Liên Minh Huyền Thoại-Quyển 3

Phần 16

“Mới sáng sớm mà mọi người đều bị cậu ta gọi đến hết rồi à?”
“Phải, nghe nói cậu ta đã tìm ra hung thủ là ai rồi.”

“Sao nhanh vậy à, cậu ta có phải thánh không vậy? Làm gì có một đêm mà đã tìm ra hung thủ? Vụ án này khó lắm đấy, ngay cả đến một người từng trải như Virgin tướng quân còn phải đau đầu nữa là.”

“Này em có chắc là cậu ta đã tìm ra được hung thủ hay không?” – Một giáo sử hơi chút khó tin hỏi Ezreal. Ngay lập tức đáp lại là một cái gật đầu, Ezreal đáp: “Chắc chắn, cậu ấy không lừa mọi người đâu.”

Từ sáng sớm John đã nhờ Ezreal cùng Taric đi gọi tất cả các vị giáo sư, viện trưởng viện phó, và cả tướng quân Virgin đến khu vườn của học viện, với một mục đích duy nhất: “Hắn đã tìm ra hung thủ.”

Cả bốn người bị tình nghi và Lux cũng được đưa Virgin tướng quân cho dẫn đến đây ngay khi nghe tin John đã tìm ra hung thủ. Lux lúc này nhìn quanh khu vườn, không hề thấy bóng dáng của John ở đâu cả cô kì lạ hỏi: “Thế John đâu rồi? Tại sao hắn ta không có ở đây?”

Taric cũng đã có mặt ở đây từ sớm, cậu ta gật đầu nói: “Đừng lo, cậu ấy bảo là muốn xác minh lại vài điều nên sẽ đến muộn một chút.”

Mọi người gật đầu chờ đầu, cả bốn người bị tình nghi lúc này cũng tỏ ra vô cùng lo lắng, họ lo rằng vì mình không có bằng chứng ngoại phạm và cả bốn người đều rất căm ghét Vagan nên có khi nào John suy luận sai mà dẫn đến mình bị oan hay không.

“Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu.” – John từ bên ngoài khu vườn bước vào.

Viện trưởng tỏ ra nóng ruột nói: “Có thật em đã tìm ra hung thủ là ai không? Mau nói cho chúng ta biết.”

John gật đầu nói: “Hôm nay em cho gọi tất cả các giáo sư và viện trưởng viện phó đến đây cũng không ngoài mục đích này, tướng quân Virgin… hi vọng sau khi tôi tìm ra hung thủ ngài sẽ giữ đúng lời hứa của mình mà thả Lux ra.”

Tướng quân Virgin lập tức gật đầu nói : “Đấy là điều hiển nhiên. Bây giờ cậu hãy cho chúng ta biết hung thủ là ai?”

“Được rồi, mọi người hãy để ý những gì tôi nói đây” – John bắt đầu nói ra suy luận của mình: “Trước tiên là về vết thương từ phía sau gáy của Vagan, ta có thể dễ dàng nhận ra hung khí là một vật rất cứng được người ta đánh mạnh vào. Vết thương lõm vào bên trong nhưng lại không hề có máu bắn ra bên ngoài như những vết đánh vào đầu bình thường, điều này tôi đã thử đi tìm hiểu từ một số vị giáo sư, đó là do một loại phép thuật đặc biệt chỉ có ở những người sử dụng băng hệ.”

Một vị giáo sư ồ lên nói: “Ý cậu là vết thương không bị chảy máu là do phép thuật làm đông máu của những học viên phép thuật băng đúng chứ?”

John gật đầu: “Đúng vậy, tôi được biết loại phép thuật này thường được sử dụng trong cách tình huống chiến đấu khi thấy máu chảy quá nhiều có thể sử dụng loại phép thuật này để ngăn tình trạng chảy máu trên người ra. Theo suy luận của tôi hung thủ làm như vậy để tránh việc khi ra tay máu sẽ bắn vào người mình mà trong lúc bất cẩn hay gì đó vết máu trên người không được xử lý gọn gàng sẽ bị người khác phát hiện.”

“Ồ” – Mọi người gật đầu tán thành, Virgin tướng quân vuốt cầm nói: “Tên hung thủ này thực sự quả là tinh ranh, hắn đã tính đến trường hợp xấu nhất xảy ra.”

John đứng dậy nói: “Đúng là như vậy nhưng hung thủ cũng đã để lộ vài chi tiết nhỏ, nhưng những chi tiết này lại hại hắn ta, điều thứ hai tôi muốn nói chính là hung khí… ” – John xoay đầu nhìn bốn người bị tình nghi hắn cười nói: “Bốn người có biết vì sao tôi lại nghi ngờ một trong số bốn người là hung thủ không?”

“Không.” – Cả bốn người vẫn lắc đầu.

John cười đáp: “Vì cả bốn người đều học cùng lớp với Vagan và đặc biệt là có thể sử dụng phép thuật hệ băng để tạo ra hình dáng như mình mong muốn, ví dụ như một cây gậy bằng băng cứng chắc chẳn hạn.”

Phó viện trưởng đột nhiên xen vào nói: “Vậy ý cậu là một trong bốn người này sẽ có chắc chắn một người là hung thủ đúng không? Vậy ta nghĩ điều này chỉ có thể nam sinh làm thôi, em thử nghĩ đi nữ sinh vốn yếu đuối nên làm sao mà có sức mạnh để đánh một cú thật mạnh vào đầu khiến Vagan chết ngay được, giống như hôm qua em đã nói.”

John gật đầu: “Đúng là hôm qua em đã nói như vậy, nhưng…. nó chỉ áp dụng với những học viên nữ bình thường khác mà thôi, riêng học viên ở lớp phép thuật băng hệ này, thì lại khác, mặc dù là nữ nhi nhưng để điều khiển băng họ phải có sức mạnh khá lớn, tôi nói đúng chứ cô Queendy đi?”

“Hả!”

“Sao?”

Mọi người lập tức kinh ngạc, hốt hoảng, mọi ánh mắt đổ dồn về phía học viên nữ xinh đẹp đang đứng cạnh đó, cô gái có cái tên Queendy vẫn rất bình tĩnh, cô nở nụ cười xinh đẹp ra nói: “Đúng là như vậy? Nhưng sao giọng nói và ánh mắt của cậu lại nhìn tôi đáng sợ như thế?”

John lắc đầu cười nói: “Có cần tôi phải nói rõ ra không? Hay là cô nên thú nhận tội của mình đi cô Queendy, vì hung thủ đã giết Vagan chính là cô.”

“Hừ, nực cười.” – Cô gái mang tên Queendy tức giận nói: “Cậu có chứng cứ gì bảo tôi là hung thủ kia chứ? Chỉ dựa vào vài chi tiết mơ hồ ấy thôi ư.”

Virgin tướng quân cũng nói: “Đúng vậy, cậu vẫn chưa thể chứng minh hung thủ là cô ấy được.”

“Được rồi, nếu mọi người muốn biết tường tận tôi sẽ nói.” – John gật đầu sau đó nói tiếp: “Từ việc sử dụng loại phép thuật hệ băng để làm đông máu và sử dụng sức mạnh phép thuật để tạo ra hung khí hệ băng như trên chúng ta dễ dàng biết được một trong bốn người này là hung thủ. Chi tiết thứ ba tôi muốn nói cho mọi người biết thêm chính là về mặt cỏ của khi vườn này.”

“Mặt cỏ sao?” – Mọi người lúc này mới chú ý đến mặt cỏ trong vườn, viện trưởng nói: “Mặt cỏ thì có gì lạ sao? Chẳng là đang là mùa hè nên ta ra lệnh cho làm lại mặt đất để cây cỏ không bị héo và quá thiếu nước mà thôi.”

John đáp: “Bây giờ mọi người thử đưa chân mình làm xem đi, có phải dấu chân của mọi người bị in lên trên mặt đất đúng chứ?”

“Ồ đúng rồi?”

“Chân tôi bị lún xuống một chút nè”

John giải thích: “Lý do việc này chính là vì do mặt đất mới được cải tạo cho nên nó còn khá xốp, bởi vậy những người có trọng lượng nặng một chút sẽ bị lún và tạo ra vết chân trên đất, nhưng mọi người nhìn đi, trọng lượng của viện trưởng, những người đã già thường không nặng cho nên dấu chân không bị lún xuống quá sâu, cả hai học viên nữ của lớp phép thuật hệ băng kia nữa.”

Ezreal khó hiểu hỏi: “Điều này thì có liên quan gì đến hung thủ?”

John chỉ vào khu vực xung quanh nói Vagan chết và đã được cách ly rồi nói: “Mọi người nhìn khu vực này xem, xung quanh đó không hề có dấu chân bị lún xuống của bất cứ ai, ngoài dấu chân của Vagan vẫn còn, nếu hung thủ là một nam sinh thì tất nhiên sẽ để lại dấu chân chứ?”

“Tôi hiểu rồi.” – Taric đập hai lòng bàn tay vào nhau: “Ý cậu có phải là hung thủ phải là một người khá nhẹ cân cho nên mới không thể để lại dấu chân?”

Cô gái Queendy vội xen vào nói: “Nếu như cậu nói thế thì có thể một giáo sư nào đó trong học viện cũng có khả năng ra tay chứ đúng không? Trong học viện không thiếu những vị giáo sư hay những người khác gầy gò nhẹ cân.”

John lắc đầu nói: “Đến giờ này cô còn chưa hiểu sao cô Queendy, cô nhìn lại những giáo sư dạy lớp băng hệ của cô xem có vị nào gầy không? Tất cả họ đều khá mập và đều có dấu chân lún xuống đấy?”

Virgin tướng quân nói: “Cứ cho là cậu nói đúng đi, vậy hiện tại hung thủ chỉ có thể là một trong hai cô gái lớp phép thuật hệ băng kia nhưng vì sao cậu lại khẳng định là cô gái tên Queendy là hung thủ?”

John nhìn xung quanh mọi người một lần rồi nói: “Mọi người còn nhớ kí hiệu kì lạ mà trước khi chết Vagan đã để lại chứ?”

“Ừ nhớ. ” – Tất cả mọi người gật đầu.

John đáp: “Ký hiệu E1 mà Vagan để lại chính là lời nhắn để tố cáo tên của hung thủ đấy. Chắc mọi người ở đây nhiều người không biết Vagan là một người rất thích chơi cờ vua, đặc biệt là chơi rất giỏi, điều này tôi nói đúng chứ hai vị giáo sư.”

Hai vị giáo sư đã gặp John tối qua gật đầu, một vị nói: “Đúng vậy, cậu ta rất thích chơi cờ vua cho nên cũng hay chơi với chúng tôi, nhưng kí hiệu E1 ấy có nghĩa gì vậy?”

John nói tiếp: “Vậy cho tôi hỏi hai vị trong bàn cờ vua vị trí thứ E1 được đánh dấu là vị trí của con cờ nào?”

“E1 à…. là con hậu, Queen…. ”

Khi hai vị giáo sư ấy trả lời thì lập tức mọi người kinh ngạc đến tốt độ, không ai nghĩ ra kí hiệu E1 mà Vagan để lại chính là ám chỉ điều này, Queendy cả người chấn động cô run lên. John tiến lại gần nói: “Queen… đó không phải là cái tên gọi thân mật thường ngày mà những học viên khác hay gọi cô sao? Trước khi Vagan chết anh ta đã nhìn thấy khuôn mặt của cô và đã ghi lại tên cô. Dù cô có chuẩn bị kĩ thế nào cũng không thể ngờ được đúng chứ?”

Virgin tướng quân không thể ngờ được chỉ trong một đêm John đã giải được kí hiệu hóc búa đến thế ông nói: “Ta có điều thắc mắc, tại sao lúc đó cậu thanh niên vagan kia không tự tay ghi chữ Queendy mà phải ghi kí hiệu E1 làm gì cho khó khăn để điều tra như vậy.”

John cười đáp: “Là vì nếu viết kí hiệu E1 sẽ ngắn và dễ dàng che dấu hơn nếu viết chữ Queen hay Queendy. Vả lại lúc đó đầu của cậu ta bị đánh khá mạnh, chấn động không nhỏ cho nên không thể nào đủ thời gian để vết một chữ dài như thế được.”

Viện trưởng xoay qua nhìn Queendy nói: “Bây giờ em đã nhận tội chưa? Có phải em đã giết chết Vagan?”

“Phải… chính là con… con đã giết hắn.”

“Queendy sao cô lại làm như vậy? Mặc dù chúng ta căm ghét hắn ta thật nhưng đều không đến mức phải lấy mạng của hắn kia mà…” – cô gái tên Janny bạn của cô đau khổ nói.

Queendy khóc lớn nói: “Tôi không chỉ ghét hắn mà còn hận hắn nữa, các cậu không biết đâu, chính hắn là kẻ đã cướp đi sinh mệnh của cả gia đình tôi.”

“Sao? Chuyện này là sao? Không phải cậu bảo gia đình của cậu chết trong một tai nạn cháy rừng sao?” – Bạn cùng lớp với Queendy là Ken khó hiểu hỏi.

Queendy lắc đầu nói: “Lúc đầu tôi chỉ nghĩ đó là do một tai nạn hay gì đó, nhưng sau khi vào học viện, tôi tiếp xúc với Vagan và tình cờ trong một lần hắn uống say đã nói ra toàn bộ sự thật, hắn trong một lần đi săn vì muốn cho con thú không thể chạy thoát nên đã sử dụng lửa để giam nó lại, cũng chính hắn đã đốt cháy khu rừng gây ra cái chết cho cả gia đình tôi….”

Những kí ức đau khổ của cô gái mang tên Queendy lại một lần nữa hiện về, nỗi đau về mặt tinh thần luôn luôn kinh khủng, cô khóc trong nước mắt.

Sau đó nỗi oan của Lux được giải, cô được thả ra ngay tức khắc, Queendy thì được Virgin tướng quân giao lại cho học viện xử lý, hình phạt dành cho cô không gì khác ngoài việc bị đuổi khỏi học viện. Cái chết của Vagan phải nói sao đây nhỉ. có lẽ đấy là luật nhân quả.

Sau khi giải được vụ án mạng, dang tiếng của John đột nhiên vang khắp cả trường, ai ai cũng biết đến tên hắn, chỉ trong một đêm à không chỉ trong vài giờ tất cả các học viên thậm chí đến cả người làm cũng biết đến tên của hắn, phá một vụ án phức tạp đến cả Virgin tướng quân cũng phải bó tay.
Sự nổi danh của hắn liệu có đem phiền phức gì đến cho hắn hay không? Điều này khó nói trước được, có thể hắn vẫn bình yên cũng có thể hắn sẽ gặp nguy hiểm khi mà các sát thủ của Noxus cũng đang trên đường đến đây, họ được lệnh thấy ai khả nghi lập tức thi hành nhiệm vụ. Tạm thời gác chuyện những sát thủ của Noxus lại một bên, chúng ta lại tiếp tục cuộc hành trình của John tại học viện ma pháp.

Tối ngày thứ hai sau khi John phá được vụ án giải oan cho Lux, hắn cũng với Ezreal và Taric đang nằm xỗng xoài thở dốc trên giường, Ezreal vừa thở vừa nói: “Thật là kinh khủng mà, ngay đến vẻ đẹp trai như tôi mà cũng không làm đám đông điên đảo được như vậy.”

Taric cười khà khà nói: “Từ sau khi John phá được vụ án giết Vagan, danh tiếng của cậu ta nổi lên nhanh chóng, trong ngoài học viện không ai không biết cậu ta, ngay cả đến tướng quân Virgin cũng ngỏ ý muốn cậu về làm việc dưới trướng của mình.”

John thở dốc, hắn cũng không tưởng được danh tiếng của mình lại được truyền đi nhanh đến thế, vốn dĩ phá án chỉ muốn giải oan cho Lux thôi ai ngờ…. thật là phiền phức.

“Cốc…. cốc… ” ( tiếng gõ cửa bên ngoài)

“Giờ này mà ai còn gõ cửa vậy? Đừng nói là người hâm mộ của cậu nhé John” – Taric kinh hãi nhìn hắn.

John nhún vai nói: “Cứ mở đi đã, sao mà biết được.”

Taric đứng dậy ra bên ngoài mở cửa: “Ồ… là cô à Lux.”

Hóa ra người đến là Lux, tối nay cô mặc một bộ trang phục rất đẹp, cười nói: “Có John trong ấy không? Tôi muốn gặp cậu ta?”

John bước ra kì lạ hỏi: “Đây là kí túc xá cho học viên nam, cô sao qua đây được?”

Lux chu miệng nói: “Ta muốn đi đâu, ai cản được sao? Đi ra đây chơi với ta.”

Nói rồi Lux kéo tay hắn ra khỏi phòng, Ezreal ở trong cười ha hả nói: “Xem ra cô nàng Lux ấy thích John của chúng ta rồi, phải giữ cậu ta lại bằng mọi giá.. ha… ha.. ”

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Liên Minh Huyền Thoại-Quyển 3


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)