Phần 15
Tướng quân Virgin kì lạ nói: “Bây giờ động cơ và chứng cứ đều có cả rồi, cậu còn muốn bảo vệ cô ta nữa sao?”
John hỏi: “Vậy cho tôi hỏi, nếu muốn phá một vụ án thì cần nhất hai thứ gì?”
“Chứng cứ và nhân chứng” – Virgin nói: “Hiện tại cả hai thứ đó đều có cả, cậu còn có gì muốn nói sao?”
John gật đầu sau đó giải thích: “Thứ nhất, Vagan là một học viên quậy phá, và bị rất nhiều người căm gét, có thể hung thủ là một người nào khác ở học viện này không nhất thiết là Lux. Thứ hai về hung khí, các vị đã tìm ra hung khí chưa? Thứ ba cũng là điều quan trọng nhất, chính là một cô gái yếu đuối như Lux làm sao có thể sử dụng một thứ vũ khí cứng mà từ đằng sau đánh một cú thật mạnh khiến cho đối phương chết chỉ trong một đòn như vậy?”
“Đúng đúng… mặc dù phép thuật của Lux rất cao, nhưng cô ấy vẫn chỉ là một cô bé, vẫn rất yếu đuối.” – Giáo sư Gomez gật đầu tán thành.
John hỏi tướng quân Virgin: “Tướng quân, nếu như có một người đánh lén ngài thì ngài sẽ thế nào?”
Virgin đáp: “Với kinh nghiệm cùng việc trải qua hàng trăm trận chiến như ta nhất định sẽ cảm nhận được kẻ thù đánh lén sau lưng mà tránh né. ”
John gật đầu nói tiếp: “Ngài nói đúng ở đây ai cũng biết Vagan là một học viên thiên tài của học viện, cũng trải qua rất nhiều trận chiến, và đặc biệt hơn trong người anh ta có phép thuật, có thể cảm thấy nguy hiểm bất cứ lúc nào, vậy mà mọi người nhìn xem, ở xung quanh đây không hề có vết tích đánh nhau, chứng tỏ, kẻ ra tay có tốc độ rất nhanh, Lux là một pháp sư và cô ấy khá vụng về, điều này có thể chứng minh, vậy thử hỏi cô ấy làm sao ra tay đánh lén Vagan được chứ?”
“Ừm… có lý” – Viện trưởng và những người xung quanh gật đầu, họ suy nghĩ những phán đoán của hắn là hoàn toàn có cơ sở.
Virgin tướng quân hỏi: “Vậy cậu đã có những suy luận gì cứ nói ra đi.”
John gật đầu sau đó ngồi bên cạnh xác của Vagan nói: “Tướng quân và hai vị viện trưởng viện phó xin hãy lại đây, sờ vào tóc và phần cổ áo này xem có gì lạ không?”
Tướng quân Virgin cùng hai vị viện trưởng và viện phó tiến lại sờ vào đó, Virgin liền đáp: “Hình như có hơi ẩm thì phải, nhưng điều đó nói lên cái gì?”
John giải thích: “Thời tiết hiện tại khá nóng, vậy nên sáng sớm sẽ không thể có có sương được, mà dù có sương do sự thay đổi thời tiết bất thường thì cũng không thể nào trong một thời gian khoảng chừng hai đến ba tiếng như vậy mà phần cổ áo và tóc vẫn còn ẩm.”
Virgin tướng quân ồ lên tán thành: “Vậy ý cậu là?”
John nhìn phó viện trưởng nói: “Phép thuật thuộc tính băng, trong học viện này sẽ có vài lớp như vậy chứ đúng không?”
Phó viện trưởng gật đầu nói: “Cũng không hẳn là vài lớp đâu, chỉ có duy nhất một lớp học thôi, vì để học được kĩ năng hệ băng này, thì phép thuật của học viên đó có trong người phải mang hai loại nguyên tố, phong và thủy, thường thì những ai mang hai loại nguyên tố trở lên đều được xem là thiên tài cả, thế nên học viên ở lớp này cũng không phải nhiều, mà em hỏi việc này để làm gì?”
John gật đầu nói: “Vậy có thể hung thủ thực sự chính là những người học trong lớp học mà ngài vừa nói đó.”
“Sao?” – Mọi người kinh ngạc nhưng khó hiểu: “Làm sao cậu chắc chắn điều này.”
“Trước đây tôi đã thấy Vagan sử dụng sức mạnh của băng để tạo ra hình dáng, nếu như hung thủ cũng biết sử dụng băng để tạo ra hung khí thì sao? Thứ nhất, hung khí được tạo ra từ băng rất cứng chắc và sau khi gây án có thể hủy nó một cách dễ dàng, thứ hai là những vết ẩm còn lưu lại trên tóc và cổ áo của Vagan, có thể khi hung thủ sử dụng vũ khí làm từ băng này đánh vào đầu của Vagan đã khiến một số mảnh băng bị vỡ ra lưu lại, với không khí hiện tại, những mảnh băng ấy sẽ tan dần ra, tạo nên vết ẩm đến giờ, thứ ba là việc kì lạ nhất, thường thì những vết đánh mạnh vào đầu sẽ khiến vết thương chảy rất nhiều máu, nhưng đằng này lại không có mà chỉ xuất hiện vết máu tụ, tôi nghĩ cũng do thứ vũ khí được tạo từ băng gây nên.” – John giải thích.
Virgin cảm thấy đầu óc mình như sáng ra, những điều này ông chưa bao giờ nghĩ đến vậy mà cậu thanh niên trước mặt này lại suy luận nhanh đến vậy, ông hỏi: “Rốt cuộc cậu là ai? Tại sao lại có những suy luận tuyệt vời đến thế. ”
John cười đáp: “Hai chữ tuyệt vời không dám nhận.”
Viện trưởng lập tức ra lệnh: “Mau chóng gọi toàn bộ học viên của lớp hệ băng ra đây, hung thủ thật sự có thể là một trong số những học viên kia.”
John nhìn tướng quân Virgin nói: “Hiện tại ngài có thể thả Lux ra được chứ?”
Virgin tướng quân lắc đầu nói: “Vẫn chưa được, cậu vẫn chưa thể tìm ra hung thủ mặc dù suy luận của cậu nghe có vẻ có lý nhưng không có nghĩa cô bé tên Lux này vô tội.”
John thở dài gật đầu sau đó nói: “Hiện tại xem ra chuyện bắt hung thủ mới chỉ bất đầu mà thôi, cái kí hiệu mà Vagan để lại là có ý gì thì đến lúc này hắn vẫn chưa tài nào tìm ra được.”
Rất nhanh chóng những người mà John cần gặp đã được đưa đến, Phó viện trưởng nói: “Lớp phép thuật hệ băng gồm có bốn người, vì muốn sử dụng được băng thì trong người phải có hai loại phép thuật phong và thủy, những người sở hữu điều này là vô cùng hiếm có.”
Trong bốn người được gọi đến đây có hai nam và hai nữ, nam thì người nào người nấy mặt lạnh như một tảng băng, nữ cũng không kém là bao, tuy nhiên họ lại rất xinh đẹp.
Người thanh niên ngoài cùng cảm thấy khó hiểu: “Phó viện trưởng, người gọi bọn con đến đây là có chuyện gì?”
Tướng quân Virgin nói: “Trước khi biết nguyên nhân vì sao mọi người được gọi đến, tôi muốn biết tên của mọi người và trong khoảng thời gian từ 10 giờ đến 11 giờ đêm qua bốn người đang làm gì?”
“Đúng vậy, mau trả lời những câu hỏi của cậu ấy đi” – Viện trưởng nói.
“Tôi là Ken… ”
“Tôi là Queendy…. ”
“Tôi là Sam… ”
“Tôi là Janny… ”
Cả bốn người nhanh chóng khai ra tên của mình và cho biết vào khoảng 10 giờ đến 11 giờ họ làm những gì cho mọi người cùng nghe. Tướng quân Virgin tiến lại hỏi John: “Cậu nghe cả rồi đấy, thật là tệ khi cả bốn người họ vào đêm qua không có chứng cự ngoại phạm gì cả, vậy có nghĩa là cả bốn người đều có khả năng là hung thủ.”
John cũng cảm thấy thật đau đầu, hắn bước đến trước bốn người nói: “Hiện tại chúng tôi nghi ngờ một trong bốn người chính là hung thủ đã giết Vagan, vậy nên đề nghị mọi người hợp tác và khai thành thật mọi thứ.”
“Sao! Bốn chúng tôi bị nghi ngờ là hung thủ hay sao?”
Cả bốn người tỏ ra kinh ngạc, ai nấy sắc mặt cũng đầy vẻ kinh hoảng. Cũng đúng thôi, tự dưng không đâu bị người ta nghi ngờ là hung thủ giết người thì sao mà chịu nổi. Virgin tướng quân tiến lại cạnh hắn nói: “Này… ta nghĩ có thể hung thủ là một người nam chứ không phải phụ nữ đâu, cậu nghĩ xem vết thương ấy ít nhất cần phải có một sức mạnh rất lớn, điều này người phụ nữ khó mà có được.”
John nghe Virgin tướng quân nói cũng có lý, hắn nhìn qua bốn người, thì hai người phụ nữ đó trông cũng khá ốm yếu, không có vẻ gì là hung thủ ra tay ác độc đến thế.
Hắn nói: “Hiện tại ngài hãy tiếp tục điều tra thêm, không phải ngài bảo tôi có ba ngày hay sao? Hãy để tôi suy nghĩ thêm, xem ra mấu chốt vẫn là kí hiệu mà Vagan đã để lại.”
Virgin tướng quân gật đầu nói: “Được rồi, cậu vẫn còn 3 ngày để điều tra, nhưng sau 3 ngày mà vẫn chưa tìm ra hung thủ thì cậu biết hậu quả sẽ ra sao rồi chứ?”
“Biết” – John gật đầu sau đó quay lưng nói với Lux: “Cô tạm thời chịu khổ thêm vài ngày nữa, tôi nhất định sẽ tìm ra hung thủ.”
Nói xung hắn cùng Ez và Taric rời đi, Virgin phân phó cận vệ của mình đi theo bốn người bị tình nghi, trong ba ngày này tạm thời cuộc sống sinh hoạt của họ sẽ chịu sự quản lý bên tướng quân Virgin và cả người của học viện.
Riêng Lux vì John chưa tìm ra được chứng cứ hay điều gì quá rõ ràng để chứng minh cô vô tội cho nên sẽ bị Virgin tướng quân và người của học viện tạm giam lại, Lux cũng không có chút phản khán gì, có lẽ cô tin tưởng John sẽ tìm lại sự trong sạch của mình.
Đêm đã khuya, bên chiếc bàn học bên trong căn phòng số một tầng mười, vẫn còn đó ánh đèn sáng rực, John ngồi trên bàn, bên cạnh hắn là đống sách vở, không phải hắn đang chăm chỉ học tập mà hắn đang tìm hiểu xem kí hiệu E1 ấy có nghĩa là gì? Một kí hiệu quá trựu tượng được Vagan trước khi chết để lại thật sự khiến người ta quá khó hiểu.
Sau lưng hắn, Ezreal và cả Taric đêm nay cũng không ngủ, họ cũng muốn giúp đỡ John tìm ra bí ẩn sau kí hiệu kì lạ kia.
John hỏi: “Việc tôi nhờ hai cậu tìm hiểu về bốn người đó, cậu đã tìm hiểu chưa?”
Ezreal gật đầu: “Rồi, tất cả bọn họ đều học cùng lớp băng hệ với Vagan, và đặc biệt hơn là cả bốn người kia đều rất ghét tên Vagan này, hàizz, hắn có vẻ có nhiều kẻ thù nhỉ.”
John gật đầu: “Như vậy cả bốn người đều có động cơ để giết Vagan, nhưng vết thương rồi dấu vết có tại hiện trường cho thấy chỉ có một hung thủ mà thôi.”
Taric nói: “Theo như những gì cậu đã phân tích thì tôi cảm thấy có vẻ hung thủ là một người khá nhát đấy, sau khi gây án xong hắn lập tức rời đi mà không để tâm Vagan còn sống hay đã chết, nếu hắn bình tĩnh và gan hơn một chút có lẽ dấu vết E1 kì lạ sẽ không còn tồn tại.”
“Phải, chỉ có điều tôi còn chưa tìm ra ý nghĩa của kí hiệu E1 ấy là gì cả. ” – John lắc đầu khổ sở nói.
Ezreal ngáp một cái nói: “Thôi đi ngủ đi John, khuya rồi, a, sao giày của mình lại bẩn thế này?”
Ezreal đột nhiên phát hiện ra dưới đế chiếc giày để cạnh tường của mình khá bẩn, toàn bùn đất và đặc biệt là dính khá nhiều cỏ xanh.
Taric cười nói: “Chắc khi sáng cậu liên tục chạy qua chạy lại khu vườn xảy ra án mạng để tìm hiểu tin tức cho nên mới vậy, tôi cũng bị vậy nè, nhưng đã rửa sạch rồi. ”
“Ồ” – Ezreal ồ lên hỏi: “Mà đất ở đó bị gì ấy nhỉ, ở chỗ khác đâu có.”
Taric đáp: “Nghe nói nền cỏ ở khu vườn mới được làm lại để phù hợp với thời tiết cho nên mặt đất có hơi mềm, cậu béo như vậy bị lún xuống dính nhìu bùn là đúng rồi.”
“Này cậu bảo ai béo, dáng người tôi rất chuẩn đấy nhé” – Nói rồi Ezreal và Taric lao vào vật nhau.
John nghe hai người họ trò chuyện đột nhiên đầu hắn như lóe lên cái gì đó, hắn lập tức chạy ra khỏi phòng.
Ezreal và Taric ngơ ngác nhìn nhau hỏi: “Khuya vậy rồi mà cậu ấy đi đâu vậy?”
John chạy thật nhanh ra khu vườn, vì nơi này đã được tướng quân Virgin và viện trưởng ra lệnh phong tỏa cho nên từ sáng đến giờ khu vực trong này không hề có ai vào được.
John là một trong số ít người được phép bước vào, hắn tiến lại nơi mà Vagan đã chết, xác của hắn đã được chuyển đi. John nhìn xung quanh vị trí đó, không hề có một dấu chân nào, hắn đến vị trí mà bốn người bị tình nghi khi chiều đứng, ở đấy chỉ có dấu vết hai đôi chân bị lún xuống. John cười nói: ” Hóa ra là vậy? Ta đã biết hung thủ là người thế nào rồi, nhưng còn kí hiệu E1 ấy thì sao đây? Thật khó hiểu.”
John rời khỏi hiện trường hắn tiếp tục bước đi trên đường hành lang để trở về kí túc xá nam, đột nhiên dưới một gốc cây hắn phát hiện ra hai vị giáo sư đang uống trà và đánh cờ, hắn mỉm cười tiếng lại nói: “Hai vị giáo sư, sao giờ này vẫn chưa đi ngủ?”
“Ồ, cậu có phải là thanh niên được cho điều tra vụ án về cái chết của Vagan đấy không?” – vị giáo sư bên trái cười nói.
John gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ có điều vụ án này vẫn còn quá bế tắc. ”
Vị giáo sư bên phải nói: “Phải rồi, khi ta thấy qua hiện trường thì cũng thật sự quá đau đầu, không ngờ một đứa giỏi chơi cờ vua như nó lại bị giết, thật là tiếc.”
“Ủa, Vagan rất giỏi cờ vua hay sao?” – John thắc mắc nói.
Vị giáo sư bên phải gật đầu nói: “Đúng là thế, mặc dù cái tính cách của nó không ai ưa nhưng khi vào đánh cờ nó như trở thành một con người khác vậy, nó đánh giỏi lắm.”
“Ồ” – John gật gật đầu hắn nhìn vào thế cờ hai người đang đánh đột nhiên hắn nhìn thấy điều gì đó, một nụ cười đầy ẩn ý xuất hiện: “Hóa ra hung thủ là người đó, không sai chỉ có người đó mà thôi.”
John cười nói: “Cảm ơn hai vị giáo sư đa giúp đỡ, hung thủ là ai tôi đã biết rồi.”
Hai vị giáo sư ồ kinh ngạc: “Sao? Ngươi biết rồi à? Đó là ai?”
John xoay người rời đi, để lại lời nói: “Sáng sớm ngày mai mọi người sẽ rõ. ”
Để lại một bình luận