Phần 14
Tiết trời vào đông, mọi năm vào thời điểm này tuyết rơi phủ trắng khắp mọi nẻo đường, từng ngóc ngách trong khu rừng cho đến những khe núi sâu thẳm, ấy vậy mà năm nay không có một bông tuyết nào rơi xuống, thời tiết cũng không hề lạnh đi như mọi năm. Điều kì lạ hơn chính là việc thay vì mọi nơi phủ một màu tuyết trắng thì hiện tại tất cả đều chìm trong cái nắng nóng chói chang hơn bốn mươi độ, đất đai khô cằn không chút nước, diễn biến thời tiết thất thường khiến rất nhiều học giả tại Valoran phải lo lắng sợ hãi. Những kẻ làm nghề bói toán tiên tri trên đường phố thì thay nhau bảo rằng đấy là dấu hiệu của ngày tận thế khiến lòng người hoang mang cực độ.
Lúc này, tại một khe núi nhỏ cách L’quita không xa, đại quân của Matrios cùng với Virgo và Gemini đã tập hợp lại đây tuy nhiên sĩ khí và số lượng đã suy giảm một cách rõ rệt. Trước lúc dẫn binh không ai trong số họ có thể tưởng tượng được rằng cuộc chiến với quân Liên Minh lại khó khắn đến như thế.
“Rầm”
Một tiếng vỡ vụn rất lớn vang lên ở bên trong lều chỉ huy, Virgo cảm thấy vô cùng tức giận, đây tuyệt đối là sự sỉ nhục với danh dự của cô, Matrios dù là chỉ huy nhưng vẫn dưới quyền của Gemini và Virgo cho nên chỉ có thể biết xấu hổ ngồi một góc. Gemini bình tĩnh hơn nói:
– Bây giờ quan trọng nhất là phải tìm cách chiếm lại L’quita hoặc ít nhất là đánh thắng một trận lớn trước quân Liên Minh để có thể dễ dàng đối diện với Leo.
Virgo bực bội ngồi xuống ghế nói:
– Chúng ta làm cách nào đây? Quân đội thiệt hại không phải là ít, sĩ khí của bọn chúng cũng giảm đi rất nhiều nếu bây giờ có đánh trực diện e rằng cũng không có bao nhiêu phần trăm cơ hội.
Gemini thở dài một hơi nói:
– Được rồi! Kế sách ta sẽ nghĩ sau, bây giờ hai người hãy sốc lại tinh thần và đội hình quân đội của mình để bọn chúng có thể sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
“Được!”
Cả hai gật đầu nhanh chóng rời khỏi lều, còn Gemini thì vẫn đau đầu không biết phải sử dụng kế sách gì để có thể lấy lại thể diện.
Trăng lên cao, từng cơn gió nhẹ thổi ngang làm lay động các cành lá.
“Vút” – Một bóng đen lướt mình trên không di chuyển nhẹ nhàng không khác gì một cơn gió từ từ xuyên qua hàng chục lớp phòng ngự của thành L’quita để vào bên trong.
Đêm đến, thành L’quita sáng rực như một bó đuốc trong đêm, các binh sĩ vẫn miệt mài tuần tra không biết mệt mỏi. Bóng đêm ấy quả thực không khác gì một u linh mềm mại và uyển chuyển, kẻ đó hết luồng qua bên này lại luồng qua bên kia dễ dàng thoát ra khỏi tầm nhìn của đám binh sĩ đi tuần.
“Vụt” – Bóng đen ấy nhảy lên một nóc nhà rồi sau đó men theo nóc nhà tiến đến một tòa nhà to lớn nhất bên trong thành L’quita. Tòa nhà này binh sĩ bảo vệ cũng phải gấp đôi bên ngoài hiển nhiên người ở bên trong không phải là người bình thường.
“Tòa nhà lớn thế này biết hắn ta ở đâu?” – Bóng đen kia dừng lại một chút suy nghĩ. Cuối cùng kẻ đó quyết định di chuyển về phía tòa nhà phía tây, có thể hắn chỉ đi theo cảm tính của bản thân mà thôi.
– Này cậu bảo cô gái kia là mẹ của các chỉ huy chúng ta sao? Thực sự không thể tin được đâu à.
– Thì tôi cũng có tin đâu, nhưng nghe mấy vị tướng quân đều bảo lại như vậy mà.
– Hài, thế mà tôi gặp cô ấy vài lần trong vườn, cứ nghĩ cô ấy là bạn gái hay bạn của các chỉ huy mới ghê chứ, hi hi hi…
– Phải ! Phải, tôi cũng từng nhầm như cô vậy, thực sự không ngờ được cô ấy trẻ vậy mà là mẹ của 10 vị chỉ huy, đã thế nghe nói kế hoạch chiếm thành L’quita lần này cũng là do cô ấy bày ra, thật là lợi hại.
– Được rồi mau lên, đây đều là các món ăn mà các chỉ huy đặc biệt chuẩn bị cho mẹ của mình, nếu chúng ta không mau đem đến chúng sẽ nguội mất.
Bóng đen kia ở trên mái nhà hoàn toàn nghe được cuộc trò chuyện của hai cô gái người hầu bên dưới, đôi mắt của bóng đen kia tỏ ra kinh ngạc vô cùng giờ hắn mới rõ hóa ra kế hoạch chiếm thành L’quita đều do một tay cô gái kia bày ra, kẻ đó thầm nghĩ: “Xem ra cô ta là một người rất quan trọng trong Liên Minh, nếu bây giờ ta có thể ám sát được cô ta chắc chắn Liên Minh sẽ loạn, đây là cơ hội tốt cho quân của mình.”
Suy nghĩ là làm, bóng đen đó biến mất lập tức rồi sau đó xuất hiện ngay sau lưng hai cô gái người hầu kia, vì không muốn gây ra bất cứ sự náo loạn nào cho nên kẻ đó chỉ nhẹ nhàng đất ngất cả hai, tay nhanh như chớp đón lấy hai khay thức ăn. Đặt cả hai khay thức ăn xuống mặt đất, sau đó nhanh chóng đem hai cơ thể kia cất vào một chỗ kín. Kế đến, kẻ đó tạo ra thêm một phân thân của mình rồi cả hai liền biến thành hai cô hầu gái vừa nãy, cầm hai khay thức ăn dưới đất lên cả hai bắt đầu tiến đến chỗ của Sally.
“Cốc cốc”
“Két” – Sally từ trong phòng mở cửa, nhìn thấy hai cô hầu gái đem đến hai khay thức ăn thì mỉm cười nói:
– Bọn nó lại bảo các ngươi đem thức ăn đến cho ta sao!
Một cô hầu gái cúi đầu đáp:
– Dạ vâng! Đây đều là các món ăn do các chỉ huy chọn để đem đến cho người.
Sally xoay đầu vào trong phòng mà không hề hay biết hai cô gái kia vốn dĩ là kẻ giả trang, cô nói:
– Cứ đặt trên bàn đi rồi về nghỉ, cũng khuya rồi thật là làm phiền hai cô quá.
Hai cô gái bước vào bên trong phòng, thấy Sally vẫn lơ là cảnh giác liền mừng thầm, chiếc khay thức ăn đặt từ từ xuống bàn…
“Xoạt” – Bất thình lình hai con dao được đặt bên dưới khay đồng loạt được rút ra, cả hai cô gái người hầu kia lao đến tấn công Sally đầy bất ngờ, lưỡi dao liên tục chém và đâm vào các vị trí yếu hại trên cơ thể của Sally.
“Ầm” – Cũng may cơ thể Sally luôn luôn được hư không năng lượng bảo vệ cho nên khi mũi dao gần chạm vào người thì lập tức bị bắn ngược ra ngoài, sức mạnh của hư không năng lượng cũng theo đó mà tuôn trào đẩy cả hai cô hầu gái kia văng vào bờ tường cạnh đó. Ảnh phân thân do kẻ đó tạo ra lập tức biến mất.
Sally tức giận quát:
– Ngươi là kẻ nào?
Kẻ đó lập tức quay trở về hình dáng cũ, hắn toàn thân mặc đồ đen bịt kín mặt cơ bản không thể nào nhìn được mặt mũi, hai tay của hắn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, lập tức sử dụng tốc độ cao nhất của bản thân lao vào tấn công Sally.
“Ầm”
Song chưởng gặp nhau áp lực của vụ nổ tạo ra khiến cả căn phòng trở nên bừa bộn, Sally và kẻ bịt mặt vẫn liên tục lao vào nhau quyền đối quyền, phép đấu phép, cứ như thế võ đài từ địa điểm trong phòng giờ đã ra ngoài sân. Sally phóng người lên cao, hai tay đẩy mạnh về phía trước, hư không năng lượng bùng nổ ra một tràng sóng mạnh mẽ như đại hồng thủy khiến cơ thể của kẻ đó nặng nề như vác lên người cả trăm kí.
“Ầm”
Cơ thể của kẻ đó phát sáng, từ lòng bàn tay xuất ra hai luồng năng lượng trực tiếp chống chọi lại năng lượng hư không của Sally, một tiếng nổ lớn vang lên khiến dãy nhà của Sally chao đảo, cũng chính vì vụ nổ đó mà đám Max cùng một số người khác đang ở các khu khác phát hiện ra lập tức chạy đến đây.
Sally thu tay lại mỉm cười nói:
– Tưởng ai hóa ra là Gemini, cô cũng liều thật đấy, cả gan một mình đột nhập vào đây.
Biết thân phận đã bị lộ, kẻ bí ẩn không cần thiết phải che mặt, chiếc mặt nạ nhanh chóng được bỏ xuống để lộ gương mặt của Gemini, ánh mắt có phần cay độc nhìn Sally nói:
– Thật không ngờ, hồi trước ở Piltover cứ đoán già đoán non nghĩ rằng ngươi có quan hệ gì đó đặc biệt với đám thủ lĩnh quân cách mạng nhưng không thể nghĩ ra được ngươi lại là mẹ của bọn chúng. Nhưng ta vẫn không hiểu một điều, ngươi mang trong mình sức mạnh hư không vốn dĩ không thể sinh con vậy?
Sally hừ lạnh một tiếng không đáp.
Gemini cũng nhanh chóng hiểu ra liền cười chế nhạo:
– Hiểu rồi! Bọn chúng không phải là con ruột của ngươi… ha… ha… ha…
Sally hoàn toàn bị Gemini làm cho tức giận, mái tóc tím bùng lên lay động giữa không trung, hai con ngươi phát ra ánh sáng tím chói lòa, cả người của Sally xuất hiện vô số các hình vẻ quái dị màu tím chạy dọc khắp cánh tay cho đến cổ.
Gemini cảm nhận có điều gì đó không ổn nên lập tức thủ thế.
“Ầm Ầm Ầm Ầm”
Bất ngờ bốn phía xung quanh Gemini xuất hiện ra bốn cánh cổng hư không, từ bên trong bốn cánh cổng ấy bốn bàn tay khổng lồ thò ra tạo thành một bốn góc của hình vuông trực tiếp đưa Gemini vào giữa, thấy có điều không ổn, Gemini tức tốc nhún người nhảy lên trên với ý định thoát khỏi bốn cánh tay đó nhưng cô đã thất bại. Theo tiếng hét của Sally cả bốn cánh tay ấy đồng loạt phát sáng một chiếc hộp phong ấn hư không được cô tạo ra nhanh chóng bắt trọn Gemini vào giữa.
“Xoẹt Xoẹt”
Những tia sét năng lượng hư không bên trong hộp liên tục oanh tạc cơ thể của Gemini khiến toàn thân cô ta không còn chút sức lực nằm trên mặt đất, bên trong chiếc hộp này Gemini hoàn toàn không thể tập trung được năng lượng của bản thân lại một chỗ.
“Mẹ! Mẹ!” – Tiếng Max và những đứa con khác của Sally vang đến, không lâu sau tất cả đã có mặt, nhìn Gemini bị giam giữ trong chiếc hộp kia sau đó lo lắng hỏi Sally:
– Mẹ Sally! Người không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?
Sally mỉm cười đáp:
– Không sao cả! Cô ta định ám sát ta, giờ các con xử lý sao cũng được.
Nói xong Sally xoay về phòng của mình, Zorro nhận ra cô gái bị giam bên trong kia là ai, cậu ta giật mình thốt lên: “Gemini!”
Max lập tức tiến lại hỏi:
– Có phải là chỉ huy một trong hai cánh quân cứu viện lần này của quân địch.
Zorro gật đầu, Max nghe vậy liền ra lệnh cho hai người em của mình là Isla và Ariel đưa cô ta vào nhà giam chờ tra xét mục đích ám sát Sally.
Nhìn Gemini dần khất xa khỏi mắt không hiểu sao Zorro có một cảm giác khá là đặc biệt, hơi chút u buồn.
“Bạch” – Max vỗ nhẹ lên vai của Zorro và nói:
– Chúng ta mau rời khỏi đây thôi, không nên làm phiền mẹ Sally thêm nữa.
Tất cả nhanh chóng rời đi, đêm hôm đó, thành L’quita tăng cường canh gác đề phòng vẫn còn tên thích khách khác ở trong thành.
Lúc này, tại một nơi nào đó trên Valoran, đây là một nơi vô cùng bí ẩn, bao bọc xung quanh chỉ toàn là vách núi và rừng cây, hơn nữa lại có rất nhiều sương mù bao phủ, cơ bản đây vốn không phải là nơi ai cũng có thể ra vào.
“Ầm ầm ầm…”
Bất thình lình vài tiếng nổ lớn vang lên khiến cả một vùng rung chuyển dữ dội, kế tiếp đó là giọng nói có phần non nớt như trẻ con đầy vẻ bất mãn:
– Không chịu được nữa, ta đói, cho ta ăn, ta không muốn tập nữa…
“Im ngay!” – Giọng quát vô cùng mạnh mẽ khiến tiếng la oán kia hoàn toàn im bặt.
Nghe cái tiếng có phần trẻ con kia thôi thì ai cũng đã có thể nhận ra đấy chính xác là giọng nói của Razer, chỉ có điều bộ dáng cu cậu lúc này trông vô cùng tơi tả, khắp nơi đều là các vết bẩn và cùng các vết thương đủ kiểu, bộ lông trắng xinh đẹp trước kia hoàn toàn biến mất thời điểm hiện tại.
Đối diện với cu cậu là một con rồng to lớn, khí thế phải nói là cao ngút trời xanh, từ ánh mắt cho đến cử động của nó cũng có thể nhận ra rằng nó đích thực là vương của vương trong thế giới rồng. Hình dáng bên ngoài của nó cũng khá đặc biệt, toàn thân được bao phủ bởi lớp sương trắng xóa, đôi khi để lộ ra những dòng điện mùa xanh lam chạy ngang dọc, xét về tổng thể con rồng này khác xa với dòng họ nhà rồng của Shyvana, nó mang hơi hướng hình dáng của loài rồng phương đông hơn, thân dài, vảy ngược, có sừng v… v…
Cu cậu Razer bất mãn ngồi bẹp xuống đất nói:
– Ta biết lão chỉ muốn tốt cho ta nhưng bây giờ ta cứ ở mãi đây thì đến khi nào mới có thể gặp lại cậu ấy? Lão không có cách nào giúp ta nhanh chóng tăng sức mạnh hơn sao?
“Hừm!” – Con rồng kia hừ lạnh đáp:
– Chưa biết bò đã đòi biết chạy! Ngươi nghĩ với sức hiện tại đã đủ sức chống lại kẻ thù rồi sao? Từ khi nào một thú vương thời cổ ngữ lại dựa dẫm vào con người đến như vậy?
Razer tức giận nằm thẳng cẳng trên mặt đất hét lên:
– Ta không biết! Lão mau giúp ta mạnh hơn nữa đi, ta không muốn cứ mãi ở đây, ta phải tìm cậu ta… ta không chịu đâu…
“Hừ!” – Con rồng kia hừ một tiếng xoay lưng lại nói:
– Nếu không phải vì cha của ngươi là bạn của ta thì Ao Shin này sao có thể giúp đỡ một con thú không biết điều như ngươi.
“Ể” – Razer ngồi bật dậy cười khà khà chạy theo bên cạnh con rồng tên Ao Shin kia và nói:
– Ta biết là lão rất tốt mà, khà khà…
Ao Shin dẫn theo Razer tiến vào một hang động, vào sâu bên trong hang, Ao Shin dừng lại trước một căn hầm tối om, ở bên trong tràn ra từng luồng khí lạnh lẽo đáng sợ, Razer núp sau chân của Ao Shin giọng run run nói:
– Lão già! Rốt cuộc bên trong đó có gì thế?
Ao Shin đáp:
– Đây là căn phòng tập luyện đặc biệt của một người bạn tạo ra cho ta lúc trước, căn phòng này chứa rất nhiều quái vật ở đủ mọi cấp độ để ngươi có thể luyện tập. Một ngày bên ngoài sẽ bằng 100 ngày ở bên trong đó. Thời gian không còn nhiều cho nên ngươi hãy cố gắng tự sinh tồn ở bên trong ấy đi, khi nào thời điểm đến ta sẽ mở cửa đưa ngươi ra khỏi đấy.
Ao Shin vừa nói xong, Razer còn chưa kịp hiểu hết mọi chuyện đã bị ông ta đá văng thẳng vào bên trong, một khóa phong ấn lập tức xuất hiện bên ngoài cửa hang nhốt Razer vào bên trong.
Để lại một bình luận