Phần 11
Sau chuyến nghỉ mát Đà Lạt trở về, sự quan tâm của Phương dành cho Thịnh càng nhiều hơn. Ban ngày, hai chị em qua nhà ngoại chơi, ăn cơm bên đó rồi đến tối mới về nhà ngủ. Có món gì ngon ở nhà ngoại, cô bé cũng để phần mang về cho nó. Có khi là chè nấu đen nước cốt dừa thơm lừng, có khi là mấy lát chuối giòn tan ngọt lịm, có khi kẹo đậu phộng giòn rụm…
Dạo này ban ngày nó cũng ra chợ phụ hàng với ba mẹ. Nó cũng như cả ba mẹ đều đang chờ đợi tin tốt lành từ kỳ thi đại học vừa qua. Với sức học của nó, chuyện thi đậu không phải là điều viển vông.
Tranh thủ sáng nay tương đối ít khách mua quần áo, mẹ gọi nó nhờ chạy về nhà lên gác khiêng một bao đồ để sẵn rồi chở ra, bổ sung thêm hàng hóa.
– Cái bao mẹ đã đánh dấu hai dấu chéo gần miệng bao nha con. Chở ra đây cho mẹ.
Nhờ chơi với thằng Điền, nó đã được bạn tập cho chạy xe gắn máy cũng dần vững tay. Nhưng chưa bao giờ nó dám phóng xe nhanh như Điền được, cái thằng bạn vốn có sẵn máu liều lĩnh lại ham mê tốc độ. Lần nào ngồi sau lưng Điền, Thịnh phải cố bám lấy thằng bạn vì có mấy lần nó chỉ vừa mới leo lên xe chưa kịp chạm đít xuống yên thì Điền đã rú ga nhảy vọt lên. Chiếc 78 cối xoáy nòng đôn dên dựng ngược lên như con chiến mã bất kham cất tung vó.
Mượn chiếc cub 81 của ba nó chạy về, không quên mang theo mấy sợi dây thun để thồ hàng hóa. Dắt chiếc cub vào bên hông nhà, Thịnh khóa cửa rào cẩn thận, định mở cửa hông định leo lên gác. Luồng gió sông theo đường hông nhà thổi mát rượi, nó sực nhớ lâu nay chưa leo lên cây ổi gần mé sông để hái trái. Ô nhưng mà cửa hông đã mở kia rồi, chắc có lẽ hôm nay hai chị em Phương không qua ngoại chơi.
Cô Chinh đây rồi. Cô mặc bộ đồ bộ ở nhà, màu vàng chanh có kẻ sọc nhuyễn, đang cặm cụi nấu ăn. Mùi gà kho sả ớt thơm lừng làm nó thấy cồn cào trong bao tử. Thấy bóng người, cô ngước lên, nét mặt ngạc nhiên.
– Ồ!
– Lâu nay không thấy cô về nhà.
– Mấy ngày cuối tuần vừa rồi cô không về được. Tại chỗ bên cô làm có mời ông bếp trưởng nhà hàng bên Thái Lan qua dạy, cô cũng được tham gia.
Nhìn bản mặt nó, cô biết ngay cu cậu đang nhớ lần hôm đó. Mà nào chỉ có nó thôi đâu, cô cũng vậy. Nhiều ngày không gặp nhau, cô cũng nhớ nó vô cùng. Sáng nay tranh thủ cô về sớm, nhưng trên căn gác đóng cửa im ỉm chẳng còn ai. Chắc biết liên lạc với nó làm sao, nên sẵn đồ ăn cô mới vừa đi ngang chợ mua về, dọn ra và nấu nướng luôn để chiều tối hai đứa con về cùng ăn cơm với cô.
– Nhớ lắm hả?
– Dạ, nhớ cô quá chừng luôn.
– Nhớ cô? Hay nhớ cái gì khác?
Nó phì cười, hiểu ngay ý cô hỏi, nhe hai hàm răng cười.
– Hihi, cái gì của cô cũng nhớ hết.
– Ghê chưa, ăn với nói. Có cái gì mà nhớ? Mà nhớ cái gì nhiều nhất?
Thịnh cười toét miệng, nhưng lại nói lí nhí.
– Nhớ cô, nhớ luôn… chỗ đó.
– Quỷ sứ hà… đúng là…
Cô ngậm ngừng, rồi cúi xuống nhấc nồi gà kho ra khỏi bếp. Đứng bên ngoài cửa nhìn vào, thấy cô gập người, mông đang chổng lên căng tròn hằn lên hai viền quần lót nhìn thật nhức mắt. Thoát cái nó đã đứng ngay sau lưng cô. Nó cố tình tiến sát tới, ưỡn hạ bộ về trước cho chạm mông cô. Hai tay nó đưa ra trước vòng ôm cô lại.
– Làm… cái gì vậy?
Mặc dù nói vậy, nhưng cô thích lắm. Cô cảm nhận cục u cứng ngắc nơi trũng quần nó đang căng phồng thèm khát. Cô cố giấu tiếng thở chờ đợi, lắc mông ngược về sau cọ mạnh lên khối u kia làm anh chàng căng cứng. Mùi da thịt, mùi nước hoa thoang thoảng ru hồn Thịnh dần bay bổng theo từng nhịp lắc của cô. Cổ họng nó khô khốc, sự ham muốn bấy lâu nay có dịp bùng phát.
Thịnh liếm quanh vành tai cô, cánh tay nó vòng ra trước ngực cô ôm ghì tấm lưng cô ép chặt vào ngực nó. Cánh tay kia luồn từ dưới áo cô sờ bóp cặp vú trần không có áo ngực che đậy. Toàn thân cô nóng bừng, nó thích thú xoa nắn cặp vú to chắc của cô.
– Ơ…
Tiếng rên cô khe khẽ, cô rạo rực liền xoay qua chạm môi nó. Ngay lập tức nó đáp trả, nụ hôn say đắm và hừng hực. Cô Chinh run rẩy lúc bàn tay nó đi dần xuống vùng bụng, xoa xoa lên ngấn mỡ rồi từ từ hạ thấp xuống hơn nữa. Bàn tay nó đang cố gắng luồn qua lưng thun quần vải mặc nhà của cô. Cô hơi hóp bụng cho tay nó dễ dàng chui qua. Tay nó đã lọt hẳn vô trong, lại tiếp tục len lỏi bàn tay vào trong quần lót thun to bản, lần mò đám lông lồn rậm rạp.
– Làm gì vậy nè? Sao cứ mò trong quần lót người ta hoài vậy hả?
Đáy quần lót cô Chinh đã thấm ướt, nó biết cô đang rất hứng tình. Chẳng phải có lần cô từng thổ lộ với nó, khi ham muốn nhiều thì cô dễ “ra nước” đầm đìa. Lâu nay nghiền ngẫm “bí kíp cô giáo Thảo”, cộng thêm phần ngẫu hứng nên nó ra sức thể hiện bản năng về tình dục với cô. Những động tác của nó hoàn toàn tự nhiên, không còn có chút gì của sự ngại ngùng.
Bàn tay nó ngọ nguậy có chút vướng víu, cô chẳng còn ngại ngần gì nữa, đưa tay xuống tuột quần vải xuống lưng chừng bắp đùi, luôn thể cởi bung hết mấy nút áo bên trên. Phần nửa trên cặp đùi cô trắng mịn trong ánh nắng chiếu vào cửa hông nhà, nó được dịp thấy rõ quần lót màu tím nhạt to bản bằng thun khá dày của cô vun lên. Rõ ràng phần mu lồn cô khá cao, nó thèm thuồng nuốt dòng nước bọt vào họng.
Vì phần hông nhà cô tiếp giáp với nhà hàng xóm bằng một vách tường xây gạch cao quá đầu người, nên dù cửa mở nhưng sẽ chẳng có ai nhìn thấy được gì trong nhà này. Buông lỏng hai tay rời khỏi người cô, từ sau lưng cô nó ngồi thụt người xuống, cùng lúc hai tay nắm tuột quần lót đi xuống, sẵn tiện lôi quần ngoài cùng đến tận mắt cá chân của cô.
– Ối…
Mặt cô đỏ bừng không biết vì hơi nóng bếp còn phả ra hay bởi khuôn mặt nó đang úp vào khe mông sâu thẳm của cô. Nó hít một hơi làm cô hít vội một hơi thở sâu, rồi bàn tay tham lam của nó choàng ra trước ngay nơi mu lồn cô mà sờ soạng. Tiếng lạo xạo không còn nữa, vì đám lông đã dính ướt nằm bẹp sát da thịt.
Cô khom lưng, hai tay chống lên mặt bếp, mông chổng ra sau đầy khiêu khích. Vì bụng gập lại, che kín bớt phần mu nên tay nó khó bề vọc nghịch. Thịnh đưa tay cố nâng một chân của cô lên cao, làm cô suýt chúi nhào người về trước. Hai cánh tay giang rộng, bám vững lên mặt bếp, chỉ còn một chân trụ xuống sàn nhà còn chân kia co gập lên. Quần dài bên ngoài cùng quần lót rơi hẳn khỏi người cô, nó túm lấy đặt qua một bên sát chân tường gần cầu thang.
Nó ngồi bệt xuống sàn, đầu ngước mặt lên dúi thẳng vô mu lồn tênh hênh đang rộng mở đón chào nó. Cô khuỵu cánh tay bên phía chân trụ xuống, nghiêng mặt úp nhẹ lên mặt bếp, phần mông bên ngược lại nhổng cao còn nó đang le lưỡi liếm lên khe lồn bê bết nước nhờn. Lưỡi nó rà sâu vào giữa khe, tay nó ôm vòng đùi chân trụ cô để tựa người.
– Ơ… ơ… sướng…
Cô bặm môi cố kìm tiếng rên lớn thoát ra cổ họng, thành ra hừ hừ nghe mèo cái động tình.
“Không ngờ cu cậu cũng giỏi quá!”
Cô Chinh thầm nghĩ trong đầu, hưởng ứng trò chơi cùng với Thịnh. Nào phải chỉ có lưỡi nó không đâu, ngón tay nó chẳng phải đang nghịch ngợm vuốt ve quanh lỗ đít thâm đen của cô đó sao. Cô trân mình khoan khoái, chẳng thể ngờ hôm nay về không gặp nó ngay ở nhà như vậy mà lại rất hay. Lưỡi nó như con rắn luồn lách trong hẻm sâu, rà lên hột le sưng húp nhầy nhụa. Chẳng thể chịu đựng thêm nữa, cô buột miệng nói lớn.
– Chết… cô… Thịnh ơi!
Khe lồn cô đỏ hồng, lỗ đen như hang dế nằm giữa phập phù run rẩy. Ngước mặt nhìn lên cao, cặp vú cô xệ xuống lắc đong đưa vui mắt theo ngón tay nó vẽ thành những vòng tròn quanh lỗ đít cô.
– Ơ… ơ… ơ…
Kéo lưỡi chạy dài xuống nơi đít, nó lúc lắc chóp lưỡi thọc nguấy lên lỗ đít làm cô lại một phen rên lên.
– Sướng quá… Thịnh… ơi…
Ngón tay trỏ duỗi thẳng ra, nó đút vào lỗ lồn cô rồi thụt sâu. Nước nhờn trong đó túa chảy theo ngón tay nó khi dịch chuyển vào ra liên tục.
– Chết… Chinh… rồi… Thịnh ơi…
Lúc này chẳng còn “cô cháu” gì nữa, cô lại xưng hô bằng tên với nó, cái thằng chỉ hơn đứa con gái đầu lòng của cô chỉ có hai tuổi. Đứng kiểu này cô cũng mỏi cả hai chân, nên vừa lúc nó ngừng liếm và đút tay thì cô hạ chân trên mặt bếp xuống sàn nhà, nằm úp mắt hoàn toàn trên mặt bếp còn chân bên trụ đã tê cứng rần rần.
– Á tê chân quá…
Nghe cô kêu lên, nó thấy thương cô quá. Nãy giờ đứng một chân để nó được hôn hít thế nào, thử hỏi sao không tê cứng chân cho được. Nó xốc cô trên tay, bồng cô đi vào trong phòng ngủ cô. Cô bá tay choàng quanh cô, ngước nhìn nó đầy âu yếm.
– Thịnh ơi!
Tiếng người gọi nó ở trước nhà vọng xuống. Thì ra ba nó.
Bởi vì chờ cả buổi chẳng thấy thằng con chở bao quần áo ra để thêm hàng bày bán, mẹ Thịnh hối chồng.
– Anh, vô nhà coi thử có chuyện này mà thằng Thịnh đi cả buổi vẫn chưa thấy mặt mũi đâu.
– Ừ, cái thằng làm gì không biết.
Ba nó nhìn quanh, chiếc xe đạp của nó dựng bên hông quầy. Lui cui dắt ra thì phát hiện xe được khóa vòng xích cẩn thận vào cây dù che nắng.
– Em tìm coi chìa khóa này có trong đó không?
Lục lọi tìm một lúc, mẹ nó đưa chiếc chìa khóa cho ba nó. Về đến trước cửa nhà, ông mới nhớ chìa khóa cửa rào nằm chung trong chùm chìa khóa chiếc cub 81 mà Thịnh đang giữ. Thấy xe đang dựng bên hông nhà, ba nó ngước lên gác cất tiếng gọi lớn.
Để lại một bình luận