Phần 21
Ở những chỗ khác cuộc chiến cũng đang diễn ra đầy ác liệt, binh sĩ ngã xuống thực sự chưa thể tính hết được, xác người, xác thú, xác thây ma, cứ như thế nằm đè lên nhau.
“Grào”
Gnar hóa thành khổng lồ một mình đấu ba con đại ma thú cực to, sức mạnh của Gnar cũng có hạn không thể cùng chiến đấu với một lần nhiều như vậy, cũng may đám Teemo và Tristana đến ứng cứu kịp nếu không mạng của Gnar chắc phải đã bỏ lại.
“Leo, đền mạng cho em của ta” – Max cùng với Bruce đồng loạt hướng đến Leo tấn công, lưỡi kiếm của Max rực cháy một ngọn lửa thần thánh quét ra hai đường kiếm tạo thành một dấu X hướng thẳng về phía Leo, Bruce cũng không kém cạnh khi kiếm trên tay cũng hóa ra vô số ảo ảnh chém thẳng về phía Leo.
“Rống” – Leo không dám xem thường sức mạnh của hai anh em Max cho nên trực tiếp đưa bản thân vào dạng tiến hóa thứ ba sức mạnh tức tốc bộc phát, một cái ảo ảnh sư tử xuất hiện ngay sau lưng của Leo, ảo ảnh ấy há miệng gầm to, một luồng sóng âm hình xoắn ốc mạnh mẽ đánh nát hai đòn công kích phối hợp của hai anh em Max.
“Chết đi!” – Max lập tức vận dụng đôi cánh thiên sứ của bản thân lao nhanh với tốc độ không tưởng, liên tục tránh né các đòn tấn công của Leo, áp sát ngay bên trái của Leo, kiếm trên tay nhắm ngay đỉnh đầu mà chém xuống. Leo không chút chậm trễ đưa tay lên đỡ, chỉ nghe một tiếng “Keng” vang lên, cánh tay của Leo không khác gì kim loại dễ dàng đỡ lấy một kiếm của Max, ngoài ra lực phản lực cũng như trả lại gấp bội trực tiếp đẩy ngược Max lùi về phía sau, nhưng ngay sau đó Bruce đã xuất hiện liên tiếp đánh ra mười kiếm về cơ thể của Leo.
Kiếm ảnh xuyên qua cơ thể của Leo nhưng không thể làm hắn bị thương dù chỉ là một chút.
– Ta có lời khen các ngươi đấy.
Leo nhếch môi cười, mặc dù trong số 12 hộ vệ hắn không được xem là kẻ mạnh nhất nhưng cũng không phải là kẻ dễ bị đánh bại nhất, khả năng của Leo chính là sử dụng sóng âm tấn công, đặc biệt hơn khi đưa cơ thể về dạng tiến hóa thứ ba thì cơ thể cũng trở nên cứng như kim cương không dễ gì có thể xuyên thủng được.
– Max, da của hắn ta cứng quá, chúng ta không thể xuyên thủng được.
– Chúng ta không thể đầu hàng thế này được, ta đã có cách rồi, Bruce sức mạnh của em chính là mặt trăng còn sức mạnh của anh mặc dù là thiên sứ, một âm một dương, em thấy sao… nếu chúng ta…
– Ý anh là chúng ta kết hợp lại sức mạnh để tạo ra một đòn tấn công?
– Không sai!
Nói là làm Bruce cả người tỏa ra sức mạnh cuồn cuộn, trên trán xuất huyện một dấu ấn trông như mặt trăng, bên kia Max cũng đẩy sức mạnh lên cao nhất. Mũi kiếm của Max và Bruce chạm vào nhau cả hai luồng năng lượng cứ như thế giao hợp với nhau, một quả cầu năng lượng bắt đầu hình thành trước mũi kiếm của hai người.
– Các ngươi có làm gì cũng không thể làm ta bị thương được đâu, chết hết đi.
Leo lại há miệng ra, sóng âm năng lượng kích phát, uy lực xem ra còn khủng khiếp hơn vừa rồi.
“Xuất!” – Max và Bruce đồng loạt hét lớn, quả cầu năng lượng trước mũi kiếm của hai người lập tức hóa thành một luồng năng lượng thẳng về phía Leo, luồng năng lượng mạnh mẽ đến mức sóng âm sau khi va chạm vào lập tức bị nuốt chửng, khuôn mặt của Leo trở nên khó coi đến cực điểm.
“Ầm” – Một tiếng nổ vang lên trên bầu trời, Leo toàn thân tơi tả, máu tươi đỏ nhuộm đầy ngực, mái tóc vàng bù xù, ánh mắt cay độc nhìn Bruce và Max trước mặt.
– Làm lại một lần nữa!
Năng lượng dung hợp giữa sức mạnh của Bruce và Max lại một lần nữa xuất ra đánh thẳng về phía Leo, tốc độ của luồng sức mạnh này còn mạnh hơn cả vừa nãy.
Leo phòng người né tránh nhưng tuyệt đối không thể được vì đòn công kích này di chuyển theo sự điều khiển của Max và Bruce cho nên dù Leo tránh đến đâu cũng đều bị nó đuổi theo.
Leo cảm thấy tử thần đang xuất hiện trước mắt mình, hắn không cam tâm gầm lên:
– Libra! Mau giúp ta.
Ở trên giàn cao đằng kia, nghe Leo cầu cứu Libra cũng lập tức đưa chiếc cân lên trước mặt miệng hắn ta lẩm bẩm một số từ ngữ không rõ ràng, bỗng nhiên cán cân đang lệch về một phía thì phút chốc đã trở nên cân bằng, từ chiếc cân tỏa ra một luồng năng lượng khủng bố nhắm thẳng về phía Leo mà bắn đến.
“Ầm” – Cuối cùng Leo cũng không thể tránh né được đòn công kích kết hợp thứ hai của Bruce và Max, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Thế nhưng thảm cảnh Leo tan xương nát thịt lại không xảy ra, chỉ thấy khi khói bụi dần tan đi Leo toàn thân vẫn nguyên vẹn thậm chí các vết thương trên cơ thể đang từ từ khôi phục lại, mặc dù tốc độ khá chậm nhưng quả thực là đang dần lành lại.
– Chuyện gì xảy ra vậy?
Max và Bruce đều không dấu nổi sự kinh ngạc của bản thân, Bruce vội nói:
– Vừa rồi, tên Leo kia hình như có nhắc đến tên Libra cầu cứu, không biết hắn ta đã làm gì.
– Ha… ha… bất ngờ không?
Leo lau đi vết máu còn dính lại trên miệng nhìn Bruce và Max đang ngây ra mà đắc ý cười nói tiếp:
– Để ta nói cho các ngươi biết, Libra vốn dĩ không tham gia các trận chiến trước đây và không lộ diện cho các ngươi biết bởi vì sức mạnh của hắn rất đặc biệt, chỉ cần hắn ta đứng đây thì tất cả các ngươi không thể nào làm gì được ta.
“Hừ” – Max hừ lạnh một tiếng truyền âm cho Bruce: “Chúng ta một mặt tấn công Leo một mặt để ý hành động của tên Libra kia, e rằng hắn ta sử dụng một loại ma thuật gì đó để hỗ trợ cho hắn ta.”
Bruce gần đó nhưng đang định vung kiếm đánh ra thì kinh hãi phát hiện sức mạnh của bản thân không hiểu sao lại hạ xuống một cách nhanh chóng, bên cạnh Max cũng nhanh chóng nhận ra điều này, cho dù cố sức thế nào cũng không thể đưa sức mạnh lên cao hơn được, một cảm giác mệt mỏi lan truyền toàn bộ cơ thể.
– Đừng kinh ngạc, nhờ có Libra giờ sức mạnh các ngươi đã bị khống chế rồi, cùng lắm chỉ có thể xuất ra 1/3 sức mạnh của bản thân mà thôi, còn ta ha… ha… thì hoàn toàn ngược lại đấy.
Nói xong cánh tay mạnh mẽ chưởng ra, sóng năng lượng hùng hổ huyễn hóa thành một đàn sư tử điên cuồng công kích Max và Bruce.
“Phụt Phụt”
Max và Bruce bị một đòn của Leo đánh trọng thương rơi xuống mặt đất, hộc máu, cả người đau đớn cố gắng đứng dậy. Leo vẫn không chịu buông tha cho cả hai, chân đạp giữa không trung phóng người đánh đến.
– Lên!
Bruce và Max nghiến răng vung kiếm lên tấn công, kiếm thuật va chạm với cái cơ thể cứng như kim cương của Leo khiến đôi tay của cả hai như muốn gãy ra.
“Ầm ầm”
Leo lại tung ra hai cước đá bay Bruce và Max văng ra xa, lúc bay còn không ngừng va đập vào đám binh sĩ và quái thú phia sau.
– Giờ sao? Các ngươi đã chấp nhận cái chết chưa? Ha… ha….
Leo bước từng bước, ánh mắt độc ác nhìn Max và Bruce nằm trên mặt đất, thế trận bất ngờ đảo chiều khiến cho hai người họ không thể tìm ra cách ứng phó.
“Bùm Bùm Bùm” – Ở đằng xa, Luke điều khiển xạ binh yểm trợ đại quân tấn công đám quái thú, ánh mắt đảo quanh một vòng bất chợt nhìn thấy hai người Max và Bruce gặp nguy hiểm lập tức nổ súng về phía Leo để giải cứu cả hai.
Leo bị những viên đạn siêu tốc của Luke ngăn cản buộc phải lùi lại vài bước, những phát bắn của Luke phải nói là rất hiểm nó nhắm ngay vào các vị trí yếu hại trên cơ thể như mắt, đầu, giữa hai chân…
Max nhìn thấy Luke đằng xa đang cố gắng giải cứu mình thì đầu chợt nảy ra một sáng kiến, nhanh chóng truyền âm cho Luke và nói: “Luke, em hãy nhắm về phía tên Libra, hắn ta chính là mấu chốt của vấn đề, tạm thời anh vẫn chưa tìm ra được sức mạnh của tên đó ở đâu nhưng em cứ ngăn cản hắn lại anh và Bruce sẽ tìm cách giải quyết sau.”
Luke nghe Max truyền âm, ngay lập tức hướng nòng súng về phía Libra, thông qua ống ngắm dễ dàng nhìn thấy vô số các động tác của Libra lúc này, hai cánh tay của hắn đang điều khiển cán cân ngay trước lồng ngực, cán cân thì tỏa ra ánh sáng vang đậm.
“Hắn ta đang làm gì vậy? Cái cán cân kia trông thật quái dị… không lẽ chính nó khiến cho Max và Bruce bị mất đi sức mạnh?”
Luke không chút chậm trễ thay băng đạn đặc chế riêng cho mình, đây là loại đạn có sức công phá cực mạnh do chính các nhà khoa học thiên tài trong Liên Minh chế riêng cho cô.
“Cạch” … lên đạn và … “Bùm”
Viên đạn xé gió hướng thẳng về phía Libra và khi viên đạn gần đến trước mặt Libra thì một tiếng nổ lớn vang lên, chấn động vụ nổ khiến Libra hoảng hốt lùi lại sau vài bước, cán cân đang trôi lơ lửng giữa không trung cũng theo đó mà rơi xuống.
Khuôn mặt của Libra tràn đầy sự kinh hãi, đang định lao đến nhặt lại cán cân thì một phát súng nữa của Luke vang lên, phát súng này lại nhắm thẳng vào chiếc cân đang nằm trên mặt sàn, đạn nổ cực mạnh trực tiếp biến chiếc cân ấy thành đống sắt vụn. Khuôn mặt của Libra trở nên vô cùng giận dữ liếc nhìn về phía đạn vừa bắn ra, cánh tay vung ra cứ như một luồng sức mạnh bắn thẳng về phía Luke ẩn nấp.
“Bùng”
Luke không hổ là truyền nhân của Caitlyn, cô vừa di chuyển tránh né các đòn tấn công từ xa của Libra vừa đưa súng ngắm Libra mà bóp cò.
“Ầm” – Cả giàn cao bị Luke bắn sụp, Libra cũng theo đó rơi xuống, có thể nói trong đám hộ vệ Libra là kẻ yếu nhất nhưng vì khả năng đặc biệt của hắn chính là sử dụng cán cân khiến đảo ngược hoặc cân bằng sức mạnh cho kẻ nào đó hắn muốn cho nên trong 12 hộ vệ hắn luôn có một vị trí rất vứng chắc. Giờ đây đối mặt với Luke, những phát bắn chuẩn xác, hắn chính thức bỏ mạng.
Sau khi Libra bị Luke hạ thì cũng là lúc sức mạnh của Max và Bruce được khôi phục cả hai đối diện với đòn công kích của Leo tức tốc né người sang một bên, đồng thời phản kích bằng hai chưởng cực mạnh, mượn lực lùi về phía sau, giữ vị trí với Leo.
“Max! Làm thôi!” – Bruce như một ảo ảnh xuất hiện ngay bên cạnh Max, cả hai đồng thời đưa vũ khí về phía trước, đòn phối hợp lập tức xuất ra đánh về phía Leo.
“Ầm” – Lại một tiếng nổ vang lên, Leo bị bắn ra xa lăn lộn trên mặt đất, cả người đầy máu, hơi thở gấp gáp đến đau lòng.
“Á á á”
Ở Xung quanh tiếng la hét thảm khốc liên tục vang lên, cuộc chiến này thật quá thảm khốc, nếu so với trận chiến 10 năm trước thì chỉ có hơn chứ không kém.
Ánh mắt của Max đảo quanh, đôi mắt đỏ kè như máu nhìn những người binh sĩ lần lượt ngã xuống, những chiến tướng của Valoran cũng từng người từng người một gục ngã, Veigar, Talon, Malphite, rồi đến Urgot, đại trưởng lão của Bandle, Nautilus v.. v…
Cứ như vậy chém giết nhau, không ai nhận ra rằng cứ mỗi sự oán hận, máu rơi, tàn ác tất cả đều đang được mảnh đất bên dưới hấp thụ rồi chuyển hóa thành một dòng khí lưu bay lên trời, tất cả đều không ai nhận ra bằng mắt thường, chỉ có duy nhất một kẻ là nhìn thấy chính là Kefka, từ đầu đến cuối hắn cứ ngồi yên một chỗ mà nhìn, mỉm cười nhìn những luồng khí ấy bốc lên trên cao rồi hội tụ tại một điểm, cái điểm ấy ngày một lớn dần giống như một mặt trăng máu….
“Đến rồi! Thời điểm thực hiện nghi thức của ta đã đến rồi…. ha… ha…. ha…”
“Đây là đâu?”
“Tại sao xung quanh chỉ toàn một màu đen?”
“Rốt cuộc ta đang ở đâu?”
“Các con của ta, bạn bè của ta, giờ họ như thế nào?”
“Kefka hắn đã chết chưa? Không được ta phải trở về, ta phải bảo vệ mọi người.”
“Sao thế này! Tay ta, chân ta, tại sao ta không thể cảm giác thấy các bộ phận trên cơ thể của mình?”
Từng dòng suy nghĩ liên tục vang lên, từ sự nghi ngờ cho đến sự kinh hãi tất cả chỉ xuất hiện trong thoáng chốc.
John lúc này toàn thân mờ mờ ảo ảo nổi bồng bềnh giữa một vùng không gian đen tối, hắn không thể nào di chuyển được bất kì một bộ phận nào trên cơ thể, ngoài việc có thể hít thở ra thì nhường như hắn chẳng thể làm gì khác.
“Chíu! Chíu!”
Bỗng nhiên không gian xung quanh bất ngờ lóe sáng, kế tiếp đó John cảm thấy như mình đang xuất hiện tại một vùng đất nào đó, một cảm giác mơ hồ đến khó tả, một chút gì đó xa lạ, một chút gì đó thân quen. Hắn đảo mắt nhìn quanh không gian xung quanh, nơi đây đã không còn là một màu đen như ban đầu mà thay vào đó là một bầu trời trong xanh, cây cối xanh ươm mọc dày đặc, ma thú đủ loại kích cỡ với số lượng nhiều đến không tưởng. Nhưng rồi đột nhiên, toàn bộ quái thú đang ung dung ăn cỏ, vui đùa kia đồng loạt ngước đầu nhìn lên bầu trời.
Cả không gian chấn động dữ dội, vô số các vết nứt không gian thay nhau xuất hiện, cả bầu trời trong xanh giờ đây bỗng dưng hóa thành một màu đỏ cam quỷ dị. Từ đằng xa, những chấm sáng lũ lượt lóe lên, ngày một to dần. Khi những chấm sáng ấy lọt vào trong mắt của đám ma thú cùng với John thì tất cả đều kinh hãi, chỉ thấy đám quái thú xoay mình bỏ chạy tán loạn, dẫm đạp lên nhau mà chạy chẳng cần biết bên cạnh có phải đồng loại hay không bọn chúng cứ như thế bỏ chạy trong sợ hãi tột độ. Mặc dù ở cái thế giới này John cứ như mờ mờ ảo ảo không thật nhưng hắn vẫn hoàn toàn cảm nhận được nỗi sợ hãi của đám quái thú và cả chính bản thân mình, những thiên thạch trên bầu trời ngày một tiến đến gần hơn, những viên thiên thạch có đường kính đến vài chục km, điều khủng khiếp hơn chính là những viên thiên thạch kia không phải là đất đá hay gì khác mà chính là những viên thủy tinh pha lê với nhiều màu sắc.
“Mưa thiên thạch Crystal” – John kinh hãi nhận ra sự kiện trước mặt giống hoàn toàn với những gì hắn đã đọc trước đây về lịch sử của Valoran. Hắn lập tức suy nghĩ ngay đến một vấn đề: không gian xung quanh hắn không đâu xa lạ chính là Valoran, mà chính xác hơn nơi này chính là khu làng Kalamanda sau này. Nhưng lý do vì sao hắn lại có mặt ở đây, còn nữa trông bản thân hắn như là người quan sát vậy.
Khi mưa thiên thạch Crystal ngày một tiến gần hơn Valoran, trong lúc tất cả sinh vật sinh sống trên vùng đất này ngập trong nỗi tuyệt vọng thì bất ngờ một người đàn ông khoắc trên mình chiếc áo cũ kĩ xuất hiện giữa bầu trời, cánh tay gầy vung lên vẽ lên không trung những hình dáng quái dị không thể hình dung, xung quanh người đàn ông đó xuất hiện ra bảy quả cầu năng lượng lần lượt đại diện cho Hỏa, Thủy, Phong, Lôi, Địa, Quang, Ám, bảy loại thuộc tính nguyên tố cổ ngữ.
Tiếng “bùm bùm” vang lên, bảy quả cầu năng lượng này phân chia ra xuất hiện ở bảy vị trí trong trận hình phủ rộng bán kính hơn ngàn mét.
“Ầm ầm ầm ầm” – Khi những viên thiên thạch Crystal va vào lớp trận được người đàn ông đó tạo ra lập tức nổ tung, những viên thiên thạch khác to hơn thì miễn cưỡng có thể vượt qua nhưng cũng bị giảm uy lực đi rất nhiều. Cứ như thế người đàn ông kia cố sức cầm cự trận hình ngăn cản mưu thủy tinh Crystal tàn phá Valoran.
Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một viên thủy tinh Crystal to nhất đâm thủng trận hình mà người đàn ông đó tạo ra, khi va chạm vào mặt đất tạo thành một tiếng nổ lớn đến mức không tưởng, năng lượng của nó bạo phát khiến không tí ma thú lập tức tan xương nát thịt. Nếu chỉ dừng lại ở đó thì không có gì khiến John phải kinh hãi đến ngây người, bởi những điều đó hắn đã đọc qua trong sách cả rồi, chỉ có điều những gì xảy ra tiếp theo thực sự khiến hắn cứng họng. Viên thủy tinh Crystal to nhất kia bất ngờ nổ tung, từ bên trong một con quái vật khổng lồ đáng sợ bắt đầu bò ra bên ngoài, nó gào rống điên cuồng hướng về phía người đàn ông đang đứng giữa không trung.
John cố gắng kiềm nén nỗi sợ trong lòng mắt không dám rời khỏi cảnh tượng trước mắt, hắn để ý con quái vật kia có rất nhiều nét tương đồng với quái thú Baron năm xưa tuy nhiên con này còn to và đáng sợ hơn Baron năm xưa rất là nhiều.
Người đàn ông và con quái vật kia bắt đầu lao vào nhau chiến đấu đầy điên cuồng, đừng thấy ông ấy là con người, dáng vẻ gầy còm ốm yếu mà xem thương thực sự ông ấy vô cùng mạnh mẽ, mạnh đến nỗi John hoàn toàn ngây ngốc mà nhìn các đòn thế ông ấy sử dụng. Điều khiển bảy loại nguyên tố đến mức tùy ý sai khiến, uy lực xem ra so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều.
Cứ như vậy John hư hư ảo ảo quan sát trận chiến khủng khiếp ấy suốt bảy ngày bảy đêm, đến khi chiến thắng nào trong tay của người đàn ông đó, con quái thú sau khi bị tiêu diệt thì toàn bộ cơ thể bị người đàn ông kia hủy diệt tuy nhiên năng lượng trong người của nó quá lớn ông ấy không có cách gì để hủy diệt được cho nên đã sử dụng phương pháp phân nhỏ nguồn năng lượng ấy ra thành ngàn mảnh rồi phòng ấn vào các không gian xung quanh, Valoran là nơi được ông ấy phong ấn nhiều nhất.
John không kiềm ném được sự sợ hãi mà lau đi mồ hôi trên đầu, những gì xảy ra kia tại sao trong lịch sử không có ghi chép lại? Người đàn ông đó là ai? Con quá thú kia nữa nó là thứ gì tại sao lại giống Baron Nashor đến như thế? Chuyện này rốt cuộc có liên quan gì? Ta đang ở đâu? Tại sao lại có thể biết được những chuyện này?
Để lại một bình luận