôm nay hắn còn chưa quay xong tập phim.
10 giờ đêm, chuyến bay từ Bắc Kinh đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất, các vị khách lục đục rời sân bay ra xe trong đó có một đoàn người đặc biệt, chúng không mang theo những chiếc ba lô hay va li to như khách du lịch mà rời đi chỉ với một bộ đồ trên người.
Dẫn đầu đoàn người là một lão già đạo mạo, tay không ngừng vuốt chòm râu trắng trên cằm trông không khác gì các vị đạo sĩ ngày xưa, lão lại càng mặc một bộ đồ xám với ký tự bát quái to trước ngực nữa nên ai nhìn vào cũng tưởng lão là diễn viên đóng phim cổ trang nhưng nếu có người trong thế giới ngầm Hoa ngữ ở đây thì chắc chắn họ sẽ nhận ra lão vì lão quá nổi danh trong giang hồ, lão chính là Lục trưởng lão của Thập Lục Tháp – biệt hiệu Bát Quái Lão Nhân.
Tin Ngũ trưởng lão bỏ mình tại đất Việt khiến Thập Lục Tháp chấn kinh và tức giận, một vị trưởng lão đứng hàng thứ năm bị giết trên một mảnh đất bé nhỏ như cái lỗ mũi làm cho các trưởng lão điên tiết vô cùng, Đại trưởng lão – Độc Cô Cầu Bại vì việc này cũng trở về chủ trì một cuộc họp quan trọng sau bao nhiêu năm không màn sự vụ trong tổ chức đủ biết việc này quan trọng thế nào.
Là Lục trưởng lão, Bát Quái Lão Nhân luôn luôn ngấp nghé cái ghế Ngũ trưởng lão của Hồng Ngự nhưng bao nhiêu lần khiêu chiến hắn đều chịu thua trước Quỷ Trảo của Hồng Ngự, cái món vũ khí chết tiệt ấy khiến hắn không thể không cúi đầu ngồi ở ghế Lục trưởng lão, nhưng trời cao có mắt, Hồng Ngự đột nhiên bỏ mình làm hắn có cơ hội tiến lên một bước.
Kết quả là Đại trưởng lão lại có lệnh là kẻ nào mang về được ‘thứ kia’ thì chiếc ghế Ngũ trưởng lão là của kẻ đó trong vòng 20 năm mới được khiêu chiến, điều đó làm Bát Quái Lão Nhân điên tiết vô cùng, tuy nhiên dưới uy quyền tối thượng của Đại trưởng lão, không ai dám có dị nghị gì.
Đội ngũ lần này tiến nhập Sài Gòn của Thập Lục Tháp bao gồm 50 người trong đó có tới 10 trưởng lão từ Lục trưởng lão đến Thập Lục trưởng lão, mỗi trưởng lão được đem theo mình 4 thuộc hạ thân tín nhất thực chất là hỗ trợ các trưởng lão đua tranh ngôi vị Ngũ trưởng lão của tổ chức, vì thế trên danh nghĩa là lãnh đạo nhưng Bát Quái Lão Nhân không thể hoàn toàn khống chế đội ngũ của mình được, dù sao chúng cũng không thể không nể mặt cái danh Lục trưởng lão cho nên những việc không quá quan trọng đều do hắn quyết định.
“Ngũ trưởng lão… vũ khí của chúng ta khi nào sẽ đến… ” Phía sau, một lão già mặc bộ đồ đen tuyền lạnh lùng lên tiếng, hắn là Thất trưởng lão – Bức Quỷ ( quỷ dơi), vì không thể đem vũ khí lên máy bay nên chúng chỉ có thể vận chuyển bằng đường bộ.
“Yên tâm đi… một tuần nữa người của Đại trưởng lão sẽ đưa chúng tới… ” Bát Quái Lão Nhân trả lời, vì không ai tin ai nên việc vận chuyển vũ khí do Đại trưởng lão trực tiếp phụ trách, vốn dĩ hắn định nhân cớ này thu hết vũ khí của bọn trưởng lão luôn ngấp nghé tranh dành ghế Ngũ trưởng lão với mình nhưng không ngờ chúng lại đề nghị chuyện này với Đại trưởng lão khiến hắn một lần nữa ôm hận tiếc nuối.
…
Nửa giờ sau, 50 người đã được an bài trên 10 chiếc Mecedes tạo thành hàng dài đi ra khỏi sân bay, ngồi trên chiếc xe đầu tiên tất nhiên là Bát Quái Lão Nhân, chỉ mới vài phút trước lão còn giữ vẻ ngoài đạo mạo của một vị đạo sĩ tu hành thì bây giờ bộ mặt ấy đã thay đổi 360 độ thành một lão già dâm dê vô độ, áo đạo sĩ đã bị vén cao lên, quần tụt xuống gót, một thân hình khêu gợi quỳ dưới chân lão hé miệng phục vụ một cách tận tình con cặc cùng hai hòn dái của lão, bóng hình ấy cũng không xa lạ gì mà chính là Hoa Hồng Đen.
“Hắc hắc… con điếm… nói xem có nhớ đến cặc lão phu không?” Nhấn đầu Hoa Hồng Đen vào nắc vài cái cho đã ghiền, Bát Quái Lão Nhân lên tiếng hỏi.
“Ọc… Tiểu Châu lúc nào cũng nhớ đến côn thịt của các lão chủ nhân… ” Nhả con cặc trong miệng kèm theo hàng dài nước bọt, Hoa Hồng Đen đỏ mặt trả lời, ả tên thật là Minh Châu nên tự xưng là Tiểu Châu trước mặt các chủ nhân của ả.
“Haha… nhớ lại lúc ngươi vừa hét vừa chửi khi lão phu phá trinh thật là hưng phấn… haizzz… rốt cuộc cũng trở thành con chó cái dưới cặc đàn ông mà thôi… ” Vỗ về khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Hồng Đen, Bát Quái Lão Nhân nhớ lại than thở, cảm giác hiếp dâm ngày ấy làm hắn kích thích vô cùng.
“Đó là lúc Tiểu Châu chưa nhận ra sung sướng được các lão chủ nhân ban cho… Tiểu Châu muốn được lão chủ nhân địt… cầu xin lão chủ nhân hãy ban phát cho chủ nhân sung sướng… địt nát hai cái lỗ dơ bẩn của nô tì đi chủ nhân… ” Hoa Hồng Đen hai mắt khao khát nhìn Bát Quãi Lão Nhân cầu xin, hai tay của ả đã không ngừng tự vuốt ve núm vú và cửa lồn vì nứng.
“Hắc hắc đúng là con điếm… hàng của lão phu người đã chuẩn bị tốt chưa… ” Nâng cằm mĩ nhân lên, Bát Quái Lão Nhân nhìn vào đôi mắt thèm khát nhục dục của Hoa Hồng Đen hỏi.
“Lão chủ nhân yên tâm… Tiểu Châu đã chuẩn bị sẵn 10 chân dài xinh đẹp và còn trinh nguyên sẵn sàng để lão chủ nhân hưởng dụng… ”
“Hắc hắc… tốt lắm… có công thì được thưởng… trong lúc tới nhà xác thì địt cái lồn này đỡ vậy… haha… con điếm lên đây… ” Bát Quái Lão Nhân dâm dục kéo Hoa Hồng Đen lên để ả ngồi trên con cặc của lão nhún, khi nãy trên máy bay lão đã hiếp dâm một nữ tiếp viên nhưng bây giờ vẫn còn chưa thấy đủ, địt tạm cái lồn này để đến đêm lão sẽ bắt đầu bữa ăn chính với 10 cái lồn non tơ kia vậy
10 chiếc xe cứ thế lao tới nhà xác, nơi chứa xác của Hồng Ngự trong đêm tối !
…
Một tiếng sau, cũng tại sân bay.
“Haha… chào ngài đặc sứ… chào mừng ngài đến với mảnh đất nhỏ bé này… ” Lão Khải cúi đầu chào một gã đàn ông một cách trịnh trọng, một giờ sau khi đội ngũ Thập Lục Tháp rời đi thì lại có những vị khách không mời từ nước Mỹ xa xôi đáp xuống sân bay, chúng chính là đội ngũ của ZeRo được lão Khải đích thân đón tiếp.
“Nhóm người Trung Hoa đã tới trước rồi phải không?” Gã đàn ông đặc sứ lạnh lùng hỏi lão Khải, trong mắt hắn thì không phải vì nhiệm vụ thì hắn không bao giờ đến cái nơi khỉ ho cò gáy này.
“Vâng… chúng đã đến từ một tiếng trước… ” Lão Khải cẩn thận trả lời, lão không biết có chuyện gì nhưng tổ chức ra lệnh cho lão phải theo dõi một đám người Trung Hoa.
“Được rồi… một tuần nữa vũ khí của chúng mới tới nên trong thời gian này có lẽ chúng sẽ không hành động… chúng ta về nghỉ ngơi đêm nay… ” Ngoái đầu lại nhìn đội ngũ, gã đặc sứ ra lệnh, lần này đội ngũ của chúng được cử qua bao gồm 31 tên, trong đó có hai mươi X-Men cấp 2, năm X-Men cấp 3 và năm X-Men cấp 4, riêng hắn là chính là X-Men cấp 5, phải nói đây là đội ngũ cực kì hùng mạnh của ZeRo chứng tỏ tổ chức rất coi trọng nhiệm vụ lần này.
…
Ngồi trên xe, lão Khải toát mồ hôi khi nghe đặc sứ kể về đội ngũ mang theo, hắn không ngờ lần này tổ chức lại cử sang một đội ngũ hùng mạnh đến vậy, kẻ nào ở đây cũng đủ sức diệt sát cả nhà lão.
“Ngài đặc sứ… có thể cho tôi biết nhiệm vụ lần này là gì không? Nếu tôi đoán không nhầm thì có liên quan đến bọn Trung Hoa khi nãy… ” Lão Khải tò mò hỏi thăm.
“Hắc hắc… phải… chúng ta nhất định phải cướp một món đồ… bất chấp mọi giá phải có được nó… đích thân ngài Satan ra lệnh nếu không mang được nó về thì tất cả chỉ có thể mang đầu trở về… ” Gã đặc sứ nói làm lão Khải nổi da gà toàn thân vì sợ hãi, một đội ngũ hùng hậu thế này mà Satan sẵn sàng loại bỏ sao, nhiệm vụ lần này là gì mà thủ lĩnh tối cao coi trọng đến vậy.
“Ngài đặc sứ… tôi có thể biết nhiệm vụ là gì không?” Lão Khải vì vận mệnh của mình và cả nhà cắn răng hỏi.
“Hừm… ” Gã đặc sứ suy tư vài phút rồi mới mở miệng :
“Thứ chúng ta cần đem về chính là Cửu Long Phi Thiên Ấn – Ngọc Tỉ của Trụ Vương từ hơn 3000 năm trước”
Lão Khải trợn mắt há hốc mồm vì tin sét đánh vừa nghe được, hắn không thể nào… không thể nào tưởng tượng được cái mà tổ chức tìm kiếm lần này lại là một cái ngọc tỉ của một vị vua từ 3000 năm trước.
“Cái này… cái này chẳng phải quá là mông lung hư ảo hay sao ngài đặc sứ” Nuốt ngụm nước bọt, lão Khải vừa vuốt mồ hôi trên trán vừa nói.
“Tổ chức đã xác định được hiện nó đang ở đâu đó trên mảnh đất này… Thập Lục Tháp cũng vì việc này đã cử 10 tên trưởng lão đi lấy nó càng chứng tỏ điều mà tổ chức suy đoán… điều chúng ta cần làm là bất chấp mọi giá mang nó về cho ngài SaTan” Gã đặc sứ trịnh trọng nói với lão Khải.
Thật ra có điều mà gã đặc sứ không nói cho lão Khải biết là bất cứ kẻ nào tìm được Cửu Long Phi Thiến Ấn sẽ được SaTan ban cho cơ hội cải tạo cơ thể với một loài Gen cực mạnh và cực hiếm vì nó tương thích với mọi cơ thể, chính vì thế kẻ nào cũng điên cuồng vì nhiệm vụ lần này.
Theo truyền thuyết 3000 năm trước, vị vua cuối cùng của nhà Thương là Trụ Vương bởi vì mê luyến sắc đẹp của Đát Kỷ mà chìm đắm trong nhục dục, nghe lời người đẹp hắn đã tập trung toàn bộ nguyên khí của nhà Thương để tìm kiếm một ‘thứ’ gọi là ‘thánh huyết’, cuối cùng khi nguyên khí đất nước sắp cạn kiệt thì rốt cuộc hắn cũng đã tìm được ‘thánh huyết’, hắn dùng nó để chế tạo Ấn Tỉ quyền uy của mình với chín đầu rồng chạm khắc tinh xảo bên trên, ngày mà Ấn Tỉ được 100 vị đạo gia luyện thành cũng là lúc bầu trời biến đổi phủ đầy lôi điện, tương truyền người ta nhìn thấy có 9 đầu rồng từ trên trời cao giáng xuống Ấn Tỉ, lúc chín Long quy tụ cũng là lúc bầu trời xuất hiện hai chữ vàng rực rỡ chói lóa… PHONG THẦN.
Để lại một bình luận