Phần 8
Trước mắt chỉ có 2 con đường chính là dung hợp chiến thú trở thành Nhân Thú Sư sau đó gia nhập vào Tác Thác học viện, nếu nổi bật sẽ được chọn vào hàng tinh anh lúc đó sẽ có gia tộc để ý hoặc học viện để ý mà muốn chiêu mộ sẽ chịu xuất ra tiền hoặc kỳ bảo trao đổi với Tác Thác Thương Thành, may ra Tác Thác Thương Thành nể mặt các gia tộc đó mà chịu buông nhả.
Con đường thứ 2 là tìm được ấn ký nô dịch mà huỷ nó đi là sẽ tự do, lúc đó Nhân Thú Sư sẽ chịu sự quản lý của Chiến Thú Hoàng Điện không phải là một nô lệ của ai nên sẽ thoát được sự quản lý của Tác Thác Thương Thành ít nhất là về mặt luật lý bề nổi, còn bề chìm nếu như Tác Thác Thương Thành thù hận sâu cay cũng sẽ trăm phương ngàn kế ám sát giết chết lấy lại mặt mũi, tuy nhiên điều này cũng là con dao 2 lưỡi vì lúc đó Tác Thác Thương Thành vuốt mặt không nể mũi Chiến Thú Hoàng Điện. Nói chung sự việc sẽ rối rắm tùy theo độ ảnh hưởng của Nhân Thú Sư đó với cả 2 bên.
Mà đối với Chu Phát lẫn Long Phi và Mộng Nhi chỉ có con đường thứ 1 là khả thi nhất còn con đường thứ 2 thì nội việc tìm được ấn kí nô dịch thôi đã là cả một vấn đề với 3 người chứ nói chi đến sự việc phức tạp đằng sau. Bởi vì ấn kí nô dịch chỉ một mình Thương chủ Triệu Nhĩ Á biết đang cất giữ ở đâu!
Đứng tần ngần suy nghĩ lan man, Long Phi trước tiên lấy lại tinh thần nói.
– Đại ca! Đệ đi thu thập hình dạng trứng chiến thú đây!
– Cẩn thận! – Chu Phát biết thân thủ mình đi theo sẽ không giúp được cho Long Phi mà còn làm vướng bận hắn nên chỉ một câu nói ít hiểu nhiều.
Gật đầu Long Phi vận hồn lực phóng đi cả cơ thể nhẹ nhàng như hòa vào gió mà biến mất, đây chính là thiên phú của Long Phi khiến cho Triệu Đại lúc huấn luyện hắn còn kinh ngạc, Chu Phát cương ngạnh, Diễm Nhi dẻo dai còn Long Phi chính là linh hoạt. Trong 3 người có lẽ Long Phi là người được trời ưu ái nhất khi cho hắn một khả năng thiên phú chỉ có thể cầu mà không thể cưỡng chính là Đại Địa Chi Đạo, tâm thần hợp nhất hòa vào thiên nhiên khiến cho hắn tu luyện cũng nhanh hơn người thường, Triệu Đại vẫn thường tiếc cho hắn nếu như gặp hắn sớm hơn cho tu luyện lúc bằng tuổi Mộng Nhi thì có lẽ giờ đây hắn tuyệt đối hồn lực cao hơn Mộng Nhi nhiều.
Len theo những tàn cây, Long Phi tung mình ẩn nấp cơ thể sau những tán lá ánh mắt sáng quắc chăm chú nhìn bao quát phương lộ những vệ binh đang gác mà tìm kẽ hở, như những lần trước những vệ binh này đều quen thuộc trong mắt Long Phi, không phải lần đầu hắn đột nhập vào nơi cất giấu Trứng chiến thú của Dưỡng Thú Hồn mà là thường xuyên hắn vào đây chơi vì bên cạnh cất giữ trứng chiến thú còn có các chiến thú biến dị khác nuôi nhốt trong đây, những chiến thú độc đáo lạ thường đang chờ theo dõi cũng như quan sát đặc tính mới lạ xem có được áp dụng hay không, còn có các kỳ trân dị bảo người khác ký gửi chờ bán nhiều vô số kể, khỏi phải nói đây chính là cấm địa của Tác Thác Thương Thành.
Hấp! Long Phi nhanh nhẹn búng người bám lên mép tường, tên vệ binh đứng sau canh giữ hướng này có thói quen cứ đứng tầm 5 phút là chuyển sang hướng khác.
3… 2… 1 chuyển hướng! Vút! Phóng qua tường Long Phi nhanh chóng ép vào góc khuất hướng nhìn lẻn theo mép một bức tường khác mà chạy với một thân thủ nhẹ nhàng.
23 24 25! Vừa chạy vừa nhẩm trong đầu đủ 25 bước Long Phi lại dậm chân một cái bám lên tường đu người lộn qua hạ thân xuống một nóc nhà, liền sau đó nằm bẹp xuống men theo mái nhà mà chuyền cơ thể di động.
Tiếng nói cười của vệ binh phía dưới vô tư không biết trên đầu mình đang có một tên áo đen đang lần mò chuyền từ mái nhà này sang mái nhà khác.
– Cố lên 3 trạm nữa… – cứ thế cứ thế Long Phi lúc nằm lúc chạy lúc đứng lại quan sát nhanh chóng tới được gian nhà chính của Trữ Khu Tác Thác Thương Thành, đảo mắt một cái Long Phi liền nhận ra hôm nay vệ binh đông hơn hẳn ngày thường, có lẽ 2 ngày nữa chấp sự Chiến Thú Hoàng Điện xuống nên nơi này bảo vệ kĩ hơn thường ngày.
Đưa tay quẹt mũi Long Phi khinh thường hừ nhẹ, ánh mắt đảo nhanh quan sát tìm cơ hội.
– Hừ nhiêu đây mà làm khó ta sao? Xem nè con!
Kéo tay áo lên Long Phi nhìn vật hình trụ bao bọc cả cẳng tay mình mà mỉm cười các cơ quan chồng chéo tuy không đẹp mắt nhưng về độ hữu dụng theo Long Phi là không thể bàn cãi đặc biệt là leo trèo đu bám, đây là vật mà Long Phi chế tạo theo một cuốn sách cổ xa xưa phủ đầy bụi bặm trong Trữ Khu Tác Thác Thương Thành mà mấy lần trước hắn vào được rồi nghiên cứu mày mò, trong đó quả thật nhiều đồ vật kỳ lạ và chế tạo lại thập phần khó kinh dị, xem cả buổi mà hắn chả hiểu được đó là cái gì duy chỉ có cái này hắn chế bậy chế bạ mà ra được nhưng cũng không giống như nguyên bản mà đồ sộ hơn xấu xí hơn nhưng thôi kệ có xài là được!
Nheo một bên mắt Long Phi đưa tay về phía trước nhắm về hướng một cây đại thụ phía sau Trữ Khu Tác Thác Thương Thành cổ tay bẻ ngược lên 1 cái ngay lập tức từ đầu ống trụ bắn ra một thanh kim loại có 6 đầu xoè ra như bàn tay người lao vút đi.
Bụp… bàn tay kim loại bám chặt trên thân cây cắm phập sâu vào cực mạnh và bám cứng trên đó tựa hồ muốn cắm sâu nửa thân cây, đắc ý cười một tiếng Long Phi nhanh nhẹn tháo ống trụ gài chặt vào một góc tường tạo thành một con đường bằng dây xuyên thẳng đến Trữ Khu Tác Thác Thương Thành, sợi dây trông mỏng manh đến nỗi trong đêm phải căng mắt ra mà nhìn mới thấy, toàn thân đen thui hòa vào màn đêm Long Phi lấy ra một khúc kim loại có khuyết giữa thân gác lên sợi dây và đu người.
Véo… Thân người Long Phi lướt đi trên đầu cách bọn vệ binh 3 4 trượng, nếu không phải vì đang giữ im lặng đột nhập hắn đã hét to lên sảng khoái, cái cảm giác được lướt gió này lúc nào cũng mê người, chỉ tội cho lũ vệ binh đâu ai ngờ rằng nơi Trữ Khu Tác Thác Thành này lại có người xâm nhập trên không trung chứ, vốn dĩ nơi này đã có cấm chế không một vật hay một người nào có thể phi không, nếu có một con chim nào bay qua muốn xông vào cũng ngay lập tức bị cấm chế cao 4 trượng đánh bật ra.
Long Phi biết điều này nên đã ước lượng bắn dây thấp hơn cấm chế một chút mà an nhiên lướt ngay dưới sát nóc cấm chế thuận lợi, bọn vệ binh cũng vì cấm chế này mà ỷ lại không ai có thể xâm nhập bằng đường không trung nên cũng lơ là cảnh giác trên không dần dần bọn chúng quên béng đi luôn cắt cử người canh trên cao.
Chính vì điều này đã tạo sơ hở chí mạng cho Long Phi thâm nhập vào, từ lúc chế được thứ này Long Phi cơ hồ xâm nhập Trữ Khu Tác Thác Thương Thành rất thuận lợi và nhanh chóng mà không bị phát hiện, còn như trước kia hắn phải tiềm phục, ẩn nấp, rình mò sơ hở, đợi đổi ca gác rất lâu mới qua được.
Toà Trữ Khu Tác Thác Thương Thành này có 4 tầng theo trình độ quý giá mà tính lên, đồ vật càng quý giá càng để trên cao mà nơi Long Phi ghé đầu tiền cũng là từ trên xuống, điều này tiết kiệm cho hắn rất nhiều thời gian. Hạ thân xuống mái nhà, ngói ở đây được đúc liền không có kẽ hở nhưng nó cũng không làm khó được Long Phi, lấy ra một lọ dung dịch trắng nhớt Long Phi bôi lên hai tay hai chân mình, thật kỳ lạ sau khi bôi xong thứ đó hắn có thể leo trèo trên tường như đi bộ.
– Cũng sắp hết Nhớt Sên Ma rồi, xem ra lần sau phải xin đại ca một ít nữa mới được!
Thì ra chất lỏng đó là dịch của Nhớt Sên Ma, một loài chiến thú hỗ trợ, nó mặc dù trong chiến đấu không giúp ích được cho hồn sư nhưng với chất dịch của nó lại hỗ trợ cực lớn cho con người trong việc xây nhà và công trình, nhớt của nó bám dính cực kỳ cô đặc và chắc chắn khiến nó là lựa chọn số một khi xây dựng nhà và công trình, những hồn sư xuất thân bình dân đa số chọn nó để dung hợp chắc chắn sẽ kiếm được một vị trí trong các Nhân Thú Sư hỗ trợ mà nuôi sống mình cả đời…
Di động thật nhanh tránh cho nhớt khô, Long Phi đã tới được nơi cần tới, cửa sổ của tầng 4, nhanh tay dòm qua lỗ thủng mấy lần trước đục thủng, không thấy ai Long Phi nhanh chóng lộn lên đẩy cửa chui người vào.
– Xong! Hehe! – Nở một nụ cười thỏa mãn, Long Phi chùi chùi tay vào áo, ánh mắt lập tức kiếm tìm, bao lần chui vào đây hắn đều ở lại 3 4 ngày mà học hỏi tìm tòi nên quang cảnh nơi đây hắn khá quen thuộc, khu nào để đồ nào hắn đều nhớ.
Cước bộ đi động Long Phi nhanh chóng tới một đầu chiến thú bằng đá mô phỏng một cái đầu rồng đang treo trên tường.
– Nếu ta đoán không lầm chỉ có thể là ở đây! Đồ quý giá quá mà hơ hơ! Mở cho ta.
Tay Long Phi thò vào miệng rồng đá vặn một cái ngay lập tức trước mặt một bức tường mở ra, thì ra là một cơ quan, xem ra đồ trọng yếu của Tác Thác Thương Thành đều cất ở đây không phải chỉ 1 mà có tới 4 căn phòng như vậy, phân biệt dấu trong 4 đầu tượng đá tứ linh ở trong tầng lầu, đây là do Long Phi vô tình phát hiện ra trong khoảng thời gian trước đó lục lọi các kỳ trân dị bảo trong này.
Bước vào căn phòng bí mật mát lạnh do Hàn Sương Thạch ốp tường phát ra, Long Phi cảm thấy cả cơ thể sảng khoái, nếu không phải vì sợ bị phát hiện hắn đã cạy ra mấy viên đem về lót gối nằm cho mát mẻ qua mấy ngày hè nóng nực đỏ nắng, căn phỏng chu vi khoảng 3 trượng tuy nhỏ nhưng đồ vật trong đây toàn là chí bảo được phân biệt cất giữ ngăn nắp nhưng đối với Long Phi lúc này những thứ đó không đáng để hắn ghé mắt đến vì lúc này ngay chính giữa căn phòng là một hộp ngọc với vẻ ngoài được mạ vàng bắt mắt hoa văn. Thứ này chắc chắn mới được chuyển tới vì lần trước Long Phi có ghé qua đây không hề thấy nó có mặt.
Tuy chưa biết đồ bên trong là thứ gì nhưng chỉ đồ đựng thôi đã là vật vô cùng giá trị, hô hấp tạm đình trệ hàn quang trong hộp túa ra dày đặc xung quanh hình thành một lớp khí lạnh lởn vởn trong căn phòng, nén hồi hộp Long Phi bước tới bàn tay khẽ run rẩy mở nhẹ chốt khóa bật nắp hộp lên.
Hàn khí lập tức được giải phóng phóng xuất hơi lạnh kinh người khiến Long Phi rét run người phải lập tức vận hồn lực chống đỡ, ánh mắt nhìn say đắm vật trong hộp, không phải là trứng chiến thú mà hắn đang tìm mà đó chính là một thứ gì đó hình dạng kỳ lạ giống một cái rễ cây nhỏ, điều đặc biệt là rễ cây này trong suốt nhưng hàn quang tỏa ra từ nó đậm đặc vô cùng tới nỗi Long Phi có cảm tưởng nếu mình chạm vào sẽ bị đóng băng ngay lập tức.
Hơi lạnh dồn dập tỏa ra liên lục khiến hồn lực của Long Phi cơ hồ không chống đỡ nổi, cắn răng Long Phi vận hết toàn lực, cơ thể bị phong hàn chậm chạp cử động, cố gắng hết sức nâng cánh tay đang bị lạnh tê cóng của mình mà lần mò tới nắp hộp, vận hết sức bình sinh đóng nắp hộp lại, hàn khí lập tức bị thu liễm giải phóng bớt cho cơ thể Long Phi, hắn nhanh lùi về phía sau thở hổn hển.
– Vật gì mà kinh khủng thế nhỉ? Xém chết!
Sợ hãi Long Phi lập tức lùi ra ngoài khỏi động cơ quan đóng chặt căn phòng lại rồi nhanh chóng chuyển mình qua cơ quan thứ 2, một đầu rùa to lớn đang há miệng oai vệ, cũng như lần trước nhanh chóng bàn tay Long Phi đút vào vặn nhẹ cơ quan bên trong miệng rùa.
Ánh mắt nhanh chóng đảo qua nhìn sơ lược, xem ra trứng chiến thú mà Long Phi đang tìm cũng không đặt ở đây. Lại tiếp tục chuyển sang đầu phượng hoàng đá, cánh cửa nặng nề mở ra, ánh mắt Long Phi hấp háy sáng lên khi thấy một hộp ngọc trông giống như bên phòng Long tượng.
Kì này cẩn thận hơn Long Phi trước tiên vận hồn lực bao phủ cơ thể rồi nhanh chóng luồn ra sau hộp ngọc với tay mở nắp, hành động cực kỳ cẩn thận rón rén sau đó ngồi thụp xuống hai con mắt hí hí nhìn.
Một phút trôi qua không có gì bất thường lúc này Long Phi mới đứng lên đi vòng lại phía trước nhìn vật trong hộp, nhịp tim nhảy loạn một cái khi trước mắt hắn là 3 quả trứng chiến thú to cỡ 2 nắm tay với vỏ ngoài xù xì những đường vân đan xen đang đặt ngăn nắp bên trong hộp, cẩn thận cảm thụ một tia hồn lực ba động lần lượt phát ra từ trong 3 quả trứng lan tỏa hòa cùng nhịp tim Long Phi khiến hắn hưng phấn không nói nên lời, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thật kĩ 3 quả trứng và ghi khắc hình dạng chúng vào đầu.
Để lại một bình luận